Chương 148: Vạn mai triêu tông - Nhất tiễn hàn mai (phần3)
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Mai Thanh chọn như vậy, tịnh không phải là đấu khí của lão vô pháp chống lại sóng địa chấn xung kích đồng thời ở xung quanh truyền đến, mà vì hắn không muốn vừa mới chiến đấu đã tiêu hao đấu khí của mình quá độ. Đối với thực lực của Địch Tư hắn còn chưa hiểu rõ hoàn toàn, đã có biện pháp có thể tiết kiệm đấu khí mà thoát ly công kích của đối phương, vì sao lại phải lấy cứng chọi cứng? Mai Thanh sớm đã không phải là người trẻ tuổi bồng bột nữa, cho nên khẳng định là lão chọn phương thức thích hợp nhất để tiếp tục chiến đấu.
Trong tiếng ầm vang, sóng địa chấn từng lớp đánh về phía Mai Thanh tại trung tâm, bạo phát ra lực xung kích cuồng bạo, đương nhiên, lần này là xông thẳng lên trên. Dưới tác dụng của sóng xung kích cường đại, thân thể thái thượng trưởng lão Mai Thanh tá lực liệng lên, trong chớp mặt đã lên cao trăm thước.
Cũng vào lúc này, hai đạo thân ảnh cao lớn phát ra khí tức cực hàn hầu như cùng nhau từ thân thể Địch Tư phân ly nhảy ra, lúc thân ảnh ly khai Địch Tư thì cũng là cùng nhau không ngừng phóng lớn. Lúc mọi người nhìn rõ hình dạng chúng mới kinh hãi phát hiện, thân thể hai đại gia hỏa này vậy mà cao hớn bảy thước, bả vai rộng lớn, cứng rắn như đá hoa cương cuồn cuộn cơ bắp, không gì không chứng minh sức mạnh cường đại của bọn chúng. Đó là hai cự viên, chúng nhân của Đông Long Bát Tông chưa từng thấy cự viên.
Trước khi 10 trận tỉ thí bắt đầu, đâu có ai nói không cho phép sử dụng triệu hoán ma thú, Địch Tư xuất chiến chính là lợi dụng điểm này. Trong số ma thú có linh hồn hiến tế của hắn, trừ A Đại lần trước giúp Diệp Âm Trúc chống địch bị trọng thương chưa lành ra, A Nhị, A Tam thực vẫn hoàn hảo như xưa. Dù bọn chúng là cửu cấp hạ vị ma thú, nhưng cũng có sức mạnh tử cấp! Địch Tư chọn thời cơ thích hợp nhất mới phóng xuất hai Băng Cực Ma Viên ra.
A Nhị, A Tam vừa xuất hiện, lập tức bay lên không, là biến dị Ma Viên, lực nhảy lên của bọn chúng tuyệt đối là khủng bố. Chớp mắt nhảy lên, mặt đất lưu lại vết chân rất sâu, thân thể cao đến bảy thước trực tiếp lướt lên độ cao hơn bốn mươi thước lúc này mới chậm lại.
Hai tiếng gầm hùng hậu mà có phần sắc nhọn đồng thời vang lên từ trong miệng chúng, tiếp sau đó, trên không đã có thêm một tầng băng vụ màu lam nhạt. Vô số băng tinh bao phủ thiên không, giống như một cái lồng hàn băng to lớn bao trùm về phía thân thể thái thượng trưởng lão Mai Thanh.
Mai Thanh thực lực đấu khí chính là giống với Tây Đa Phu, đếu là tử cấp lục giai, chỉ vì thủy chung chìm đắm trong tu luyện Mai Tông công pháp, không như Tây Đa Phu có nhiều tục sự phiền nhiễu mà thực lực cường đại một chút. Cho nên, hắn cũng không thể bay, ở nửa tầng không, toàn bộ người hư không nhận lực, hạn chế lớn lên chiến đấu kĩ xảo của hắn. Mắt nhìn băng vụ tràn đến, lão cùng chỉ có thể thôi động đấu khí ở xung quanh thân thể mình huyễn hóa ra một bức tường kiếm dày đặc để bảo hộ chính mình.
Nhưng, rất nhanh Mai Thanh đã phát hiện ra có điều không đúng. Vì cái công kích lão tịnh không chỉ là xung kích lực của băng vụ kia, mà càng đáng sợ là biến hóa về nhiệt độ quanh thân thể. Mùa thu ở cực bắc hoang nguyên vốn đã đạt đến nhiệt độ của mùa đông trong Đông Long, lúc này, trong chớp mắt lại hạ xuống hơn vài chục độ.
Lúc còn trong thất quốc thất long bài vị chiến, Diệp Âm Trúc đã từng thể hội sự thống khổ của việc dùng sức người chống lại đại tự nhiên. Lúc này, Mai Thanh cũng có cảm thụ như vậy, dù đây không phải là tai nạn của đại tự nhiên. Nhưng không khí hàn lãnh xung quanh, lập tức đối với đấu khí và trạng thái thân thể của hắn, sản sinh ảnh hưởng rất lớn. Đầu tiên, hàn lãnh làm cho tốc độ huyết dịch lưu thông chậm lại. Tốc độ vận hành đấu khí giảm xuống, Mai Tông kiếm pháp của hắn tựa hồ cũng không như dạng hành vân lưu thủy không chút trở ngại lúc trước nữa.
Mà vào lúc thân thể Mai Thanh bắt đầu rơi nhanh xuống, toàn thân vì ở trong vòng vây của cực hàn mà thực lực giảm xuống, hắn nhìn thấy một đoàn kim quang chói mắt.
Kim quang ở giữa không trung nhanh chóng khuyếch đại. Thân thể nguyên bản chỉ cao hai thước, vậy mà trực tiếp khuyếch đại đến trên mười bảy thước. Lực nhảy khủng bố khiến thân thể to lớn của Địch Tư nhanh chóng vượt qua hai Băng Cực Ma Viên, hai cánh tay thô tráng ở hai bên thân thể triển khai. Kim quang trên bàn tay to lớn vươn ra, mỗi bên tự búng ra bách thốn lợi trảo. Không có kĩ xảo gì, chỉ có tốc độ và sức mạnh nện thẳng đến thân thể đang rơi xuống của Mai Thanh.
“Hoàng Kim Bỉ Mông??” Dù các cường giả của Đông Long Bát Tông không có gặp qua, thì vẫn còn nhận ra được Bỉ Mông cự thú. Vào chớp mắt Địch Tư triển hiện bản thể, không ít người trong bọn họ lập tức kinh hô thành tiếng. Danh xưng Bỉ Mông cự thú lục chiến vô địch, bọn họ đã nghe rất nhiều. Nhưng chân chính nhìn thấy Bỉ Mông cự thú mà còn là Hoàng Kim Bỉ Mông vương giả trong Bỉ Mông thì rất nhiều người trọng bọn họ lại là lần đầu.
Kinh ngạc cũng xuất hiện đồng thời ở phe Cầm Thành. 3.000 chiến sĩ phe Cầm Thành đương nhiên đều biết sự khủng bố của Bỉ Mông cự thú. Bọn họ cũng từng trong cuộc chiến mà Diệp Âm Trúc thành danh năm xưa, nhìn thấy sự cường hãn của Hoàng Kim Bỉ Mông. Lúc này, gặp lại Bỉ Mông cự thú, sự sợ hãi trong lòng họ sản sinh ra khó mà nói được. Nhưng, họ lại không có kinh hoảng, vị họ biết, Hoàng Kim Bỉ Mông trước mặt đó là ở phe mình.
Từ sau khi Diệp Âm Trúc trở thành chủ nhân của Cầm Thành, toàn thể Cầm Thành đều đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Dưới sự quản lý của An Nhã, người Cầm Thành, nguyên bản ngày ngày đều phải vào núi săn bắn để qua ngày thì ngày nay sinh hoạt sung túc so với trước kia hơn không biết bao nhiêu. Bọn họ không cần phải tiếp tục săn bắn, mỗi cá nhân đếu có phân công lao động khác nhau. Nguyên bản thực vật, trang bị, các dạng phồn hoa trong thành thị, bọn họ ngay cả nghĩ đến cũng không dám tưởng tượng, đều vì sự giáng lâm của Diệp Âm Trúc sau khi thành chủ nhân Cầm Thành mà rơi xuống thân họ. Nguyên bản bọn họ nhận mình là sơn dã thôn phu, hiện tại đã biến thành chiến sĩ chân chính. Tốc độ phát triển nhanh chóng của Cầm Thành, mỗi cá nhân đều nhìn tận mắt, dù sự xuất hiện của Bỉ Mông cự thú khiến họ có chút khủng hoảng, nhưng đối với những người thống trị Cầm Thành, bọn họ lại càng thêm tín nhiệm.
Bình dân kỳ thật rất dễ thỏa mãn, ăn no mặc ấm, trở thành một mục tiêu để cộng đồng nỗ lực khi kiến thiết Cầm Thành như vậy đấy, cũng trở thành lạc thú lớn nhất của họ. Việc ngưng tụ lực cho Cầm Thành, sớm vào lúc nó bắt đầu kiến thiết đã dần dần hình thành, hướng tới phương hướng phát triển càng tốt hơn.
Bách thốn lợi trảo của Địch Tư, dưới ánh sáng mặt trời, lấp lóe giống như hàn quang của tu la đao, nhãn thần khát máu của hắn phóng ra ánh sáng hưng phấn. Kim hoàng sắc chiến mang phủ khắp lợi trảo, dưới tình huống như thế, hắn hoàn toàn có thể khẳng định, đối thủ của mình căn bản không có khả năng gì để né tránh, chỉ có thể chọi cứng với mình. Chiến mang so với đấu khí của đối phương tịnh không rơi vào hạ phong, mà huống gì mình còn có sức mạnh cường đại của Hoàng Kim Bỉ Mông!
Vào lúc trận tỉ thí đầu tiên bắt đầu, Địch Tư đã trăn trở xem sau này mình xuất trường sẽ nên đánh nhau với đối thủ như thế nào. Mắt nhìn kĩ xảo của Diệp Ly cường đại như vậy, ngay cả An Nhã cũng suýt nữa chống không nổi, hắn càng hiểu rõ sở dĩ Diệp Âm Trúc nói, không nên giao đấu về ảo diệu kĩ xảo. Sau khi thương lượng với Tử, mới có sự xuất hiện của một màn trước mắt.
Thái thượng trưởng lão Mai Thanh biết, mình từ lúc bắt đầu chiến đấu đã rơi và cạm bẫy của đối phương. Sóng địa chấn kia như muốn tiêu hao lượng lớn đấu khí đặt mình vào trong một cục, bức bách mình nhảy lên không, hạn chế sự linh hoạt và kĩ xảo căn bản là ưu thế lớn nhất của mình, đối phương lại triệu hoán ra 2 trợ thủ lợi hại, dùng năng lượng cực hàn khiến thực lực mình giảm xuống, mà Hoàng Kim Bỉ Mông trong chớp mắt hóa thành bản thể kia mới đánh một kích tối hậu về phía mình.
Gặp phải tuyệt cảnh, tinh quang trong mắt Mai Thanh bạo xạ, vào giây phút này, thực lực chân chánh của hắn mới hiển thị ra.
Hoa Mai, chính băng lãnh mà cô ngạo, lúc này Mai Thanh thân tại không trung thi triển ra chính là khí chất như vậy, toàn thể người đều như biến thành một đóa mai hoa nở trong hàn lãnh. Hàn lãnh xung quanh thân thể, tựa hồ đối với hắn không có ảnh hưởng gì nữa, trường kiếm trong tay chầm chậm giương lên, lần đầu tiên xuất hiện chỉ có một đóa mai hoa. Nhưng lại không phải là tử sắc, mà là bạch sắc, bạch sắc chân chính.
Nhìn thấy bạch sắc quang mang đột nhiên xuất hiện trong không trung, Diệp Âm Trúc đang quan chiến phía dưới, trong lòng đại kinh, bạch sắc đại biểu cho cái gì hắn biết quá rõ. Đó chính là thực lực của thứ thần cấp! Hắn hoàn toàn vô pháp tưởng tượng, đấu khí mà thái thượng trưởng lão Mai Thanh lúc trước thi triển ra còn là tử cấp lục giai, vì sao đột nhiên lại phóng ra đấu khí mức thần cấp. Dù chỉ là màu trắng nhạt, nhưng đối với tử cấp mà nói, bạch cấp chỉ có thể dùng từ ác mộng mà hình dung.
Thái thượng trưởng lão Vị Minh vào lúc nhìn thất một đóa bạch mai xuất hiện, thần tình lập tức biến thành kích động.
- Nhất Tiễn Hàn Mai, đã lâu không nhìn thấy Nhất Tiễn Hàn Mai của Mai Tông rồi. Vạn Mai Triều Bái, Nhất Tiễn Hàn Mai. Mai Thanh trưởng lão lần này chân đích xuất toàn lực rồi.
Tiếng ông minh nhẹ vang lên, ở giữa thiên không, lúc này một đóa bạch mai đó đã trở thành trung tâm của tất cả.
Trong sát na này, trong lòng Diệp Âm Trúc đột nhiên có cảm giác kì dị, tâm thần phảng phất dung nhập vào trong toàn bộ hoàn cảnh, dù mắt hắn nhìn không rõ, nhưng tâm thần lại nắm chắc rõ ràng tất cả xung quanh, thông qua cảm giác huyền diệu như vậy, trong ý thức của hắn sản sinh ra phán đoán về một đóa bạch mai đó. Cũng vào sát na này, hắn đã minh bạch nguyên nhân xuất hiện của bạch sắc quang mang đại biểu thứ thần cấp lực lượng.
Một đóa bạch mai đó của Mai Thanh trưởng lão do 18 đạo hào quang tổ thành, nhìn thì tựa hồ là công kích do 18 kiếm đâm ra mà hình thành, nhưng Diệp Âm Trúc lại thông qua cảm giác huyền diệu của thiên nhân hợp nhất, phát hiện trong 18 đạo hào quang đó, mỗi một đạo đều do tròn 100 kiếm trùng hợp đâm vào cùng một vị trí mà thành, và còn nữa, mỗi một nhát kiếm đều tuyệt đối là toàn lực. Cũng chính là nói, một đóa bạch mai xem có vẻ giản đơn đó, lại là 1800 nhát kiếm toàn lực đâm ra trong thời gian rất ngắn! Đây là khái niệm gì vậy? Cũng chính là đấu khí của 1800 nhát kiếm trùng điệp, mới sản sinh ra hào quang bạch sắc đó.
Nếu không có trải qua thiên chùy bách luyện, làm sao có thể đâm ra một kiếm như vậy. Lúc này, Diệp Âm Trúc mới được coi là chân chính hiểu rõ, vì sao trong vũ kĩ tứ tông, Mai Tông đứng đầu. Dù cho thủ tịch thái thượng trưởng lão xuất thân từ Cúc Tông, thì Mai Tông vẫn là một chi cường đại nhất của vũ kĩ tứ tông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.