Chương 290: Tinh Linh Vương (Phần 3)
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Hiện tại, trong nội bộ Tinh Linh tộc, nàng đã là tồn tại cường đại nhất. Mặc dù tất cả Tinh Linh tộc nhân đều tuấn mỹ nhưng không có bất cứ một nam tử nào có thể lọt được vào mắt xanh của An Nhã.
Diệp Âm Trúc trở thành Tinh Linh Vương chính là sự kích động rất lớn đối với thế giới nội tâm của An Nhã. Nếu như nói trước đây bởi vì hoàn toàn không có khả năng kết hợp nên tình tỷ đệ của bọn họ không có tỳ vết nào. Như vậy, khi không có khả năng biến thành có khả năng, cánh cửa lớn trong lòng hắn đã mở rộng. Hơn nữa sinh mệnh lực mang đến dục vọng thúc đẩy, An Nhã mới ma xui quỷ khiến ôm lấy Diệp Âm Trúc.
Hết thảy những điều này bề ngoài nhìn qua tuy rằng giản đơn nhưng nội tâm hai người An Nhã, Diệp Âm Trúc lay động rất lớn. Hơn nữa thân thể biến hóa rất nhiều thật khéo trùng lặp cùng một chỗ mới xuất hiện.
Thế nhưng hiện tại, không chỉ có Diệp Âm Trúc không biết làm gì cho phải. An Nhã kỳ thực cũng là như vậy, nàng cũng không biết nên làm thế nào đối mặt Diệp Âm Trúc. Thân thể cứng ngắc của Diệp Âm Trúc tỉnh táo lại, hắn cũng đồng thời thanh tỉnh rất nhiều. Mặc dù sinh mệnh lực đối với dục vọng kích thích cực kỳ cường liệt, nhưng trong sinh lý dục vọng, nữ nhân còn không bằng một phần mười nam nhân, hơn nữa Tinh Linh tộc bản tính không màng danh lợi, cho nên, tinh thần lực của An Nhã còn xa mới bằng Diệp Âm Trúc để cố gắng miễn cưỡng áp chế thân thể mình như trước.
Giờ này khắc này, bất cứ ai trong bọn hắn làm ra cử động thân mật gì đều giống như thiên lôi dẫn động địa hỏa, càng không thể cứu vãn nổi. Có thể là trong tiềm thức cũng cảm giác được loại tình huống này, cho nên An Nhã và Diệp Âm Trúc không hề động. Cứ như vậy đối diện với nhau.
- An Nhã tỷ. Ta, chúng ta ...
Trong tâm tình Diệp Âm Trúc xuất hiện kinh hoảng. Hắn nhớ kỹ, không lâu trước đây, Tiểu Long Nữ đã nói với hắn bốn chữ “âm dương tương hấp”. Lẽ nào, như bây giờ chính là âm dương tương hấp sao. Không, mình không thể làm việc cầm thú này. Mình đã có thê tử, Tô Lạp và Hải Dương đều phải chịu đựng sự thống khổ mất đi trượng phu hai năm dưỡng dục hài tử, nếu như mình làm ra chuyện có lỗi với các nàng thì khác gì cầm thú.
Vừa nghĩ đến Hải Dương và Tô Lạp và bọn nhỏ của hắn, nhãn thần của Diệp Âm Trúc từ từ trở nên thanh thản. Tinh thần lực của hắn dù sao cũng cường đại, mặc dù dục vọng bừng bừng phấn chấn, nhưng với ý chí cường đại kìm nén, hắn vẫn khống chế được nguyên lực trong cơ thể chậm rãi đem sinh mệnh lực bồng bột đè ép xuống, mạnh mẽ làm mình tỉnh táo lại.
- Âm Trúc, ngươi làm sao vậy?
An Nhã đột nhiên kinh hô một tiếng, bởi vì nàng trong cự ly rất gần, nàng rõ ràng nhìn thấy. Một dòng tơ máu theo khóe miệng Diệp Âm Trúc chảy xuôi ra.
Hóa ra, khi phải chịu đựng dục vọng to lớn kia, Diệp Âm Trúc đã cắn đứt đầu lưỡi của mình rồi.
Cố gắng quá sức, Diệp Âm Trúc thở sâu. Rất nhanh thu hồi nguyên lực chỗ vết thương. Nguyên lực lưu chuyển, giải thoát thân thể một cách nhẹ nhàng khỏi sáu cánh của An Nhã, quay lưng về phía An Nhã. Liên tục hít sâu ba hơi không khí tràn ngập sinh mệnh khí tức bên trong Vĩnh hằng chi thụ, khiến tâm tình bản thân ổn định xuống. Còn vết thương nơi đầu lưỡi hắn đã khôi phục trong nháy mắt.
Thân thể Diệp Âm Trúc và nàng tách ra, An Nhã cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Tâm tình của nàng là một loại mâu thuẫn khác thường. Lý trí tố cáo nàng, tất cả những điều khi nãy giữa mình và Diệp Âm Trúc là không nên phát sinh. Nhưng dục vọng lại giống như ma quỷ thôi thúc tiến thêm một bước. Vừa tiến nhập bạch cảnh, hơn nữa là dưới sự trợ giúp của ngoại cảnh đột phá ma vũ cực bích bình cảnh, năng lực của An Nhã kém xa Diệp Âm Trúc, không thể chịu đựng nổi sự thống khổ đột phá như vậy để có thể ổn định như trước kia.
Dưới ảnh hưởng của tâm trạng phức tạp. Năng lượng khổng lồ trong cơ thể nàng hoàn toàn chuyển thành sinh mệnh lực nhất thời kịch liệt ba động. Trên khuôn mặt tươi cười sắc phấn hồng đã hoàn toàn biến thành hồng sắc, khí tức nóng rực từ những khu vực khác nhau tản ra khắp nơi. Nàng nguyên bản muốn đứng dậy từ trên giường gỗ lớn kia, thế nhưng, sinh mệnh lực thình lình xảy ra hỗn loạn. Mới vừa rời giường một chút thân thể một lần nữa ngã trở lại. Trong cơ thể, kinh mạch truyền đến một trận kịch liệt thống khổ nhất thời khiến An Nhã kêu lên một tiếng đau đớn, một lần nữa ngã về trên giường gỗ.
Lúc này đây, đến lượt Diệp Âm Trúc phát sinh nghi vấn. Hắn vốn nghĩ lập tức ly khai nơi đây, nhưng ngay khi hắn vừa mới cất bước, lại nghe thấy An Nhã thống khổ kêu rên. Xuất phát từ quan tâm đối với An Nhã, hắn vội vàng đưa lưng về phía An Nhã hỏi:
- An Nhã tỷ, tỷ làm sao vậy?
An Nhã cố nén kịch liệt đau đớn trong cơ thể không ngừng tăng lên, nói:
- Ta không sao, Âm Trúc, đệ đi đi.
Nàng tuy rằng mạnh mẽ áp chế, thế nhưng thanh âm bởi vì thống khổ trong cơ thể mà xảy ra một chút biến hóa. Thực lực của Diệp Âm Trúc tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn ổn định nhưng cảm giác Thiên nhân hợp nhất làm hắn có thể rất dễ dàng nắm chắc biến hóa xung quanh, hắn lập tức phát hiện ra. Lúc này hắn cũng bất chấp cố kỵ trong lòng, không gì trọng yếu bằng an toàn của An Nhã, thân hình nhẹ nhàng chuyển một lần nữa về tới trước giường. Mà An Nhã trước mắt nhất thời làm hắn càng thêm hoảng sợ.
Toàn thân An Nhã đã biến thành một màu kim sắc hỏa hồng, trong lúc hô hấp nhiệt khí phun ra, làm nhiệt độ trong không khí không ngừng tăng lên. Mà loại tình huống này còn đang trở nên càng thêm kịch liệt. An Nhã nhắm chặt hai mắt, sáu phiến cánh mềm phía sau buông xuống giường, thân thể mềm mại run rẩy đôi chút. Sinh mệnh lực trong cơ thể nàng cũng không phải suy yếu mà là tăng lên với tốc độ kinh khủng.
Cực kỳ hoảng sợ, Diệp Âm Trúc một tay rất nhanh đặt trên trán An Nhã, đem nguyên lực của mình liên tục đưa vào cơ thể An Nhã. Thế nhưng, nguyên lực của hắn vừa tiến vào thân thể An Nhã, nhiệt độ trên người An Nhã nhất thời lần thứ hai tăng thêm, oa một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, nhất thời tạo thành một cái lỗ lớn trên giường gỗ do Vĩnh hằng chi thụ ngưng tụ thành, có thể thấy được nhiệt độ của máu kia ra sao.
Tại sao có thể như vậy? Sao nguyên lực lại mất đi hiệu quả? Mà Diệp Âm Trúc trong quá trình tìm kiếm trên cơ thể An Nhã phát hiện, bản thân An Nhã cũng không có vấn đề gì, vấn đề ở chỗ không thể khống chế sinh mệnh năng lượng. Sinh mệnh năng của Diệp Âm Trúc cũng rất mạnh, thế nhưng, loại này tiềm tàng trong huyết mạch, trong khí tức hiển nhiên là vô pháp khống chế. Bản thân sinh mệnh lực của hắn cũng lớn đến một trình độ khủng bố, định trợ giúp An Nhã áp chế nhưng lại hoàn toàn trái ngược, tựa như đổ thêm dầu vào lửa.
Tẩu hỏa nhập ma. Diệp Âm Trúc lập tức nghĩ tới mấy từ này. Thân thể An Nhã rõ ràng đã sắp không chịu nổi rồi. Còn như vậy tiếp nữa, sinh mệnh năng khổng lồ này mà không ngừng tăng lên, hậu quả sẽ là khiến cho An Nhã bạo thể mà chết. Không thể không lo lắng, dù thực lực của Diệp Âm Trúc có cường thịnh thì hắn cũng vô pháp trợ giúp An Nhã khống chế nổi.
- Ngươi muốn cho nàng chết sao?
Một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng như uống nước đá giữa mùa hè khiến người ta cảm thấy thư thái, một đạo kim sắc thân ảnh do hư ảo dần dần ngưng tụ thành thực thể, xuất hiện bên người Diệp Âm Trúc, chính là Tiểu Long Nữ.
Thấy Tiểu Long Nữ. Diệp Âm Trúc giống như tìm được phao cứu sinh. Dù sao, Tiểu Long Nữ trên thế giới này cũng là thần long duy nhất, thực lực lại đạt đến đỉnh cao của bạch cảnh, hơn nữa nàng có các Đông Long bí kỹ, các phương diện hiển nhiên là đều mạnh hơn Diệp Âm Trúc.
- Nhanh, nhanh cứu cứu An Nhã tỷ tỷ.
Diệp Âm Trúc vội vàng nắm lấy tay Tiểu Long Nữ.
Tiểu Long Nữ nhìn Diệp Âm Trúc, lại nhìn An Nhã, thản nhiên nói:
- Chơi với lửa có ngày chết cháy, ta không cứu được nàng.
Diệp Âm Trúc sửng sốt,
- Cái gì gọi là chơi với lửa có ngày chết cháy?
Một tay Tiểu Long Nữ đặt lên trên trán An Nhã, nhất thời, trong cơ thể An Nhã không ngừng bốc lên sinh mệnh khí tức ổn định vài phần, nhiệt độ cũng giảm xuống rất nhiều. Có điều, giảm xuống một lúc, nhiệt độ lại một lần nữa tăng lên.
Tiểu Long Nữ liếc Diệp Âm Trúc một cái, lạnh lùng nói:
- Ngươi cho rằng máu thần long là dễ dàng tiếp nhận như vậy sao? Mặc dù ngươi dựa vào cái cây đó (ý chỉ “Vĩnh hằng chi thụ”) đạt được mục đích, thế nhưng, hình thái sinh mệnh phổ thông sao có khả năng hấp thu sinh mệnh khổng lồ như vậy. Ngoại lực đột phá bình cảnh kia cũng không phải lực lượng của chính nàng. Điều này khiến thực lực nàng trong nháy mắt được đề thăng, trong khi chính mình không có lực khống chế tương ứng. Kết quả chỉ có thể là sinh mệnh năng lượng không khống chế được, bạo thể mà chết.
Diệp Âm Trúc mắt thấy thân nhiệt An Nhã giảm xuống vài phần, hy vọng nhất thời dấy lên trong lòng
- Tiểu Long Nữ, ta biết tỷ nhất định có biện pháp, ta xin tỷ, cứu cứu nàng đi.
Tiểu Long Nữ thản nhiên nói:
- Ta chưa bao giờ nói dối, nếu nói ta không cứu được, chính là cứu không được. Ngươi tự cứu đi.
Diệp Âm Trúc vô cùng khẩn trương. Hắn chẳng thể ngờ rằng, mình nguyên bản hảo tâm trợ giúp Viễn cổ chi thụ tiến hóa thành Vĩnh hằng chi thụ, cũng trợ giúp An Nhã đột phá ma vũ cực bích lại mang đến hậu quả nghiêm trọng như vậy. Trong khoảng thời gian ngắn, cả người đã hoàn toàn lâm vào lo lắng cực độ.
Nhìn An Nhã thống khổ, hai mắt hắn đã trở nên đỏ bừng.
Tong mắt Tiểu Long Nữ hiện lên một tia kinh ngạc. Đấy chính là lần đầu tiên nàng thấy biểu tình như vậy của Diệp Âm Trúc. Lúc trước, cho dù tại ranh giới sinh tử, hắn cũng không quá kích động giống như bây giờ.
- Ngươi muốn cứu nàng?
Tiểu Long Nữ lạnh lùng hỏi.
Diệp Âm Trúc tức giận liếc mắt:
- Vậy còn nói được sao? Chỉ cần có thể chữa trị được cho An Nhã tỷ tỷ, trả giá gì ta đều nguyện ý.
Tiểu Long Nữ nhàn nhạt nói:
- Nàng là nữ tính, hấp thu sinh mệnh lực quá nhiều lại vô pháp khống chế, trong cơ thể bốc cháy lên sinh mệnh chi hỏa thuộc tính âm. Sinh mệnh chi hỏa là không thể dùng cái gì dập tắt được. Trừ phi thiêu đốt gần như không còn, nếu vậy nàng đã chết. Như thế, ở đây hết thảy đều bị sinh mệnh chi hỏa thiêu trụi, không riêng gì đây Vĩnh hằng chi thụ. Coi như là phiến rừng rậm này cũng sẽ hóa thành tro tàn. Mà muốn cứu nàng chỉ có một phương pháp. Đó chính là dùng sinh mệnh chi hỏa thuộc tính dương, thông qua âm dương điều hòa tiến hành chuyển hóa khiến sinh mệnh chi hỏa từ từ tắt, khôi phục lại sinh mệnh lực bình thường để nàng có thể khống chế. Mà trên thế giới này có thể thiêu sinh mệnh chi hỏa thuộc tính dương thì chỉ có một người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.