Cám Dỗ Ngoại Tình

Chương 197

Viên Mãn

18/01/2023

An Lâm nhìn chăm chăm vào căn phòng tối tăm, đôi mày nhíu chặt, những đầu ngón tay bấu chặt thành nắm đấm.

Lòng tràn ngập suy nghĩ hoài nghi, không thể nào! Đây là khách sạn năm sao mà, huống chi đây còn là phòng tổng thống, bên ngoài hành lang khắp nơi đều có camera giám sát, sao lại có người có thể tùy ý tiến vào phòng của khách được chứ!

An Lâm trầm ngâm nhìn căn phòng tối đen như mực nghĩ ngợi, trong nháy mặt sau đó An Lâm đi thẳng vào căn phòng tối, lấy tấm thẻ phòng của mình mở đèn lên. Ánh đèn cam ấm áp vừa bật sáng, căn phòng lập tức liền hiện ra rõ ràng.

Nhìn tình trạng căn phòng, gần như trong khoảnh khắc đèn vừa sáng, An Lâm híp chặt mắt lại vì kinh hãi, bước chân loạn choạng lùi về phía trước cửa phòng theo quáng tính.

Chỉ thấy hình bóng một người đàn ông cao to đang ngồi trên ghế đưa lưng về phía An Lâm ngay chỗ cái cửa sổ lớn trong phòng.

An Lâm nhìn vào bóng lưng xa lạ không thể xem nhẹ kia, vỏn vẹn chỉ là một tấm lưng nhưng toàn thân anh ta toát ra một loại khí tức hung ác khiến cho An Lâm kinh hoàng, trong lòng bất an.

Người đàn ông đột nhiên xuất hiện này rốt cuộc là ai?

Advertisement

An Lâm rất quả quyết đây chính là phòng của cô ta!

Nhưng tại sao trong phòng của cô ta lại đột nhiên có một người đàn ông xa lạ bước vào!

“Anh… anh là ai! Đây là phòng của tôi mà! Sao anh lại đột nhiên xuất hiện ở đây chứ!”

An Lâm vừa dứt lời, bỗng có một giọng cười nhẹ vang lên trong phòng, người đàn ông có vẻ như có giọng nói âm trầm trời sinh thốt lên từng chữ: “Xin chào cô An, dù đây là lần đầu gặp mặt nhưng tôi cũng nghe qua đại danh của cô đã lâu.”

Advertisement

An Lâm nghe vậy trong lòng thất kinh, người đàn ông này lại còn biết cả tên của mình!

Chắc không phải là người hâm mộ bi3n thái thích cô ta chứ! Lúc trước ở Mỹ, An Lâm cũng đã từng gặp một vài người hâm mộ cực đoan yêu thích cô ta, có người thường theo dõi cô ta, lén lẻn vào nhà cô ta.

“Anh lập tức rời khỏi đây ngay! Nếu không tôi sẽ lập tức gọi điện báo cảnh sát!” An Lâm cau mày nói.

Lại là giọng cười nhẹ phớt lờ, dường như không hề lo lắng việc An Lâm báo cảnh sát, anh ta thản nhiên chậm rãi nói: “Cô An, cô cứ yên tâm, tôi không có ác ý với cô, tôi đến đây là muốn hợp tác với cô.”

An Lâm thấy người đàn ông này căn bản không coi lời cảnh cáo của cô ta ra gì, tức tới nỗi sắc mặt nhất thời xanh mét, lập tức cầm điện thoại lên định gọi cho cảnh sát, điện thoại còn chưa kịp nối máy thì giọng nói âm trầm của người đàn ông đó lại một lần nữa vang lên trong căn phòng yên tĩnh: “Cô An, chắc cô cũng đã nhận được tin tức rồi chứ, tên côn đồ mà cô tìm cũng thật quá kém cỏi.”

An Lâm nghe câu nói không đầu không đuôi này, trong lòng kêu đánh bốp, ngón tay đang cầm điện thoại đột nhiên siết chặc lại, ngón tay bấu chặc vào lòng bàn tay đau như búa bổ, nhưng dường như cô ta không hề cảm thấy đau, cuộc gọi cho cảnh sát cũng không thể gọi.



An Lâm không phải ngốc, có vẻ như kể từ lúc câu nói của người đàn ông xa lạ kia vừa dứt, thoáng cái đã liên tưởng đến chuyện lần này cô ta tìm người bắt cóc Đường Du Nhiên.

An Lâm vừa mới nghe điện thoại của anh họ Lâm Hiểu Hiểu gọi đến, anh họ Lâm Hiểu Hiểu đã nói rất rõ ràng, đáng lẽ ra hắn đã sắp thành công bắt cóc được Đường Du Nhiên rồi, ai mà biết đột nhiên nhảy ra một đám người từ đâu ra đánh hắn ta một trận rồi bắt lên xe.

An Lâm vẫn luôn không hiểu ai đã xuất hiện phá hoại chuyện tốt của cô, nhưng bây giờ nghe câu nói của người đàn ông xa lạ trước mặt, An Lâm lập tức hiểu ra!

Người phá hoại chuyện tốt của cô chính là người đàn ông lạ này!

Nghĩ vậy sắc mặt An Lâm nhất thời càng khó coi hơn vài phần, đôi tròng mắt u ám nhìn đăm đăm vào tấm lưng của người đàn ông cao lớn kia, bàn tay buông thỏng bấu chật lại thành nắm đấm.

Sự im lặng quỷ dị này cũng phải có tới hai phút, An Lâm mới thấy giọng nói lạnh lẽo u ám của mình vang lên từng chữ một, phá tan bầu không khí yên tĩnh trong căn phòng: “Cuối cùng anh muốn làm cái gì! Tại sao muốn cứu Đường Du Nhiên! Rốt cuộc anh là ai!”

“Tôi nói rồi, cô An, nếu muốn nói chuyện với tôi thì trước tiên đóng cửa phòng lại đi.” Giọng nói ảm đạm của người đàn ông lộ ra vẻ không dễ dàng cự tuyệt.

An Lâm do dự không nhúc nhích, người đàn ông dường như nhìn thấy được những suy nghĩ trong lòng An Lâm, bổng nhếch miệng cười lạnh một tiếng vẻ khinh thường, giọng nói ảm đạm lại vang lên: “Cô An, cô cứ yên tâm, tôi sẽ không hại cô đâu, suy cho cùng thì bây giờ cô cũng là người mà tôi muốn hợp tác.”

An Lâm nhíu chặt hai đầu lông mày vào nhau, lý trí nói cho cô ta biết, người đàn ông trước mặt rất nguy hiểm, cô ta nên lập tức xoay người rời khỏi căn phòng này.

Nhưng đôi chân lại giống như bị đóng đinh tại chỗ, căn bản không thể nhúc nhích, trong lòng cô ta có quá nhiều quá nhiều hoài nghi, muốn hỏi người đàn ông kỳ lạ đột nhiên xuất hiện này một cách rõ ràng!

Đôi mắt An Lâm trầm xuống, nhưng chỉ lưỡng lự mười mấy giây liền ra quyết định, xoay người giơ tay lên đóng cái cửa phòng đang mở toang hoang lại.

Bây giờ đang ở khách sạn, An Lâm không tin người đàn ông này thật sự dám làm gì cô ta!

Cửa phòng vừa đóng, trong không gian kín An Lâm càng cảm nhận rõ ràng được sự bức bách cùng nguy hiểm từ người đàn ông xa lạ kia.

An Lâm cắn môi cố kìm nén không cho nổi sợ hiện lên trên mặt, nhưng không thể khống chế được những giọt mồ hôi lạnh đang túa ra trên trán. Kỳ thật bây giờ cô ta đã có chút hối hận rồi, nhưng chuyện đã đến nước này, An Lâm chỉ có thể mạnh miệng lên tiếng: “Phòng đã đóng kín rồi, ông đây có phải là nên trả lời rõ ràng một chút những câu hỏi vừa rồi của tôi không?”

An Lâm vừa dứt lời, người đàn ông kỳ lạ đó cười nhẹ một tiếng, câu trả lời không hề liên quan: “Cô An quả nhiên có vài phần dũng cảm, không uổng công tôi đích thân đến đây một chuyến.”

“Ông đây định luôn xoay lưng như vậy mà nói chuyện với tôi sao? Có phần không được chân thành cho lắm.”

An Lâm vừa dứt lời, người đàn ông cao lớn ngồi ở chỗ cửa sổ sát đất lưng xoay về phía An Lâm bổng đứng lên từ từ xoay người lại.

Một thoáng sau đó, khi An Lâm nhìn rõ gương mặt của người đàn ông xa lạ kia, An Lâm kinh ngạc nhìn chằm chằm như không tin vào mắt mình, vô thức lùi về sau hai bước, lưng đụng mạnh vào cửa phòng, An lâm mới buộc phải dừng lại.

Cô ta không chớp mắt, nhìn chằm chằm vào mặt người đàn ông xa lạ kia, An Lâm ở trong showbiz đã nhiều năm, đã từng gặp qua vô số những anh chàng đẹp trai, An Lâm không thể không thừa nhận, gương mặt của người đàn ông trước mắt tuấn tú bất phàm, đặc biệt nhất là khí tức u ám bao trùm trên người anh ta, càng khiến anh ta trở nên đặc biệt.

Nhưng đó không phải là điều làm An Lâm kinh ngạc! An Lâm dán mắt vào gương mặt đẹp trai của người đàn ông trước mặt, gương mặt của anh ta lại có năm phần giống với Thời Ngọc Thao!



Nhưng người đàn ông trước mặt còn ảm đạm hơn Thời Ngọc Thao vài phần.

Tim An Lâm đập thình thịch, người giống nhau trên thế giới này rất ít, càng đừng nói đến người đàn ông trước mặt giống Thời Ngọc Thao đến năm phần!

An Lâm kinh ngạc đến nỗi quên luôn nỗi sợ đối với người đàn ông kia, không thể kìm chế mà chau mày, giọng nói mang theo vẻ chất vấn: “Rốt cuộc anh là ai!”

Người đàn ông đối diện không chút mảy may quan tâm đến bộ dạng kinh ngạc của An Lâm, trái lại anh ta còn nhếch môi nhìn An Lâm, đưa tay đến trước mặt An Lâm một cách vô cùng lịch thiệp.

“Tôi tên là Amkor.”

An Lâm ***** **** cả người, nhíu chặt mày, có chút không tin tưởng nhìn Amkor, từ tướng mạo bên ngoài có thể nhìn ra anh ta hoàn toàn là người Trung Quốc, nhưng lại nói ra tên của người nước ngoài. Người đàn ông này lấy đại một cái tên để đánh lừa cô ta sao?

Bốn mắt nhìn nhau, Amkor nhìn thẳng vào mắt An Lâm.

Hai người chẳng qua chỉ nhìn nhau trong vài giây, nhưng toàn thân An Lâm lại run rẩy, cơ thể cứng ngắt lập tức chuyển mắt đi nơi khác, cánh tay buông thỏng nắm chặt lại vì sợ hãi.

An Lâm lớn đến vậy rồi, gặp qua đủ mọi loại người nhưng đây là lần đầu tiên bị một ánh dọa sợ.

Vừa rồi lúc Amkor nhìn chằm chằm vào mắt cô ta, khiến An Lâm có cảm giác như đang bị một con rắn độc đang hung hãng nhả nọc độc nhìn chằm chằm, hơn nữa ánh mắt âm u lạnh lẽo đó giống như đang muốn nhìn sâu vào tâm tư của An Lâm. Khiến cho An Lâm có cảm giác toàn bộ tâm tư của mình không còn chỗ nào để giấu nữa.

Người đàn ông này quá đáng sợ! Thật sự quá đáng sợ!

Toàn thân An Lâm không ngừng nổi da gà một cách mất kiểm soát, cố cắn chặt môi, An Lâm cố kìm lại mới không để bản thân không rối loạn chạy ra khỏi phòng.

“Cô An, lúc trước tôi là người Trung Quốc, nhưng lúc tôi mười tuổi tôi đã được một gia đỉnh người Mỹ nhận nuôi ở cô nhi viện, cho nên tôi có tên nước ngoài, cô An không cần thấy lạ.”

An Lâm không ngờ rằng những gì mình đang nghĩ trong lòng lại thật sự bị người đàn ông tên Amkor nhìn thấy hết, trong lòng càng có thêm vài phần sợ hãi với người đàn ông này, chỉ muốn mau chóng kết thúc cuộc nói chuyện nguy hiểm này, cô ta lập tức nói thẳng vào chủ đề: “Amkor, tại sao anh lại muốn phá hoại kế hoạch của tôi? Tôi nhớ là trước đây chúng ta chưa từng gặp nhau, huống chi là đắc tội với anh, cho nên sao anh lại muốn cản trở tôi!”

An Lâm nói đến cuối câu giọng nói đã có chút giận dữ, trong lòng An Lâm sắp tức điên lên rồi, nếu không phải cô sợ tên Amkor này thì có lẽ đã phát hỏa rồi!

Nếu như không phải tại anh ta đột nhiên vô duyên vô cớ chắn ngang một bước, bây giờ con tiện nhân Đường Du Nhiên có lẽ đã bị mấy tên đàn ông ghê tởm kia đè dưới người tùy ý chơi đùa rồi!

Amkor nghe giọng nói lộ ra vẻ giận dữ của an Lâm, đột nhiên nhếch nhếch môi, cười nhẹ một tiếng vẻ trêu chọc, giọng nói ảm đạm lại vang lên: “Cô An, cô nên cảm ơn tôi lần này ra tay giúp đỡ cô mới phải.”

An Lâm nghe vậy nhướng mày không tin, cao giọng thêm mấy phần: “Tôi còn phải cảm ơn anh sao?”

Phá hoại chuyện của cô ta, Am Lâm hận không thể trả đũa tên đàn ông này thật nặng, anh ta vậy mà lại dám nói nên cảm ơn anh ta?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cám Dỗ Ngoại Tình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook