Chương 243: Tử đế vs Hùng vương (phần 2)
Đường Gia Tam Thiểu
07/04/2013
Khi khoảng cách giữa Tử và Bạo Hùng quân đoàn còn có ba trăm thước, hắn bỗng dừng lại. tử tinh cự kiếm bên người chậm rãi nhấc lên, mũi kiếm khổng lồ hướng thẳng về Á Đa Ni.
- Ta, người thừa kế thần thú huyết mạch, đứng đầu tứ đại thần thú, Tử Tinh Bỉ Mông, hướng ngươi khiêu chiến, ngươi có thể tự ý chọn lựa trăm người trong quân đội cùng ta chống lại.
Á Đa Ni cả kinh, đối mặt với khiêu chiến của Tử, hắn hầu như không có khả năng cự tuyệt, thân là tù trưởng Sở La Môn bộ lạc, đái lĩnh năm vạn chiến sĩ của bạo hùng quân đoàn, nếu hôm nay hắn khiếp sợ mà không dám chiến, đối bạo hùng quân đoàn, sĩ khí sẽ bị ảnh hưởng, mà sau này hắn cũng đừng nghĩ có thể ngẩng đầu tại Sở La Môn bộ lạc.
Tử Tinh Bỉ Mông quả nhiên là Tử Tinh Bỉ Mông. Đưa ra khiêu chiến như vậy để cho chính mình căn bản không cách nào cự tuyệt, trong lòng Á Đa Ni đã cảm giác được, sợ rằng vì xuất hiện của Tử đế mà tam đại bộ lạc đã lâm vào một trường tai nạn.
Thanh âm Tử rất lớn, đủ để truyền vào tai mỗi một gã chiến sĩ của bạo hùng quân đoàn. Bạo hùng quân đoàn vì không có lệnh nên đã dừng lại cước bộ, ánh mắt bọn họ đều ngưng tụ trên chính người tộc trưởng bọn họ.
Mặc dù Tử Tinh Bỉ Mông xuất hiện, chiến sĩ của Bạo Hùng quân đoàn cũng sẽ không thay đổi lập trường của chính mình đối với tộc trưởng. Nhưng đối mặt cường giả khiêu chiến, thú nhân từ xưa đã có phương thức quyết đấu, bọn họ đều bảo trì sự trầm mặc.
Trong thế giới Thú nhân, luôn luôn là cường giả vi tôn, chỉ có người chết trận chứ không hề có người sợ chết. Một khi khiếp sợ, đừng nói Á Đa Ni thân là tù trưởng, cho dù hắn chỉ là một gã thú nhân bình thường, cũng sẽ bị mọi người khinh thường.
Tử đưa ra khiêu chiến rất công bình, với tư cách là tử tinh bỉ mông, đương nhiên Á Đa Ni không thể so sánh bằng, cho nên, hắn để cho Á Đa Ni đái lĩnh trăm tên thuộc hạ, dưới tình huống này, Á Đa Ni có thể thua trong lúc chiến đấu, nhưng cũng không thể lùi bước, nếu không, hắn sẽ là tội nhân của Sở La Môn bộ lạc.
Chiến ý mãnh liệt từ hai mắt Hùng Vương lan ra, thân hình khổng lồ cao bảy thước, tiến lên:
- Hảo. ta tiếp nhận khiêu chiến của ngươi, có thể cùng Tử Tinh Bỉ Mông đánh một trận, Á Đa Ni có chết cũng không oán hận. Nhưng nếu ta thua, Sở La Môn bộ lạc cũng tuyệt sẽ không dễ dàng thần phục, chiến sĩ của ta sẽ chiến đấu tới cùng.
Tử hừ lạnh một tiếng:
- Không ai cần ngươi thần phục, ngươi thua, chỉ cần ngươi thu quân về trong pháo đài. Ngươi thắng, danh tiếng Tử Tinh của ta sẽ thuộc về ngươi. Chọn người của ngươi đi.
Tự tin, đây là tự tin tuyệt đối.
Á Đa Ni bắt chước Tử, đem cự hình lang nha bổng bên người dài sáu thước từng bước, hướng Tử đi tới:
- Nếu là quyết đấu, vậy sẽ tuyệt đối công bình, bất luận thắng thua, Sở La Môn bộ lạc sẽ không úy kỵ. Tử đế đại nhân, để cho công bình, chúng ta đánh một trận đi, cho dù chết dưới kiếm của ngươi, Á Đa Ni cũng không tiếc nuối.
Từ lúc đến pháo đài Sở La Môn, đây là lần đầu tiên Tử động dung, từ ánh mắt trầm ngưng của Á Đa Ni, hắn thấy được tôn nghiêm của một gã thú nhân chiến sĩ. Lúc này, sắc mắt hắn rốt cục không hề lạnh lùng nữa, chậm rãi nhấc cự kiếm trong tay lên, thân kiếm khổng lồ đặt trong ngực phát ra một tiếng vang.
Đây là lễ nghi mở đầu trận quyết đấu thú nhân, có thể để cho Tử Tinh Bỉ Mông dùng lễ nghi như vậy, Á Đa Ni là người thứ nhất.
Ánh mắt Á Đa Ni lộ vẻ cảm kích, song phương đối lập, nhưng Tử cấp cho hắn sự tôn trọng làm cho hắn rất vui mừng. Không để ý gai nhọn trên lang nha bổng trong tay chạm nhẹ vào ngực mình. Gai trên lang nha bổng bén nhọn khiến cho mấy giọt máu trào ra nhưng Á Đa Ni lại không hề có cảm giác gì.
Ba trăm bỉ mông cự thú tạo thành quân đoàn đối mặt với Bạo Hùng quân đoàn, đệ nhất tinh duệ của Sở La Môn bộ lạc , cơ hồ đồng thời ngửa mặt lên trời rống lên.
Bỉ mông cự thú rống giận, là bởi vì vương giả bọn họ rốt cục trở về, nhất là bỉ mông môn đến từ Sở La Môn bộ lạc, bọn họ đều hy vọng thấy được sự cường đại của vương giả, mà Bạo Hùng quân đoàn rít gào, là vì dũng khí của Á Đa Ni cùng Tử Tinh Bỉ Mông.
Mặc dù trung thành với Á Đa Ni, nhưng hùng nhân cũng biết, truyền thuyết về Tử Tinh Bỉ Mông và tứ đại thần thú, bọn họ đối với Á Đa Ni tuyệt đối trung thành, nhưng lúc này trong lòng cũng rối bời. Trong khi Á Đa Ni dùng dũng khí đẩy chiến ý cùng đấu chí của bạo hùng quân đoàn, cho dù hắn chết trong tay Tử, đối với bạo hùng quân đoàn sẽ không bại, sẽ theo lệnh Á Đa Ni, hướng Tử cùng bỉ mông cự thú môn phát động công kích, đối mặt cường giả, cho dù tử vong, cũng là Sở La Môn bộ lạc vinh diệu.
Tử trong mắt toát ra vẻ tán thưởng, tay phải cầm kiếm chậm rãi nhấc lên, tử quang trong khoảnh khắc từ thân thể hắn, kéo dài tới cả thân kiếm, tử tinh khí tức nhất thời uy lăng bắn ra bốn phía.
Thân thể hắn vốn cao hơn Á Đa Ni, lúc này dưới tử quang trong suốt cùng khí tức hoàn toàn ngăn đối thủ lại.
Trước áp lực của Tử, Á Đa Ni biết không thể để cho Tử tiếp tục tăng khí thế, nếu không, khi đạt tới đỉnh điểm, toàn lực một kích tuyệt không phải chính mình có khả năng chống đở.
Á Đa Ni tiến lên một bước, hai tay nắm chặt lang nha bổng, miệng phát ra tiếng rống giận, toàn thân quang mang phát ra, hắn mạnh mẽ đem khí thế của mình bức ra, tập trung toàn lực vào hai tay, chỉa lang nha bổng vào ngực Tử.
Trước áp lực của tử tinh bỉ mông, Á Đa Ni đem tiềm lực của mình hoàn toàn bộc phát, lực lượng, khí thế, đấu khí, đều đạt tới đỉnh điểm chưa từng có trước đó.
Thú nhân có phương thức chiến đấu của thú nhân, nhất là trong các cuộc quyết đấu chủng tộc, sức mạnh là quan trọng nhất. Không thể dễ dàng lui bước vì như thế sẽ tăng khí thế cho đối phương và giảm sĩ khí của mình.
Thân là Tử Tinh Bỉ Mông, lại vừa đưa ra khiêu chiến, Tử sẽ không lui về sau, mắt nhìn lang nha bổng vung tới, hắn cử cự kiếm ngăn lại.
Tử tinh cự kiếm trải qua một lần nữa cải tạo, chiều dài đã vượt qua mười bảy thước, bởi vì Á Đa Ni ra tay trước, trong nháy mắt khoảng cách giữa hai người đã gần lại, lúc này, ưu thế về chiều dài của tử tinh cự kiếm đã phản tác dụng, trở thành hạn chế cho Tử.
Nhưng Tử là ai? hắn là kẻ đứng đầu tứ đại thần thú trong truyền thuyết của Thú nhân tộc, đối mặt với một kích toàn lực của Thú nhân tộc, Tử kéo tử tinh trọng kiếm hoành ngang ngăn lang nha bổng lại.
Oanh –
Đấu khí chợt bộc phát, hai kiện vũ khí cùng khổng lồ và kinh khủng như nhau va chạm.
Song chưởng Á Đa Ni hoàn toàn rung động, cả thân thể phảng phất bành trướng một vòng, một kích này, hắn đã dụng toàn bộ lực lượng của mình.
Tử tinh cự kiếm cùng lang nha bổng dính chặt vào nhau, Á Đa Ni toàn lực giữ vững, chỉ cần có thể đẩy tử tinh cự kiếm ra, hắn có thể công kích trực tiếp, trọng kiếm nặng nề của Tử sẽ không có cách nào thu về.
Nhưng Á Đa Ni phát hiện, mặc kệ hắn cố gắng ra sao, vẫn không thể đẩy tử tinh cự kiếm di động một phân nào.
Sắc mặt Tử rất bình tĩnh, tiếp cận sự cường đại của Tử Tinh Bỉ Mông với khoảng cách gần như vậy khiến cho khí thế đang hung hăng của Á Đa Ni chợt biến mất. Mặc dù chỉ dùng một tay nhưng cánh tay của Tử giống như thép luyện, vẫn giữ nguyên vị trí, tưởng như không hề có va chạm vừa rồi giữa tử tinh cự kiếm và Lang nha bổng. Mà lúc này cánh tay Tử trở nên sáng ngời, thân thể càng thêm oai vệ.
- Sức mạnh của ngươi rất khá, trong hùng nhân tộc, sợ rằng không ai có thể mạnh hơn ngươi. Á Đa Ni, ngươi quên sao? Tại Cực bắc Hoang Nguyên, có chủng tộc nào có thể so sánh với bỉ mông cự thú? Cho dù tại thế giới loài người, lực lượng cường đại như cự long cũng không có khả năng là đối thủ của bỉ mông chúng ta. Bản thân ta là tử tinh bỉ mông, có ai có năng lực chống lại ta?
Không biết tại sao, ngày thường Tử rất ít nói, nhưng lúc này lại nói rất nhiều, câu nói cuối vừa xong, tử tinh cự kiếm quang mang đại phóng, Á Đa Ni chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh không thể chống đở nổi từ lang nha bổng truyền đến, thân thể không chịu được, phải lùi về sau. Mặc dù dụng lang nha bổng chống trên mặt đất, nhưng hắn vẫn phải lùi trên mười bước, trên mặt đất lưu lại hơn mười dấu chân sâu hoắm, thân thể miễn cưỡng không ngã sấp xuống.
Tử động rồi, hắn cũng tiến lên trước một bước, tựa như đã tính toán trước, giơ tử tinh cự kiếm chém về phía đầu Á Đa Ni.
Lúc này, Á Đa Ni vừa mới ổn trụ thân thể, mắt nhìn tử tinh cự kiếm đến, hắn không có cơ hội né tránh, thân thể Tử cùng vũ khí trong nháy mắt bộc phát ra tốc độ khiến cho hùng vương hoảng sợ, hắn biết, chênh lệch giữa mình và Tử là khó có thể vượt qua.
Quang mang màu tím trên thân tử tinh cự kiếm tỏa ra, va vào Á Đa Ni, nhưng cũng không ai biết, Tử đã dụng toàn lực, tình huống không giống như biểu hiện bên ngoài như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.