Chương 62: Nhất cường hãn đích tâm tạng (phần 2)
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Hải Dương cùng Hương Loan đều lo lắng nhìn hết thảy sự việc trước mặt, nhưng các này biết được thực lực bản thân mình căn bản trợ giúp không được Diệp Âm Trúc.
- Hải Dương,Hương Loan các người cùng nhau rời đi, bây giờ ta không có thời gian giải thích với các ngươi, cũng không cần các ngươi đưa người tới cứu ta, vô dụng thôi.
Vừa nói xong, hắn hướng tới Tô Lạp truyền âm nói:
-Còn nhớ kỹ đồng đẳng bổn mạng khế ước của ta cùng Tử không? Ta tự nhiên có biện pháp chạy thoát, ngươi lập tức mang các nàng trở lại học viện,nếu không, có các ngươi bênh cạnh ngược lại ta sẽ bị liên lụy.
Nhìn ánh mắt kiên định của Diệp Âm Trúc, Tô Lạp trong lòng vừa động, liên tưởng đến tương hỗ triệu hoán kỳ dị của Diệp Âm Trúc và Tử, lúc này mới gật đầu. Hắn cũng biết được vào lúc này căn bản không được có nửa phần do dự, cái này có lẽ là sinh cơ duy nhất của mọi người.
-Âm Trúc, ngươi….
Hải Dương tiến lên một bước, ánh mắt nàng so với Tô Lạp lúc trước càng thêm kiên định.
Hai đạo hoàng sắc quang ảnh đột nhiên từ trên người Diệp Âm Trúc phóng thích, tay phải hắn giống như tia chớp chém ra, Hải Dương cùng Hương Loan cơ hồ đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể mềm mại ngã xuống. Diệp Âm Trúc mỗi tay một người, đỡ lấy thân thể mềm mại mảnh khảnh của các nàng giao vào trong tay Tô Lạp.
-Tô Lạp các nàng giao cho ngươi.
Diệp Âm Trúc biết, bất luận là Tô Lạp hay nhị nữ đều không dễ dàng bỏ mình lại mà rời đi, mà một bên là An Kỳ đang gườm gườm như hổ rình mồi tùy thời đều có thể thay đổi chủ ý, cho nên lúc này căn bản là không có thời gian để tiếp tục do dự, chỉ có xin nhờ Tô Lạp trước hết đưa các nàng rời đi.
Tô Lạp nhìn Diệp Âm Trúc thật sâu, cắn răng, hai tay phân biệt ôm Hải Dương cùng Hương Loan, vận khởi lục sắc đấu khí nổi lên từ dưới thánh tuyền bay lên, thân người nhẹ nhàng bay đi.
Nhìn Tô Lạp ba người rời đi, trong lòng Diệp Âm Trúc nhất thời cảm thấy dễ dàng một chút, hiện tại chính mình không thể cùng Tử liên lạc, phải trì hoãn đủ thời gian mới có thể nghĩ biện pháp đào tẩu.
Xoay người đối diện với An Kỳ.
-Chúng ta đi thôi.
An Kỳ tay phải hơi cung lên, nước suối hỏa hồng trong Thánh tuyền kỳ dị tách ra hai bên, mà cũng ở trong tiểu hồ ôn tuyền này xuất hiện một cái dũng đạo, mặc trên người áo tắm ẩm ướt, An Kỳ ưu nhã hướng Diệp Âm Trúc đi tới, trên mặt lại một lần nữa nở nụ cười mê người.
-Quả thật, các nàng đối với ta một điểm tác dụng đều không có, chỉ có ngươi mới là nhân tố quan trọng, không nên sử dụng thủ đoạn với ta, ở trước mặt ta cho dù là biện pháp gì của ngươi đều không có tác dụng.
An Kỳ đi tới trước mặt Diệp Âm Trúc, giống như tình nhân, giúp hắn nhẹ nhàng kéo lại áo tắm trên người. Nàng quả thật là rất đẹp, một chút cũng không kém An Nhã, thiếu đi khí tức thanh nhã của An Nhã, nhưng lại hơn vẻ xinh đẹp đáng yêu. Cho dù Diệp Âm Trúc tâm trí kiên định, nhưng đối diện với nàng ở khoảng cách gần như thế, trong lòng cũng không khỏi có chút rung động.
Nhàn nhạt hơi nước từ trên áo tắm của An Kỳ tản ra, mang theo mùi đặc thù của ôn tuyền cùng với mùi thơm cơ thể nàng
-Ngươi tên là gì?
Nhìn hai mắt vũ mị của nàng, Diệp Âm Trúc cơ hồ phản ứng theo bản năng trả lời:
-Diệp Âm Trúc.
Trong nháy mắt khi hắn nói ra tên mình, đột nhiên, hai đạo tử quang mãnh liệt từ trong mắt An Kỳ nhanh chóng bắn ra, tức thì đi vào chỗ sâu nhất trong linh hồn Diệp Âm Trúc, đồng thời tay phải của nàng đã vỗ lên vị trí trái tim của Diệp Âm Trúc.
-Không tốt.
Đây là cái ý niệm cuối cùng trong đầu Diệp Âm Trúc, sau một khắc, đại não của hắn đã biến thành trống rỗng.
An Kỳ là ai? Tinh linh nữ vương ! cho dù vị trí tinh linh nữ vương của nàng tựa hồ dựa vào thủ đoạn hèn hạ mà đoạt được. Khi đó nàng có thể làm cho cả tinh linh tộc thuần phục, tại phương diện tâm cơ như thế nào lại gặp sai sót đây?
Lần trước, khi An Kỳ cùng An Nhã đối chiến, Diệp Âm Trúc từng lập kỳ tích biến mất một đoạn thời gian, sau đó lại kỳ quái xuất hiện, lấy một khúc ‘Cao Sơn Lưu Thủy’ phá hủy tình thế vốn rất tốt của nàng. Diệp Âm Trúc thực lực mặc dù không được coi trọng trong mắt An Kỳ, nhưng nàng lại không muốn để cho ‘con vịt đã nấu chín’ còn bay đi. Cho nên, trước tiên nàng sử dụng một loại năng lực đặc thù trong ám ma hệ ma pháp, tên là tinh thần xâm thực. Đây là một loại đặc thù ma pháp nằm giữa ám ma hệ ma pháp và tinh thần hệ, đòi hỏi sử dụng tâm huyết của thi pháp giả để dẫn động, sau đó đem ký ức của đối phương hoàn toàn ăn mòn, phục chế lại trong đầu thi pháp giả, người bị thi pháp một khi ký ức bị mất đi sạch sẽ, vậy thì cho dù không chết cũng sẽ biến thành ngu ngốc.
Đương nhiên, cái ma pháp này cực kỳ nguy hiểm, một khi thất bại, đối với thi pháp giả sẽ sinh ra cắn trả mãnh liệt, thậm chí có khả năng phản phệ đem ký ức của thi pháp giả xóa đi.
An Kỳ đương nhiên sẽ không cho rằng mình sẽ thất bại, lấy thực lực tử cấp bát giai của nàng ta, Diệp Âm Trúc cùng nàng ta chênh lệch cơ hồ không thể lấy đạo lý làm phép tính, nàng ta cho rằng tinh thần xâm thực căn bản là không có khả năng thất bại.
Sự thật chứng minh, hai người thực lực chênh lệch nhau thật sự quá lớn, cho dù Diệp Âm Trúc tinh thần lực so với ma pháp sư phổ thông đồng cấp bậc mạnh hơn nhiều, cũng kiên định định hơn nhiều. Nhưng trước mặt An Kỳ tinh thần lực tử cấp bát giai hoàn toàn vô dụng. Trước hết, dưới tình huống không hề có sự chuẩn bị, tinh thần phòng tuyến của hắn đã bị An Kỳ phá hư,tinh thần lực của An Kỳ đi tới, trực tiếp đánh vào chỗ sâu nhất tinh thần lạc ấn. Thậm chí hắn ngay cả gọi về Tử, hoặc là sử dụng sáo trang kỹ năng Di Hoa Tiếp Mộc của ba kiện sáo thủ hộ trên người cũng không có khả năng.
Nhưng, ngay khi tay của An Kỳ cách một lớp áo tắm đặt trên trái tim của Diệp Âm Trúc, chuẩn bị thông qua tâm huyết của nàng kích phát tinh thần xâm thực khi ma pháp thành lập, nhưng xuất hiện tình huống ngoài ý nghĩ của nàng.
Nhìn lên ngọc chưởng thon dài, nhưng có thực lực kinh khủng tử cấp bát giai, thậm chí cho dù là hộ thân đạo cụ cấp thần khí cũng không có biện pháp để ngăn cản một tay tràn ngập năng lượng này của nàng. Nhưng, trong sát na nàng ấn tay lên vị trí trái tim của Diệp Âm Trúc , An Kỳ sắc mặt đại biến, nàng hoảng sợ phát giác một cổ khổng lồ nguyên tố lực cơ hồ không thể ngăn cản, tinh khiết nhất nguyên tố lực mang theo khí tức bá đạo vô tận từ vị trí trái tim Diệp Âm Trúc mênh mông tuôn ra.
Đó là tinh khiết nhất nguyên tố lực, mang theo khí phách mãnh liệt, mang theo một tiếng long ngâm ông minh, dĩ nhiên cũng đem thân thể nàng theo âm thanh ném bay đi.
Theo tiếng long ngâm, Diệp Âm Trúc cảm thấy trái tim mình run rẩy, cũng bởi thanh âm ông minh long ngâm đem lại, đưa tinh thần lực của An Kỳ sắp nhập vào trong não của hắn hoàn toàn bị xua tan, khiến cho hắn từ trong trống rỗng tỉnh táo trở lại.
Phác thông một tiếng, An Kỳ bên từ bên bờ thánh tuyền xa xa rơi vào trong nước suối, toàn thân bắn ra một lớp sương mù màu tím.
Đại não một trận đau nhức, Diệp Âm Trúc dùng sức lắc đầu mới miễn cưỡng tỉnh táo lại, hắn từ trong trống rỗng khôi phục lại thì đã nhìn thấy tình cảnh đẹp mắt An Kỳ ngã xuống, trong lúc nhất thời không khỏi sửng sốt một chút. Tại sao lại như vậy? rõ ràng là nàng ta đánh lén mình, ngược lại như thế nào thân thể nàng ta rơi xuống đấy?
Theo phản ứng bản năng cúi đầu xuống, hướng tới trước ngực mình nhìn lại, vốn là áo tắm màu đỏ, vị trí trái tim lại xuất hiện một cái chưởng ấn lớn, trong phạm vi chưởng ấn, màu đỏ áo tắm đều biến mất không thấy, lộ ra lồng ngực mình, mà từ cái vị trí đó Diệp Âm Trúc nhìn thấy ,cổ cầm đồ án phát ra vầng sáng bảy màu lóng lánh nhàn nhạt. Chính là lúc đầu siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm dung nhập vào thân thể hắn sau đó lưu lại dấu vết này.
Mặc dù không có hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn cũng mơ hồ đoán được, An Kỳ té ngã hẳn là cùng Khô Mộc Long Ngâm cầm này có liên quan.
An Kỳ ngã vào trong nước cũng không có xuất hiện trở lại, mặt nước tạo thành một vòng sóng gợn, tựa hồ là đang chứng minh hết thảy việc phát sinh vừa rồi đều là thật.
Diệp Âm Trúc không có lập tức xoay người bỏ chạy, hắn biết, An Kỳ không có khả năng làm giả rơi vào trong nước, nhìn thực lực của nàng căn bản không cần dùng trò lừa gạt đối phó với mình. Nàng rốt cục như thế nào đây? Lúc này, trong lòng hắn nhớ lại lúc đầu An Nhã đã từng nói qua, An Kỳ trước kia không phải là có bộ dạng như hiện tại, bởi vì sau khi nàng cùng An Kỳ chia tay, ở bên ngoài đã gặp chuyện gì đó, cả người mới xảy ra biến hóa . Mà có thể ảnh hưởng đến An Kỳ ,rất có thể là Ám tháp trong Pháp Lam thất tháp.
Bất luận nói như thế nào, An Kỳ cũng là tỷ tỷ của An Nhã, Diệp Âm Trúc đem đấu khí cùng tinh thần lực phủ khắp toàn thân, cẩn thận đề phòng theo phương hướng An Kỳ ngã vào nước đi tới. Hắn muốn xem một chút, An Kỳ rốt cuộc như thế nào?
Thánh tuyền vốn không lớn, rất nhanh, Diệp Âm Trúc liền đến gần điểm đầu tạo nên rung động, thân thể mềm mại của An Kỳ ở trong nước nổi lơ lửng, mặt úp xuống, áo tắm trên người cũng xuất hiện từng đạo vết rách, một tầng tử sắc quang vựng không ngừng từ trong vết rách truyền ra, chỗ phát ra quang mang mãnh liệt nhất chính là trên đầu.
Hạ ý thức đem nàng từ trong nước nâng lên, Diệp Âm Trúc trên tay trái đã nắm chặt Tử Trúc thần châm, đặt ở phía sau não An Kỳ.
An Kỳ lúc này đã không có như lúc trước tự cao tự đại, cả người tựa hồ đã hoàn toàn chìm vào hôn mê. Dựa vào trong lồng ngực Diệp Âm Trúc, tựa như một cái nữ tính bình thường rất nhu nhược, cùng với người thường cũng không có cái gì là khác biệt. Sắc mặt tái nhợt làm cho người ta yêu mến, trên ấn đường một vòng tử sắc quang vựng không ngừng tản ra, mi tâm nàng nhăn nhó, tựa hồ đang phải chịu đựng thống khổ kịch liệt.
Tinh thần lực cẩn thận tham nhập vào trong cơ thể An Kỳ, Diệp Âm Trúc nhất thời ngạc nhiên phát hiện, An Kỳ lúc này trạng thái thân thể cực kỳ không ổn định, trong thân thể nàng, có đấu khí cùng ma pháp lực khổng lồ, nhưng lúc này bất luận là đấu khí hay ma pháp lực lại đều hãm vào trong một mảnh hỗn loạn. Trong đó vấn đề lớn nhất chính là tinh thần lực của nàng, trong tinh thần khiếu huyệt tại mi tâm của nàng, tinh thần lực điên cuồng chuyển động,tinh thần lạc ấn không ngừng run rẩy do tinh thần lực cực kỳ bất ổn định không ngừng đánh sâu vào, một cổ tinh thần lực tựa hồ liều mạng xâm thực tinh thần lạc ấn của nàng, mà một cỗ tinh thần lực khác lại không ngừng né tránh chống đỡ cỗ tinh thần lực xâm thực này. Trong khoảng thời gian ngắn, trong đại não của An Kỳ phảng phất như là chiến trường, mặc cho hai cỗ tinh thần này không ngừng cắn nuốt lẫn nhau.
Điều tra rõ ràng trạng thái lúc này của An Kỳ, Diệp Âm Trúc không khỏi thở phào nhẹ nhõm,đem tử trúc thần châm thu hồi lại. Hắn rất rõ ràng, cho dù là người có trở nên mạnh mẽ đến đâu , cũng không có khả năng đem tinh thần lạc ấn của mình ra đùa giỡn, phải biết rằng, một khi tinh thần lạc ấn bị phá hư, vậy thì không phải là vấn đề thực lực biến mất, ngay cả tánh mạng có thể bảo tồn cũng còn là một ẩn số. An Kỳ hiển nhiên đã gặp vấn đề lớn, nhưng vấn đề của nàng lúc này thật không phải là do siêu thần khí Khô mộc Long Ngâm trên người mình tạo thành đấy chứ?
Kỳ thật, Diệp Âm Trúc phán đoán rất chính xác, hoặc nói là, An Kỳ thật là rất xui xẻo. Nếu An Kỳ không sử dụng hắc ám ma pháp, chỉ dụng tinh thần lực vây khốn Diệp Âm Trúc , trên tinh thần lạc ấn của hắn phóng thích một cái khóa, như vậy thì đừng nói là Tử, ngay cả linh hồn y phụ với Ly Sát ngân long cũng không có khả năng gọi về. Nhưng bởi vì An Kỳ nóng lòng muốn biết muội muội ở chỗ nào, trực tiếp đối với Diệp Âm Trúc sử dụng linh hồn xâm thực bá đạo nhất, cho nên đối với chính minh mới mang đến hậu quả to lớn như thế .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.