Chương 123: thất quốc thất long chiến:thủy,tự khúc(hạ)
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Không chỉ có mình nàng, gã thanh niên cùng nàng xuất hiện tại Pháp Lam thánh thành nội cũng có mặt. Nói cách khác, hai sứ giả của Lam Địch Á Tư tiến vào Pháp Lam thánh thành đều là tham chiến giả, điểm này so với Mễ Lan đế quốc hoàn toàn bất đồng.
Lam Địch Á Tư chiến đội có tổng cộng bốn trăm chiến sĩ và một trăm tên ma pháp sư. Hấp dẫn chú ý của Diệp Âm Trúc nhất là hai mươi người ở ngay phía sau Hắc Phượng Hoàng. Hai mươi người này trang phục so với các chiến sĩ Lam Địch Á Tư còn lại hoàn toàn bất đồng, ba trăm tám mươi chiến sĩ kia đều mặc trọng khải giống như tử thần năm trăm, nhưng hai mười người này lại mặc một bộ trang phục màu đen, mà dường như không có khả năng phòng ngự. Thậm chí đầu cũng đội loại mũ màu đen trùm kín, chỉ hở ra đôi mắt, đưa tướng mạo bọn họ ẩn dấu hoàn toàn bên trong. Trên mỗi người đều toả ra khí tức băng lãnh trầm ngưng. Nhìn qua không phát hiện ra bọn họ mang theo vũ khí gì, nhưng hai mươi người này lại đem đến cho Diệp Âm Trúc cảm giác nguy hiểm.
Binh chủng chủ lực của thất quốc tham chiến không hề có ngoại lệ, đều là trọng trang giáp chiến sĩ. Kỳ lạ nhất là tham chiến giả của Ba Cứu vương quốc, tất cả năm trăm người đều là chiến sĩ. hơn nữa đều là cự hán cao hơn hai thước rưỡi, mỗi người đều cầm trong tay chùy xích bằng tinh thiết, khải giáp trên người họ có độ dầy kinh nhân, năm trăm người đứng đó trông như một mảnh cương thiết bích lũy.
- Âm Trúc, ngươi phải chú ý đến nhân mã của Lam Địch Á Tư và Ba Yểm vương quốc. Dịch Yểm vương quốc lần này phái tới tất cả đều là binh chủng đặc biệt bàng bối cự hán. Chủng tộc này có năng lực tự cuồng hóa tăng khả năng phòng ngự thân thể lên rất cao, lực lượng đồng thời cũng tăng mạnh mẽ đến mức kinh người. Mặc dù bọn họ không thể tu luyện đấu khí, nhưng lại là trọng trang bộ binh đáng sợ nhất, trong tình huống một đối một, cho dù là Ai Lý Khắc Dân long kỵ binh của chúng ta cũng không thể cùng bọn chúng đối kháng, khải giáp trên người bọn họ nặng hơn bốn trăm cân, lại có vũ khí cự hình lang nha chùy, còn được gọi là lục giảo nhục ky, nếu như phối hợp kim chúc hóa gia trì của Kim Chúc Long, sẽ có uy hiếp rất lớn đối với chúng ta. Một trăm tên ma pháp sư của Lam Địch Á Tư phái ra chắc hẳn đều tu luyện ám ma hệ ma pháp. Các chiến sĩ của họ có nhiệm vụ chủ yếu là bảo vệ ma pháp sư tồn tại, nếu chúng ta đối đầu bọn họ, trước hết phải nghĩ biện pháp giết chết số ma pháp sư đó. Về phần đồng minh còn lại của Lam Địch Á Tư, Ba Lợi Quốc, thì không có gì đáng ngại. Mặc dù họ cũng có một trăm tên thanh niên ma pháp sư, nhưng chất lượng rõ ràng rất kém, với thực lực của tử thần năm trăm chiến sĩ chúng ta thì chỉ cần một lần tất cả trùng phong là có thể đánh bại bọn họ. Có điều phải đề phòng là Ba Lợi Quốc vô cùng am hiểu độc tiễn quần công. Ta dám khẳng định, ngoại trừ ma pháp sư ra, bốn trăm người còn lại tuy trang phục bên ngoài là trọng trang chiến sĩ, nhưng thật ra đều là cung tiễn thủ ưu tú. Trên chiến trường Lam Địch Á Tư, cung tiễn thủ Ba Lợi Quốc luôn được sử dụng trong việc tiêu hao lực lượng của chúng ta.
Hiển nhiên nhận thức của Áo Lợi Duy Lạp về các quốc gia trên đại lục hơn hẳn Diệp Âm Trúc, chỉ qua giới thiệu đơn giản đã làm hắn có hiểu rõ nhất định đối với các đối thủ trong thất quốc thất long chiến.
- Về thực lực của các nước liên minh với chúng ta thì sao?
Diệp Âm Trúc truyền âm hỏi.
Áo Lợi Duy Lạp nói:
- Các nước liên minh cùng chúng ta mặc dù không có chiến sĩ cường đại như Ba Yểm vương quốc, nhưng cũng có thực lực bất phàm, nhất là các nước cũng có biên giới tiếp giáp Cực Bắc Hoang Nguyên như Mễ Lan chúng ta, A Tư Khoa Lợi Quốc và Phật La Quốc. Ngươi xem, toàn bộ số mặc huyết hồng hắc khải giáp bên kia gọi là Phật La Quốc huyết sắc vệ đội, trong đội hình bọn họ mặc dù chỉ có ba mươi ma pháp sư nhưng đều là huyết ma pháp sư vô cùng đặc thù, còn được gọi là huyết pháp. Là một loại ma pháp sư có số lượng cực kỳ ít ỏi, bọn họ có hai năng lực lợi hại nhất, một là hấp thu ma pháp lực của ma pháp sư đối phương, hai là huyết kỹ năng phụ trợ cho chiến sĩ đồng đội. Một khi chiến sĩ được cấp cho huyết năng lực, hiệu quả thu được sẽ không kém năng lực cuồng hóa. Là đồng minh mạnh nhất của chúng ta, lần này Phật La Quốc chiến sĩ do Hi Lạp Lý con trai Nguyên soái đế quốc Hi Nhĩ Đặc thống lĩnh. A Tư Khoa Lợi Quốc đế quốc cũng là trợ thủ không tồi của chúng ta, do nhiều năm chiến đấu chống lại thú nhân pháo đài Sở la môn, từ hùng nhân học được trịch mâu thủ có sát thương lực kinh người. Ngươi xem, trong năm trăm người bọn họ có hai trăm đại thế ma pháp sư trịch mâu thủ. Nếu để cho bọn họ lại gần trong vòng ba trăm bước, chính là cơn ác mộng của ma pháp sư, A Tư Khoa Lợi trịch mâu thủ cùng Ba Lợi Quốc thần xạ là lực lượng cực mạnh trong viễn trình chiến đấu. Về phần Ba Lặc Mạc Quốc, mặc dù tương đối yếu hơn một chút nhưng là minh hữu tốt nhất của chúng ta, họ nhận được không ít trợ giúp của đế quốc chúng ta. Ngươi đừng đánh giá bọn họ theo bề ngoài kém cỏi, Ba Lặc Mạc Quốc có một truyền thống, nếu muốn trở thành cao tầng chiến sĩ trong quân đội của vương quốc đều phải trải qua Ba Lặc Mạc cảm tử đội lịch lãm. Ta dám khẳng định, trong năm trăm chiến sĩ Ba Lặc Mạc phái ra lần này, ngoại trừ năm mươi ma pháp sư ra, còn lại bốn trăm năm mươi người đều là thành viên cảm tử đội, thực lực bọn họ không hẳn là rất mạnh, nhưng lại là binh chủng cường đại không biết sợ chết là gì. Trên chiến trường lưu truyền một câu nói, thà đối mặt Mễ Lan long kỵ binh, còn hơn cùng Ba Lặc Mạc cảm tử đội chiến đấu. Bọn người kia vì để đạt được thắng lợi thậm chí có thể sẵn sàng dùng chính cái chết của mình đổi lấy tính mạng của địch nhân, sự điên cuồng này thậm chí kinh khủng hơn so với Bàng Bối chiến sĩ sau khi cuồng hóa. May là các chiến sĩ có thể trở thành đội viên cảm tử đội cũng sẽ không quá cường đại, hơn nữa lại tiêu hao quá nhanh. Nếu không, giả như Ba Lặc Mạc Quốc có một binh chủng cảm tử số lượng đạt tới một vạn, thì lục chiến quân đội ai còn có thể ngăn cản họ?
Trước khi đến nơi này, Diệp Âm Trúc phần lớn tâm trí đều tập trung cho việc tu luyện của mình và chỉ huy tử thần năm trăm, còn hiểu biết đối với các nước trên đại lục thì rất ít. Hắn không phải không coi trọng việc thu thập tư liệu về các quốc gia, nhưng do có Nguyên Soái như Áo Lợi Duy Lạp, nên vấn đề quan trọng đó đương nhiên không cần hắn tổn hao tinh lực.
Đúng lúc đó, bảy thánh kỵ sĩ đồng thời đi đến tập trung ở cùng một chỗ, ở đó đã có sẵn năm người mặc trang phục thánh kỵ sĩ giống họ, chỉ là hiện tại, mười hai thánh kỵ sĩ đều không ngồi trên tọa kỵ của mình.
Trong lúc các chiến sĩ của thất quốc thất long thành yên lặng chờ đợi, ở Pháp Lam thánh thành nội, quang mang từ đỉnh thất tháp đồng thời đại phóng. Bảy đạo lưu quang tựa như tinh vân giáng hạ trong chớp mắt rơi xuống trước mặt các thánh kỵ sĩ, trong chớp mắt, ma pháp nguyên tố trong không khí cũng đồng thời biến mất, tựa như tình cảnh Diệp Âm Trúc gặp phải lúc đầu trong pháo đài Lôi Thần Chùy, tổng cộng bảy bóng người từ trong từng quang ảnh có màu sắc khác nhau hiện ra, chính là bảy vị tháp chủ có ngoại hình như những thanh niên.
Quang minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân đứng tại trung tâm, ánh mắt mang khí thế bức người đảo qua trên chiến sĩ thất quốc, chánh sắc nói:
- Thất quốc thất long bài vị chiến mười năm một lần, chính thức bắt đầu. Dưới đây ta tuyên bố một chút về quy tắc bài vị chiến lần này.
Tinh thần mọi người đều tập trung ở trên vị cường đại quang hệ thánh ma đạo sư, Quang Minh tháp chủ, việc nắm vững quy tắc đối với bọn họ vô cùng trọng yếu. Không ai dám bỏ qua một câu nói của Áo Bố Lai Ân.
- Qua xem xét vài điểm bất hợp lý trong thất quốc thất long bài vị chiến trước đây, sau khi có sự nghiên cứu của bảy người chúng ta, quyết định phương thức tiến hành thất quốc thất long bài vị chiến lần này là đánh một trận phân định thắng bại. Trong khi chiến đấu, không chỉ cần thể hiện thực lực của chiến sĩ và ma pháp sư các bên, mà đồng thời cả khả năng thích ứng với hoàn cảnh ác liệt, các người phải thể hiện thực lực tổng hợp trong toàn diện khiêu chiến. Sau đây, các ngươi sẽ tiến vào chiến trường bài vị chiến lần này, tràng chiến đấu này không bị hạn chế thời gian. Người của mỗi quốc gia và long thành nào khi tự nhận thấy không còn khả năng tiếp tục chiến đấu, chỉ cần gọi to hai tiếng Pháp Lam, thì hắn sẽ được tống ra khỏi chiến trường ngay lập tức. Thất quốc thất long thành đồng thời tiến hành hỗn chiến trong một chiến trường cực lớn cho đến khi chỉ còn lại một chiến sĩ cuối cùng, xếp hạng các quốc gia và long thành căn cứ vào thời gian ly khai chiến tràng. Đây là chiến trường không cố định, mọi người sẽ lần lượt được gia nhập vào trong các loại hoàn cảnh ác liệt khác nhau, hoàn cảnh không ngừng chuyển đổi, chiến sĩ của mỗi quốc gia và long thành sẽ ngẫu nhiên bị đưa đến các vị trí khác nhau, mỗi một lần hoàn cảnh và vị trí biến hóa được duy trì trong vòng ba giờ. Mặc dù cuộc chiến này quan hệ đến thứ hạng các nước và long thành, nhưng ta hy vọng các vị không nên vì thắng lợi mà quá chấp nhất. Tính mạng mới là thứ quý giá nhất, Pháp Lam hai chữ là chú ngữ giúp cho các ngươi ly khai chiến trường, ta cùng các đệ tử của Quang Minh tháp sẽ ở tại nơi các ngươi xuất hiện bên ngoài chiến trường, sẵn sàng có thể trị liệu thương thế cho mọi người. Đồng thời cũng mong tất cả tham chiến giả không nên có ý định gọi về ma thú, nhất cử nhất động của mỗi người đều được kiểm soát, một khi bị phát hiện phạm quy, lập tức sẽ bị đuổi ra khỏi chiến trường.
Hỗn chiến? Nghi hoặc cơ hồ đồng thời xuất hiện trong suy nghĩ mỗi người trong hơn ba nghìn năm trăm người tại hiện trường. Trong dĩ vãng, thất quốc thất long bài vị chiến đều là thông qua rút thăm tiến hành chiến đấu hai đối hai, hoặc là tiến hành phương thức chiến đấu tuần hoàn. Mà lần này lại trở thành một trận đánh hỗn chiến, chuyện này có ý nghĩa gì? Mỗi một quốc gia đều chỉ có năm trăm chiến sĩ, nếu một khi trong hoàn cảnh hỗn chiến gặp phải hai quốc gia đồng thời công kích, cho dù là Mễ Lan đế quốc hay Lam Địch Á Tư đế quốc sợ rằng cũng không có khả năng ứng phó, phương thức chiến đấu này thật sự tân kỳ. Mọi sự chuẩn bị trước của mỗi quốc gia và long thành đều đồng thời hoàn toàn phá sản tại thời điểm tuyên bố quy tắc mới này. Có vài lãnh đạo các quốc gia sắc mặt biểu hiện trở nên rất khó coi, bất quá các chiến sĩ và ma pháp sư lần này có thể đến đây tham gia thất quốc thất long bài vị chiến không ai không phải là nhất đại trẻ tuổi tinh anh của các quốc gia, mặc dù trong lòng nghi hoặc, nhưng trên biểu hiện bên ngoài vẫn bảo trì bình tĩnh.
Áo Bố Lai Ân tựa hồ không để ý đến phản ứng của các bên:
- Quy tắc đã tuyên bố, chúng ta sẽ chờ xem người chiến thắng chung cuộc xuất hiện. Bây giờ, mời các vị quay người lại, đỉnh núi phía sau chỗ ngồi của các vị này sẽ là nơi chiến trường của thất quốc thất long bài vị chiến.
Mọi người theo lời Áo Bố Lai Ân quay người lại, sau lưng bọn họ, trên cao nguyên bao quanh Pháp Lam thánh thành có một ngọn núi, nhìn qua có thể thấy ngọn núi này có độ cao ít nhất hơn hai ngàn thước, đỉnh núi bị mây mù bao phủ. Chiến trường là ở trên núi? Lẽ nào chiến đấu ở trên núi ư?
Áo Bố Lai Ân đưa mắt hỏi sáu vị tháp chủ ở bên. Nhận được cái gật đầu đồng ý của cả sáu người, lúc đấy mới trầm giọng nói:
- Bây giờ chúng ta bắt đầu, chiến sĩ của thất quốc thất long thành, sau khi các người tiến vào chiến trường một khắc, bài vị chiến sẽ chính thức bắt đầu, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.
Chuẩn bị? Chuẩn bị như thế nào? Chẳng lẽ trước hết mọi người đồng thời leo lên núi chăng? Diệp Âm Trúc thầm nghĩ trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.