Cầm Đế

Chương 35: Tô Lạp đích cố sự ( Phần 1 )

Đường Gia Tam Thiểu

06/04/2013



Đối mặt với những lời chất vấn của Tô Lạp , Áo Tạp Phúc , Áo Lợi Duy Lạp hai huynh đệ không thể nói được gì , hai người nhìn nhìn nhau , nắm tay Áo Tạp Phúc đang nắm chặt từ từ buông lỏng ra .

” Tô Lạp nói đúng đấy . Diệp Âm Trúc chính là công thần của đế quốc , cũng chính thức là anh hùng . Cho dù là Nguyệt Huy đại sư ở đây , cũng vị tất đã có thể làm được như Diệp Âm Trúc ngày hôm nay . Chuyện này , ta sẽ thay mặt ngươi giải thích cho Mã Nhĩ nguyên soái “ . Tư Thiết Lạp lách qua hai người lính đi đến . Ánh mắt hắn dồng dạng tập trung ở trên người Âm Trúc , chỉ bất quá , trong mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ.

Áo Lợi Duy Lạp huých Áo Tạp Phúc một chút , khom người nói : “ Việc này hết thảy xin nghe theo an bài của điện hạ “ .

Áo Tạp Phúc miễn cưỡng gật đầu , đồng thời hướng đến Tư Thiết Lạp hành lễ . Tư Thiết Lạp nói : “ Hai vị tướng quân , trước hết hãy thu dọn chiến trường đi , tìm thú nhân còn sót lại , đồng thời kiểm tra xem chúng ta thu được bao nhiêu chiến lợi phẩm , ưng chuẩn long của chúng ta còn có khả năng sống sót hay không “ .

” Vâng , thưa điện hạ ! “ .

Một ngày sau , tại Lôi thần bộ lạc .

“ Cái gì ? “ Cổ Đế lông mày dựng lên , đem lại cảm giác như một khối địa mặc tinh thạch , ánh mắt phảng phất như có thể thôn phệ mọi thứ : “ Ngươi lập lại một lần nữa xem ? “

Một gã hổ nhân bộ lông bị thiêu hủy phân nửa , một cánh tay đã bị đoạn mất , quỳ phục trên mặt đất , run rẩy nói : “ Tù trưởng đại nhân , chúng ta … chúng ta đã bị tổn thất hoàn toàn quân đoàn . “

” Không , điều này không thể xảy ra “ . Cổ Đế hơi thở đã có chút rối loạn , gầm lên một tiếng . “ Chẳng lẽ bỉ mông quân đoàn lại có thể bị tiêu diệt sao ? Địch Tư cùng với Mạt Kim Tư đều là cường giả đệ nhất trong bỉ mông nhất tộc . Bọn họ thống lĩnh bốn vạn quân , làm thế nào mà ngay cả một tòa thành nhỏ chỉ cao có mười thước mà cũng không hạ được . Nói , tột cùng là có chuyện gì xảy ra ? “ .

Nếu trước mặt không phải tộc nhân của hắn , sợ rằng bây giờ Cổ Đế đã xé hắn thành từng mảnh nhỏ .

” Chúng ta gặp mai phục . Còn chưa đến thành Khoa ni á , đã bị địch nhân tập kích . Thương vong thảm trọng , được Địch Tư cùng với Mạt Kim Tư hai vị đại nhân suất lĩnh , chúng ta vất vả lắm mới tới được Khoa Ni Á thành , nhưng lại gặp đối thủ là long kỵ binh cùng với ma pháp sư . Tù trưởng đại nhân , đây thực sự là một âm mưu , thực sự là một âm mưu a … ! “ . Vừa nói xong , tên hổ nhân ngẩng đầu lên , ánh mắt ai oán nhìn Cổ Đế .

Ánh mắt Cổ Đế lạnh như băng , chậm rãi chuyển hướng đến bên người Ai Mạc Sâm , khiến bối tâm hắn phát lạnh . “ Ai Mạc Sâm tiên sinh , ta cần một sự giải thích . Đại quân bốn vạn người của ta đều là vu dân tối trung thành của bộ lạc Lôi thần , là quân đoàn hùng mạnh nhất dưới tay ta , bây giờ quay về chỉ không đầy một trăm người “ .



Sát khí mãnh liệt giống như sóng thần tràn ra , uy hiếp Ai Mạc Sâm .

” Cổ Đế tù trưởng , việc này quả thực không có khả năng . Kế sách của chúng ta kín như bưng , địch nhân như thế nào có thể phát hiện ra đây ? “ . Ai Mạc Sâm có chút kinh hoảng , mặc dù hắn đối với bản thân rất tự tin , nhưng sự tự tin đó đã biến mất kể từ khi nghe tin cuộc chiến tại Khoa ni á thành .

Cổ Đế lạnh giọng nói : “ Kết quả đã sờ sờ ra thế này , ngươi còn có thể nói được gì đây “ .

Sắc mặt Ai Mạc Sâm trầm xuống , chuyển hướng tới tên hổ nhân còn sống sót nói : “ Nói mau , rốt cuộc thì các ngươi gặp phải chuyện gì , chẳng lẽ là long kỵ binh ? Nhưng long kỵ binh đều bị chúng ta giữ chân ở Thánh Tâm thành kia mà . “

Hổ nhân lắc đầu , trong mắt đã toát ra thần sắc khủng hoảng : “ Không , hủy diệt chúng ta không phải là long kỵ binh , mà là ma pháp sư , một ma pháp sư vô cùng đáng sợ . Khi chúng ta vừa mới bắt đầu tiến quân , Khoa Ni Á thành đột nhiên truyền ra ma pháp ba động , chính là tử cấp đại ma đạo sư . Đó là một khúc đàn đặc thù . Tuần long của Mễ Lan sau khi nghe xong , đều hóa điên , hướng đến chúng ta vọt tới , sau đó …

Mang theo sợ hãi cực độ , hổ nhân đem tình cảnh ở Khoa Ni Á thành kể lại một lượt . Nghe hắn nói xong , Ai Mạc Sâm trầm tư suy nghĩ , một lúc lâu sau mới nói : “ Không thể tin được . Chỉ là một khúc nhạc đã khiến cho cả một mấy vạn đại quân bị tiêu diệt hoàn toàn , chẳng lẽ là thần âm sư , một chi của tinh thần hệ sao ? Nhưng mà , theo ta biết , thần âm sư lợi hại nhất của Mễ Lan đế quốc , cũng chỉ là thanh cấp thực lực mà thôi . Cho dù là tử cấp , ta cũng không có nghe nói thần âm sư có thể khiến tuần long tự bạo a ! Cổ Đế tù trưởng , chuyện này thật kỳ quái . Ngài hãy cho ta trở về điều tra một chút “ .

Ai Mạc Sâm vừa dứt lời trước mặt hắn đã xuất hiện một cái bóng to lớn . Không đợi hắn phản ứng , bàn tay to lớn của Cổ Đế đã bóp chặt yết hầu của hắn , trực tiếp nâng bổng người hắn lên khỏi mặt đất . Âm thanh lạnh lẽo như băng mang theo sát khí dàn dụa của Cổ Đế vang lên bên tai hắn : “Ta không biết cái gì kỳ quái , ta bây giờ chỉ biết bốn quân đoàn chủ lực , thêm nữa là tám mươi sáu bỉ mông cự thú , đến bây giờ cũng không có một bỉ mông cự thú nào quay về . Ngươi có biết không ? Lần này , ta phái ra Kiếp Lược quân đoàn , là đã một phần ba thực lưc của bộ lạc Lôi Thần chúng ra . Trước sự công kích của Mã Nhĩ , chúng ta đã tổn thất không ít , Kiếp Lược quân đoàn lại biến thành như vậy . Ai Mạc Sâm tiên sinh , cho dù ngươi có nói gì thì cũng không giải được mối hận này trong lòng ta “ .

” Cổ Đế … tù … trưởng , chúng ta … tuyệt đối là … thiệt tình … cùng ngài hợp tác … , cái này … xin ngài … cấp … cho ta một chút … thời gian … chúng ta sẽ … đưa cho … các ngươi … đệ nhất lễ vật … lập tức sẽ … tới … đồ vật này … đủ để … đại biểu … cho thành ý … của chúng ta “ .

Hô hấp cực kỳ khó khăn , Ai Mạc Sâm sắc mặt đã biến thành màu tím bầm , chỉ cần bàn tay to lớn của Cổ Đế kia bẻ một cái , tánh mạng của hắn lập tức bị tước mất .

Nghe được hai chữ lễ vật , sắc mặt Cổ Đế dần dần hòa hoãn xuống , buông Ai Mạc Sâm xuống : “ Hy vọng ngươi không nói dối . Nếu dám gạt ta , hậu quả gì ngươi cũng biết rồi đấy . Ta cho ngươi mười ngày , phải tra ra chân tướng sự việc lần này cho ta . “

“ Ta nhất định sẽ làm được “ . Ai Mạc Sâm cơ hồ nhìn lại cũng không dám , vội vã rời khỏi trướng . Sắc mặt Cổ Đế đã khó coi , giờ lại càng khó coi hơn . Nếu không phải vì hợp tác với thế lực đứng sau lưng Ai Mạc Sâm , tổn thất lần này tuyệt đối là đả kích trí mạng đối với hắn .

” Truyền lệnh của ta , đối với Thánh Tâm thành , hết thảy hành động quân sự toàn bộ đình chỉ , tất cả các quân đoàn triệt thoái , quay về bộ lạc Lôi Thần “ .



Diệp Âm Trúc từ trong giấc ngủ say từ từ tỉnh táo lại , chỉ cảm thấy đầu mình đau dữ dội . Trong đầu sinh ra các huyễn tượng , các loại tâm tình phức tạp không ngừng xâm nhập vào tư tưởng của hắn ,không nhịn được thống khổ rên rỉ lên một tiếng .

” A , Âm Trúc , ngươi tỉnh lại rồi ! “ . Âm Thanh kinh hãi của Tô Lạp truyền đến . Diệp Âm Trúc chỉ cảm thấy một bàn tay mát lạnh đang đặt trên trán của mình , thoải mái nói không lên lời , trong vô thức đã nắm chặt bàn tay đó không buông .Tô Lạp đỏ ửng mặt , nhưng cũng không ngăn cản hành động của Âm Trúc .

Diệp Âm Trúc có chút khó khăn , mở hai mắt ra , hình ảnh đầu tiên hiện lên trong mắt hắn là ánh mắt ân cần của Tô Lạp . “ Tô Lạp , thanh âm của ngươi vừa rồi thật dễ nghe a ! “ .

Tô Lạp trong lòng cả kinh . lúc này mới ý thức được , trong lúc vội vàng đã vô ý lộ ra nữ thanh , bèn nói tránh sang truyện khác : “ Âm Trúc , ngươi đã tốt hơn chưa ? Còn có chỗ nào cảm thấy khó chịu nữa không ? “

” Đầu ta đau quá , bất quá , có ngươi ở đây thì cảm thấy thoải mái hơn “ . Ý thức của Âm Trúc dần tỉnh táo hơn , các tâm tình tạp giao đã bị hắn dung tinh thần lực từ từ xua tan . Tâm linh thủ hộ trạc lại một lần nữa giúp hắn ổn định lại tâm thần , thống khổ dần bị xua tan .

Tô Lạp nghiêm mặt nói : “ Âm Trúc , lần này ngươi cũng quá lớn mật đó . Ta nghe một ma pháp sư thuộc tinh thần hệ nói , ma pháp ngươi sử dụng cực kỳ nguy hiểm , lần này nếu không phải ngươi có tâm linh thủ hộ trợ giúp , sợ là đại não sẽ bị phá huye , trở thành ngốc nhân “ .

Diệp Âm Trúc bất đắc dĩ nói : “ Nhưng mà , lúc ấy ta không có biện pháp khác a ! Ta cũng không biết tinh thần dung hợp ma pháp lại đáng sợ như vậy . Ta vốn nghĩ , nếu tinh thần lực của mọi người giống nhau , thu về cũng sẽ không có vấn đề gì . Sau này mới biết được , tinh thần dung hợp lại mang theo cả đủ loại tâm tình khác nhau nữa , tâm tình này đánh sâu vào tâm của ta , khiến ta khó mà dung nạp . Tô Lạp , chiến sự thế nào rồi , thú nhân đâu ? “

Tô Lạp sửng sốt , nói : “ Ngươi không nhớ đã xảy ra chuyện gì ? “

Diệp Âm Trúc thản nhiên đáp : “ Đúng vậy , ban đầu ta mượn tinh thần lực của mọi người , đạn tấu cầm khúc ‘ Long tường thao ‘ . Dựa theo kế hoạch mà nói , tuần long ở trong cầm khúc của ta hẳn là sẽ sinh ra hiệu quả cuồng bạo . Chỉ cần chúng lao vào thú nhân , dám chắc sẽ gây ra thương tổn rất lớn . Nhưng , chính là khi ta dụng Khô mộc long ngâm cầm đạn tấu khúc ‘ Long tường thao ‘ , ý thức của ta hoàn toàn đắm chìm vào trong cầm khúc , toàn thân phát lãnh , sau dó thì không còn biết gì nữa , chẳng lẽ cầm khúc của ta đã thất bại ? “

Tô Lạp than nhẹ một tiếng : “ Không , ngươi đã thành công , bất quá , thành công quá mức mong đợi . Nhưng mà lần này tổn thất cũng thật là lớn quá . Tính cả năm trăm ưng chuẩn long , tổng cộng có một ngàn sáu mươi tuần long chết tại chiến trường . Địch nhân toàn bộ bị tiêu diệt . Chỉ là ta không rõ , tại thời khắc cuối cùng , một hoàng kim bỉ mông đã xông lên đầu thành công kích ngươi , nhưng ngươi chẳng những không có bị thương , mà hoàng kim bỉ mông kia tự nhiên bị đánh rơi xuống đầu thành . Còn mơ hồ nhìn thấy một cỗ tử quang xông lên tận trời . Chuyện gì đã xảy ra ? “

Vừa phát ra nghi vấn , Tô Lạp tự nhiên nghĩ đến việc mình hỏi thật không có đạo lý , cười cười tự giễu mình : “ Ta như thế nào lại hỏi ngươi , khi đó ngươi đang trong trậng thái hôn mê , như thế nào biết được chứ . Âm Trúc , thật không nhìn ra , ngươi hằng ngày tâm tính chân thật thiện lương , vừa ra đến chiến trường đã trở nên điên cuồng hơn cả Áo Lợi Duy Lạp đấy “

” Điên cuồng ? Ta sao ? Áo Lợi Duy Lạp đại ca có nói qua , chiến tranh giống như một trò chơi . Mà chỉ huy chính là người nắm trong tay trò chơi , vì đạt tới mục đích cuối cùng là thắng lợi , phương pháp gì cũng đều có thể sử dụng , cho dù là hy sinh binh lực cũng phải giành lấy thắng lợi cuối cùng . Ta chính là dựa theo binh pháp của hắn mà bày trận a ! Chẳng lẽ ta sai rồi sao ? “ .

Diệp Âm Trúc cũng không chính thức nhìn thấy địa ngục cảnh trên chiến trường lúc đó . Hắn chỉ biết thắng lợi mà không thể ngờ rằng đã có hàng vạn thú nhân cùng tuần long đã trở thành vong linh dưới tay mình , chết một cách cực kỳ thê thảm .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook