Chương 32: Ngũ cầm quy lai ( Phần 1 )
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Hương Loan mỉm cười nói : “ Ta tin ngươi . Bây giờ ngươi hãy nói cho ta biết ngươi định làm thế nào đi ? “ .
Trong mắt Diệp Âm Trúc toát ra một tia kiên định : “ Chúng ta lên tường thành quan sát tình hình đã đã “ .
“ Hảo , ta sẽ theo ngươi đến cùng . Nếu thành công , ngươi chính là anh hùng của Mễ lan đế quốc . Nếu thất bại , chúng ta sẽ đều trở thành thiên thần “ .
Diệp Âm Trúc chợt phát hiện , bây giờ nụ cười của Hương Loan càng trở nên động lòng người .
Tô Lạp nói : “ Các ngươi cứ đi trước đi , ta đi xem có giúp được Áo Lợi Duy Lạp được gì không “ .
Hương Loan nói : “ Không , ngươi nên lưu lại . Ngươi là thích khách , trên chiến trường nếu trực diện đối mặt với địch nhân sẽ có tác dụng không lớn , chi bằng cứ lưu lại bên cạnh Diệp Âm Trúc , có lẽ sẽ trợ giúp được hắn nhiều việc đấy . Tại đỉnh núi tình huống không phải cũng thế này sao ? “ .
Tô Lạp nhìn về phía Âm Trúc , chỉ thấy Diệp Âm Trúc hướng tới hắn gật đầu .
Bốn người lên đến tường thành của Khoa ni á thành phát hiện tất cả các ma pháp sư của học viện đều đã ở đây , xem ra Áo Lợi Duy Lạp đã chuẩn bị sẵn cho Diệp Âm Trúc . Áo Lợi Duy Lạp đã biết không cách nào ngăn cản ý định của vương tử và công chúa , chỉ còn cách toàn lực phối hợp vậy .
Đám ma pháp sư hình như cũng đã biết thân phận của Hương Loan , khi thấy nàng lên khom người hành lễ . Áo Lợi Duy Lạp cũng có mặt trong số đó , sắc mặt cực kỳ khó coi , nói với Âm Trúc : “ Thẳng thắn mà nói , ta không biết ngươi là loại dũng cảm hay ngu ngốc nữa . Nhưng chuyện đã đến nước này , vô luận thế nào ngươi cũng không được phép thất bại . Sự an toàn của công chúa điện hạ giao cho ngươi “ . Nói xong , hắn quay người qua Hương Loan , nói : “ Công chúa điện hạ , ý người đã quyết , thần không dám ngăn cản , chỉ xin người ra lệnh cho vương tử điện hạ ở lại trong thành . Thần không dám đem tính mạng của vương tử ra mạo hiểm “ .
Hương Loan cũng biết đây là khả năng cực hạn của Áo Lợi Duy Lạp , gật đầu đáp ứng : “ Được rồi , ngươi bố trí hắn ở trong thành đi , nói đây là mệnh lệnh của ta . Ngoài ra những binh lính thủ thành ngươi cũng mang hết đi , chia ra mà bố trí phòng thủ “ .
Áo Lợi Duy Lạp lắc đầu , đáp : “ Không thể được , những binh lính thủ thành chỉ có thể lưu lại đây , nếu cho họ đi theo thần sẽ chỉ vướng chân vướng tay mà thôi . Công chúa hiện hạ , hy vọng còn có thể gặp lại “ .
Ánh mắt Hương Loan trở nên buồn bã : “ Ca ngợi Pháp lam , ngươi là một kỵ sĩ dũng cảm . Ta cầu chúc cho các ngươi có thể an toàn trở về “ .
Áo Lợi Duy Lạp không nói gì thêm , xoay người rời đi .
“ Chờ chút , Áo Lợi Duy Lạp đại ca “ . Diệp Âm Trúc đột nhiên gọi hắn quay lại .
Áo Lợi Duy Lạp dừng bước , xoay người lại nhìn Âm Trúc . Diệp Âm Trúc lúc này cũng tiến đến cạnh hắn , nhỏ giọng nói đủ để hai người nghe được mà thôi : “ Áo Lợi Duy Lạp đại ca , ngươi từng nói với ta , vì thắng lợi trên chiến trường , bất luận mọi thủ đoạn nào đều có thể dùng được phải không ? “ .
Áo Lợi Duy Lạp gật đầu , đáp : “ Đương nhiên , chỉ cần đạt đến mục đích cuối cùng là chiến thắng , mọi thủ đoạn đều có thể dùng , cho dù là hèn hạ , bỉ ổi cũng vẫn được “ .
“ Vậy thì ta an tâm , xem ra sự lựa chọn của ta là không sai lầm . Áo Lợi Duy Lạp đại ca , nghe nói ngươi có một cự long phải không ? Khi ra chiến trường , ngươi không nên gọi nó , cứ dùng Mã kỳ nặc thiết long tác chiến đi “ .
Áo Lợi Duy Lạp sửng sốt : “ Tại sao ? “ .
Diệp Âm Trúc lắc đầu : “ Hiện tại không thể nói cho ngươi biết được . Nhưng xin ngươi cứ tin tưởng ta đi “ .
Áo Lợi Duy Lạp nhíu mày , nói : “ Nhưng mà lực chiến đấu của địa long không bằng thủy hệ cự long của ta . Mà thực lực của chúng ta và đối phương còn chênh lệch rất lớn nữa “ .
Diệp Âm Trúc do dự một chút rồi nói : “ Vậy , trừ phi gặp tình huống bất đắc dĩ , nếu không ngươi đừng gọi nó ra , bảo cả Nội Tư Tháp cũng vậy “ .
Áo Lợi Duy Lạp mặc dù không rõ tại sao Diệp Âm Trúc lại nói như vậy nhưng hắn tin rằng những lời Diệp Âm Trúc nói đều là muốn tốt cho mình . “ Được rồi . Âm Trúc , trận đánh hôm nay vô cùng quan trọng , quyết định tổn thất của đế quốc , lại còn liên quan đến tương lai của đế quốc nữa . Tới lúc bất đắc dĩ , xin ngươi đáp ứng ta một việc “ .
“ Chuyện gì ? “ . Diệp Âm Trúc nghi hoặc hỏi .
Áo Lợi Duy Lạp nói một cách trịnh trọng : “ Hãy mang vương tử và công chúa điện hạ trốn đi , trong số các đệ tử , có muội muội ta và Nội Tư Tháp là có cự long , có thể mang theo bọn họ . Ta dặn ngươi chuyện này , nếu lúc đó công chúa và ddiejn hạ không đồng ý , ngươi phải dùng đến sức mạnh , hiểu không ? Bọn họ không phải là đối thủ của ngươi đâu “ . Vừa nói , Áo Lợi Duy Lạp vừa nhìn thật sâu vào mắt Diệp Âm Trúc .
Diệp Âm Trúc gật đầu : “ Ta hiểu “ .
Áo Lợi Duy Lạp xoay người rời đi , Diệp Âm Trúc cũng trở về vị trí cũ .
Hương Loan nói : “ Các vị đồng học , chúng ta sắp phải đối mặt với đại quân thú nhân . Mặc dù không thể xác nhận rõ thân phận các ngươi , nhưng ta cũng biết gia tộc các ngươi trong đế quốc có một vị trí không nhỏ .Ta hy vọng , các ngươi có thể kế thừa sự tôn nghiêm của gia tộc mình , vì Mễ lan , và cũng vì gia tộc các ngươi , toàn lực ứng phó trong trận đánh này . Chúng ta chỉ cần cầm cự cho đến lúc có viện quân tới . Các ngươi chính là những người anh hùng của đế quốc “ .
La Lan hí hửng nói : “ Rốt cuộc cũng được đánh nhau , nếu không cứ ở chỗ này mãi buồn chết . Hương Loan học tả , a , ta còn có thể gọi người như thế được chăng ? “ .
Hương Loan mỉm cười , đáp : “ Đương nhiên có thể “ .
La Lan nói tiếp : “ Ta đã sớm chờ đợi một ngày ta có thể chiến đấu trên chiến trường . Ngươi yên tâm , cho dù có phải hao phí hết ma lực , ta cũng sẽ ở lại bảo vệ lãnh thổ tổ quốc , duy trì sự tôn nghiêm của La lan gia tộc “ . Trong mắt nàng tỏa ra quang mang hưng phấn cực độ , thậm chí còn ẩn chứa vài tia huyết quang , quả là một nữ tử theo khuynh hướng bạo lực a !
Ánh mắt Hương Loan đảo qua nhìn lại các ma pháp sư , nàng kinh ngạc phát hiện bọn họ không sợ hãi , đa số đều có thái độ hưng phấn như La Lan . Thật ra nàng cũng biết họ chưa bao giờ trải qua chiến tranh , nghe nói có đánh nhau là thích thú thế thôi chứ khi trải qua sự tàn khốc của chiến tranh thì ...
“ Hảo , từ bây giờ mọi người đều nghe theo sự điều khiển của Diệp Âm Trúc , trong đó bao gồm cả ta . Tô Lạp , phiền ngươi hãy lên cắm lá cờ này , tỏ rõ cho thú nhân biết khí thế anh hùng của Mễ lan đế quốc chúng ta “ .
Trong thời khắc mấu chốt này , vẻ mặt của Hương Loa trở nên kiên nghị phi thường , cả người tỏa ra khí tức uy nghiêm , thánh khiết . Nàng lấy từ trong không gian giới chỉ của mình một lá cờ giao cho Tô Lạp .
Tô Lạp run run đón lấy lá cờ , sau đó thân ảnh như thiểm điện leo lên cột cờ , đôi tay thoăn thoắt hạ lá cờ cũ xuống , thay lá cờ Hương Loan mới đưa vào . Trên quốc kỳ có hình hai đại điểu một đen một hồng ở hai bên một tấm khiên , giữa tấm khiên có một hình chữ thập , nói chung là rất giống hình điêu khắc trên lệnh bài của Hương Loan . Lá cờ phấp phới tung bay dưới ánh mặt trời , hai đại điêu trở nên sống động như thật , khiến nhiệt huyết trong người các đệ tử như sôi trào , chỉ hận không thể lập tức xông vào đám thú nhân chém giết .
Bọn họ đương nhiên hiểu được lá cờ đại diện cho cái gì , tuy không phải là quốc kỳ của Mễ lan đế quốc nhưng là gia huy của hoàng thất , chỉ có huyết thống trực tiếp với hoàng đế mới được quyền sử dụng . Hương Loan dùng nó để thể hiện cho ý chí quyết tâm cùng mọi người ở lại của mình .
Hương Loan chuyển ánh mắt nhìn Diệp Âm Trúc : “ Còn không mau chỉ đạo mọi người đi , còn đứng đó nhìn làm gì “ .
Diệp Âm Trúc gật đầu , nói : “ Có thủy hệ ma pháp sư ở đây không ? “ .
“ Có ta “ . Một thanh niên bước ra , nhìn qua khoảng 20 tuổi , tướng mạo bình thường , hiển nhiên là đệ tử năm thứ năm của Mễ lan học viện .
Diệp Âm Trúc hỏi : “ Ngươi có thể tạo ra một khối băng đường kính chừng mười thước , cao một thước không ? Cần khoảng thời gian bao lâu mới có thể hoàn thành ? “ .
Thủy hệ ma pháp sư đắn đo suy nghĩ một lúc rồi đáp : “ Bây giờ trời lạnh , việc ngưng băng tương đối dễ dàng . Chừng một canh giờ ta có thể xong “ .
Diệp Âm Trúc gật đầu : “ Tốt lắm , bây giờ ngươi bắt đầu luôn đi . Ngươi ra phía sau mà làm , nhớ ký phải đảm bảo chính xác kích cỡ , hơn nữa mặt ngoài phải bóng loáng . Cũng nên chú ý một chút , không nên hao phí ma lực quá nhiều , để sức sau này còn chiến đấu “ .
Thủy hệ ma pháp sư không nói thêm gì nữa , ma pháp màu xanh biếc đã bắt đầu ngưng tụ quanh thân thể hắn , xem ra thực lực của hắn đã đạt đến lục cấp trung giai đại ma pháp sư . Kèm theo sự xuất hiện của quang mang xanh biếc , không khí chung quanh cũng trở nên lạnh lẽo hơn .
Diệp Âm Trúc lại tiếp tục ra lệnh : “ Những ai là không gian ma pháp sư đứng lên trước hết đi “ .
Từ trong đám ma pháp sư có ba người đi ra , trong đó có cả Thường Hạo .
“ Các ngươi có thể thiết lập một ma pháp trận ngưng tụ không ? Hiệu quả càng lớn càng tốt . Đồng thời ta cần một ma pháp trận khoách âm , các ngươi có làm được không ? “ .
Một ma pháp sư có vẻ là lớn tuổi nhất trong số ba người nói : “ Nếu cho ta đủ ma tinh hạch hoặc ma hạch của ma thú , ta có thể hoàn thành pháp trận khoách âm . Còn về pháp trận ngưng tụ tương đối khó khăn bởi nó rất phức tạp , sợ rằng một thời gian ngắn không thể hoàn thành được , hơn nữa cấp bậc ma pháp của ta không đủ “ .
Hương Loan nói : “ Ma tinh thạch ta có đây , ngươi cầm lấy “ . Không hổ là công chúa của một quốc gia hùng mạnh nhất trên Long khi nỗ tư đại lục , từ không gian giới chỉ , nàng đã lấy ra một túi bảo thạch giao cho tên ma pháp sư kia .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.