Chương 217
Viên Mãn
18/01/2023
Một phút sau, giọng nói của Aker lại vang lên lần nữa: “Bốn tỷ năm mươi triệu!”
Thời Ngọc Thao bắt gặp ánh mắt u ám của Aker, khóe miệng nhếch lên rồi lại giơ thẻ: “Bốn tỷ bảy mươi triệu.”
Lúc Thời Ngọc Thao thốt ra câu này, Ứng Hạo Vũ ngồi bên cạnh cũng giật mình, may mắn là cậu ta đã bên cạnh Thời Ngọc Thao nhiều năm, cho nên mới cứng cỏi kìm nén được tâm trạng ngạc nhiên trong lòng.
Cậu ta đưa mắt nhìn Thời Ngọc Thao, cố gắng trấn tĩnh lại nhưng thật ra trong lòng đã bất an lắm rồi. Nếu như bốn tỷ bảy mươi triệu thật sự lấy được khu đất đó, có thể họ sẽ bị lỗ!
Bên phía Aker cũng không khá hơn là bao, dù Aker vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nhưng Rayler ở bên cạnh Aker thì đã lo lắng đến mức mồ hôi lạnh túa ra nhễ nhại trên trán.
Thep phản xạ, Rayler đưa mắt nhìn cậu chủ Aker của mình, bây giờ mức giá mà Thời Ngọc Thao hét lên đã vượt quá dự toán của họ.
Trong lòng Aker rất rõ, anh ta đưa đôi mắt nặng nề u ám nhìn Thời Ngọc Thao chăm chăm.
Đây là lần tranh chấp đầu tiên của anh ta và Thời Ngọc Thao, nếu như cứ như vậy mà thua, trong lòng Aker thật sự không cam tâm!
Advertisement
Thời Ngọc Thao đã muốn chiếm khu đất đó như vậy, thế thì anh ta nhất định phải giành được nó từ trong tay Thời Ngọc Thao!
Đôi mắt Aker trầm xuống, anh ta giơ thẻ lên một lần nữa rồi nhìn Thời Ngọc Thao cười khiêu khích, thẳng thắng nói: “Năm tỷ!”
Lúc Aker thốt ra câu này, trái tim của mấy người thuộc hạ tâm phúc và Rayler ngồi bên cạnh kêu đánh bộp một tiếng, một dự cảm không lành bỗng trỗi dậy.
Nếu như năm tỷ thật sự giành lấy được khu đất đó, vậy thì đã vượt quá mức dự toán của họ đến tận năm mươi triệu tròn trịa.
Năm mươi triệu không phải là con số nhỏ!
“Năm tỷ lần một!”
Advertisement
“Năm tỷ lần hai!”
Vẻ mặt của người phụ trách hớn hở, giọng nói cũng có phần kích động hơn, ngay cả ông ta cũng không ngờ rằng khu đất này lại có thể bán với mức giá cao đến thế.
Aker đưa đôi mắt đắc ý như cầm chắc phần thắng, mang theo ý cười lạnh lẽo nhìn Thời Ngọc Thao chăm chăm.
Trước khi người phụ trách hô lên lần thứ ba, Thời Ngọc Thao nhoẻn miệng cười đầy ẩn ý nhìn anh ta, anh buông thẻ đấu thầu trong tay xuống một cách rất gọn gàng, từ bỏ đấu giá.
Dù chuyện Thời Ngọc Thao từ bỏ đấu thầu đều đã nằm trong dự tính của Aker, nhưng lúc Aker nhìn thấy nụ cười không rõ ràng hiện lên trên môi Thời Ngọc Thao, trong lòng Aker đột nhiên dâng lên một dự cảm không lành đầy khó hiểu.
Đang nghĩ ngợi thì tiếng gõ búa đột nhiên dội lên vang vọng khắp căn phòng đấu giá rộng lớn, tiếp theo đó là giọng nói vô cùng phấn khởi của người phụ trách: “Năm tỷ lần ba! Giá thành!”
Tiếng búa quyết định, cuối cùng Aker đã thầu được khu đất đó với giá giao dịch là năm tỷ, phiên đấu giá kết thúc.
Người phụ trách phấn khởi, vội vàng đi chuẩn bị hợp đồng.
Aker đứng dậy đầu tiên, vẻ mặt dương dương tự đắc bước thẳng đến trước mặt Thời Ngọc Thao, từng câu từng chữ trong giọng nói đều đầy vẻ khiêu khích: “Cậu Thời, thật ngại quá, lúc trước nghe nói em rất muốn có được khu đất này, nhưng không ngờ hôm nay lại bị anh lấy được.”
Thời Ngọc Thao nghe giọng nói sặc mùi khiêu khích của Aker, nụ cười trên môi càng đậm hơn vài phần, không có vẻ gì là thất vọng hay suy sụp tinh thần sau khi thua cuộc cả, anh tao nhã đứng dậy, nhìn thẳng vào Aker, bỗng lên tiếng: “Không có gì phải ngại cả, người ra giá cao thì giành được thôi.”
Nói rồi Thời Ngọc Thao dừng lại một chút, rồi chuyển đề tài, cười nói: “Nhưng thưa ngài Aker, bỏ ra năm tỷ để mua một khu đất như vậy, anh thật sự thấy xứng đáng sao?”
“Ngài Aker, anh nên quay về xem xét cho kỹ vị trí của khu đất này, nhân tiện mau chóng đuổi mấy người làm bảng dự toán cho công ty luôn đi là vừa.”
Aker nghe Thời Ngọc Thao nói, nụ cười dương dương tự đắc vừa rồi vẫn còn trên mặt nhất thời đông cứng lại, anh ta đưa mắt nghi ngờ nhìn chăm chăm vào Thời Ngọc Thao, đôi mày cau lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thời Ngọc Thao! Cậu có ý gì!”
“Không có ý gì cả, chỉ là muốn nhắc nhở anh một chút thôi.” Thời Ngọc Thao mỉm cười, nói bâng quơ.
Aker nhìn bộ dạng như có vẻ đã dự liệu từ trước của Thời Ngọc Thao, trong lòng càng lúc càng cảm thấy bất an.
Phải nên biết, năm tỷ không phải là con số nhỏ! Mặc dù hiện tại công ty ở Mỹ của Aker rất có lãi, giá trị thị trường hàng chục tỷ đô la, nhưng nguồn vốn có thể lưu động được không có nhiều đến vậy như trong tưởng tượng.
Năm tỷ này đối với Aker cũng coi như là đã chảy máu nhiều rồi.
Trước mặt Thời Ngọc Thao, Aker cũng không thể duy trì nổi vẻ mặt điềm tĩnh nữa, anh ta chặn ngay trước mặt Thời Ngọc Thao, lạnh lùng kêu Rayler đang đứng bên cạnh: “Rayler! Lập tức đưa bản vẽ khu đất đó cho tôi!”
Đôi mắt sắc bén của Aker tỉ mỉ xem xét, quét qua từng inch từng inch một trên bảng vẽ, đêm qua Aker bận chuẩn bị hồ sơ đấu thầu, bản vẽ liên quan đến khu đất này, anh chỉ sơ sài lướt ngang qua chứ không hề nhìn kỹ.
Bây giờ nghe giọng điệu thâm thúy trong lời nói của Thời Ngọc Thao, Aker mới xem lại bản vẽ, rất nhanh chóng phát hiện ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng nhưng đã bị bọn họ bỏ qua của khu đất này!
Phía bên trên khu đất trống này có đường dây điện cao thế đi qua!
Pháp luật của Trung Quốc có quy định rất rõ ràng, không cho phép bất kỳ công trình kiến trúc nào tồn tại bên dưới đường dây điện cao thế!
Cho nên đấu thầu được khu đất này rồi, trước khi muốn khai phá xây dựng khu biệt thự thì trước hết là phải cải tạo lại đường dây điện cao thế đó.
Dù nói không phải không thể cải tạo lại đường dây điện cao thế được, nhưng nguồn nhân lực và tiền bạc cần phải tiêu tốn trong quá trình này toàn bộ đều do phía nhà đầu tư tự mình bỏ tiền ra, đây cũng không phải là một con số nhỏ!
Huống chi, quan trọng hơn là phải tìm người và tìm quan hệ. Nếu không cũng không chắc có thể cải tạo lại được đường dây điện cao thế này!
Vốn dĩ Aker đã thầu lại khu đất này với giá khá cao rồi, cộng thêm tiền cải tạo lại đường dây điện cao thế, ít nhất cũng cần vài triệu! Thậm chí còn phải bỏ ra thêm nhiều tiền hơn thế nữa và còn mất rất nhiều thời gian!
Như vậy thì tính ra, khu đất thầu được này căn bản không đáng nhiều tiền đến thế!
Aker đang ôm một cục tức giận trong lòng thì tiếng cười nói của Thời Ngọc Thao lại đột nhiên vang lên bên tai: “Ngài Aker, anh cũng thật là quá táo bạo, tôi chẳng qua chỉ khiêu khích anh một chút, anh đã nóng lòng muốn nhảy xuống hố rồi. Bỏ ra năm tỷ để thầu một khu đất như vậy, ngài Aker à, anh nên kêu người của công ty anh tính toán cho tốt một chút, chỉ sửa chữa một khu biệt thự nhỏ thôi thì e rằng ngay cả tiền đấu thầu cũng không kiếm lại được.”
Nghe Thời Ngọc Thao nói vậy, Aker trầm mặt xuống, trong lòng đột nhiên hiểu ra, vừa rồi lúc đấu thầu, cõ lẽ Thời Ngọc Thao đã sớm tính toán sẵn trong lòng rồi!
Anh cố tình hét ra giá cao như vậy, chẳng phải là vì muốn ép Aker ra giá cao hơn để thầu được khu đất hay sao!
Thời Ngọc Thao cố tình đào hố cho Aker nhảy vào! Anh ta nóng lòng muốn thắng, không suy nghĩ nhiều và thật sự đã nhảy xuống hố!
Bây giờ anh ta chiếm được khu đất từ trên tay Thời Ngọc Thao nhưng lại không phải là kẻ chiến thắng cuối cùng, mà ngược lại là tạo cơ hội cho Thời Ngọc Thao chơi mình một vố, thất bại thảm hại.
Chỉ nghĩ vậy thôi là đôi mắt u ám khó dò của Aker đã ngập tràn lửa giận không thể nào che giấu nổi!
Anh ta giương mắt nhìn chăm chăm vào Thời Ngọc Thao, mười ngón tay đang buông thõng siết chặt lại thành nắm đấm, bởi vì dùng lực quá độ mà bàn tay bị nắm chặt kêu lên lốp rốp, sắc mặt u ám dọa người.
Giây kế tiếp, Aker đột nhiên nhếch mép mỉm cười, giọng nói lạnh lẽo tựa như vọng lên từ địa ngục: “Được lắm, thủ đoạn của cậu Thời quả nhiên danh bất hư truyền! Lần này coi như anh đây đã xem thường em rồi!”
Giọng nói của Aker thấp xuống mấy phần, nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ một: “Thời Ngọc Thao, nhưng em đừng vui mừng quá sớm! Đây chỉ mới là khởi đầu thôi! Ai có thể cười tới cuối cùng vẫn còn chưa biết được đâu!”
Đôi mắt của Thời Ngọc Thao lãnh lẽo tựa như băng, không hề sợ hãi mà nhìn thẳng vào đôi mắt hung ác nham hiểm của Aker, anh chậm rãi nói một cách lạnh nhạt và bình thản: “Ngài Aker đã muốn chơi, tôi đương nhiên sẽ theo hầu đến cùng.”
Aker nhìn thấy vẻ mặt trầm ổn không hề có chút thay đổi nào của Thời Ngọc Thao chỉ cảm thấy cơn giận trong lòng càng cuồn cuộn hơn thêm mấy phần, giận đến mức hung hăng quăng thẳng bức vẽ trên tay xuống đất.
Thời Ngọc Thao nhìn bộ dạng tức tối của Aker, nhếch môi mỉm cười, sau khi nở nụ cười đầy châm chọc, anh mới ung dung cất bước, vỗ vào vai Aker một cái rồi rời khỏi phòng đấu giá.
Đất cũng đã thầu được rồi, lời đã nói ra cũng không thể nào rút lại được thì coi như đã thầu khu đấu đó với giá cao rồi, Aker cũng chỉ đành ngậm đắng nuốt cay mà thồn vào bụng thôi!
Aker kiên trì đến cùng mà ký tên thầu khu đất không đáng với giá tiền đó, về tới công ty thì nổi trận lôi đình, mắng cho Rayler và bọn thuộc hạ th ân tín mà anh ta dẫn theo từ Mỹ về một trận tơi tả!
Thật ra chuyện này cũng không thể nào trách đám thuộc hạ và Rayler được, bọn họ là đàn em mà Aker dẫn về từ Mỹ, làm sao mà hiểu rõ pháp luật bên Trung Quốc được, cho dù là có chú ý đến đường dây điện cao thế ở trên khu đất trống kia thì cũng không nghĩ nhiều được như vậy.
Kết quả là cục tức trong lòng Aker còn chưa trút ra hết thì trong công ty lại xảy ra chuyện khác rồi.
Người của ngân hàng đột nhiên dẫn theo một nhóm người của tòa án đến chặn ngoài cửa phòng tổng giám đốc của Aker.
Aker cố nén cơn giận còn chưa bộc phát hết xuống, kêu ngân hàng cùng nhóm người bên tòa án bước vào phòng làm việc. Nghe bọn họ nói mới biết, thì ra trước khi Aker mua lại công ty đang sắp bên bờ vực phá sản này của họ thì ông chủ trước kia đã lấy danh nghĩa của công ty đi mượn ngân hàng không ít tiền.
Khi Aker mua lại công ty, đã từng kiểm tra sổ sách của công ty và không hề phát hiện ra điểm khác thường nào, cũng chẳng nghe người chủ cũ nhắc đến chuyện này!
Aker không thể nào ngờ rằng người chủ cũ đó lại bạo gan che giấu chuyện lớn như vậy!
Ngân hàng lấy bản hợp đồng vay tiền giấy trắng mực đen lại đứng tên công ty ra, bây giờ người đại diện luật pháp của công ty này trở thành Aker, khoản tiền này đương nhiên là do Aker chịu trách nhiệm hoàn trả.
Dù Aker có muốn thoái thác cũng không thoái thác được! Hơn nữa nếu như Aker không hoàn trả khoản tiền này thì người của ngân hàng có quyền trực tiếp kêu người của tòa án đến niêm phong công ty của Aker!
Càng tệ hại hơn là, bởi vì trước đây Aker chưa từng biết đến chuyện khoản nợ này, cho nên khoản nợ đã quá hạn được mấy tháng rồi, chỉ riêng tiền lãi và phí quá hạn thôi cũng đã là một số tiền không nhỏ.
Aker giống y như bị người ta đâm một nhát sau lưng, ôm nguyên cục tức vào bụng.
Thời Ngọc Thao bắt gặp ánh mắt u ám của Aker, khóe miệng nhếch lên rồi lại giơ thẻ: “Bốn tỷ bảy mươi triệu.”
Lúc Thời Ngọc Thao thốt ra câu này, Ứng Hạo Vũ ngồi bên cạnh cũng giật mình, may mắn là cậu ta đã bên cạnh Thời Ngọc Thao nhiều năm, cho nên mới cứng cỏi kìm nén được tâm trạng ngạc nhiên trong lòng.
Cậu ta đưa mắt nhìn Thời Ngọc Thao, cố gắng trấn tĩnh lại nhưng thật ra trong lòng đã bất an lắm rồi. Nếu như bốn tỷ bảy mươi triệu thật sự lấy được khu đất đó, có thể họ sẽ bị lỗ!
Bên phía Aker cũng không khá hơn là bao, dù Aker vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nhưng Rayler ở bên cạnh Aker thì đã lo lắng đến mức mồ hôi lạnh túa ra nhễ nhại trên trán.
Thep phản xạ, Rayler đưa mắt nhìn cậu chủ Aker của mình, bây giờ mức giá mà Thời Ngọc Thao hét lên đã vượt quá dự toán của họ.
Trong lòng Aker rất rõ, anh ta đưa đôi mắt nặng nề u ám nhìn Thời Ngọc Thao chăm chăm.
Đây là lần tranh chấp đầu tiên của anh ta và Thời Ngọc Thao, nếu như cứ như vậy mà thua, trong lòng Aker thật sự không cam tâm!
Advertisement
Thời Ngọc Thao đã muốn chiếm khu đất đó như vậy, thế thì anh ta nhất định phải giành được nó từ trong tay Thời Ngọc Thao!
Đôi mắt Aker trầm xuống, anh ta giơ thẻ lên một lần nữa rồi nhìn Thời Ngọc Thao cười khiêu khích, thẳng thắng nói: “Năm tỷ!”
Lúc Aker thốt ra câu này, trái tim của mấy người thuộc hạ tâm phúc và Rayler ngồi bên cạnh kêu đánh bộp một tiếng, một dự cảm không lành bỗng trỗi dậy.
Nếu như năm tỷ thật sự giành lấy được khu đất đó, vậy thì đã vượt quá mức dự toán của họ đến tận năm mươi triệu tròn trịa.
Năm mươi triệu không phải là con số nhỏ!
“Năm tỷ lần một!”
Advertisement
“Năm tỷ lần hai!”
Vẻ mặt của người phụ trách hớn hở, giọng nói cũng có phần kích động hơn, ngay cả ông ta cũng không ngờ rằng khu đất này lại có thể bán với mức giá cao đến thế.
Aker đưa đôi mắt đắc ý như cầm chắc phần thắng, mang theo ý cười lạnh lẽo nhìn Thời Ngọc Thao chăm chăm.
Trước khi người phụ trách hô lên lần thứ ba, Thời Ngọc Thao nhoẻn miệng cười đầy ẩn ý nhìn anh ta, anh buông thẻ đấu thầu trong tay xuống một cách rất gọn gàng, từ bỏ đấu giá.
Dù chuyện Thời Ngọc Thao từ bỏ đấu thầu đều đã nằm trong dự tính của Aker, nhưng lúc Aker nhìn thấy nụ cười không rõ ràng hiện lên trên môi Thời Ngọc Thao, trong lòng Aker đột nhiên dâng lên một dự cảm không lành đầy khó hiểu.
Đang nghĩ ngợi thì tiếng gõ búa đột nhiên dội lên vang vọng khắp căn phòng đấu giá rộng lớn, tiếp theo đó là giọng nói vô cùng phấn khởi của người phụ trách: “Năm tỷ lần ba! Giá thành!”
Tiếng búa quyết định, cuối cùng Aker đã thầu được khu đất đó với giá giao dịch là năm tỷ, phiên đấu giá kết thúc.
Người phụ trách phấn khởi, vội vàng đi chuẩn bị hợp đồng.
Aker đứng dậy đầu tiên, vẻ mặt dương dương tự đắc bước thẳng đến trước mặt Thời Ngọc Thao, từng câu từng chữ trong giọng nói đều đầy vẻ khiêu khích: “Cậu Thời, thật ngại quá, lúc trước nghe nói em rất muốn có được khu đất này, nhưng không ngờ hôm nay lại bị anh lấy được.”
Thời Ngọc Thao nghe giọng nói sặc mùi khiêu khích của Aker, nụ cười trên môi càng đậm hơn vài phần, không có vẻ gì là thất vọng hay suy sụp tinh thần sau khi thua cuộc cả, anh tao nhã đứng dậy, nhìn thẳng vào Aker, bỗng lên tiếng: “Không có gì phải ngại cả, người ra giá cao thì giành được thôi.”
Nói rồi Thời Ngọc Thao dừng lại một chút, rồi chuyển đề tài, cười nói: “Nhưng thưa ngài Aker, bỏ ra năm tỷ để mua một khu đất như vậy, anh thật sự thấy xứng đáng sao?”
“Ngài Aker, anh nên quay về xem xét cho kỹ vị trí của khu đất này, nhân tiện mau chóng đuổi mấy người làm bảng dự toán cho công ty luôn đi là vừa.”
Aker nghe Thời Ngọc Thao nói, nụ cười dương dương tự đắc vừa rồi vẫn còn trên mặt nhất thời đông cứng lại, anh ta đưa mắt nghi ngờ nhìn chăm chăm vào Thời Ngọc Thao, đôi mày cau lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thời Ngọc Thao! Cậu có ý gì!”
“Không có ý gì cả, chỉ là muốn nhắc nhở anh một chút thôi.” Thời Ngọc Thao mỉm cười, nói bâng quơ.
Aker nhìn bộ dạng như có vẻ đã dự liệu từ trước của Thời Ngọc Thao, trong lòng càng lúc càng cảm thấy bất an.
Phải nên biết, năm tỷ không phải là con số nhỏ! Mặc dù hiện tại công ty ở Mỹ của Aker rất có lãi, giá trị thị trường hàng chục tỷ đô la, nhưng nguồn vốn có thể lưu động được không có nhiều đến vậy như trong tưởng tượng.
Năm tỷ này đối với Aker cũng coi như là đã chảy máu nhiều rồi.
Trước mặt Thời Ngọc Thao, Aker cũng không thể duy trì nổi vẻ mặt điềm tĩnh nữa, anh ta chặn ngay trước mặt Thời Ngọc Thao, lạnh lùng kêu Rayler đang đứng bên cạnh: “Rayler! Lập tức đưa bản vẽ khu đất đó cho tôi!”
Đôi mắt sắc bén của Aker tỉ mỉ xem xét, quét qua từng inch từng inch một trên bảng vẽ, đêm qua Aker bận chuẩn bị hồ sơ đấu thầu, bản vẽ liên quan đến khu đất này, anh chỉ sơ sài lướt ngang qua chứ không hề nhìn kỹ.
Bây giờ nghe giọng điệu thâm thúy trong lời nói của Thời Ngọc Thao, Aker mới xem lại bản vẽ, rất nhanh chóng phát hiện ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng nhưng đã bị bọn họ bỏ qua của khu đất này!
Phía bên trên khu đất trống này có đường dây điện cao thế đi qua!
Pháp luật của Trung Quốc có quy định rất rõ ràng, không cho phép bất kỳ công trình kiến trúc nào tồn tại bên dưới đường dây điện cao thế!
Cho nên đấu thầu được khu đất này rồi, trước khi muốn khai phá xây dựng khu biệt thự thì trước hết là phải cải tạo lại đường dây điện cao thế đó.
Dù nói không phải không thể cải tạo lại đường dây điện cao thế được, nhưng nguồn nhân lực và tiền bạc cần phải tiêu tốn trong quá trình này toàn bộ đều do phía nhà đầu tư tự mình bỏ tiền ra, đây cũng không phải là một con số nhỏ!
Huống chi, quan trọng hơn là phải tìm người và tìm quan hệ. Nếu không cũng không chắc có thể cải tạo lại được đường dây điện cao thế này!
Vốn dĩ Aker đã thầu lại khu đất này với giá khá cao rồi, cộng thêm tiền cải tạo lại đường dây điện cao thế, ít nhất cũng cần vài triệu! Thậm chí còn phải bỏ ra thêm nhiều tiền hơn thế nữa và còn mất rất nhiều thời gian!
Như vậy thì tính ra, khu đất thầu được này căn bản không đáng nhiều tiền đến thế!
Aker đang ôm một cục tức giận trong lòng thì tiếng cười nói của Thời Ngọc Thao lại đột nhiên vang lên bên tai: “Ngài Aker, anh cũng thật là quá táo bạo, tôi chẳng qua chỉ khiêu khích anh một chút, anh đã nóng lòng muốn nhảy xuống hố rồi. Bỏ ra năm tỷ để thầu một khu đất như vậy, ngài Aker à, anh nên kêu người của công ty anh tính toán cho tốt một chút, chỉ sửa chữa một khu biệt thự nhỏ thôi thì e rằng ngay cả tiền đấu thầu cũng không kiếm lại được.”
Nghe Thời Ngọc Thao nói vậy, Aker trầm mặt xuống, trong lòng đột nhiên hiểu ra, vừa rồi lúc đấu thầu, cõ lẽ Thời Ngọc Thao đã sớm tính toán sẵn trong lòng rồi!
Anh cố tình hét ra giá cao như vậy, chẳng phải là vì muốn ép Aker ra giá cao hơn để thầu được khu đất hay sao!
Thời Ngọc Thao cố tình đào hố cho Aker nhảy vào! Anh ta nóng lòng muốn thắng, không suy nghĩ nhiều và thật sự đã nhảy xuống hố!
Bây giờ anh ta chiếm được khu đất từ trên tay Thời Ngọc Thao nhưng lại không phải là kẻ chiến thắng cuối cùng, mà ngược lại là tạo cơ hội cho Thời Ngọc Thao chơi mình một vố, thất bại thảm hại.
Chỉ nghĩ vậy thôi là đôi mắt u ám khó dò của Aker đã ngập tràn lửa giận không thể nào che giấu nổi!
Anh ta giương mắt nhìn chăm chăm vào Thời Ngọc Thao, mười ngón tay đang buông thõng siết chặt lại thành nắm đấm, bởi vì dùng lực quá độ mà bàn tay bị nắm chặt kêu lên lốp rốp, sắc mặt u ám dọa người.
Giây kế tiếp, Aker đột nhiên nhếch mép mỉm cười, giọng nói lạnh lẽo tựa như vọng lên từ địa ngục: “Được lắm, thủ đoạn của cậu Thời quả nhiên danh bất hư truyền! Lần này coi như anh đây đã xem thường em rồi!”
Giọng nói của Aker thấp xuống mấy phần, nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ một: “Thời Ngọc Thao, nhưng em đừng vui mừng quá sớm! Đây chỉ mới là khởi đầu thôi! Ai có thể cười tới cuối cùng vẫn còn chưa biết được đâu!”
Đôi mắt của Thời Ngọc Thao lãnh lẽo tựa như băng, không hề sợ hãi mà nhìn thẳng vào đôi mắt hung ác nham hiểm của Aker, anh chậm rãi nói một cách lạnh nhạt và bình thản: “Ngài Aker đã muốn chơi, tôi đương nhiên sẽ theo hầu đến cùng.”
Aker nhìn thấy vẻ mặt trầm ổn không hề có chút thay đổi nào của Thời Ngọc Thao chỉ cảm thấy cơn giận trong lòng càng cuồn cuộn hơn thêm mấy phần, giận đến mức hung hăng quăng thẳng bức vẽ trên tay xuống đất.
Thời Ngọc Thao nhìn bộ dạng tức tối của Aker, nhếch môi mỉm cười, sau khi nở nụ cười đầy châm chọc, anh mới ung dung cất bước, vỗ vào vai Aker một cái rồi rời khỏi phòng đấu giá.
Đất cũng đã thầu được rồi, lời đã nói ra cũng không thể nào rút lại được thì coi như đã thầu khu đấu đó với giá cao rồi, Aker cũng chỉ đành ngậm đắng nuốt cay mà thồn vào bụng thôi!
Aker kiên trì đến cùng mà ký tên thầu khu đất không đáng với giá tiền đó, về tới công ty thì nổi trận lôi đình, mắng cho Rayler và bọn thuộc hạ th ân tín mà anh ta dẫn theo từ Mỹ về một trận tơi tả!
Thật ra chuyện này cũng không thể nào trách đám thuộc hạ và Rayler được, bọn họ là đàn em mà Aker dẫn về từ Mỹ, làm sao mà hiểu rõ pháp luật bên Trung Quốc được, cho dù là có chú ý đến đường dây điện cao thế ở trên khu đất trống kia thì cũng không nghĩ nhiều được như vậy.
Kết quả là cục tức trong lòng Aker còn chưa trút ra hết thì trong công ty lại xảy ra chuyện khác rồi.
Người của ngân hàng đột nhiên dẫn theo một nhóm người của tòa án đến chặn ngoài cửa phòng tổng giám đốc của Aker.
Aker cố nén cơn giận còn chưa bộc phát hết xuống, kêu ngân hàng cùng nhóm người bên tòa án bước vào phòng làm việc. Nghe bọn họ nói mới biết, thì ra trước khi Aker mua lại công ty đang sắp bên bờ vực phá sản này của họ thì ông chủ trước kia đã lấy danh nghĩa của công ty đi mượn ngân hàng không ít tiền.
Khi Aker mua lại công ty, đã từng kiểm tra sổ sách của công ty và không hề phát hiện ra điểm khác thường nào, cũng chẳng nghe người chủ cũ nhắc đến chuyện này!
Aker không thể nào ngờ rằng người chủ cũ đó lại bạo gan che giấu chuyện lớn như vậy!
Ngân hàng lấy bản hợp đồng vay tiền giấy trắng mực đen lại đứng tên công ty ra, bây giờ người đại diện luật pháp của công ty này trở thành Aker, khoản tiền này đương nhiên là do Aker chịu trách nhiệm hoàn trả.
Dù Aker có muốn thoái thác cũng không thoái thác được! Hơn nữa nếu như Aker không hoàn trả khoản tiền này thì người của ngân hàng có quyền trực tiếp kêu người của tòa án đến niêm phong công ty của Aker!
Càng tệ hại hơn là, bởi vì trước đây Aker chưa từng biết đến chuyện khoản nợ này, cho nên khoản nợ đã quá hạn được mấy tháng rồi, chỉ riêng tiền lãi và phí quá hạn thôi cũng đã là một số tiền không nhỏ.
Aker giống y như bị người ta đâm một nhát sau lưng, ôm nguyên cục tức vào bụng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.