Cầm Đế

Chương 218: Tam bảng đệ nhất (phần2)

Đường Gia Tam Thiểu

07/04/2013



Tử cấp lục giai, chỉ có vượt qua tử cấp lục giai mới có thể trong thời gian ngắn ngủi có được năng lực phi hành. Cho dù là sử dụng ma pháp hay song dực cũng không có tốc độ phi hành kinh khủng thế này.

Trong nháy mắt, tử diễm nâng Diệp Âm Trúc đến trước mặt ngũ hào, trong khi đó Hắc Long đã mất dần năng lực phi hành, lảo đảo bay từ không trung hạ xuống .

Đại thủ Diệp Âm Trúc nắm lấy yết hầu hắn, tử quang lấp lánh, nhất thời đưa hắn vào thế hạ phong.

Người khác có lẽ không biết thân phận của Diệp Âm Trúc nhưng thượng khách trên đài Mã Tây Mạc, Khắc Lôi Tư Ba bọn họ thì rất rõ ràng. Hắn chính là người mới đây đã đánh bại Quang Minh thánh nữ nhất hào thí sinh.

Bất chấp thân phận, Mã Tây Mạc hô lớn:

- Hạ thủ lưu tình!

Đây là một trong những nhi tử xuất sắc nhất, do đó lão không hy vọng nó dưới tác dụng của vong linh ma pháp trở thành vong linh trong tay vong linh pháp sư.

Đương nhiên, không phải vì thanh âm của Mã Tây Mạc, Diệp Âm Trúc không giết ngũ hào bởi về huyết thống, dù sao hắn cũng là ca ca của Tô Lạp.

Tiện tay vung lên ngũ hào như tên hết đà, cơ thể nặng hơn trăm cân cứ vậy bay thẳng ra ngoài đấu trường. Đến lúc đó, Hắc Long đang bị thương nặng mới rơi ầm xuống đất, phát ra những chấn động mãnh liệt.

Tử diễm chớp động, Diệp Âm Trúc đi đến trước mặt Hắc Long, bàn tay đặt trên long đầu giờ đã không còn lực hoàn thủ, tử diễm bao quanh, phủ lấy phần cứng rắn nhất trên đầu rồng hốt nhiên loé lên, cự đại Hắc Long trong khoảnh khắc đã mất sinh mạng khí tức.

Một khoả hắc sắc long tinh hạch rơi vào tay Diệp Âm Trúc, quang mang lấp loáng, long tinh hạch và thi thể Hắc Long trong nhất thời đã biến mất.

Dân chúng quanh đài trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng đó. Bỗng chốc nhận ra, đồ long cũng có thể đơn giản như vậy.

Nhất cước đạp xuất, kết cục đã định. Diệp Âm Trúc tuy không có chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư hỗ trợ nhưng có thể dùng đấu khí chuyển dịch như chớp dường như không phải tự thân di chuyển nữa mà mặt đất tự đông hoán chuyển vị trí vậy.( minhman: ^_^ đây là công phu Xúc Địa Thành Thốn nổi tiếng của Tàu )

Tuy xem thường đối thủ mà thất bại, bị một vết thương chí mạng nhưng phải hiểu một điều rằng, Diệp Âm Trúc đã tu luyện đến tầng thứ bảy của Tử Trúc đấu khí thì cho dù là phòng ngự cường hãn của cự long cũng vô pháp chống đỡ.

Kết cục vừa xong thì trường đấu bên kia cũng dừng lại. Ba người cùng lúc nhìn Diệp Âm Trúc với cặp mắt quái dị, mắt thấy được tử sắc tím đậm giống như vũ thần hàng lâm. Cả ba người, kể cả nữ thuỷ long kỵ sĩ, múa tít trường mâu trong tay, đồng thời xuất hiện ý nghĩ đem đối thủ trước mặt làm địch nhân chung.

Đúng lúc đó, một tiếng gầm phẫn nộ vang lên giữa không trung.

- Cả tộc nhân của ta mà ngươi cũng có gan dám giết !

Một đạo hắc sắc thân ảnh từ chỗ ngồi thượng khách vụt lên. Phiêu phù tại không trung, từng đạo quang mang tử sắc loang loáng không ngừng, thân hình nhoáng lên đã biến thành nhất đại hắc sắc cự long. Uy áp mãnh liệt khiến cho Hoả Vân Sư cùng hai cự long đang bay lượn giữa không trung đều khiếp phục hạ xuống đất.

Trên cơ thể xanh đen của cự long, ở ngoài rìa mỗi mảnh long lân đều có một tia màu tím nhàn nhạt phủ đều khắp thân hình dài hơn cả trăm thước.

Diệp Âm Trúc trong lòng chợt động, liền nhẹ nhàng bay xuống, hướng về không trung, trầm giọng hỏi:

- Hắc Long vương ?

- Hắc Long vương là huynh trưởng của ta, ta là Hắc Long nhất tộc nhị trưởng lão. Trước mắt, ngươi phải tự mình trả giá cho những chuyện này.



Miệng mũi đại Hắc Long không ngừng phát ra những tiếng gầm phẫn nộ nói.

Lúc này cả bầu trời vì sự xuất hiện của lão mà bổng trở nên u ám.

Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười.

- Trong giới chỉ của ta cũng không ngại khi có thêm một đầu Hắc Long nữa đâu, long tộc tuy xấu xí, nhưng thân thể bán cũng được nhiều tiền lắm.

- Ngươi phải trả giá cho những hành động của mình.

Vừa nói, Hắc Long nhị trưởng lão đã bắt đầu lầm rầm ngâm xướng những tràng chú ngữ.

- Chờ một chút, Tạp Tát Nặc.

Mã Tây Mạc đứng lên từ vị trí ngồi của mình.

Tạp Tát Nặc tạm thời đình chỉ long ngữ ma pháp.

- Mã Tây Mạc, đừng ngăn ta, ta không thể cho phép có người sát hại tộc nhân của mình.

Mã Tây Mạc nhíu mày.

- Nhưng đây là Văn Vũ đại bỉ, giao đấu khó tránh khỏi sẽ có thương vong ngoài ý muốn, đợi sau khi Văn Vũ đại bỉ chấm dứt, ta sẽ đòi công đạo lại cho ngươi.

Không dễ để gặp một thiên tài tuyệt thế như Diệp Âm Trúc, lão không muốn vì cơn phẫn nộ của một cự long cấp bậc tương đương hắc long vương mà tương lai Lam Địch Á Tư bị huỷ tiền đồ.

Lỗ mũi Tạp Tát Nặc phun ra hai đạo khí lưu, chầm chậm cúi đầu, trong mắt lão, Diệp Âm Trúc cũng chẳng là gì, xử lý sau cũng được. Đồng thời lúc này ánh mắt Mã Tây Mạc cũng chuyển sang Diệp Âm Trúc.

- Tứ hào, trong Vũ bỉ khó tránh khỏi thương vong, giết chết Hắc Long cũng có thể giải thích, nhưng là, xin ngươi tôn trọng Hắc Long nhất tộc, giao ra thi thể với long tinh. Để nó có thể tiến nhập Long tộc mộ địa, trở về trong vòng tay của Long thần.

Đương nhiên Diệp Âm Trúc hiểu được, Mã Tây Mạc muốn cho hắn một cơ hội rút lui. Nhưng rồi câu trả lời chỉ đơn giản hai tiếng:

- Không giao.

- Ngươi… …!

Mã Tây Mạc nộ hỏa trào dâng, nhưng lão dù sao cũng một đời kiêu hùng, mạnh mẽ chế ngự lửa giận, nhìn về không trung, nói với Tạp Tác Nặc:

- Tạp Tác Nặc, mọi chuyện sau Văn Vũ đại bỉ tính sau đi.

Không hiểu tại sao, Tạp Tát Nặc một thân có thực lực tương đương hắc Long vương nhưng lại theo lời của Mã Tây đại đế, thân thể to lớn một lần nữa hoá thành nhân hình, trở lại chỗ ngồi của thượng khách trên đài.

Tô lạp thanh âm lạnh lẽo như băng truyền vào sân đấu.



- Quyết đấu tiếp tục.

Biểu hiện trên khuôn mặt vẫn như trước nhưng không khỏi kinh ngạc trong lòng, thực lực Âm Trúc cường hoành như vậy không biết từ bao giờ lại có thể giết được Hắc Long. Nhớ đến chính mình sau chuyện đó, thực lực tăng mạnh không ít, người không khỏi nóng lên, may là nàng đang dùng nguỵ trang thuật nên bề ngoài không ai có thể nhận ra.

Hồng sư thân vương Ba Nhĩ Đức và Kim Chúc long liếc nhau, phát hiện ánh mắt của mỗi người đều có sự kinh ngạc, tứ hào không có toạ kỵ mà thực lực đã cường đại như vậy.Bon họ chưa bao giờ nghe nói qua tại đại lục còn có một cao thủ tử cấp lục giai tuổi còn trẻ như vậy. Tuy đã đạt đến tử cấp, lại cưỡi toạ kỵ là cửu cấp ma thú nhưng đối mặt với Diệp Âm Trúc lúc này lại có cảm giác mơ hồ.

Bên này, hai cường giả đến từ Ba Bàng vương quốc đang ngần ngừ thì bên kia, Thuỷ long kỵ sĩ cũng nghi hoặc trong lòng. Trong khi đó, Diệp Âm Trúc hút thanh long thương dài tám thước của ngũ hào vào trong tay, mũi thương chỉ xéo về trước, lạnh nhạt nói:

- Các ngươi lên một lượt đi.

Trong chớp mắt, khí thế Diệp Âm Trúc đã đạt đến đỉnh phong, thiên nhân hợp nhất, dường như dù thiên quân vạn mã đến không không thể lay chuyển được hắn.

Khắc Lôi Na cùng với huynh đệ Khắc Lôi Tư Ba tại chỗ ngồi của thượng khách nhìn xuống dưới, ngơ ngác.

- Hắn, thật sự quá mạnh .

Từ miệng của thân phụ, nàng đã sớm biết tứ hào như thế nào, nhưng hắn…

Mã Lệ Na tại đài khách quí cũng từ khí tức của Diệp Âm Trúc mà nhận ra được thân phận thật sự của hắn vì dù sao, nàng cũng là một cường đại ma pháp sư. Bất giác trong lòng thầm nghĩ, không những ma pháp cường đại, nguyên lai vũ kỹ cũng cường hãn như vậy, có thể đào tạo một người so với Pháp Lam đệ tử còn nhỉnh hơn, tột cùng là ai đây? Trong lòng bỗng cảm thán nhớ đến khúc nhạc buồn của hắn, thật hay nhưng cũng bi thương quá !!

So ra, tâm tình của Tô Lạp lại nổi lên cảm giác khác mọi người, thấy Diệp Âm Trúc cường đại như vậy, trong lòng nàng chỉ có một cảm xúc, đó là kiêu hãnh, vì nam nhân của mình mà kiêu hãnh. Bất tri bất giác, ánh mắt lạnh lùng của nàng đã dần dần chuyển sang nóng rực.

Tuy đối mặt với tam hào tử cấp cao thủ, bọn họ lại đều có ma thú cường đại làm toạ kỵ, nhưng đều bị khí thế của Diệp Âm Trúc nhiếp chấn hết thảy.

Bất luận là Hồng Sư thân vương Ba Nhĩ Đức hay nhị hào, tam hào,bọn họ thực lực không kém, nhưng có ai sở hữu năng lực phong phú với kinh nghiệm thực chiến phong phú của Diệp Âm Trúc đây? Liệu có ai có thể trảiqua cảm giác đối diện vạn quân như hắn.

Bất luận Diệp Âm Trúc tại chiến dịch có thành công hay không, ít nhất tại nơi này, hắn đã chính thức trưởng thành, trở thành một nam nhân chân chính. Tại thiết huyết ma luyện, thắng lợi cùng kinh nghiệm đều làm cho tâm chí hắn vững như bàn thạch, khí thế toả ra bốn hướng tạo ra một uy áp cường đại tuyệt không phải ba người trước mắt có thể so sánh.

Sát khí sung mãn lẫm liệt toát ra, Diệp Âm Trúc giơ cao ngọn thương hướng về ba người xa xa.

Ba Nhĩ Đức cảm thấy kỳ quái, hắn kỳ quái là, tạo sao chính mình luôn kiêu hãnh, lại nghe được tứ hào trước mắt nói lấy một đánh ba nhưng cũng không dậy nổi cảm giác kiêu ngạo, cũng không nghĩ đến chuyện cự tuyệt.

Tam đại cường hãn toạ kỵ bay lên không trung, từ ba hướng khác nhau nhắm vào Diệp Âm Trúc bắt đầu công kích.

Chẳng biết có hay không vì chuyện kết cục vô cùng bi thảm của ngũ hào mà cả ba người đều khống chế toạ kỵ bay rất cao, Hoả Vân Sư phóng thích Lưu Tinh Hoả Vũ. Không hổ là Hoả hệ cửu cấp ma thú, làn mưa lửa bay nhanh như sao xẹt hướng về Diệp Âm Trúc xạ thẳng xuống.

Công kích của Kim Chúc long thì đơn giản, ngoại trừ lực xuyên thấu cực mạnh của Kim chúc ma pháp thi triển còn lại không có gì.Thuỷ long mặc dù đồng thời phát ra khí tức tấn công, nhưng Thủy long kỵ sĩ lại suy nghĩ khác, nàng không giống như hai người công kích Diệp Âm Trúc trực tiếp mà lại tấn công vào khu vực xung quanh người, phong toả tất cả thông lộ né tránh.

Ba tên này mới đây còn là địch nhân, nay quay lại phối hợp cũng ăn ý thập phần, xuất ra một đòn mạnh nhất.

Đồng thời tử sắc quang mang trên ba người cũng phát ra, nhìn thanh long thương chỉ xéo của Diệp Âm Trúc, bọn họ cũng biết hắn cường đại, nhưng cường đại đến mức nào thì cũng chỉ có một người, bằng vào ưu thế của ma thú, dùng ma pháp không ngừng công kích nhằm tiêu hao sức mạnh địch nhân sau đó hợp lực tung đòn cuối cùng. Chiến thuật tuy đơn giản nhưng cũng rất hữu hiệu.

Đối mặt với công kích của ba người bay đến bên người, Diệp Âm Trúc vẫn giữ nguyên tư thế, long thương chỉ xéo lên trời, ánh mắt thâm trầm ngưng tụ nhìn vào ba người. Nhưng khi công kích của tam đại ma thú sắp phủ xuống trên người hắn thì bỗng nhiên tử ảnh chập chùng , nương theo một âm thanh kinh hồn phát ra, trên mặt đất xuất hiện một hố sâu thật lớn còn thân ảnh Diệp Âm Trúc lại mất tăm không thấy.

Thuấn di? Lẽ nào có được không gian ma pháp thuấn di?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook