Chương 57: Tử tinh vãng sự dữ tam đại thần thú (phần 1)
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Thiên phạt rốt cuộc là cái gì ?
Diệp Âm trúc không nhịn được phải hỏi . Từ ánh mắt của Tử , hắn hoàn toàn có thể nhìn ra thiên phạt đối với bỉ mông tộc gây ra thương tổn như thế nào .
Tâm tình của Tử rõ ràng có chút kích động :
- Là va chạm từ một khối thể tích cực lớn , có thể so với diện tích đại lục của chúng ta hiện nay . Nó từ trên trời rơi thẳng xuống dưới đại dương , một phần của nó va chạm kịch liệt với đại lục vốn có của chúng ta .
Diệp Âm Trúc kinh hô :
- Ý ngươi nói là mặt đất của Long Khi Nỗ Tư đại lục hiện nay là do hai khối đại lục va chạm với nhau mà sinh ra ư ?
Tử trầm trọng gật đầu :
- ‘ Thiên địa thất sắc , nhật nguyệt vô quang ‘ . Lần va chạm đó mang đến một tai nạn vô cùng lớn , tại vị trí trung tâm vụ va chạm , không biết đã có bao nhiêu sinh vật hôi phi yên diệt , cho dù có là cường đại cấm chú cũng không thể so sánh được với một phần nhỏ của vụ va chạm đó . Va chạm kịch liệt đó khiến cho thiên địa bị rung chuyển , bầu trời cũng xuất hiện một vết rách lớn . Tại vị trí hạch tâm hai khối địa lục va chạm , vô số dị chủng địch nhân từ trong vết rách lao ra , điên cuồng chém giết những sinh vật khai thủy của chúng ta .
- Dị chủng sinh vật ? Rốt cuộc là gì vậy ?
Tử cười khổ nói :
- Tổ tiên của ta gọi chúng là tử linh . Chúng tựa hồ không có sinh mệnh , cũng không úy kỵ tử vong , thậm chí không biết đau là gì . Mặc dù thân thể và thực lực của chúng không cường đại nhưng số lượng lại nhiều vô kể , phảng phất là vô cùng vô tận . Điều dáng sợ nhất là sự xuất hiện của chúng kèm theo căn bệnh ôn dịch , không một chủng tộc nào có thể ngăn cản nổi căn bệnh đó , nó tựa như một vòng tròn tử vong lấy chúng làm hạch tâm không ngừng khuếch tán ra ngoài . Nơi nào chúng qua không còn lấy một ngọn cỏ . Đặc điểm của tử linh là có đôi mắt màu xanh biếc , ngoài ra những ghi chép khác về sinh vật này là vô cùng ít . Trong trí nhớ của tổ tiên ta lưu lại chỉ tràn ngập những con mắt màu xanh biếc của bọn tử linh cùng những lục vụ ( khói xanh ) không ngừng tỏa ra từ thân thể chúng , khiến căn bệnh ôn dịch được khuếch tán không ngừng , thậm chí đã lây lan đến ¼ tổng diện tích cả hai đại lục , các chủng tộc sinh vật chết vì chúng nhiều vô kể . sự khủng hoảng bao trumg khắp nơi . Vốn là đối địch nhưng trước thảm họa tử linh , bỉ mông cùng long tộc nhanh chóng thiết lập một liên minh , liên hợp tất cả các chủng tộc trên Long khi nỗ tư đại lục , hướng tới đám tử linh toàn lực công kích . Chúng ta tuyệt đối không thể để cho căn bệnh ôn dịch lan tràn , không để cho bọn tử linh chiếm lấy đất đai của quê hương chúng ta .
Nghe Tử kể lại truyền thuyết , Diệp Âm Trúc phảng phất như thấy được một cảnh tượng vô cùng kinh dị , vô số dị hình sinh vật đánh sâu vào trong đại lục trong khi bỉ mông cùng long tộc thống lĩnh tất cả các chủng tộc đứng lên đánh đuổi kẻ xâm lược .
- Như vậy là hàng vạn năm trước cự long và các ngươi tại đây đã đánh nhau với ...
Tử khó nhọc gật đầu :
- Tại chiến trường, chúng ta đột nhiên phát hiện tử linh xâm thực không phải chỉ riêng khối đại lục của chúng ta mà còn có một bộ phận khác tiến về đông phương đại lục . Mà ở đông phương đại lục chống trả tử linh so với chúng ta càng thêm mãnh liệt hơn , một chủng tộc không có cánh nhưng lại có thể tự do bay lượn trên không trung , thân thể vừa dài vừa lớn có màu hoàng kim cầm đầu , đại quân gồm vô số chiến sĩ mặc kim sắc khôi giáp , hướng tới tử linh công kích những đòn mãnh liệt . Sau này tổ tiên ta mới biết sinh vật không có cánh mà có thể bay lượn trên không trung đó là long tộc ở phương đông , mỗi người dân ở đông phương đều xưng là truyền nhân của rồng .
Truyền nhân của rồng ? Không biết tại sao mỗi khi nghe đến bốn chữ này trong nội tâm của Diệp Âm Trúc lại xuất hiện một cảm giác vô cùng kỳ quái .
- Từ người phương đông , chúng ta mới hiểu được nguyên lai loài người cũng có thể chiến đấu . Bọn họ có đấu khí vô cùng cường đại cùng những ký xảo hoa lệ , so với những vũ ký đơn giản của chúng ta mạnh không biết gấp bao nhiêu lần . Hơn nữa đông phương cự long cùng đông phương nhân là một tổ hợp , sự phối hợp của họ so với chúng ta xuất sắc hơn rất nhiều . Khi chúng ta còn đang chật vật với đám tử linh , có thể sẽ không thể chống cự được thêm lâu nữa thì họ đã dùng một loại chiến pháp bỏ mạng , dốc sức dồn hết bọn tử linh về phía sau , thấy chết không sờn lòng . Vì đem toàn lực chiến đấu với tử linh nên thương vong của bọn họ so với chúng ta cũng lớn hơn rất nhiều . Càng quan sát kỹ càng thấy đông phương cự long mới chính thức là rồng a , so với đám ‘ tích dịch ‘ ( thằn lằn ) của chúng ta mạnh không biết bao nhiêu lần . Đó mới chính thức là chủ lực hủy diệt trong chiến tranh .
- Đông phương đại lục có tên không ? Loài người ở đó có đặc điểm gì ?
Diệp Âm Trúc buột miệng nói ra những nghi hoặc trong lòng mình .
Tử liếc mắt nhìn hắn thật lâu rồi mới nói :
- Đại lục của bọn họ có danh xưng là Đông long đại lục , trên đại lục đó cũng chỉ có duy nhất một quốc gia , đó là Đông long đế quốc .
- Cái gì ? Ngươi nói Đông long đế quốc ?
Quang mang trong mắt Diệp Âm Trúc chợt lóe . Thật là Đông long đế quốc sao . Như vậy đối với Đông long bát tông của mình có mối quan hệ gì đây ?
Tử gật đầu , đáp :
- Ngươi nghĩ đúng hướng đấy , nếu ta đoán không sai Đông long bát tông các ngươi có thể là hậu nhân của Đông long đế quốc bởi người dân của Đông long đế quốc có đặc điểm từ trước đến nay vẫn không hề thay đổi là tóc đen , mặc dù tại đại lục của chúng ta có vô số chủng tộc đa dạng nhưng cũng không có chủng tộc nào có mái tóc đen cả . Chỉ cần thấy một người trên đại lục này có mái tóc màu đen thì đó nhất định là di dân của Đông long đế quốc .
Đột nhiên Diệp Âm Trúc tiến lên một buốc , bàn tay nắm chặt lấy bả vai Tử :
- Sau đó thế nào ? Kết quả của cuộc chiến tranh ra làm sao ? Tuy Đông long đế quốc trong cuộc chiến tranh tổn thất không ít nhưng tại sao bây giờ bọn họ lại ...
Tử đáp :
- Sau đó bỉ mông , long tộc cùng đông phương đế quốc ra sức tiến lên , tử linh rốt cuộc cũng bị chấn lui trở lại vết rách không gian và bị phong ấn . Nhưng do số lượng của chúng quá đông nên không thể phong ấn hết được , vẫn còn một số tử linh ở bên ngoài . Chỉ trong một năm làm cho phần lớn sinh vật lầm vào tình trạng thương vong , mỗi một chủng tộc đều chịu thương vong thảm trọng . Chủng tộc của chúng ta sinh ra để chiến đấu , số lượng đã rất thưa thớt , hơn nữa đại đa số đều lây ôn dịch , số lượng tộc nhân càng ngày càng giảm . Nếu chúng ta không thể chống đỡ nổi nữa , chúng sẽ lại từ vết rách không gian chui ra , một lần nữa đại lục sẽ bị bọn chúng xâm chiếm , mà sợ rằng chúng ta sẽ không có lấy một cơ hội để phản công .
Trong mắt Tử lóe lên những tia quang mang sùng kính :
- Trong trí nhớ của tổ tiên ta truyền lại có một đoạn vô cùng ấn tượng , khắc sâu vào tâm trí ta . Ngay lúc nguy cơ nhất , bốn mươi bảy hoàng kim cự long của Đông long đế quốc đã đồng loạt bay lên , dùng toàn bộ lực lượng cuối cùng của mình chuyển vết rách từ không trung xuống mặt đất , sau đó dùng thân thể khổng lồ của mình bố trí một phong ấn trên vết rách không gian đó , dùng tánh mạng để đổi lấy thế giới .Kết thúc cuộc chiến tranh , số dũng sĩ của Đông long đế quốc còn lại không đến mười vạn người , đó là những gì còn lại của cả một đại lục a ! Mặc dù bỉ mông tộc chúng ta cực kỳ căm ghét long tộc nhưng đối với đông phương cự long lại vô cùng sùng kính , họ đã cứu lấy tất cả các chủng tộc của chúng ta .
Đông phương cự long , bốn chữ này khắc sâu vào trong đầu Diệp Âm Trúc . Truyền nhân của rồng , hắn tự hỏi không biết chính mình có phải là hậu nhân của họ không đây ?
Nói đến đây , ngữ khí của Tử đột nhiên trở nên phẫn nộ :
- Mặc dù cuộc chiến tranh hủy diệt đã kết thúc nhưng tại Long khi nỗ tư đại lục lại chưa có hồi kết . Một khắc sau khi bốn mươi bảy đông phương cự long dùng thân mình phong ấn vết rách không gian nọ , chúng ta lại tiến vào thời kỳ ngàn năm hỗn loạn . Nguyên do bắt đầu cũng chính là do thần thánh cự long Nặc Khắc Hi đánh lén , một kẻ cực kỳ hèn hạ . Thấy địch nhân đã không còn có thể uy hiếp , hắn đột nhiên quay sang đánh lén tổ tiên của chúng ta – lúc đó là Tử tinh bỉ mông vương .Cơ hồ tất cả các chủng tộc đều lâm vào tình cảnh kiệt sức sau cuộc chiến tranh , có ai ngờ rằng mình sẽ bị tập kích từ sau lưng đâu . Do không đề phòng , tổ tiên ta đã bị một kích toàn lực của Nặc Khắc Hi tiêu diệt , nhưng trước khi chết , người cũng kịp phản kích một đòn trí mạng . Hắn cũng bị thương nặng . Vừa mới ngừng chiến đấu , bắt tay giảng hòa đế liên minh chống lại địch nhân , cả hai chủng tộc lại lao vào một cuộc chiến mới . Những người còn sống sót của long tộc và bỉ mông tộc đã cực kỳ ít , không biết đã có bao nhiêu tộc nhân trở thành thi cốt vô tồn ( xương cốt cũng không còn ) . Chúng ta trở về bằng thiên tuyệt địa ở cực bắc hoang nguyên , mà long tộc cũng trở về phương tây . Nguyên do hỗn loạn bắt đầu xảy ra là như vậy . Thay mặt tử tinh nhất tộc , ta phải cảm ơn ngươi vì đã hủy diệt hoàn toàn Nặc Khắc Hi .
Diệp Âm Trúc tiếp tục hỏi :
- Vậy những người của Đông long đế quốc đâu ? Bọn họ sau đó thế nào ?
Tử thở dài một hơi , nói :
- Trận chiến hủy diệt đó đối với Đông long đế quốc đả kích cực kỳ lớn , trong số mười vạn người còn sống đại bộ phận cũng đều lây lan ôn dịch , sau đó một thời gian dài , số lượng của bọn họ không ngừng giảm bớt , căn bản không đủ khả năng để phục hồi lại đất nước . Mà tại đây , tại phương tây của chúng ta hỗn loạn cũng bắt đầu quật khởi , không biết Đông long đế quốc có bị ảnh hưởng hay không , chỉ biết là bọn họ hoàn toàn lui về sống ẩn nhẫn , nhiều năm rồi không thấy xuất hiện . Trong ngàn năm qua , số lượng dân cư bọn họ tăng mạnh , phải biết rằng khả năng sinh sản của bỉ mông tộc và long tộc là cực kỳ yếu , ngay cả á long cũng không ngoại lệ , ít nhất là còn kém loài người các ngươi rất nhiều . Tại trận chiến hủy diệt , loài người phương tây thậm chí còn không đủ tư cách làm một binh sĩ quèn , vì vậy bọn họ vẫn ẩn mình ở phía sau , tuy vậy cũng phải chịu không biết bao nhiêu thương tổn . Trải qua ngàn năm cố gắng , bọn họ nhanh chóng phát triển đi lên , thành lập Tây long đế quốc . Bởi vì thú nhân của chúng ta cư trú tại cực bắc hoang nguyên rét lạnh , đối với bọn họ cũng không sinh ra ảnh hưởng gì lớn nên bọn họ cũng chưa xâm lấn địa bàn của chúng ta . Nhưng kể từ khi bọn họ cung long tộc kết liên minh , bọn họ bắt đầu xâm chiếm khắp nơi trên đại lục , mà mục tiêu của bọn họ ngoài trừ tại đại lục phương tây này đương nhiên phải có Đông long đại lục , muốn dung hợp hai đại lục làm một . Khi đó , nhân tài của Đông long đế quốc cũng bắt đầu khôi phục được một ít , dân số cũng đạt đến con số ngàn vạn người . Chiến tranh lại bắt đầu , lần này là cuộc chiến của riêng loài người mà thôi . Đáng thương cho Đông long đế quốc , mất đi hộ quốc thần long , lại không am hiểu ma pháp , chỉ bằng đấu khí cùng những kỹ xảo hoa lệ thì cho dù bọn họ có cường đại đến bao nhiêu vẫn bị số lượng địch nhân khuất phục . Đối thủ của bọn họ lại còn có long tộc tây phương trợ giúp . Cầm cự được chừng trăm năm , Đông long đế quốc bị tiêu diệt .
Diệp Âm trúc không nhịn được phải hỏi . Từ ánh mắt của Tử , hắn hoàn toàn có thể nhìn ra thiên phạt đối với bỉ mông tộc gây ra thương tổn như thế nào .
Tâm tình của Tử rõ ràng có chút kích động :
- Là va chạm từ một khối thể tích cực lớn , có thể so với diện tích đại lục của chúng ta hiện nay . Nó từ trên trời rơi thẳng xuống dưới đại dương , một phần của nó va chạm kịch liệt với đại lục vốn có của chúng ta .
Diệp Âm Trúc kinh hô :
- Ý ngươi nói là mặt đất của Long Khi Nỗ Tư đại lục hiện nay là do hai khối đại lục va chạm với nhau mà sinh ra ư ?
Tử trầm trọng gật đầu :
- ‘ Thiên địa thất sắc , nhật nguyệt vô quang ‘ . Lần va chạm đó mang đến một tai nạn vô cùng lớn , tại vị trí trung tâm vụ va chạm , không biết đã có bao nhiêu sinh vật hôi phi yên diệt , cho dù có là cường đại cấm chú cũng không thể so sánh được với một phần nhỏ của vụ va chạm đó . Va chạm kịch liệt đó khiến cho thiên địa bị rung chuyển , bầu trời cũng xuất hiện một vết rách lớn . Tại vị trí hạch tâm hai khối địa lục va chạm , vô số dị chủng địch nhân từ trong vết rách lao ra , điên cuồng chém giết những sinh vật khai thủy của chúng ta .
- Dị chủng sinh vật ? Rốt cuộc là gì vậy ?
Tử cười khổ nói :
- Tổ tiên của ta gọi chúng là tử linh . Chúng tựa hồ không có sinh mệnh , cũng không úy kỵ tử vong , thậm chí không biết đau là gì . Mặc dù thân thể và thực lực của chúng không cường đại nhưng số lượng lại nhiều vô kể , phảng phất là vô cùng vô tận . Điều dáng sợ nhất là sự xuất hiện của chúng kèm theo căn bệnh ôn dịch , không một chủng tộc nào có thể ngăn cản nổi căn bệnh đó , nó tựa như một vòng tròn tử vong lấy chúng làm hạch tâm không ngừng khuếch tán ra ngoài . Nơi nào chúng qua không còn lấy một ngọn cỏ . Đặc điểm của tử linh là có đôi mắt màu xanh biếc , ngoài ra những ghi chép khác về sinh vật này là vô cùng ít . Trong trí nhớ của tổ tiên ta lưu lại chỉ tràn ngập những con mắt màu xanh biếc của bọn tử linh cùng những lục vụ ( khói xanh ) không ngừng tỏa ra từ thân thể chúng , khiến căn bệnh ôn dịch được khuếch tán không ngừng , thậm chí đã lây lan đến ¼ tổng diện tích cả hai đại lục , các chủng tộc sinh vật chết vì chúng nhiều vô kể . sự khủng hoảng bao trumg khắp nơi . Vốn là đối địch nhưng trước thảm họa tử linh , bỉ mông cùng long tộc nhanh chóng thiết lập một liên minh , liên hợp tất cả các chủng tộc trên Long khi nỗ tư đại lục , hướng tới đám tử linh toàn lực công kích . Chúng ta tuyệt đối không thể để cho căn bệnh ôn dịch lan tràn , không để cho bọn tử linh chiếm lấy đất đai của quê hương chúng ta .
Nghe Tử kể lại truyền thuyết , Diệp Âm Trúc phảng phất như thấy được một cảnh tượng vô cùng kinh dị , vô số dị hình sinh vật đánh sâu vào trong đại lục trong khi bỉ mông cùng long tộc thống lĩnh tất cả các chủng tộc đứng lên đánh đuổi kẻ xâm lược .
- Như vậy là hàng vạn năm trước cự long và các ngươi tại đây đã đánh nhau với ...
Tử khó nhọc gật đầu :
- Tại chiến trường, chúng ta đột nhiên phát hiện tử linh xâm thực không phải chỉ riêng khối đại lục của chúng ta mà còn có một bộ phận khác tiến về đông phương đại lục . Mà ở đông phương đại lục chống trả tử linh so với chúng ta càng thêm mãnh liệt hơn , một chủng tộc không có cánh nhưng lại có thể tự do bay lượn trên không trung , thân thể vừa dài vừa lớn có màu hoàng kim cầm đầu , đại quân gồm vô số chiến sĩ mặc kim sắc khôi giáp , hướng tới tử linh công kích những đòn mãnh liệt . Sau này tổ tiên ta mới biết sinh vật không có cánh mà có thể bay lượn trên không trung đó là long tộc ở phương đông , mỗi người dân ở đông phương đều xưng là truyền nhân của rồng .
Truyền nhân của rồng ? Không biết tại sao mỗi khi nghe đến bốn chữ này trong nội tâm của Diệp Âm Trúc lại xuất hiện một cảm giác vô cùng kỳ quái .
- Từ người phương đông , chúng ta mới hiểu được nguyên lai loài người cũng có thể chiến đấu . Bọn họ có đấu khí vô cùng cường đại cùng những ký xảo hoa lệ , so với những vũ ký đơn giản của chúng ta mạnh không biết gấp bao nhiêu lần . Hơn nữa đông phương cự long cùng đông phương nhân là một tổ hợp , sự phối hợp của họ so với chúng ta xuất sắc hơn rất nhiều . Khi chúng ta còn đang chật vật với đám tử linh , có thể sẽ không thể chống cự được thêm lâu nữa thì họ đã dùng một loại chiến pháp bỏ mạng , dốc sức dồn hết bọn tử linh về phía sau , thấy chết không sờn lòng . Vì đem toàn lực chiến đấu với tử linh nên thương vong của bọn họ so với chúng ta cũng lớn hơn rất nhiều . Càng quan sát kỹ càng thấy đông phương cự long mới chính thức là rồng a , so với đám ‘ tích dịch ‘ ( thằn lằn ) của chúng ta mạnh không biết bao nhiêu lần . Đó mới chính thức là chủ lực hủy diệt trong chiến tranh .
- Đông phương đại lục có tên không ? Loài người ở đó có đặc điểm gì ?
Diệp Âm Trúc buột miệng nói ra những nghi hoặc trong lòng mình .
Tử liếc mắt nhìn hắn thật lâu rồi mới nói :
- Đại lục của bọn họ có danh xưng là Đông long đại lục , trên đại lục đó cũng chỉ có duy nhất một quốc gia , đó là Đông long đế quốc .
- Cái gì ? Ngươi nói Đông long đế quốc ?
Quang mang trong mắt Diệp Âm Trúc chợt lóe . Thật là Đông long đế quốc sao . Như vậy đối với Đông long bát tông của mình có mối quan hệ gì đây ?
Tử gật đầu , đáp :
- Ngươi nghĩ đúng hướng đấy , nếu ta đoán không sai Đông long bát tông các ngươi có thể là hậu nhân của Đông long đế quốc bởi người dân của Đông long đế quốc có đặc điểm từ trước đến nay vẫn không hề thay đổi là tóc đen , mặc dù tại đại lục của chúng ta có vô số chủng tộc đa dạng nhưng cũng không có chủng tộc nào có mái tóc đen cả . Chỉ cần thấy một người trên đại lục này có mái tóc màu đen thì đó nhất định là di dân của Đông long đế quốc .
Đột nhiên Diệp Âm Trúc tiến lên một buốc , bàn tay nắm chặt lấy bả vai Tử :
- Sau đó thế nào ? Kết quả của cuộc chiến tranh ra làm sao ? Tuy Đông long đế quốc trong cuộc chiến tranh tổn thất không ít nhưng tại sao bây giờ bọn họ lại ...
Tử đáp :
- Sau đó bỉ mông , long tộc cùng đông phương đế quốc ra sức tiến lên , tử linh rốt cuộc cũng bị chấn lui trở lại vết rách không gian và bị phong ấn . Nhưng do số lượng của chúng quá đông nên không thể phong ấn hết được , vẫn còn một số tử linh ở bên ngoài . Chỉ trong một năm làm cho phần lớn sinh vật lầm vào tình trạng thương vong , mỗi một chủng tộc đều chịu thương vong thảm trọng . Chủng tộc của chúng ta sinh ra để chiến đấu , số lượng đã rất thưa thớt , hơn nữa đại đa số đều lây ôn dịch , số lượng tộc nhân càng ngày càng giảm . Nếu chúng ta không thể chống đỡ nổi nữa , chúng sẽ lại từ vết rách không gian chui ra , một lần nữa đại lục sẽ bị bọn chúng xâm chiếm , mà sợ rằng chúng ta sẽ không có lấy một cơ hội để phản công .
Trong mắt Tử lóe lên những tia quang mang sùng kính :
- Trong trí nhớ của tổ tiên ta truyền lại có một đoạn vô cùng ấn tượng , khắc sâu vào tâm trí ta . Ngay lúc nguy cơ nhất , bốn mươi bảy hoàng kim cự long của Đông long đế quốc đã đồng loạt bay lên , dùng toàn bộ lực lượng cuối cùng của mình chuyển vết rách từ không trung xuống mặt đất , sau đó dùng thân thể khổng lồ của mình bố trí một phong ấn trên vết rách không gian đó , dùng tánh mạng để đổi lấy thế giới .Kết thúc cuộc chiến tranh , số dũng sĩ của Đông long đế quốc còn lại không đến mười vạn người , đó là những gì còn lại của cả một đại lục a ! Mặc dù bỉ mông tộc chúng ta cực kỳ căm ghét long tộc nhưng đối với đông phương cự long lại vô cùng sùng kính , họ đã cứu lấy tất cả các chủng tộc của chúng ta .
Đông phương cự long , bốn chữ này khắc sâu vào trong đầu Diệp Âm Trúc . Truyền nhân của rồng , hắn tự hỏi không biết chính mình có phải là hậu nhân của họ không đây ?
Nói đến đây , ngữ khí của Tử đột nhiên trở nên phẫn nộ :
- Mặc dù cuộc chiến tranh hủy diệt đã kết thúc nhưng tại Long khi nỗ tư đại lục lại chưa có hồi kết . Một khắc sau khi bốn mươi bảy đông phương cự long dùng thân mình phong ấn vết rách không gian nọ , chúng ta lại tiến vào thời kỳ ngàn năm hỗn loạn . Nguyên do bắt đầu cũng chính là do thần thánh cự long Nặc Khắc Hi đánh lén , một kẻ cực kỳ hèn hạ . Thấy địch nhân đã không còn có thể uy hiếp , hắn đột nhiên quay sang đánh lén tổ tiên của chúng ta – lúc đó là Tử tinh bỉ mông vương .Cơ hồ tất cả các chủng tộc đều lâm vào tình cảnh kiệt sức sau cuộc chiến tranh , có ai ngờ rằng mình sẽ bị tập kích từ sau lưng đâu . Do không đề phòng , tổ tiên ta đã bị một kích toàn lực của Nặc Khắc Hi tiêu diệt , nhưng trước khi chết , người cũng kịp phản kích một đòn trí mạng . Hắn cũng bị thương nặng . Vừa mới ngừng chiến đấu , bắt tay giảng hòa đế liên minh chống lại địch nhân , cả hai chủng tộc lại lao vào một cuộc chiến mới . Những người còn sống sót của long tộc và bỉ mông tộc đã cực kỳ ít , không biết đã có bao nhiêu tộc nhân trở thành thi cốt vô tồn ( xương cốt cũng không còn ) . Chúng ta trở về bằng thiên tuyệt địa ở cực bắc hoang nguyên , mà long tộc cũng trở về phương tây . Nguyên do hỗn loạn bắt đầu xảy ra là như vậy . Thay mặt tử tinh nhất tộc , ta phải cảm ơn ngươi vì đã hủy diệt hoàn toàn Nặc Khắc Hi .
Diệp Âm Trúc tiếp tục hỏi :
- Vậy những người của Đông long đế quốc đâu ? Bọn họ sau đó thế nào ?
Tử thở dài một hơi , nói :
- Trận chiến hủy diệt đó đối với Đông long đế quốc đả kích cực kỳ lớn , trong số mười vạn người còn sống đại bộ phận cũng đều lây lan ôn dịch , sau đó một thời gian dài , số lượng của bọn họ không ngừng giảm bớt , căn bản không đủ khả năng để phục hồi lại đất nước . Mà tại đây , tại phương tây của chúng ta hỗn loạn cũng bắt đầu quật khởi , không biết Đông long đế quốc có bị ảnh hưởng hay không , chỉ biết là bọn họ hoàn toàn lui về sống ẩn nhẫn , nhiều năm rồi không thấy xuất hiện . Trong ngàn năm qua , số lượng dân cư bọn họ tăng mạnh , phải biết rằng khả năng sinh sản của bỉ mông tộc và long tộc là cực kỳ yếu , ngay cả á long cũng không ngoại lệ , ít nhất là còn kém loài người các ngươi rất nhiều . Tại trận chiến hủy diệt , loài người phương tây thậm chí còn không đủ tư cách làm một binh sĩ quèn , vì vậy bọn họ vẫn ẩn mình ở phía sau , tuy vậy cũng phải chịu không biết bao nhiêu thương tổn . Trải qua ngàn năm cố gắng , bọn họ nhanh chóng phát triển đi lên , thành lập Tây long đế quốc . Bởi vì thú nhân của chúng ta cư trú tại cực bắc hoang nguyên rét lạnh , đối với bọn họ cũng không sinh ra ảnh hưởng gì lớn nên bọn họ cũng chưa xâm lấn địa bàn của chúng ta . Nhưng kể từ khi bọn họ cung long tộc kết liên minh , bọn họ bắt đầu xâm chiếm khắp nơi trên đại lục , mà mục tiêu của bọn họ ngoài trừ tại đại lục phương tây này đương nhiên phải có Đông long đại lục , muốn dung hợp hai đại lục làm một . Khi đó , nhân tài của Đông long đế quốc cũng bắt đầu khôi phục được một ít , dân số cũng đạt đến con số ngàn vạn người . Chiến tranh lại bắt đầu , lần này là cuộc chiến của riêng loài người mà thôi . Đáng thương cho Đông long đế quốc , mất đi hộ quốc thần long , lại không am hiểu ma pháp , chỉ bằng đấu khí cùng những kỹ xảo hoa lệ thì cho dù bọn họ có cường đại đến bao nhiêu vẫn bị số lượng địch nhân khuất phục . Đối thủ của bọn họ lại còn có long tộc tây phương trợ giúp . Cầm cự được chừng trăm năm , Đông long đế quốc bị tiêu diệt .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.