Cầm Đế

Chương 52: Thần khí Khô Mộc Long Ngâm (phần 2)

Đường Gia Tam Thiểu

06/04/2013



Long vực rực sáng , lượng linh hồn khí tức khổng lồ trong không khí lại bắt đầu ngưng tụ , những thân hình cốt long khổng lồ được linh hồn rót vào loạng choạng đứng dậy .

Dưới tác dụng của “ Thập diện mai phục “ , mặc dù đám cốt long lâm vào trạng thái điên cuồng nhưng chưa kịp chiến đấu thì đã bị năng lực mãnh mẽ của Nặc Khắc Hi thay đổi Long nguyệt .

Vì được ngăn cản kịp thời nên sự thương vong của đám cốt long là rất nhỏ . Dù sao đều là đồng loại nên việc loại bỏ được lực phòng ngự và đánh vỡ vụn xương cốt của đối thủ cũng cần một khoảng thời gian nhất định .

Mặc dù đám cốt long còn chưa tỉnh táo hoàn toàn nhưng Diệp Âm Trúc đã cảm giác được sự điên cuồng của chúng . Cho dù không có Nặc Khắc Hi nhắc nhở , hắn cũng phải làm cho đám cốt long này trở về trạng thái bình thường , nếu không sợ rằng Nặc Khắc Hi vừa chết , đám cốt long không còn mục tiêu công kích nào khác tất nhiên sẽ tự hủy diệt chính mình .

Chánh khâm nguy tọa , nhãn quang tị , tị quang khẩu , khẩu quan tâm . Trong nháy mắt , Diệp Âm Trúc đã bước vào một cảnh giới mới – cảnh giới mà vô số thần âm sư trên đại lục mơ tưởng đến .

Hai tay để trên thần khí Khô mộc long ngâm cầm , cầm huyền ( dây đàn ) không hề lay động , bàn tay tám ngón có khả năng cảm giác được sự mềm mại và co dãn của từng sợi cầm huyền . Mỗi sợi lại tản ra sự ba động nguyên tố không giống nhau , chúng dường như đang kêu gọi mình , muốn mình phóng thích lực lượng của chúng .

Ngón trái vô danh án trên một dây cầm huyền , ngay sau đó hai tay Diệp Âm Trúc nhu hòa cử động , rất nhẹ nhàng , phảng phất như không muốn xúc phạm tới những sợi cầm huyền này vậy .

Một vòng quang mang bảy màu lấy Diệp Âm Trúc làm trung tâm hay có thể nói là lấy cây đàn Khô mọc long ngâm mới làm trung tâm tán ra xung quanh . Tiết tấu rất đơn giản , vừa nhu hòa lại kèm theo những giai điệu nhẹ nhàng , chậm rãi phát ra , phảng phất như đang an ủi người khác .

Âm sắc của Khô mộc long ngâm cầm cực kỳ thuần chánh , cũng cực kỳ trầm thấp , so với trước kia còn thấp hơn rất nhiều . Nhưng mà vẫn là tiếng ông minh quen thuộc nghe như tiếng long ngâm , chỉ trong phút chốc , tất cả cốt long vừa mới tỉnh lại đều hướng ánh mắt về phía Diệp Âm Trúc . Trong linh hồn của chúng vẫn có một ngọn lửa vô hình thiêu đốt , khiến cho chúng trở nên điên cuồng nhưng lại kèm theo vài phần nghi hoặc .

Hai tay nhẹ nhàng nhấc lên , sau đó lại nhẹ nhàng hạ xuống , một loạt những động tác liên hoàn nhẹ gảy , làm trấn an lòng người bằng những tiếng ông minh trầm thấp . Mỗi một tiếng đàn phát ra đều cách biệt nhau một khoảng thời gian nhất định nhưng lại đem cho người ta cảm giác chúng được phát ra liên tiếp , hình thành một vận luật thâm trầm liên miên . Trong khi đó , thân hình của Diệp Âm Trúc cũng không ngừng tỏa ra quang nhu .

Quang mang màu vàng dung nhập vào trong Khô mộc long ngâm cầm , phảng phất như liên kết với các hệ ma pháp ở xung quanh , sinh ra một loại âm ba đặc thù cộng hưởng . Cảm giác này mặc dù khi sử dụng Phi bộc liên châu cầm cũng có nhưng lại không có sự bi thương , Khô mộc long ngâm cầm truyền đến sự bá đạo mà trầm thấp , tựa như chính thức thần thánh cự long sống lại , uy hiếp quần long .

Nhạc khúc trầm thấp cứ thế vang lên , hoàn toàn không có sự bi thương , chỉ có sự thâm trầm trấn an lòng người . Cầm huyền dưới tay Diệp Âm Trúc có cảm giác rất cứng nhưng lại rất co dãn , làm hắn khi đạn tấu phải không ngừng đem tinh thần lực của mình truyền vào . Nhưng một cảnh tượng kỳ dị xuất hiện , mỗi lần hắn động đến cầm huyền , mặc dù không cố ý nhưng lại có một đạo âm nhậm phiêu vu xuất ra . Do không phải cố ý nên âm nhậm chỉ bay ra được ba trượng là hoàn toàn tiêu biến trong không trung . Mà mỗi dây cầm huyền lại bắn ra một đạo âm nhận có màu sắc khác nhau , làm xung quanh cầm huyền tràn ngập ma pháp ba động .

Diệp Âm Trúc quá chú tâm vào cầm khúc nên mặc dù cảm nhận được sự kỳ diệu khi mỗi ngón tay động đến cầm huyền nhưng hắn lại không hề quan sát . Đạn tấu cây cổ cầm này , quả thực là quá khó khăn . Tâm huyền cùng cầm huyền mỗi lần cộng minh lại tỏa ra khí tức cường đại long ngâm trùng kích , phảng phất tùy lúc có thể trùng đoạn tự quay ngược lại phản hồi . Mỗi lần đạn tấu một cái tiết tấu đơn giản , long hồn trong thân cầm sẽ tùy ý loạn động , khiến cho tâm thần Diệp Âm Trúc nhộn nhạo , dường như cả tinh thần lạc ấn cùng linh hồn đều bị cổ cầm trùng tán .

“May mắn là có Tâm linh thủ hộ nên hắn mới có thể miễn cưỡng chấn nhiếp tâm thần của mình , không bị Khô mộc long ngâm cầm gây thương tích . Tại sao ? Tại sao lại như vậy ?”

“Chính mình chế tạo ra nó cơ mà , sau khi hoàn thành còn chích máu nhận chủ theo đúng trình tự nữa , tại sao nó lại có thể phản phệ như vậy ? Thật là đáng sợ . Nếu không phải là chủ nhân của nó , không biết lực lượng phản phệ sẽ cường đại đến mức nào đây ?”

Diệp Âm Trúc đột nhiên hiểu được , chình mình chế tạo ra kiện thần khí này nhưng lại không có đủ thực lực sử dụng thần khí . May mà hiện tại cầm khúc mà mình đạn tấu chỉ là một cổ khúc đơn giản , không phải là một trong cửu đại danh khúc , nếu không căn bản là sẽ không khống chế được .



Nếu thế chẳng những tinh thần lực bị khô mộc long ngâm cầm trừu kiến , lực phản phệ cũng có thể khiến cho chính mình bị thương nặng .

Phát hiện điều này , Diệp Âm Trúc càng không dám phân thần , nhưng mỗi khi hắn đạn tấu một âm giai thì thời gian dừng lại cũng trở nên lâu hơn vài phần . Bão nguyên quy nhất , trong lòng không dám có một chút tạp niệm , vừa đạn tấu lại vừa tìm cách chống trả lại thần khí .

“ Vĩnh hằng địa quang huy “ . Đó là tên của cầm khúc Diệp Âm Trúc đang đạn tấu , ngoài ra nó còn có những cái tên khác như “ Truy tư khúc “ , “ Uy Linh khúc “ hoặc “ An hồn khúc “ , chuyên dùng để đưa tiễn người chết , trấn an linh hồn .

Trong vài ngày chế tạo cổ cầm , Diệp Âm Trúc cứ tự hỏi không biết cầm khúc nào có thể làm biến mất tác dụng của “ thập diện mai phục “ đây ? Nghĩ tới nghĩ lui , hắn quyết định sử dụng “ Vĩnh hằng địa quang huy “ . Cốt long là tử linh ( những sinh vật đã chết ) , nếu muốn trấn an chúng sau khi chịu ảnh hưởng của “ thập diện mai phục “ , có lẽ chỉ có “ Vĩnh hằng địa quang huy “ mới có thể làm cho chúng trở về trạng thái an tĩnh .

Sự thật đã chứng minh sự phán đoán của Diệp Âm Trúc là hoàn toàn chính xác . Dưới tác dụng của cầm khúc trầm thấp , đám cốt long càng lúc càng trở nên yên lặng .

Khí tức điên cuồng trong không khí cũng từ từ tiêu tán . Dưới tác dụng của “ vĩnh hằng địa quang huy “ , đám cốt long vừa mới tỉnh dậy không còn lao vào chém giết lẫn nhau nữa , tác dụng của “ thập diện mai phục “ khiến chúng điên cuồng dần dần rời xa .

Hai tay Diệp Âm Trúc càng ngày càng trở nên trầm ngưng ( nặng nề ) , may mà cầm ma pháp của hắn đã tăng tới cảnh giới ngũ đảm cầm tâm nên khiến cho hắn có thể tạm thời khống chế kiện thần khí Khô mộc long ngâm này . Bởi vì tinh thần lực tiêu hao quá nhiều , thần quang trong mắt hắn từ từ trở nên ảm đạm , trong khi linh hồn của đám cốt long cũng từ từ khôi phục lại trạng thái bình thường .

Thần thánh cự long Nặc Khắc Hi thủy chung vẫn im lặng một bên nhìn Diệp Âm Trúc đạn cầm , “ vĩnh hằng địa quang huy “ khiến cho tâm tình của hắn phẳng lặng như nước .

Vị cường giả đi vào trong lịch sử của long tộc cảm giác được chút tánh mạng cuối cùng của hắn sắp tiêu tán , linh hồn dần tan biến , thậm chí còn không thể điều khiến thân thể của mình đứng lên . Anh hùng trì mộ , trong lòng hắn ngoài sự bình yên tĩnh lặng còn mang thêm vài phần bi thương .

Ông !

Bát chỉ xẹt qua cầm huyền . Khúc an hồn này cuối cùng đã kết thúc , đám cốt long đã khôi phục lại trạng thái bình thường . Dưới ánh sáng chiếu rọi khắp nơi của Long nguyệt , chúng thong thả vận động , tựa như những người vừa ngủ dậy đứng lên hoạt động cho giãn gân cốt .

Hai tay án huyền , Diệp Âm Trúc cảm giác trong đầu có chút mê muội . Điều này rõ ràng là do tinh thần lực tiêu hao quá lớn .

- Thành công rồi ! Tác dụng của “ thập diện mai phục “ khúc đã biến mất . Thật ra ta cũng không thể ngờ rằng cầm khúc này lại có thể phát huy ra uy lực lớn đến như vậy , tuy tộc nhân của ngươi còn sót lại một chút điên cuồng nhưng cũng không mạnh .

- Cảm ơn ngươi .

Nhìn kỹ Diệp Âm Trúc , thần thánh cự long cảm thấy linh hồn bản thân đã ảm đạm đi rất nhiều , cảm thán nói :

- Cả đời này ta rất ít nói câu đó , không ngờ lúc này lại không nhịn được nói với ngươi . Nhờ ngươi trợ giúp mà long tộc đã thoát khỏi một nguy cơ hủy diệt .

Mặc dù ta sắp chết đi nhưng năng lực của ngươi hoàn toàn xứng là một ngoại tịch long tộc được ta công nhận , chỉ tiếc đây là thánh địa của long tộc mà không có một tộc nhân nào có thể bảo vệ , đáng tiếc ...

Nặc Khắc Hi dừng lại một chút , thân thể khổng lồ của hắn như muốn cố gắng đứng lên nhưng lực bất tòng tâm , chỉ có thể nằm im một chỗ , những mảnh long cốt màu trắng sau lần di chuyển phát ra những âm thanh lạo xạo .



- Đáng tiếc cái gì ?

Diệp Âm Trúc tò mò hỏi .

Nặc Khắc Hi thản nhiên nói :

- Đáng tiếc ngươi và ta giống nhau , sẽ cùng rời khỏi thế giới này .

Diệp Âm Trúc sửng sốt một chút . Lúc này , dị biến đột nhiên sinh ra , một đạo quang mang màu vàng đột nhiên bừng sáng trong đôi mắt vốn ảm đạm thất thần của Nặc Khắc Hi .

Cái đầu khổng lồ cử động , mang theo một tia tinh thần lạc ấn cuối cùng , trong chớp mắt đã tới trước mặt Diệp Âm Trúc . Ngay khi linh hồn chi hỏa rời đi , thân thể khổng lồ của Nặc Khắc Hi đổ ầm xuống đất , tuyên bố vị thần thánh cự long của long tộc đã vĩnh viễn rời khỏi thế giới này .

Không có một lực phòng ngự nào có thể ngăn cản được , đó là hồn xuyên thứ của thần thánh cự long a ! Diệp Âm Trúc chỉ cảm thấy trước mặt có một đạo kim quang trong chớp mắt đã bắn tới , xuyên thấu thẳng vào mi tâm hắn .

Thân thể trong phút chốc trở nên cứng ngắc , cảm giác được hết thảy mọi thứ xung quanh đang mờ đi trước mắt mình , Diệp Âm Trúc lúc này tựa hồ như một pho tượng , ngay cả vẻ mặt lúc cuối cùng cũng được bảo trì .

Long vực lại khôi phục lại sự tĩnh lặng , nhưng giờ phút này trong thế giới tinh thần của Diệp Âm Trúc lại tràn ngập cảm giác tử vong mãnh liệt .

Đây là một hải dương toàn một màu vàng , hư ảnh của Diệp Âm Trúc lơ lửng giữa bầu trời , ngay trước mặt hắn , cách đó không xa là một đạo thần quang màu trắng bao phủ . Thần thánh cự long ngạo nghễ nhìn hắn . Rốt cục tại thế giới tinh thần , Nặc Khắc Hi đã khôi phục bản thể , toàn thân được bao phủ trong những đạo quang mang mãnh liệt . Đó có thể là những quang mang cuối cùng được hắn phát ra .

Lân phiến của thần thánh cự long được bao phủ bằng một nhũ quang màu trắng . Không giống như lần đầu gặp mặt , hình ảnh của Nặc Khắc Hi đã hoàn toàn đổi khác , trên đầu là cặp sừng ngạo nghễ đĩnh lập , toàn thân mọi bộ phận nhìn rất hài hòa , nhất là cặp long mâu có ngân quang lóe ra không ngừng , càng làm cho lòng người nhiếp phách .

- Tại sao ?

Diệp Âm Trúc tựa hồ có chút thống khổ nói .

Nặc Khắc Hi lạnh lùng nhìn hắn:

- Không tại sao hết .

Trong mắt Diệp Âm Trúc toát ra một tia bi ai , phảng phất như muốn níu kéo một tia hy vọng cuối cùng :

- Không phải ta đã trở thành ngoại tịch của long tộc , là một phần tử của long tộc các ngươi sao ? Tại sao ngươi còn đối với ta như vậy ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook