Chương 298: Nguyên thân đoạt xá (phần 1)
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Một đạo lưu quang màu đen từ trên bầu trời xa xa nhanh chóng bay tới, rong chốc lát đã tới trên đỉnh núi. Thông qua mắt của Tăng Ác, Diệp Âm Trúc thấy đó là một quái vật giống như chim. Nó có một đôi cánh giống như dơi, nhưng so với cánh dơi thì lớn hơn nhiều. Hai cánh triển khai ra rộng chừng sáu thước. Chiều dài thân thể cũng không lớn, trên đầu có hai con mắt lóe ra bạch quang nhàn nhạt, da trên người màu xám, cánh nhẹ nhàng vỗ khống chế thân thể lơ lửng trong không trung.
Từ trong đầu Tăng Ác, Diệp Âm Trúc lập tức nhận được một phần tn tức về loại sinh vật này, Thiên Quỷ, sinh vật phi hành tại Thâm uyên vị diện. Bản thân có năng lực phi hành cực nhanh, thủ đoạn công kích chủ yếu là hình thái năng lượng, tin tức cũng chỉ có từng đó.
Trên người Thiên Quỷ có màu xám mang theo sự sáng bóng của kim loại, Thiên Quỷ này chỉ chừng sáu thước hiển nhiên cũng không phải bình thường, ít nhất cũng đạt tới cấp bậc Lĩnh chủ.
Trên lưng Thiên Quỷ, ngồi một người, hoặc có thể nói là Sinh vật tại Thâm uyên có hình người. Sinh vật tại Thâm uyên này cực kỳ giống người, vừa nhìn qua, cơ hồ so với loài người không có khác nhau gì nhiều. Trên người nó bao trùm một lớp áo khoác màu đỏ sậm, như là một lớp da vậy, trên đầu có một sừng, gương mặt giống cái (nữ tính) có vài phần lạnh lùng, nhưng có nhiều khí tức giết chóc, hai mắt hoàn toàn màu đỏ, vóc người cũng có đường cong của nữ, lớp áo choàng màu đỏ phóng thích khí tức máu tanh nồng nặc.
- Ai cho ngươi quyền giết chóc?
Thanh âm âm dương quái khí lại vang lên, rất rõ ràng, là xuất phát từ sinh vật ở trên lưng Thiên Quỷ.
Trong trí nhớ của Tăng Ác hai đầu, cũng không có giải thích về loại sinh vật tại Thâm uyên này, có lẽ là bởi vì linh hồn bị vỡ vụn.
Diệp Âm Trúc khống chế Tăng Ác hai đầu chậm rãi giơ lên liêm đao trong tay lên, đôi mắt nhỏ lạnh như băng nhìn kỹ nữ nhân trên lưng Thiên Quỷ, phát ra tin tức tinh thần
- Ngươi là ai?
Sinh vật bề ngoài như nữ nhân nọ quang mang màu đỏ trong mắt rõ ràng trở nên cường thịnh hẳn lên, khí tức tanh máu nhất thời càng trở nên nồng nặc.
- Ngươi có tư cách hỏi thân phận của ta sao? Tự tiện giết chóc, ngươi đã bị Thâm uyên trừng phạt. Huyết nhục của ngươi sẽ trở thành một bộ phận thân thể của ta
Vừa nói, sinh vật giống nữ chậm rãi đưa hai tay của mình lên, hồng quang nhàn nhạt ngưng tụ trong lòng bàn tay.
Ám nguyên tố trong không khí nhất thời kịch liệt nổi lên, một tầng năng lượng vô hình trong nháy mắt bao phủ trên người Tăng Ác hai đầu. Rất rõ ràng, thân thể của Tăng Ác hai đầu rất nhanh run lên một chút. Ngay sau đó, lực lượng của hắn tựa hồ chịu phải chế ước, cả thân thể cũng bắt đầu trở nên suy yếu.
Già yếu, suy yếu, cái này rõ ràng chính là ám ma hệ Ma Pháp. Hơn nữa so với ám ma hệ Ma Pháp của thế giới con người càng thêm bá đạo, thậm chí không cần chú ngữ ngâm xướng.
Diệp Âm Trúc lập tức phát hiện huyền bí trong đó. Xem ra, sinh vật giống nữ này hẳn là một loại Ma Pháp Sư.
Tăng Ác hai đầu cũng đồng thời phát động công kích, có sự khống chế của Diệp Âm Trúc, hắn tự nhiên sẽ không ngồi yên đợi chết, tựa như Diệp Âm Trúc vừa mới tới thế giới này thì bị công kích. Tăng Ác hai đầu cái đầu lớn kia chợt há mồm ra, phun ra một luồng quang mang màu đỏ sậm, nhắm thẳng vào “nữ nhân” trên lưng Thiên Quỷ ở trong không trung mà đánh tới.
Sinh vật nữ tính kia cũng không có đình chỉ thi triển Ma Pháp kềm chế năng lực ở trên người Tăng Ác. Trên mặt toát ra vẻ khinh thường và khinh miệt, ngay khi công kích của Tăng Ác hai đầu sắp đánh tới thân thể thì một tầng quang mang màu xanh biếc chợt từ trên người phóng thích ra.
Quang mang màu xanh biếc chặn lấy công kích của Tăng Ác hai đầu. Nói đến cũng kỳ quái, ngay cả Diệp Âm Trúc cũng cảm thấy năng lượng công kích rất cường hãn, khi tiến vào phạm vi quang mang màu xanh biếc, lập tức tiêu mất, cũng không có một chút tác dụng công kích nào, đừng nói đi đến việc gây thương tổn đến sinh vật nọ.
Đây là chuyện gì xảy ra? Quang mang màu xanh biếc nọ là cái gì? Thủ đoạn phòng ngự như vậy tại Long Khi Nỗ Tư Đại Lục tuyệt đối là chưa từng có.
Diệp Âm Trúc mơ hồ có thể cảm giác được. Quang mang màu xanh biếc đối với Ma Pháp có tác dụng miễn dịch rất mạnh, nguyên tố công kích lên quang mang màu xanh biếc lập tức nhanh chóng bị phân giải trở thành trạng thái nguyên tố nguyên thủy nhất mà tản đi.
Phải biết rằng, Tăng Ác hai đầu thực lực đã gần như là ma thú cấp chín, Ma Pháp công kích cũng rất mạnh. Mà công kích như vậy căn bản lại không cách nào thương tổn đến đối phương. Có thể thấy được lực phòng ngự của quang mang màu xanh biếc này đối với Ma Pháp mạnh cỡ nào.
Xem ra, Thâm uyên vị diện quả nhiên còn có rất nhiều điều mà mình không biết rõ. Chém giết cả bảy ngọn núi cũng không uổng phí.
Tăng Ác hai đầu dưới chú ngữ của đối phương trở nên càng ngày càng suy yếu. Hơn nữa, Ma Pháp của đối phương căn bản không thể né tránh được.
"Nữ nhân" ở trên lưng Thiên Quỷ kia đột nhiên ngẩng đầu lên, khi cúi đầu xuống thì một đạo quang nhận màu xanh biếc hình mặt trăng lưỡi liềm xuất hiện, nhằm thẳng vào Tăng Ác mà phát động công kích.
Sợ là cho dù có Diệp Âm Trúc khống chế, Tăng Ác hai đầu này trong khi đang rất yếu ớt cũng rất khó mà hoàn toàn tránh né được. Diệp Âm Trúc cũng chỉ có thể để cho thân thể nặng nề của nó lui về phía sau một bước, dùng thân thể để ngăn cản công kích.
Phụp một tiếng, cảm giác quang nhận cường độ cũng không lớn lắm đã trực tiếp đâm vào thân thể Tăng Ác hai đầu, bốc lên một luồng khói đen. Trong đó tính ăn mòn lập tức bắt đầu phá hoại thân thể của Tăng Ác hai đầu.
Chuyện gì xảy ra? Theo lý mà nói, lực phòng ngự thân thể của Tăng Ác hai đầu rất mạnh. Hơn nữa, bản thân trên thân thể hắn sở hữu độc tính ôn dịch chính là lấy tính ăn mòn là chính. Đối với loại độc tính ăn mòn có tính miễn dịch hẳn là rất mạnh mới đúng. Nhưng hiện tại lại bị thương tổn rất lớn, tinh thần Tăng Ác hai đầu sinh ra sự thống khổ cực kỳ mãnh liệt.
Đột nhiên, Diệp Âm Trúc hiểu được. Thương tổn càng sâu thì ám Ma Pháp gây ra thương tổn càng sâu. Cũng chỉ có Ma Pháp này mới có thể gây ra cho Tăng Ác thương tổn như vậy. Không được, cứ như vậy thì chỉ vài lần công kích nữa, Tăng Ác hai đầu càng ngày càng yếu sẽ bị Thiên Quỷ này giết chết. Khó trách nữ nhân kia lại nắm chắc như vậy. Ở trên không trung phát động Ma Pháp, Ma Pháp công kích từ xa của Tăng Ác hai đầu đối với nó không có hiệu quả. Hơn nữa công kích của Thiên Quỷ, Tăng Ác này tự nhiên không phải là đối thủ. Khi rõ ràng điểm này, Diệp Âm Trúc trong mắt lãnh quang chợt lóe, hắn đã không thể chỉ dựa vào Tăng Ác hai đầu để chống cự với nữ nhân này. Lúc này, cũng nên ra tay rồi.
Quang mang nhàn nhạt trực tiếp lóe sáng, khí tức tinh thần cường đại đột nhiên quán nhập vào trong thân thể Tăng Ác hai đầu. Trong phút chốc, tất cả Ma Pháp xung quanh bị tinh thần lực mạnh mẽ của Diệp Âm Trúc mạnh mẽ đánh cho tan rã. Ngay sau đó, một cỗ ám nguyên tố đậm đặc trực tiếp rót vào trong cơ thể Tăng Ác hai đầu. Chẳng những làm cho miệng vết thương trước ngực nó nhanh chóng khép lại. Đồng thời, cũng làm cho Ma Pháp đang uy hiếp nó hắn rất nhanh lui về phía sau, ngăn cản đợt công kích thứ hai của Thiên Quỷ.
Lúc này, đến phiên sinh vật nữ tính kia giật mình. Bất quá, không đợi nó phản ứng lại, Tăng Ác hai đầu đã chuyển động, liêm đao trong hai tay chợt vung ra, mang theo khí tức lạnh như băng và máu tanh bay thẳng vào không trung, một thanh liêm đao hướng vào đầu của Thiên Quỷ, một thanh khác chém thẳng vào sinh vật nữ tính nọ.
Ngươi có thể miễn dịch Ma Pháp, chẳng lẻ còn có thể miễn dịch công kích vật lý sao?
Dưới sự khống chế chính xác của Diệp Âm Trúc, một đòn này cơ hồ bao hàm toàn bộ tất cả lực lượng của Tăng Ác hai đầu.
Trong nguy cơ, sinh vật nữ tính nọ kêu một tiếng bén nhọn, hai tay chập mạnh lại trước ngực, một đoàn hoàng quang âm u từ trong tay phát ra, hướng tới cự liêm mà đỡ lấy.
Đáng tiếc, công kích của nó quá đột xuất, mà bản thân năng lực Ma Pháp tuy mạnh, nhưng loại công kích đột ngột này lại không có năng lực phòng ngự hữu hiệu, mặc dù có thể khiến cho tốc độ của cự liêm chậm lại trong chốc lát nhưng vẫn nhanh chóng bay tới trước mặt nó.
Một thanh cự liêm kia tự nhiên không bị ngăn cản, Thiên Quỷ căn bản không kịp phản ứng, bị thanh liêm đao thật lớn kia chém bay đầu, phun ra một trận mưa máu màu lam.
- Chờ một chút
Một thanh âm lạnh như băng vang lên trong tai Diệp Âm Trúc. Ngay sau đó, một đạo kim quang nhàn nhạt chợt xuất hiện trước mặt sinh vật nữ tính kia.
Nàng vươn tay phải ra, chỉ là ngón trỏ và ngón giữa chập lại, cự liêm đang phi hành với tốc độ cao, mang theo lực phá hoại cường hãn chạm vào ngón tay, cự liêm kia cũng như là chạm phải một vách ngăn mà dừng lại, cũng không di chuyển được một chút nào.
Thân thể mềm mại lơ lửng giữa không trung, dung nhan xinh đẹp hoàn mỹ, khí tức mạnh mẻ dao động, mỗi một điểm đều hiện ra sự mạnh mẽ cùng vẻ đẹp tuyệt luân. Chính là Tiểu Long Nữ.
Tiểu Long Nữ một tay ngăn lấy cự liêm, tay kia trực tiếp nắm lấy cổ của sinh vật nữ tính kia, đem nhấc nó ra khỏi lưng Thiên Quỷ, thân thể của Thiên Quỷ cũng tùy ý mà rơi xuống đất.
Đình chỉ khống chế đối với Tăng Ác hai đầu, tùy ý để nó hắn đi thôn phệ thân thể Thiên Quỷ lĩnh chủ. Diệp Âm Trúc thân hình bay nhanh tới, hạ xuống bên cạnh Tiểu Long Nữ nghi hoặc hỏi:
- Tỷ muốn làm gì?
Tiểu Long Nữ nhìn Diệp Âm Trúc nói:
- Sinh vật này tạm thời không thể giết, hữu dụng đối với chúng ta.
Diệp Âm Trúc sửng sốt một chút nói:
- Hữu dụng? Giết nó cũng có thể đọc được trí nhớ của nó mà?
Tiểu Long Nữ lắc đầu nói:
- Ngươi xem đi
Vừa nói, nàng vừa quay đầu, nhìn về phía sinh vật đã bị hoàn toàn cấm chế nọ, hai đạo kim quang chợt lóe lên trong mắt, trực tiếp đâm vào trong mắt của sinh vật nữ tính nọ.
"Nữ nhân" nọ khi bị công kích trên người nhất thời bốc lên quang mang màu xanh biếc lúc trước, cố gắng ngăn cản công kích của Tiểu Long Nữ. Đáng tiếc, kim quang trong mắt của Tiểu Long Nữ không đơn giản là Ma Pháp mà chính là tinh thần lực khổng lồ thuần túy nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.