Chương 158: Tổng hợp chiến,đối thủ là bà ? (phần 2)
Đường Gia Tam Thiểu
07/04/2013
Mang theo vài phần nghi hoặc , Diệp Âm Trúc nhìn thoáng qua Tử đang ở trạng thái tu luyện bên cạnh , lúc này cửa phòng mở ra. Tiến nhập chính là một cô gái. Thân thể bị hồng sắc trường bào bao quanh , ngăn cản hàn khí ở bên ngoài,mái tóc đen hơn phân nửa được giấu trong trường bào, con ngươi mở to háo hức nhìn Diệp Âm Trúc , phảng phất như long tộc thấy được bảo thạch. Mặc dù dung nhan nàng cùng Hương Loan đại mỹ nữ còn kém không ít nhưng lại hơn Hải Dương các nàng một cỗ khí khái anh hùng. Diệp Âm Trúc có thể chắc chắn rằng chính mình chưa từng gặp qua nữ tử này.
“Ngươi là ai? Tại sao lại tiến vào đây?” Diệp Âm Trúc nhíu mày hỏi, phải biết rằng hắn cùng Tử tu luyện , ngoài phòng ít nhất ba mươi hảo thủ tinh linh tộc canh giữ. Mà nữ hài tử tiến vào đây , bên ngoài không hề có âm thanh giao đấu.
“Muội gọi là Mai Ánh Tuyết, là biểu muội của huynh. Sở dĩ không ai ngăn cản muội là vì muội nói muội là vị hôn thê của huynh , có gia gia ta làm chứng , họ tự nhiên sẽ không cản trở” Cô gái cười hì hì nói.
“Biểu muội?Vị hôn thê?” Diệp Âm Trúc sửng sốt nhìn cô gái một chút , chẳng biết nàng nói là tốt hay không nữa, tự nhiên theo danh tính của nàng , nàng hẳn là thuộc mai tông , nàng hẳn có phụ thân hoặc mẫu thân là huynh đệ tỷ muội với mẫu thân mình.Xưng hô biểu muội còn có thể giải thích , nhưng ba chữ vị hôn thê kia lại làm Diệp Âm Trúc nhức đầu
“Đúng vậy , muội là biểu muội của huynh, về phần vị hôn thê chỉ là muội lừa bọn họ” Mai Ánh Tuyết tựa hồ không nhận thấy ánh mắt không vui của Diệp Âm Trúc , mỉm cười tiếp tục nói
“Biểu muội , chỗ ngươi đến không phải là trò đùa , giờ đã muộn , mời muội trở về an giấc đi” Diệp Âm Trúc trong lòng đã xuất hiện vài phần tâm tình không nhịn được . Tinh thần lực của hắn cũng chưa khôi phục. Mỗi phân thời gian với hắn lúc này rất trọng yếu.
Mai Ánh Tuyết nói: “Thế nào? Huynh nói xem tại sao muội giả mạo vị hôn thê của huynh để tìm huynh?”
Diệp Âm Trúc hạ ý thức hỏi: “Tại sao?”
Mai Ánh Tuyết cười nói: “Muội muốn trả cho huynh một đồ vật” vừa nói nàng vừa cởi hồng sắc trường bào , một cỗ quang minh khí tức nồng nặc phun ra, một thanh trường kiếm đã hiện ra trước mặt Diệp Âm Trúc .
“Áo Cổ Tư chi kiếm?” Diệp Âm Trúc kinh hô một tiếng, nhất thời hắn hiểu được thân phận của nữ hài tử trước mặt này. Lúc trước khi rời khỏi Pháp Lam, chính mình cùng tử thần chiến sĩ , Mễ Lan long kỵ binh chống lại Lam Địch Á Tư cùng minh hữu đánh lén , lúc Diệp Âm Trúc cũng không có còn chút hơi sức nào thì đúng lúc đó , một đội nhân mã giết đến , đoạt đi Hải Dương , có một nữ tử che mặt cướp đi Áo Cổ Tư chi kiếm từ trong tay hắn
“Muội chính là nữ tử kia?” Diệp Âm Trúc hỏi
Mai Ánh Tuyết mỉm cười nói:
“Biểu ca , ngày đó muội không biết thân phận của huynh. Đã đắc tội rồi , mong huynh bỏ quá. Vốn muội còn không biết thực lực của huynh , lúc đấy chỉ nghĩ huynh vì vận khí tốt mới có thanh hảo kiếm này. Đi tới nơi này , muội mới biết thực lực của huynh rất mạnh, thanh kiếm này vốn thuộc về huynh. Lục đạo chi quyết còn hai trận cuối cùng , hy vọng huynh có thể dùng nó để thu được thắng lợi cuối cùng. Tốt rồi , không quấy rầy huynh nữa”
vừa nói Mai Ánh Tuyết vừa đặt Áo Cổ Tư chi kiếm vào tay Diệp Âm Trúc , hướng hắn thản nhiên cười , xoay người đi ra khỏi phòng.
Nhìn trong tay thanh Áo Cổ Tư chi kiếm từng bị mất, Diệp Âm Trúc trong lòng không quá kinh hãi. Đối với hắn mà nói , bảo kiếm thần khí này cũng không có tác dụng gì lớn lắm. Ngoại trừ trên mình có quang minh khí tức ra , tại mọi phương diện so với Nặc Khắc Hi chi kiếm đều kém hơn không ít.
Ra khỏi phòng Diệp Âm Trúc , Mai Ánh Tuyết thấy mặt mình đỏ bừng. Tại hàng ngũ Mai tông đệ tử , nàng cũng thuộc hàng ngũ lãnh đạo, cũng là một ứng cử viên cho chức Mai tông tông chủ. Từ nhỏ đến lớn , nàng đều đặt tinh lực trong việc tu luyện , chưa từng xuất hiện cảm giác này. Đó chính là yêu? Mai Ánh Tuyết chính mình cũng không rõ. Nàng chỉ biết rằng , chính mình vĩnh viễn không thể quên hình bóng anh hùng của Diệp Âm Trúc trong lần lục đạo chi chiến này. Nhất là hắn độc thân một mình , vì Cầm thành cùng Đông Long bát tông hướng Mễ Lan đại quân khiêu chiến.
Khí lạnh tuần hoàn kết thúc , mặt trời ban ngày mới hé ra một chút nhưng quang minh đã chiếu khắp đại lục , bầu trời trong xanh như một khối lam bảo thạch trong suốt , không một đám mây. Đối với cực bắc hoang nguyên biên cảnh Bố Luân đại lục mà nói , thiên khí như vậy rất ít khi xuất hiện.
Lúc này đây , không đợi Diệp Âm Trúc đi tới, Mã Nhĩ Đế Ni chỉ huy binh lính nhanh chóng tập trung ở mảnh đất trống giằng co trung ương , hướng Cầm thành cao giọng nói: “Ta , Mễ Lan đế quốc nguyên soái , đối với đệ ngũ chiến ma thú chiến , chúng ta nhận thua. Dựa theo quy tắc lục đạo chi quyết , hôm nay trực tiếp tiến hành trận đánh cuối cùng của lục đạo chi chiến, tổng hợp chiến”
Mã Nhĩ Đế Ni nói làm Cầm thành một phương xúc động không ít, đối phương không chiến đã nhận thua là điều bọn họ không nghĩ đến, nhưng yêu cầu lập tức tiến hành tổng hợp chiến , chẳng lẽ Mễ Lan không sợ thua khi sĩ khí toàn quân đang đi xuống sao? Chính là Mễ Lan đại quân chuẩn bị buông tha cho lần lục đạo chi quyết này sao?
Diệp Âm Trúc nhìn Mã Nhĩ Đế Ni , tâm niệm xoay chuyển thật nhanh , buông tha cho lục đạo chi quyết , thật sự không có khả năng. Lục đạo chi quyết lợi ích quá lớn. Một khi mình đắc thủ , vậy Mễ Lan đế quốc không thể hướng mình tấn công trong sáu năm , thậm chí còn phải cấp cho mình sáu thành tỉnh . Đối với tình hình bên ngoài , Mễ Lan đế quốc chắc chắn không thể chấp nhận . Chẳng lẽ bọn họ Mã Nhĩ Đế Ni trong tổng hợp chiến còn có một sát thủ tồn tại? Hồi tưởng hôm qua cùng Kim Sắc đấu vũ kỹ , Diệp Âm Trúc nội tâm nổi lên vài phần bất an.
Mã Nhĩ Đế Ni tuyên bố nhận thua đệ ngũ tràng nhanh chóng trở về quân đội bên mình , Diệp Âm Trúc cùng Tử nhanh chóng bước đến giữa sân thì từ bên Mễ Lan đế quốc cũng có một người đi ra , toàn thân bao phủ bởi nhất kiện bạch sắc đại đấu bồng.
Nhìn qua vóc người mà nói , người này tịnh không cao , đi đường cũng không có gì nổi bật , thật sự chỉ như một người bình thường. Nhìn thấy người này , không biết tại sao trong tâm Diệp Âm Trúc sinh ra một cảm giác thân thuộc, chính là vài phần quen thuộc cùng vài phần xa lạ. Diệp Âm Trúc cơ hồ dám chắc , người này tuyệt không phải quân nhân của Mã Nhĩ Đế Ni phương bắc quân đoàn,cùng với Kim Sắc hôm qua giống nhau. Mặc đấu bồng , hẳn là ma pháp sư? Cho dù là Mễ Lan đế quốc cường đại ám ma hệ đại ma đạo sư Nguyệt Huy cũng không có khả năng tại tổng hợp chiến chiến thắng chính mình cùng Tử .
Tại trong lòng nghi hoặc tình huống trước mặt , Diệp Âm Trúc cùng Tử nhanh chóng chạy ra giữa sân. So sánh với thân thể cao lớn của hai người, đối phương có vẻ phi thường nhỏ nhắn , song phương giằng co lẫn nhau, uy áp của Tử bất tri bất giác đã phóng ra bao phủ ở xung quanh. Điều khiến cho hắn cùng Diệp Âm Trúc kinh ngạc chính là Bạch y nhân tựa hồ cũng không cảm thấy hơi thở uy áp , cũng không làm ra chút phản ứng nào , chỉ lẳng lặng đứng ở đó.
“Diệp Âm Trúc cùng ma thú , lục đạo chi quyết trận cuối , tổng hợp chiến , xin thỉnh giáo” Diệp Âm Trúc tỉnh táo nói , trên tay quang mang chợt loé , thần khí Khô mộc long ngâm cầm đã xuất hiện ở trong ngực.Tại tổng hợp chiến không có ước thúc ma pháp hay đấu khí , nói cách khác hắn có thể sử dụng vũ khí chính mình am hiểu nhất : âm nhận
“Âm Trúc , thẳng thắn mà nói , ta không hy vọng gặp ngươi trên chiến trường nhưng vì Mễ Lan , ta không có lựa chọn nào khác” âm thanh già nua mang theo tia cảm thán , Bạch y nhân chậm rãi ngẩng đầu lên , đấu bồng rơi xuống , lộ ra dung nhan của bà.
Lúc này , cho dù Diệp Âm Trúc có thấy ngân long vương Hoắc Hoa Đức cũng không có kinh ngạc như vậy, hắn vốn trầm ổn khí thế nhưng trong phút chốc phá hư , cả người ngốc trệ ở tại một chỗ , hai mắt trực tiếp nhìn vào dung nhan đối phương , khoé miệng khẽ động , hắn như thế nào cũng không nghĩ tới , đối thủ xuất hiện tại tràng chi quyết cuối cùng này là bà.
Xuất hiện trước mắt Diệp Âm Trúc lúc này , chính là Mễ Lan ma võ học viện, thần âm hệ hệ chủ , cũng là tình nhân Cầm tông tông chủ Tần Thương- Ny Na nãi nãi.
“”Không nghĩ tới là ta sao?” Ny Na mỉm cười,nhìn hình dáng kinh hãi của Diệp Âm Trúc , gương mặt già nua cũng xuất hiện vài phần bất đắc dĩ.
Cầm thành một phương, có một người vẻ mặt cùng Diệp Âm Trúc không sai biệt lắm, tự nhiên chính là Cầm tông tông chủ Tần Thương, Diệp Âm Trúc không tưởng sẽ gặp Ny Na ở chỗ này . Lão càng không thể tưởng được , nhìn Ny Na một đầu tóc bạc, tâm lão càng rung động thật sâu. Bao nhiêu năm rồi không gặp mặt? Bao nhiêu năm rồi không thấy qua Ny Na. Không nghĩ tới chính mình tình huống này gặp lại nàng.
“Nãi nãi , ngài như thế nào lại ở đây? Ngài không ở học viện sao? Đây là lục đạo chi quyết , không phải chuyện đùa , nãi nãi người mau trở về đi” sau khi Ny Na xuất hiện, Diệp Âm Trúc trong đầu lâm vào một mảnh hỗn loạn , nói ra một trận rời rạc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.