Cầm Đế

Chương 190: Ngươi không có quyền thương lượng (phần2)

Đường Gia Tam Thiểu

07/04/2013



Nghe Tinh Linh chiến sĩ trả lời, Diệp Âm Trúc cùng Áo Lợi Duy Lạp nhìn nhau cười, cơ hồ hết thảy đều nằm trong tính toán của họ. Đôi khi ít người cũng không phải là chuyện xấu, nhất là lúc ở khu vực của người khác, bất luận phát sinh tình huống gì, tổn thất lớn nhất vẫn sẽ là Phật La vương quốc.

Quang mang nhàn nhạt lóe lên, trong mắt Diệp Âm Trúc toát ra một tia thần quang nhu hòa, duy trì một nụ cười nhạt hướng Áo Lợi Duy Lạp nói :

“ Ta bây giờ cảm thấy có chút bi ai thay cho vị Phật La thống suất này, hắn bây giờ phải tức giận đến tâm tạng sắp phát bệnh mới đúng”.

Áo Lợi Duy Lạp cười cười nói :

“ Nếu đổi lại là ta, sợ rằng đã không kiên trì nổi rồi. Vị Phật La thống soái tâm chí cũng là rất kiên định. Hậu cần tiếp tế quân đội bị người ta đã phá, tiền tuyến thua thảm bại, bây giờ hậu phương của hắn lại mắc phải sự cướp bóc của cường đạo chúng ta, có thể nói là bây giờ Phật La cảnh nội xung quanh đều phát hỏa. Cách làm của hắn cũng không sai, đái lĩnh đội ngũ phản ứng nhanh hy vọng với tốc độ nhanh nhất đem chúng ta mấy ngàn người hoàn toàn tiêu diệt, nếu mình là long kỵ tướng trong tình huống này vị tất đã không có khả năng. Thật đáng tiếc, vấn đề lớn nhất của hắn chính là đã mất đi con mắt cùng lỗ tai, một người tàn tật vừa điếc vừa mù thì còn có thể làm được gì ?”

Nụ cười trên mặt Diệp Âm Trúc chợt thu liễm, trầm giọng nói :

“ Truyền lệnh ta, giác ưng kỵ sĩ quân đoàn trở về, ngoại trừ lưu lại một trăm người giám thị quân đoàn chủ lực của Phật La, mặt khác còn lại chín trăm giác ưng kỵ sĩ hình thành cho ta một mạng lưới, từ trên bầu trời bao vây bọn họ lại. Các ngươi có hai nhiệm vụ, một là đem vị trí của chi khoái tốc bộ đội kịp thời hồi báo, hai là tạo hỗn loạn xung quanh bọn hắn, đem động hướng thực tế của quân ta che dấu đi, hơn nữa làm cho bộ đội thám báo của đối phương hoàn toàn tê liệt. Rõ rồi chứ ?”

“ Rõ”, Cầm đế đại nhân”.

Giác ưng kỵ sĩ đi. Áo Lợi Duy Lạp trên mặt lại nở nụ cười, nói :

“ Bây giờ ta xem như đã rõ tại sao lúc đầu gia gia ta mất đi năm trăm tên Ưng Chuẩn long kỵ binh lại phẫn nộ đến như vậy, có ưu thế trên không trung như thế, chúng ta mặc dù nhân số ít hơn đối phương rất nhiều. Nhưng có thể nói là hoàn toàn nằm ở tình thế bất bại. Trừ phi chúng ta chính mình nguyện ý, nếu không Phật La đại quân muốn gặp chúng ta là việc không có khả năng”.

Hóa thân nhân hình của Hoàng Kim Bỉ Mông Địch Tư không biết từ địa phương nào xuất hiện, vuốt cái đầu sáng bóng của mình, nói:

“ Cầm đế đại nhân, chúng ta lúc nào mới bắt đầu hành động đây? Xin ngài yên tâm, lần này chúng ta sẽ không để cho những con heo quý tộc đó lừa”.

Diệp Âm Trúc mỉm cười đạo :

“ Lập tức triển khai hành động, nói vậy Phật La thống soái đã phát hiện được ý đồ của chúng ta, đã như vậy, chúng ta cũng không cần thiết phải giữ bí mật nữa. Đã có hồi báo về tình huống trong Nặc Đinh thành chưa?”



Diệp Hồng Nhạn nói:

“ Đã có hồi báo rồi. Tình huống của Nặc Đinh thành tựa hồ còn không bằng Tây Phi thành. Quân thủ thành không tới ba ngàn người. Kích thước của cùng Tây Phi thành tương soa vô kỉ, nhưng độ phồn hoa cao hơn một bậc, phỏng chừng là có nguyên nhân đặc biệt bên trong.

Diệp Âm Trúc hừ lạnh một tiếng,

“ xem ra, Phật La đối với việc tiến công Mễ Lan lần này thực sự là đã tiêu hao tuyệt đại bộ phận quốc lực, bởi vậy nên đại thành thị mới chỉ có mấy ngàn quân thủ hộ, xem ra chúng ta căn bản ngay cả việc che dấu cũng không cần nữa. Các quân đoàn chuẩn bị, sau nữa giờ xuất chiến”.

Trong khoảng thời gian gần đây. Thời tiết Phật La quốc khá tốt, chí ít tại tây bộ vẫn trời quang mây tạnh. Mặc dù bây giờ vẫn còn trong đông quý, nhưng ánh mặt trời đã chiếu xuống khắp nơi…, cảm giác ấm áp của mùa xuân đang lặng lẽ phủ xuống.

Cửa thành Nặc Đinh mở rộng, trước điếu kiều, binh lính phụ trách phòng thủ trước cửa thành chỉ có hai mươi người. Binh lính tuần tra trên thành bất quá cũng chỉ có năm trăm người mà thôi. Đối với một tòa đại thành thị như thế mà nói, thì quân số quả thật vẫn còn quá ít.

Quả như Diệp Âm Trúc đoán trước, lần này Phật La vương quốc dụng binh đối với Mễ Lan đế quốc có thể nói là bất chấp tất cả, năm mươi vạn đại quân kia mặc dù kinh khủng, nhưng ngay lúc này, khuyết điểm ẩn dấu trong đó cũng đã hiển hiện ra. Thành thị trọng yếu như thế, nhưng quân phòng thủ ít đến đáng thương, ít đến khó có thể tưởng tượng được.

“ Đó là cái gì ?”

Một gã binh lính thủ thành ánh mắt đột nhiên nhìn ra phía trước. Trong lúc đó, xa xa ở phía tây bụi bay đầy trời, đang lấy tốc độ nhanh nhất hướng cửa thành mà đến.

“ Kỵ binh, có vẻ là kỵ binh. Tốc độ nhanh như vậy, chẳng lẽ là Ai Lý Khắc Mẫn long kị binh sao ?”

Ngay đến lúc này, bọn lính thủ thành này còn chưa ý thức được địch nhân đang đến. Dù sao, tình huống chiến trường ở tiền tuyến là không có khả năng truyền đến các thành thị, nhất là tiền tuyến chiến sự vừa mới chấm dứt, tin tức không có nhanh như vậy truyền đến. Nặc Đinh thành là một thành thị nằm sâu trong nội cảnh của Phật La, quân phòng thủ thành làm sao có thể nghĩ được, đột nhiên lại có địch nhân tới chứ ?

“ Trời ạ, quá phô trương! Đây là long kỵ binh sao ? Nếu ta có thể là một thành viên trong bọn họ thì còn gì bằng”.

Một tên lính thủ hộ thành cảm thán nói.

Xa xa, kỵ binh bộ đội dần dần hiện ra thân hình đang cực tốc phi đến, tọa kỵ ám lam sắc đang chạy chồm lên tựa như phi lên cùng một lúc.

Toàn thể quân thủ hộ Nặc Đinh thành tất cả ánh mắt không ngừng nhìn trên lưng tọa kỵ, cao đại chiến sĩ mặc hắc sắc khải giáp, toàn thân cũng bao trùm trong hắc sắc cương thiết, trong tay cầm trường thương, khoảng cách với cửa thành ngày càng gần.



“ Không, không đúng. Đây không phải là Ai Lý Khắc Mẫn long kỵ binh, hình như là lang, chẳng lẽ đây là lang kỵ binh của thú nhân? Mau, mau đóng cửa thành”.

Đương lúc các binh lính phòng thành nhìn rõ được những kỵ binh trên tọa kỵ này thì rốt cục cũng có người cảnh tỉnh, trong lúc nhất thời đều cả kinh…, lúc này hơn hai mươi quân phòng thủ thành ngoài cửa thành cũng chỉ kịp thời cực nhanh rút lui vào bên trong thành, đồng thời dây xích nối với điếu kiều cũng chầm chậm kéo lên. Tại bọn họ xem ra, hộ thành hà của chính mình dài hai mươi thước, cho dù đến là địch nhân, cũng có thể ngăn cản địch nhân một lúc, nhìn số lượng của đối phương bất quá mấy trăm người mà thôi. Nặc Đinh thành có tường thành phòng ngự cao lớn, cũng không phải sợ.

Nếu lúc này quân thủ hộ thành đối mặt là kỵ binh bình thường, thì cách làm của bọn họ không thể nghi ngờ là cực kỳ chính xác, đáng tiếc, lúc này bọn họ đối mặt là kỵ binh bình thường sao ? Không, đây chính là vương bài trong vương bài của Cầm thành, trình độ khủng bố đủ để cùng Bỉ Mông cự thú quân đoàn so sánh, chính là tử thần Long Lang kỵ binh. Trừ Pháp Lam ra đây là một chi siêu cấp kỵ binh, lấy tọa kỵ hoàn toàn là cao cấp ma thú, tử thần chiến sĩ trên lưng Long Lang không một ai là không từ trong huyết tẩy mà phát triển lên, thực lực của bọn họ ít nhất là ngoài lục cấp trung giai, hơn nữa, cho dù là đối thủ đồng cấp bậc cũng không thể nào chiến thắng bọn họ. Đơn giản là sát khí, tựu cũng đủ cho địch nhân cao hơn bọn hắn vài giai phải run rẩy.

Diệp Hồng Nhạn nhất mã đương tiên ( ý nói là dẫn đầu đó ), cưỡi Long Lang thái tử phát huy cực hạn tốc độ, uyển chuyển như một đạo ám lam sắc hướng cổng tây thành phi tới. Lấy tốc độ của Long Lang thái tử, tại lúc đang chạy tới, trong khoảng cách ngắn, tuyệt đối sẽ không chậm hơn so với tốc độ phi hành của cự long. Mắt thấy điếu kiều của đối phương sắp đóng lại, Diệp Hồng Nhạn cũng không có chút nào kinh hoảng.

“ Khởi ........“

Đương lúc điếu kiều đang kéo lên, Diệp Hồng Nhạn đệ nhất khoái tốc tử thần Long Lang kỵ binh, đã vọt tới bên bờ hộ thành hà. Trải qua khoảng thời gian ma hợp này, Long Lang thái tử đã sớm cùng hắn tâm thần hợp nhất, dùng sức bật của tứ chi cự long, thân thể cao lớn đột nhiên bay lên trời, trên người hắn, long lân huyễn lệ tại dương quang chiếu xạ thiểm thiểm phát quang.

Tử thần Long Lang kỵ binh tới thật sự quá nhanh, mặc dù binh lính Phật La đã nhanh chóng phản ứng chạy tới kéo điếu kiều, nhưng trên thành đại đa số binh lính còn không biết đã xảy ra việc gì, thậm chí còn không có một ai phát hiện lúc Diệp Hồng Nhạn vọt lên.

Thân thể khổng lồ của Long Lang thái tử bay lên trời, hình dáng của long dực sau lưng trong nháy mắt triển khai, đôi cánh này mặc dù không thể giúp hắn phi hành, bay lượn trên không, nhưng hai mươi thước khoảng cách đối với Long Lang thái tử cấp tốc bôn hành mà nói chỉ là một việc bình thường, có song dực sau lưng trợ giúp, bảo trì độ cao khi hắn nhảy lên, cũng trực tiếp hướng phía trên điếu kiều đang kéo phóng tới.

“ Hống ---“ Long Lang thái tử trong miệng phát ra một tiếng nộ hống, một vòng ám lam sắc quang vựng từ bộ phận dưới đuôi của hắn phát ra, trong nháy mắt lan truyền tới đầu, miệng mở rộng ra, một đoàn ám lam sắc quang cầu bất chợt phún xuất, ám lam sắc quang cầu này đón gió kéo dài ra, trong chớp mắt khuếch trương đường kính ngoài một thước, tựu như là đồng dạng với Diệp Hồng Nhạn ở phía trước, liên tiếp oanh kích trên điếu kiều nặng nề kia.

Phải biết rằng, điếu kiều này độ dày bên trong đều là tấm thép, độ dày bên ngoài là do gỗ kiến tạo thành, cực kỳ kiên ngạnh. Nhưng là, Long Lang thái tử dù gì cũng là bát cấp ma thú, ám lam sắc quang cầu do hắn phun xuất lúc đầu tiên phát huy uy lực thực kinh khủng.

Trong tiếng nổ ầm ầm, điếu kiều đã bị khóet một lỗ thật sâu, mặc dù vẫn chưa bị công phá, nhưng một tầng nguyên tố năng lượng tràn ngập khí tức hủ thực đã xâm nhập vào trong đó. Làm cho vật chất của điếu kiều mềm ra.

Mà ngay lúc này, thân hình khổng lồ của Long Lang thái tử đã vọt tới trước điếu kiều. Chỉ nghe Diệp Hồng Nhạn hét lên một tiếng lớn, lam sắc đấu khí từ tay cầm của Long Lang trường thương đột nhiên bạo phát, mũi nhọn sắc bén tựa như mũi dùi vừa lúc đâm vào vị trí trung tâm của điếu kiều trước đó bị ma pháp đạn oanh kích.

Một tiếng nổ chói tai vang lên, lam cấp đấu khí trong nháy mắt bộc phát, nương theo nơi vừa bị Long Lang thái tử phún thổ ám băng song hệ ma pháp, trên điếu kiều nhất thời bị mở ra một cái đại động.

Lúc này quân phòng thủ trên thành mới phản ứng lại, một tiếng kêu thất thanh truyền khắp cả thành,

“ Địch tập, đúng là địch tập kích, mau bắn tên”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook