Chương 267: Sự khôn ngoan của Quang Minh Tháp chủ (phần 3)
Đường Gia Tam Thiểu
07/04/2013
Tử trầm giọng nói: “ngươi nói đúng. Suy đoán của Âm Trúc là chính xác. Viện quân các ngươi sở dĩ đến chậm, cũng không phải do lý do mà ngươi nói mà ngươi muốn thông qua trận chiến trước đó để kiểm nghiệm lực lượng của Cầm Thành chúng ta”
Áo Bố Lai Ân không mở miệng, chỉ lặng lẽ nhìn Diệp Âm Trúc ở trước mặt, vẻ khen ngợi càng hiện rõ lên trong mắt.
Hắn đang lẳng lặng chờ đợi. Chờ đợi sự lựa chọn của Diệp Âm Trúc, hắn tin rằng, người thông mình nhất định sẽ không làm chuyện điên rồ
“Được. Ta đồng ý đề nghị của ngài, nguyện ý tiếp nhận vị trí của Tư Long ở Pháp Lam” Diệp Âm Trúc nói rất bình tĩnh, nhưng trong đó hiện ra vẻ kiên định.
Áo Bố Lai Ân cũng không ngờ đến Diệp Âm Trúc lại trả lời nhanh như vậy, sững sờ một lát rồi rất vui mừng, trên mặt hiện lên nụ cười khó có thể khống chế: “Đa tạ Cầm Đế Đại nhân đã hiểu cho. Sau này Pháp Lam và Cầm Thành là một nhà”
“Âm Trúc” Tử không nhịn được kêu lên, ngay cả Cách Lạp Tây Tư và Minh ở sau lưng hắn cũng đang khẽ nhíu mày.
Theo bọn họ thấy, cừu hận giữa Cầm Thành và Pháp Lam đã hình thành. Hơn nữa tên Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân này rõ ràng là một lão già mưu mô.
Bọn họ sợ nhất chính là Pháp Lam gây ra chuyện bất lợi với Diệp Âm Trúc, hoặc là Diệp Âm Trúc bị Pháp Lam lợi dụng.
Diệp Âm Trúc không để cho Tử nói tiếp, nói với Áo Bố Lai Ân: “Gia nhập Pháp Lam thì có thể. Nhưng ta có mấy điều kiện. Chỉ cần Pháp Lam đồng ý, như vậy ta sẽ là một phần tử của Pháp Lam”
Áo Bố Lai Ân gật đầu nói: “Tốt, ngươi nói đi, chỉ cần điều đó Pháp Lam có thể làm được."
Diệp Âm Trúc nói: “Đầu tiên, bắt đầu từ bây giờ Pháp Lam phải giải trừ phong ấn của bản thân và sự ủng hộ với Lam Địch Á Tư đế quốc”
Áo Bố Lai Ân suy nghĩ một lát rồi nói: “có thể, có cần chúng ta ủng hộ Mễ Lan đế quốc không?”
Diệp Âm Trúc suy nghĩ một chút rồi lắc đầu nói: “không, một Đế quốc thống nhất tự nhiên dễ dàng khống chế hơn. Nhưng Áo Bố Lai Ân Đại sư, các ngàii đã từng cẩn thận nghĩ đến, một Đại đế quốc sinh ra thì sẽ có bao nhiêu chiến tranh, có bao nhiêu chiến sĩ bị chết đi vì những cuộc chiến tranh đó. Thâm Uyên vị diện mà chúng ta phải đối mặt cường đại đến như thế nào không ai biết được. Long Khi Nỗ Tư giữ lại được một phần lực lượng, thì lúc đối phó Thâm Uyên vị diện sẽ dễ dàng hơn một chút”
Áo Bố Lai Ân do dự một lát rồi nói: “Hình thành Đế quốc thống nhất, chính là phương pháp xử lý để Pháp Lam giải trừ phong ấn đã được ghi lại trong Pháp ĐIển. Tuy nhiên, Pháp Điển không phải không thể thay đổi. Chuyện này sau khi ngươi gia nhập Pháp Lam, chúng ta có thể cẩn thận bàn bạc. Chúng ta tôn trọng ý kiến của ngươi. Nếu thật sự như lời ngươi nói, dừng chiến tranh có tác dụng rất lớn. Như vậy đi, chúng ta sẽ sửa đổi Pháp Điển”
Diệp Âm Trúc nói: “Tốt, chuyện này tạm thời có thể gác lại sau. Thứ ba, ta hy vọng Pháp Lam công khai tuyên bố, ủng hộ thân phận Thú Nhân tộc Hoàng Giả của Tử. Đồng thời, thông cáo với các Quốc gia trên Đại lục, tiến hành giao dịch bình đẳng với Thú Nhân tộc. Đương nhiên, sau khi Tử thống nhất Cực Bắc Hoang Nguyên, cũng hứa hẹn với các Quốc gia Nhân loại, tuyệt đối không dễ dàng dụng binh với Thế giới Nhân loại”
Áo Bố Lai Ân nhìn Diệp Âm Trúc, thầm nghĩ trong lòng, trong thời gian ngắn như vậy, hắn lại có thể nghĩ ra được nhiều điều kiện như vậy, quả nhiên không hổ là Long Phượng trong Nhân loại: “Ủng hộ thân phận của Tử Đế chúng ta có thể làm được. Nhưng giao dịch bình đẳng, chỉ sợ không dễ dàng như vậy. Dù sao, Thú Nhân tộc vốn rất cường đại. Nếu như bọn họ lại chiếm được Trang bị, Vũ khí của Quốc gia Nhân loại, cùng với đủ lương thực. Sợ rằng sẽ khiến mỗi một Quốc gia Nhân loại lo sợ. Hơn nữa Pháp Lam cũng sẽ không trực tiếp tham dự vào trong các chuyện như thế này”
Diệp Âm Trúc nói: “Thật sự sẽ không tham dự sao? Vậy Đại quân Pháp Lam bây giờ đang làm gì? Nếu không trực tiếp tham dự, các ngài cũng sẽ không đến Cầm Thành của chúng ta. Như vậy cũng được, chỉ cần Pháp Lam đồng ý với điều kiện này. Còn trong tương lai khi đối phó Thâm Uyên vị diện, ta có thể mời Tử dẫn theo ít nhất tám vị Thần Thú mang theo trăm vạn binh lính Thú Nhân tộc cường đại nhất xuất hiện ở trên chiến trường”
“Tám vị Thần Thú?” Mắt Áo Bố Lai Ân sáng lên, hắn đương nhiên biết tám vị Thần Thú có lực lượng cường đại đến mức nào, không khỏi động tâm.
Theo như lời Diệp Âm Trúc nói, Pháp điển Pháp Lam là do Pháp Lam đặt ra, lúc nào cũng có thể sửa đổi được.
Giống như lần này, rõ ràng trong thời gian phong ấn mười năm, nhưng vẫn dụng binh với Cầm Thành.
Áo Bố Lai Ân cẩn thận suy nghĩ, rồi nói: “Được, ta đáp ứng với ngươi. Tuy nhiên, nếu như tương lai Thú Nhân tộc cường đại dụng binh với Thế giới Nhân loại. như vậy, Pháp Lam sẽ trực tiếp gia nhập trong Đại quân Nhân loại, xuất hiện trên chiến trường đối mặt với Thú Nhân tộc”
Diệp Âm Trúc gật đầu nói: một lời đã định."
Tâm trạng của Tử rõ ràng đã trở nên kích động. Nếu như bây giờ không phải đang có người ngoài, sợ rằng hắn đã trực tiếp ôm lấy Diệp Âm Trúc, dùng phương thức này để cảm ơn Diệp Âm Trúc.
Bình đẳng giao dịch, đối với các Quốc gia Nhân loại mà nói là chuyện rất cơ bản. Nhưng đối với Thú Nhân tộc mà nói, lại có ý nghĩa hoàn toàn khác.
Thú Nhân tộc tại sao cứ đến mùa thu là lại phải phát động chiến tranh cướp bóc, chính là bởi vì tài nguyên của bản thân không đủ để nuôi sống mình.
Cực Bắc Hoang Nguyên có rất nhiều các loại Khoáng thạch, nhưng mà lại không tiện cho Thực vật sinh trưởng, nhất là Nông sản, rất khó có thể trồng trọt ở trên Cực Bắc Hoang Nguyên. Mà các Quốc gia Nhân loại tiếp giáp với Cực Bắc Hoang Nguyên thì không một ai không đả kích Thú Nhân về mặt mậu dịch.
Thú Nhân muốn dựa vào tài nguyên của mình để trao đổi lấy Lương thực của Nhân loại, giá cả gần như gấp năm lần so với các Quốc gia Nhân loại trao đổi với nhau, thậm chí có lúc đạt đến chục lần. Còn về phần dùng khoáng thạch đổi lấy Vũ khí, càng không thực tế chút nào.
Nếu có bình đẳng giao dịch, với các loại mỏ quặng phong phú của Cực Bắc Hoang Nguyên, sao cần phải tiêu hao nhiều tính mạng Thú Nhân để phát động chiến tranh cướp đoạt nữa chứ?
Dựa theo kế hoạch ban đầu của Diệp Âm Trúc và Tử, sau khi Tử thống nhất Cực Bắc Hoang Nguyên, có thể thông qua Cầm Thành và Mễ Lan đế quốc âm thầm mua thật nhiều Lương thực.
Với quan hệ giữa Cầm Thành và Mễ Lan đế quốc, cùng với việc Thú Nhân tộc do Tử chỉ huy sẽ không xâm phạm biên giới Mễ Lan nữa, nhưng Mễ Lan chỉ có thể cam đoan về việc bán Lương thực, chứ còn muốn mua được Vũ khí và các thứ khác sẽ rất khó.
Bây giờ, được sự ủng hộ công khai của Pháp Lam và mệnh lệnh của bọn họ, sợ rằng mấy Quân đoàn Đại lục phương Bắc sẽ không dám trái ý. Phật La Quốc sớm đã nguyên khí hao tổn, Mễ Lan đế quốc đủ để bọn họ đau đầu, đâu dám đắc tội với Pháp Lam nữa chứ.
Còn về phần A Tư Khoa Lợi cũng tuyệt đối không biển hiện thái độ xúc phạm Pháp Lam.
Diệp Âm Trúc ngồi vào vị trí ở Pháp Lam đầu tiên là vì tranh thủ lợi ích lớn cho Thú Nhân tộc. Dựa vào điểm này, Tử hoàn toàn tự tin trong thời gian ngắn khiến cho Thú Nhân tộc chiến tranh liên miên có thể nhanh chóng khôi phục nguyên khí.
Áo Bố Lai Ân nói: “ngươi còn có điều kiện gì nữa không?”
Diệp Âm Trúc nói: “Còn có, ta yêu cầu một bộ phận người của Cầm Thành cùng ta tiến vào Pháp Lam. Nếu muốn đối phó Thâm Uyên vị diện, như vậy, thực lực của chúng ta càng cường đại thì càng có lợi. Mà ngươi cũng đã nói rồi, Pháp Lam là nơi tu luyện tốt nhất”
Áo Bố Lai Ân cười khổ nói: “Tiểu tử nhà ngươi…” hắn chẳng biết làm sao, nhưng mà điều kiện mà Diệp Âm Trúc đưa ra rõ ràng không có gì quá đáng:
“Đây có phải là điều kiện cuối cùng hay không?”
Diệp Âm Trúc suy nghĩ một chút nói: “Còn một nữa”
Áo Bố Lai Ân bất đắc dĩ nói: “Còn có? Diệp Âm Trúc, ngươi cũng không nên quá đáng quá”
Diệp Âm Trúc cười nhạt, nói: “Điều kiện cuối cùng của ta rất đơn giản, chính là sự tự do tuyệt đối. Ta có thể làm Ám Tháp Tháp Chủ của Pháp Lam giúp các ngươi củng cố Phong ấn cũng được, đối phó Thâm Uyên vị diện cũng được. Nhưng mà Pháp Lam không thể ra lệnh để ta làm chuyện ta không muốn làm. Đồng thời, khi Phong ấn không có vấn đề gì, ta có thể quyết định hành động của ta”
Áo Bố Lai Ân suy nghĩ một chút, nói: “Với điều kiện phong ấn được đảm bảo, ta có thể đáp ứng với ngươi. Pháp Lam tuyệt đối có thành ý hợp tác với Cầm Thành, hơn nữa còn ở thế bình đẳng”
Diệp Âm Trúc cười nhạt nói: “Hôm nay ngươi đáp ứng tất nhiên là có thể đại biểu cho cả Pháp Lam. Ta không hy vọng sau này xuất hiện chuyện gì”
Áo Bố Lai Ân nói: “đương nhiên có thể. Thẳng thắn mà nói, nếu như không phải sợ Phong ấn xuất hiện vấn đề, sợ rằng chuyện hôm nay sẽ có kết cục khác”
Pháp Lam vẫn cứ là Pháp Lam. Không ai muốn chia xẻ quyền thống trị với người khác. Nhưng thực lực mà Diệp Âm Trúc và Cầm Thành thể hiện ra đã làm cho Áo Bố Lai Ân giật mình. Áo Bố Lai Ân mặc dù tự tin có thể dẫn Đại quân Pháp Lam tiêu diệt Cầm Thành. Nhưng không thể nghi ngờ sẽ khiến Pháp Lam bị thương vong nặng nề, điều này hắn tuyệt đối không muốn thấy.
Đã mất đi Ám Tháp Tháp Chủ, nếu như sáu Tháp Chủ còn lại của Pháp Lam cũng có người bị chết, sợ rằng, Phong ấn không phải ba mươi năm nữa sẽ bị phá vỡ, mà thời gian sẽ giảm mạnh.
Diệp Âm Trúc nói: “Ồ, được rồi. Nếu như ta trở thành một trong bảy Tháp Chủ Pháp Lam. Như vậy ta cũng có thể ở cự ly gần quan sát Phong ấn mà Thần Long tổ tiên chúng ta lưu lại”
Áo Bố Lai Ân nghiêm mặt nói: “Chuyện này cho dù ngươi không đề cập ta cũng nói với ngươi. Nhiều năm về trước, các Tháp Chủ Pháp Lam đời trước có cảm giác là Thần Long Vương Tổ Tiên của Đông Long có lẽ cũng chưa chết”
“ngươi nói cái gì?” Lời Áo Bố Lai Ân khiến cho trong lòng Diệp Âm Trúc dậy sóng, Tổ Tiên Thần Long Vương chưa chết?
ĐIều này có ý nghĩa rất lớn đối với Đông Long, không khác gì bình đẳng giao dịch đối với Thú Nhân cả.
Áo Bố Lai Ân nói: “Chuyện này chúng ta cũng không thể khẳng định. Nếu lần này quyết định hợp tác với Cầm Thành của ngươi. Ta cũng hy vọng ngươi có thể lấy thân phận truyền nhân Đông Long đi tìm hiểu sự huyền bí trong đó”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.