Chương 70: Song tử tuyết long báo đích nhận chủ (phần 2)
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Lúc này có ấu thú của ba loại cửu cấp ma thú trước mặt, bọn họ không ngờ lại do dự, ai mà không muốn có cửu cấp ma thú thượng vị đây? Nhưng cái này không chỉ đơn giản là lựa chọn, Diệp Âm Trúc cái gì cũng chưa nói, nhưng bọn họ biết, với tính cách của Diệp Âm Trúc, bất luận bọn họ lựa chọn như thế nào cũng sẽ không có vấn đề gì. Nhưng làm như vậy thì trong lòng bất an, ba loại ma thú này đếu là bọn Diệp Âm Trúc đem trở về, thật sự có thể tự tư lựa chọn tuyết long báo cường đại nhất sao? Nhưng thật sự có thể bỏ qua sao? Ai cũng không muốn hối hận cả đời, nhưng lý trí lại làm bọn họ không thể đường hoàng mà lựa chọn, trong lúc nhất thời bị vây trong tình trạng tiến thoái lưỡng nan.
-Các ngươi không cần khó xử. Muốn trở thành bằng hữu của cửu cấp ma thú, nhất là cửu cấp ma thú thượng vị cũng không phải dễ dàng. Rất rõ ràng, tuyết long báo là mạnh nhất trong ba loại ma thú này, nếu các ngươi cảm thấy khó xử thì để nó tự lựa chọn là được rồi. Mỗi người đều có một cơ hội công bằng. Như vậy bất luận cuối cùng kết cục như thế nào, cũng không có ai oán hận gì cả.
Tử đột nhiên mở miệng, ánh mắt của mọi người đều tập trung cả lên người hắn.
Diệp Âm Trúc có chút kinh ngạc nói:
-Ma thú cũng có thể lựa chọn sao? Nhưng tuyết long báo vẫn còn chưa sinh ra.
Tử đi tới bên người Diệp Âm Trúc, nhìn trứng tuyết long báo, nói:
-Cửu cấp ma thú là ma thú trí tuệ cao nhất, trí tuệ của chúng nó hoàn toàn có thể so sánh với loài người. Chúng nó tự nhiên biết mình thích dạng chủ nhân gì. Ta thấy như vậy là tốt nhất, nếu Hải Dương quyết định nhường cho Thường Hạo và Mã Lương lựa chọn trước, vậy các ngươi thử câu thông với tuyết long báo trước. Ai được nó chấp nhận tự nhiên sẽ trở thành đồng đội của nó, nếu cả ba người đều không được tuyết long báo chấp nhận thì sẽ tính tiếp.
Nói đến đây, ánh mắt hắn đảo qua trên người ba người, Tử và Diệp Âm Trúc tâm ý tương thông, tự nhiên biết hắn muốn duy trì sự công bình, có thể đi theo hắn đến đây dĩ nhiên đều là huynh đệ.Dọc theo đường đi, Mã Lương không ngừng triệu hoán xuất tọa kỵ, nỗ lực nhiều nhất, nhưng dưới tác dụng tinh thần cộng hưởng của Âm Trúc, tinh thần của hắn cũng tăng lên không ít. Còn ma pháp trận của Thường Hạo cũng giúp chúng ta tránh không ít phiền toái, công lao cũng không nhỏ nhưng nhận được rất ích, ta cho rằng do Thường Hạo bắt đầu, sau đó là Mã Lương, cuối cùng là Hải Dương.
Mã Lương có chút xấu hổ nói:
-Chúng ta là nam nhân, sao có thể để Hải Dương học tỷ lựa chọn sau cùng. Bất luận như thế nào cũng phải là Hải Dương học tỷ thử trước mới đúng.
Thường Hạo vội nói:
-Đúng vậy! Chúng ta mặc dù kém tuổi Hải Dương học tỷ một chút, nhưng làm nam nhân, chúng ta còn hiểu được cái gì là thân sĩ phong độ.
Hải Dương mỉm cười, nói:
-Các ngươi không nên cãi, ta sẽ không thử trước.
Ngữ khí của nàng rất e thẹn, lần này đi tới cực bắc hoang nguyên, mấy người đến từ Mễ Lan đều phát hiện khi Hải Dương và Diệp Âm Trúc ở cùng một chỗ thì cái danh hiệu lạnh như băng của nàng không còn phù hợp nữa, mỗi ngày đều chỉ hy vọng được ở bên người Diệp Âm Trúc, không hể thể hiện ra năng lực của mình, cũng không có than vãn gì về sự khổ sở trên đường đi, trong đội ngũ thì nàng nói ít nhất.
Mã Lương và Thường Hạo còn muốn nói gì nữa, Diệp Âm Trúc xua tay ngăn cản bọn họ, chính sắc nói:
-Ta là đội trường, các ngươi cũng không nên khiêm nhượng, nghe ta, cứ dựa theo Tử nói mà làm.
Nhìn ánh mắt nhiệt thành của Diệp Âm Trúc, Mã Lương và Thường Hạo không khỏi có chút xấu hổ, ai mà không có chút tự tư trong lòng? Được câu thông trước với một ma thú cực mạnh, cho dù câu thông thất bại cũng có thể có một cửu cấp ma thú hạ vị. Chuyện tốt như vậy sợ rằng cả đời cũng chỉ có một lần này.
Ánh mắt xấu hổ từ từ xảy ra chút biến hóa, bất luận là Mã Lương hay Thường Hạo đều là đệ tử xuất sắc nhất trong tông, nếu không cũng sẽ không được đến Mễ Lan học viện học tập, bọn họ đều có sự kiêu hãnh của riêng mình, đều không nguyện ý cúi đầu trước người khác. Nhưng giờ phút này, bọn họ có thể cảm giác rõ ràng chênh lệch giữa mình và Diệp Âm Trúc, ngạo khí trong lòng lặng lẽ biến mất, một cảm giác thần phục lặng lẽ sinh ra.
Liếc nhau, hai người đồng thời hướng Diệp Âm Trúc cung kính hành lễ
-Vâng, đội trường.
Hải Dương nhìn Diệp Âm Trúc mỉm cười, nàng ít nói chuyện không có nghĩa là nàng nhìn không ra điều gì, phản ứng của Mã Lương, Thường Hạo hai người đã nói cho nàng rất nhiều chuyện, nàng cũng cảm thấy cao hứng thay cho Diệp Âm Trúc.
Tử nói:
-Thường Hạo, ngươi đi tới trước mặt trứng của tuyết long báo, ba người các ngươi đều là ma pháp sư, câu thông với cửu cấp ma thú là dùng tinh thần. Ngươi phải mở ra tinh thần lạc ấn của mình, thử liên lạc với nó, nếu có thể liên lạc thành công, tự nhiên sẽ có dị tượng xuất hiện, sau này ngươi sẽ là chủ nhân của nó. Khế ước thông qua loại tinh thần trao đổi này có thể giúp quan hệ giữa chủ nhân và ma thú mật thiết hơn, vĩnh viễn đều là đồng đội tốt nhất. Về phần làm sao trao đổi qua tinh thần lực thì phải xem chính các ngươi. Mỗi người có thời gian một giờ, các ngươi tận lực tranh thủ đi.
Thường Hạo gật đầu, nếu đã quyết định thì hắn tuyệt không lưu tay, hạ quyết tâm toàn lực tranh thủ sự chấp nhận của tuyết long báo. Đi tới trước mặt trứng của tuyết long báo, vội vã mở ra tinh thần lạc ấn của mình, không gian giới chỉ trên hai tay đồng thời sáng lên. Thường Hạo có đến hai không gian giới chỉ, một đen một trắng, trong khi sử dụng thì không gian giới chỉ màu trắng xuất ra một tinh thạch cũng màu trắng, mà giới chỉ màu đen thì xuất ra tinh thạch màu đen, mặc dù nhan sắc cố định không thay đổi nhưng tinh thạch lần này dường như đã qua xử lý đặc thù, mặc dù thi triển mấy ma pháp trận khác nhau nhưng đều chỉ sử dụng hai tinh thạch này. Đây hiển nhiên là bí mật của Kỳ tông, ngay cả Mã Lương quan hệ với hắn rất tốt cũng không biết huyền bí trong đó.
Quang mang chợt lóe, bảy viên kỳ tử màu trắng (giống viên cờ vây màu trắng–wind^^) tạo thành hình ngôi sao bảy cánh phân bố xung quanh trứng của tuyết long báo, dưới tác dụng tinh thần của Thường Hạo, bảy viên kỳ tử tản mát ra quang mang màu trắng, ngay sau đó lại là bảy viên kỳ tử màu đen, cũng giống như trước xếp thành hình thất tinh, chỉ là phương hướng có biến hóa.
Kế tiếp, từng viên từng viên kỳ tử không ngừng từ trong hai tay Thường Hạo bay ra, giống như linh dương múa sừng, tới là biến mất không tăm tích, nhưng khi hắc bạch quang mang giao nhau thì trở nên cực kỳ mãnh liệt, ngay cả mấy vị cửu cấp ma thú xung quanh cũng bị khí tức của trận pháp quái dị này hấp dẫn.
Ngay khi hai tay Thường Hạo xuất ra một chuỗi kỳ tử cuối cùng, quang mang màu hắc bạch đã hoàn toàn bao phủ thân thể hắn và tuyết long báo bên trong, một tiếng chú ngữ trầm thấp vang lên
-"Tinh la kỳ bố thập bội cảm quan."
Quang mang chợt lóe, hắc bạch lưỡng sắc quang mang giao thế phóng thích, trong pháp trận mặc dù không có nguyên tố ba động mãnh liệt, nhưng khí tức kỳ dị của trận pháp làm mọi người không thể nhìn rõ được. Ngay cả An Kỳ vẫn đang quấn quýt lấy Tử nhìn thấy trận pháp này cũng có chút ngẩn người.
Hắc bạch lưỡng sắc quang mang càng ngày càng mạnh, ai cũng không nhìn thấy Thường Hạo ở trong đó đến tột cùng là làm cái gì, nhưng từ câu chú ngữ cuối cùng cuả hắn có thể mơ hồ đoán được, thập bội cảm quan, có phải là hắn đưa tinh thần lực lên gấp mười lần không? Hoặc là nâng tinh thần cảm quan của tuyết long báo lên mười lần, nếu như vậy hiển nhiên là rất có lợi cho việc câu thông.
Mọi người lẳng lặng chờ đợi, ai cũng không gấp, ba băng cực ma viên dưới sự chỉ đạo của Địch Tư đi tìm chỗ nghỉ ngơi, tiến hành chữa thương. Tô Lạp cũng đến một bên khoanh chân tu luyện, cũng không có chú ý bên này. Diệp Âm Trúc lúc nãy thi triển , lại là trên người cửu cấp ma thú, tinh thần lực tiêu hao rất lớn, lúc này cũng đã ngồi ở bên cạnh Tô Lạp tu luyện.
Một giờ trôi qua rất nhanh, hắc bạch lưỡng sắc quang mang từ thịnh chuyển sang suy, khi quang mang hoàn toàn biến mất thì kỳ tử trên mặt đất cũng hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại Thường Hạo đang cực kỳ mệt mỏi.
Thường Hạo có chút bất đắc dĩ lắc đầu
-Ta hết sức rồi nhưng vẫn không được. Nó cự tuyệt câu thông với ta. Mã Lương, đến ngươi rồi.
Nói xong những lời này, hắn lập tức ngồi qua một bên minh tư khôi phục, từ sắc mặt tái nhợt của hắn là có thể nhìn ra, pháp trận này làm hắn tiêu hao rất lớn.
Mã Lương cũng không có vì Thường Hạo thất bại mà cao hứng, thần sắc ngược lại trở nên ngưng trọng, hắn biết thực lực của mình và Thường Hạo không sai biệt lắm, mà sự thần kỳ trong trận pháp của Thường Hạo hắn thấy không phải một lần. Lúc này hắn đã thất bại rồi, mình có thể thành công không? Bây giờ chỉ có thể hy vọng rằng mình là triệu hoán ma pháp sư nên có thể câu thông dễ dàng hơn.
Từ không gian giới chỉ hắn lấy ra họa bút ma pháp trượng, quang mang màu đỏ nhàn nhạt hiện ra làm cho băng quật rét lạnh này thêm vài phần huyễn lệ, một bình máu xuất hiện trên tay hắn, nếu Diệp Âm Trúc lúc này còn thanh tỉnh, nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện bình máu này chính là ngân long huyết mà Mã Lương từng sử dụng. Đối với Mã Lương mà nói, ngân long huyết này là một trong những thứ quý giá nhất của hắn, để đạt được sự chấp nhận của tuyết long báo xem ra hắn cũng đã cố gắng rất nhiều.
Đi tới trước trứng của tuyết long báo, Mã Lương nhẹ nhàng vuốt ve nó , nhìn nó rồi nhìn bình ngân long huyết trong tay mình
-Bất luận có thể trở thành đồng đội của ngươi hay không, hôm nay coi như ta tặng ngươi một phần lễ vật.
Vừa nói, hắn vừa mở bình ngân long huyết, họa bút vung lên, bắt đầu cẩn thận họa xung quanh trứng của tuyết long báo.
Lúc này không phải là đồ án mà là phù hào rất phức tạp, thấy phù hào này, trong mắt Tử không khỏi sáng ngời lên, mặc dù hắn không nhận ra, nhưng hắn biết phù hào này thật sự là một loại văn tự, thuộc về một nền văn minh xa xưa mà cao quý, đúng là văn tự của Đông Long đế quốc a! Lúc này hắn đã mơ hồ hiểu được Diệp Âm Trúc tại sao lại đem Thường Hạo và Mã Lương tới, từ đôi mắt màu đen, mái tóc màu đen đến năng lực của bọn họ mà nói, hiển nhiên cũng là người trong Đông Long bát tông
Nguyên tố toàn hệ ba động do ngân long huyết phát ra tạo thành hồng quang lóng lánh, không ngừng xâm nhập vào bên trong trứng của tuyết long báo,có một chữ ‘long” ở phía bên trong, lực hấp thu của tuyết long báo đối với long huyết cực kỳ kinh người, trứng tuyết long báo bắt đầu phát ra quang hoa màu trắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.