Cầm Đế

Chương 163: Pháp Lam giám sát quan (phần2)

Đường Gia Tam Thiểu

07/04/2013



Ny Na ngẩn người ra một lúc

- Ta đã nói gì?

Tần Thương nói:

- Nàng ở trong mơ nói rằng, muốn dẫn ta cùng nhau trở về Pháp Lam, đi gặp sư phụ nàng ở Pháp Lam, để hắn vì chúng ta chủ hôn.

- Cái gì?

Ny Na chấn kinh nhìn Tần Thương, bà cuối cùng minh bạch tại sao Tần Thương cùng với mình sau khi vừa phát sinh quan hệ còn lựa chọn bỏ đi, thì cứ xem như ông có thể tiếp nhận thân phận Mễ Lan đế quốc công chúa của mình, nhưng làm sao cũng không thể tiếp nhận lai lịch đi ra từ Pháp Lam ah. Mục đích chân chính của Đông Long Bát Tông chính là Pháp Lam. Nói như thế nào, trong người của Tần thương cũng đang chảy dòng máu của Đông Long Bát Tông.

- Thì ra là như vậy! Nguyên lai lại là bởi vì ta đã nói một câu nói như vậy ông mới bỏ ta đi, ta lúc đó còn nghĩ rằng ông thật sự là một kẻ vô tình. Lần đó, ông cũng làm cho ta rất thương tâm. Ông nói những điều này ta đều không biết, trong lòng như đã chết lặng, ta đã trở về Mễ Lan. Khoảng cách thời gian ước định cùng sư phụ quay về Pháp Lam còn cả một năm. Tần Thương, ông biết ta muốn nói cho ông biết bí mật gì không? Chính là khi ta trở về Mễ Lan không bao lâu, ta phát hiện ra mình đã hoài thai.

Nghe đến câu nói sau cùng, Tần Thương mãnh liệt từ trên chỗ ngồi đứng dậy. Trong mắt tràn ngập quang mang bất khả tư nghị. Nhìn vào Ny Na, toàn thân của ông không chỗ nào là không run rẩy.

- Nàng,nàng nói cái gì?

Ông là nam nhân duy nhất của ta, ông nói ta đang nói cái gì? Từ trước đến giờ, ta căn bản không dự định mang chuyện này nói cho ông biết. Bởi vì ta không nghĩ rằng chúng ta thật sự còn có đi được bên nhau. Nhưng bây giờ, bí mật này tiếp tục giữ kín đã không còn ý nghĩ rồi. Âm Trúc, Tô Lạp. Các con nhớ cho rõ, sự tình này vô luận như thế nào cũng không thể nói ra ngoài, bởi vì quan hệ đến danh dự của Mễ Lan hoàng thất, càng là bí mật rất quan trọng của Mễ Lan hoàng thất.

Tần Thương đột nhiên giống như bình thường quả cầu da bị xì hơi ngồi xuống lại,cười khổ nói:

- Là ta đã hại nàng! Chẳng trách nàng chung thân không lấy chồng, thì ra lại sinh ra chuyện này. Ta có thể tưởng tượng ra sự phẫn nộ của phụ hoàng nàng lúc phát hiện nữ nhi mình yêu thương nhất lại hoài thai trước hôn nhân, nàng chắc đã nhận hết khuất nhục và khổ nạn. Ny Na, ta xin lỗi nàng, cũng xin lỗi hài tử của chúng ta, khiến nó một sinh mệnh thơ ấu còn chưa có đến được cái thế giới này thì đã chết yểu.

Tần Thương nhìn Ny Na, trong mắt lộ ra quang mang thống khổ và hối hận, trên gương mặt già cỗi nước mắt dọc ngang, ông luôn hướng tới vì đạn cầm mà ồn định song thủ, song lúc này đã run rẩy lập cập giống như là không cách nào khống chế.



- Tần Thương,đừng như vậy, ai nói với ông hài tử của chúng ta không có đến thế giới này mà chết yểu? Huống hồ, ta cũng không hề nhận qua cái gì khuất nhục và chửi mắng.

Ny Na nhìn hình dạng bi thương của Tần Thương thì trong lòng vừa cao hứng lại vừa thương yêu ,cao hứng là vì trong lòng ông thật sự để ý đến mình như vậy. Nhưng thấy ông bi thương như vậy, Ny Na sao lại không yêu thương cho được, từ trong ngực tìm lấy ra một cái khăn tay ôn nhu giúp ông lau nước mắt trên mặt.

- Nàng,nàng nói gì? Chẳng lẽ nàng đã sinh hài tử của chúng ta ra sao? Không, điều này không có khả năng, phụ hoàng nàng sao lại cho phép một hài tử như vậy xuất hiện, đối với hoàng tộc mà nói, đây quả thực chính là đại sĩ nhục.

Tần Thương ngây ngốc nhìn Ny Na, ngoài miệng mặc dù nói vậy nhưng trong lòng ông cũng còn vạn phần hy vọng. Dù sao, ông năm nay đã hơn bảy mươi tuổi rồi, ai không hy vọng có một hài tử của mình.

Ny Na than nhẹ một tiếng, nói:

- Đúng vậy,ta đã sinh ra đứa nhỏ, trước lúc trở về Pháp Lam. Ta từ trước không phải nói qua với ông chuyện liên quan đến đế quốc hoàng thất, phụ thân của ta một đời chỉ yêu một người là mẫu thân ta, nhưng chỉ có ba hài tử chính là ta và hai tỷ tỷ mà thôi, năm ấy lúc ta hoài thai cốt nhục của ông. Phụ hoàng trải qua ngự y kiểm tra, xác định đã không thể nào sinh đẻ thêm được nữa, cũng chính là năm đó, phụ thân tuyên bố với bên ngoài là mẫu thân đã hoài thai. Chuyện này, e rằng ông không hề chú ý, Âm Trúc và Tô Lạp còn nhỏ, thì càng không thể biết. Nhưng mà mười tháng sau đó, phụ hoàng tuyên bố với bên ngoài, Mễ Lan hoàng thất cuối cùng cũng có người kế thừa. Tây Nhĩ Duy Áo ra đời thì được lập thành thái tử tức thì, cũng chính là thời khắc trước lúc ta yên tâm trở về Pháp Lam.

Tần Thương có chút không rõ lắm ý tứ của Ny Na:

- Nàng vừa rồi nói đã sinh ra hài tử của chúng ta, lại nói trở về Pháp Lam? Chẳng lẽ nàng dẫn nó đi Pháp Lam sao?

Ny Na có chút dở khóc dở cười nhìn Tần Thương:

- Ông… lão ngốc này, gọi là quan tâm tất loạn. Ông chẳng lẽ còn không minh bạch sao? Không phải muốn ta đem bí mật đế quốc hoàng tộc chính miệng nói ra mới được phải không?

Ở kế bên Tô Lạp đột nhiên dùng khẩu khí cực kì chấn kinh nói:

- Ny Na chủ nhiệm,chẳng lẽ…chẳng lẽ Tây Nhĩ Duy Áo đại đế không phải là đệ đệ của ngài,mà là ngài….

Lúc này đây, Tần Thương và Diệp Âm Trúc cơ hồ đồng thời kinh ngạc ngẩn người. Tô Lạp lớn mật đoán từ sự liên hệ với tất cả những lời Ny Na nói, khiến bọn họ kinh ngạc không khép miệng lại được, bọn họ quả thực không dám tin đây là sự thật. Nếu nghe theo như lời như vậy của Tô Lạp, vậy thì thật sự đây là đại bí mật tai tiếng nhất của Mễ Lan hoàng thất.



Ny Na thở dài một tiếng:

- May mắn là Tây Nhĩ Duy Áo giống mẫu thân ta, đã kế thừa mái tóc và màu mắt của ta. Nếu như giống ông mà nói, hắn thật sự là không cách nào sống tiếp được nữa. Lúc đầu, sau khi trở về hoàng cung phát hiện hoài thai, rất nhanh thì bị phụ thân biết đuợc tin tức, phụ thân không hề phẫn nộ, ông hỏi ta phụ thân của hài tử là ai, ta không có nói. Bởi vì ta căn bản không muốn nhắc đến tên của ông. Phụ thân sau đó đã cho ta…..hai sự chọn lựa, một là lập tức phá bỏ hài tử này, ta đương nhiên không đồng ý, mặc dù ta hận ông, nhưng đứa nhỏ thì vô tội, thời điểm trong cuộc đời ta là lần đầu tiên hay cũng là lần cuối cùng kết tinh của nam nhân duy nhất ta yêu. Nhưng phụ thân cho ta sự chọn lựa thứ hai là điều ta không nghĩ đến. Phụ thân nói thẳng cho ta biết ông sẽ không sinh con được nũa. Trong ba chị em của chúng ta, hai tỷ tỷ của ta căn bản không có bất kì năng lực nào, mà ta lúc trước sau khi theo sư phụ gia nhập Pháp Lam cũng không thể kế thừa hoàng vị của ông, theo lời phụ thân nói, sau khi ta sinh ra đứa nhỏ này phải lập tức rời khỏi hoàng cung trở về Pháp Lam. Hài tử này không phải là nhi tử của ta mà là đệ đệ của ta, cũng chính là người tương lai kế thừa Mễ Lan. Nói chung, trên người của hắn đang chảy là huyết mạch của ta.

Diệp Âm Trúc thất thanh nói:

- Chẳng trách con gọi Tây Nhĩ Duy Áo thúc thúc gọi ngài nãi nãi. Ngài trước giờ không phản bác, thì ra con xưng hô như vậy không hề sai. Vậy thì nói như vậy, Hương Loan chính là cháu gái thân sinh của ngài và Tần gia gia, Phí Tư Thiết Lạp chính là cháu trai thân sinh của các người?

Ny Na cười khổ gật gật đầu:

- Tần Thương. Chúng ta có một hài tử, hắn là Mễ Lan đại đế, trên người hắn đang chảy là Mễ Lan hoàng thất huyết mạch, cũng đồng dạng đang chảy là dòng máu của Đông Long các người. Lui một bước nói, hiện giờ thậm chí có thể nói Mễ Lan đế quốc phân nửa là người Đông Long nắm quyền.

Tần Thương thẩn thờ nói:

- Tây Nhĩ Duy Áo,hắn…hắn biết không?

Ny Na gật đầu.

- Ngày phụ thân đem hoàng vị truyền lại cho hắn, cũng là ngày ta trở về Mễ Lan. Phụ thân đem mọi thứ nói cho Tây Nhĩ Duy Áo biết. Hơn nữa nói cho hắn biết rằng, bất luận lúc nào đều phải nghe lời ta. Ta từ Pháp Lam trở về vĩnh viễn là trụ cột của Mễ Lan, sau khi Tây Nhĩ Duy Á kế vị dưới sự toàn lực giúp sức của ta, đem đám huynh đệ tử chất tràn đầy dã tâm của phụ thân bài trừ ra ngoài, giúp đỡ Tây Nhĩ Duy Áo thành công kế thừa đại nghiệp. Hắn cũng không làm ta và phụ thân thất vọng, bao nhiêu năm về sau này, dốc lòng vì nước, sắp xếp sự phát triển của Mễ Lan trật tự lớp lang. Mặc dù lần này lâm vào tình trạng đối mặt nguy cơ đến từ cả đại lục, nhưng ta tin rằng Mễ Lan nhất định có thể vượt qua được.

Nghe xong lời Ny Na nói, Diệp Âm Trúc đã triệt để minh bạch quan hệ của Mễ Lan hoàng thất cao tầng hiện tại.Tây Nhĩ Duy Áo là đế vương, nhưng Ny Na nãi nãi trước mắt có thể nói là thái thựơng hoàng. Chẳng trách bà có thể trực tiếp đáp ứng sáu điều kiện vừa rồi của mình. Không nghĩ ra, thân phận của những người ở kế bên mình lại phức tạp như vậy. Trước tiên là Hải Dương trở thành kế thừa nhân duy nhất của Đông Long hoàng thất huyết mạch, nữ hoàng của Đông Long đế quốc. Bây giờ Hương Loan lại trở thành cháu gái của Tần gia gia. Đây thật đúng là khiến người có chút khó mà tiếp nhận.

Nước mắt lại từ trên mặt Tần Thương chảy xuống.

- Thì ra ta vẫn không phải là một người cô đơn, thì ra ta cũng có thân nhân, có thê tử vì ta ngậm đắng nuốt cay hạ sinh nhi tử, còn có nhi tử trở thành nhất đại đế vương và có tôn tử, tôn nữ. Cuộc đời như vậy còn cầu gì nữa, Ny Na, nàng cho ta quá nhiều, quá nhiều, xin hãy nhận một bái của ta.

Một bên nói, Tần Thương đứng lên, không lí Ny Na ngăn cản, cố chấp hướng Ny Na tiếp tục bái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook