Chương 221
Viên Mãn
18/01/2023
Bữa tối kết thúc trong vui vẻ, An Lâm và Aker tiễn Thẩm Khánh Huy và bà Thẩm hai người lên xe đi về.
Lúc này ánh mắt của An Lâm mới rơi trên người Aker đang đứng bên cạnh, cô ta cười nhìn Aker: “Aker, tài xế của tôi lúc này không rảnh, vẫn là làm phiền anh đưa tôi về khách sạn.”
Thật ra tài xế của An Lâm có thời gian, nhưng mà An Lâm đã để anh ta về trước rồi.
Aker đối diện với cái nhìn của An Lâm, nhếch môi cười sảng khoái nói: “ Đương nhiên có thể, rất vinh hạnh.”
Vừa nói xong thì em trai đỗ xe trong nhà hàng đã lái xe từ trong nhà xe dừng lại trước mặt Aker và An Lâm.
Aker vô cùng ga lăng tiến lên trước giúp An Lâm mở cửa xe ở vị trí ghế phụ.
An Lâm ung dung ngồi vào ghế phụ.
Em trai đỗ xe cũng kính đưa lại chìa khoá cho Aker, Aker lấy được chìa khoá liền lên xe, khởi động máy đi về phía khách sạn An Lâm đang ở hiện tại.
Trên đường đi, trong xe vô cùng yên tĩnh, Aker vốn dĩ không phải là người hay nói, cuối cùng vẫn là An Lâm không nhịn được nữa, liếc nhìn Aker, lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng này: “Aker, anh vẫn chưa nói cho tôi biết hôm nay anh tìm cha nuôi tôi rốt cuộc để làm gì?”
Advertisement
Lúc đó Thẩm Khánh Huy và Aker nói chuyện đã tách hai người phụ nữ là An Lâm bà Thẩm ra.
Đợi đến khi An Lâm và bà Thẩm quay về, thì Thẩm Khánh Huy và Aker đã không còn lạnh nhạt như trước nữa, hai người vừa uống rượu vừa bàn chuyện kinh doanh, vui vẻ nói chuyện.
An Lâm cũng không ngốc, trong lòng đã lờ mờ đoán được, nhưng vẫn luôn không dám khẳng định.
Aker Nghe thấy lời An Lâm vừa nói, cười như không cười quét mắt sang nhìn An Lâm: “Cô An, cô cứ thử đoán trước là được rồi.”
An Lâm nghe thấy lời Aker nói, khuôn mặt vì tức giận mà cứng đờ đi mấy phần, lườm Aker một cái thì giọng điệu mới bớt khó chịu nói: “Aker! Có phải vừa nãy anh nói với cha nuôi tôi rằng, muốn ông ấy giúp anh, hai người liên kết với nhau để lật đổ Thời Ngọc Thao phải không?”
An Lâm vừa dứt lời thì Aker lập tức cười ra tiếng, căn bản không hề sợ An Lâm biết, thẳng thắn nói: “Quả nhiên cô An Lâm thông minh.”
Advertisement
An lâm nghe thấy Aker thừa nhận, kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn Aker, không cầm lòng được nói: “Aker! Anh điên rồi! Bây giờ anh muốn đối đầu với Thời Ngọc Thao sao? Mấy ngày nay anh thua còn chưa đủ sao?”
An Lâm không thể ngờ được rằng công ty của Aker đang
Vẻ mặt Aker lập tức đen lại, ánh mắt u ám lạnh lùng quét qua An Lâm.
An Lâm không khỏi lạnh run trước cái nhìn đó của Aker, da gà do ốc cũng nổi hết lên, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi không thể giải thích, An Lâm đang định muốn giải thích gì đó, nhưng lời còn chưa nói ra thì đã bị giọng nói âm u trời sinh giống như từ địa ngục truyền tới cắt ngang: “Thua một hai lần thì đã tính là cái gì! Ai có thể cười đến cuối cùng còn chưa biết chắc!”
“Cô An Lâm, tốt nhất cô nên nhớ một điều là chúng ta đang là người cùng thuyền! Có phúc cùng hưởng có nạn cùng chạy!”
An Lâm nghe những lời Aker được nói qua kẽ răng của Aker, trong lòng khẽ run, cô ta cắn môi, ánh mắt tối đi vài phần nhìn Aker đang nói bên cạnh: “Anh Aker, anh yên tâm, tôi biết nên phải làm gì!”
Khuôn mặt âm u khó nhìn của Aker lúc này mới dần biến chuyển tốt lên, tăng nhanh tốc độ đưa An Lâm về khách sạn.
Phía bên kia, tối nay Đường Du Nhiên đã đặc biệt mời Quý Viêm Phong đến sơn trang Đế Đình để ăn tối.
Đương nhiên đây chính là kết quả của việc Đường Du Nhiên đã hỏi Thời Ngọc Thao.
Quý Viêm phong một mình ở Diệu Thành, công ty bận rộn, Đường Du Nhiên luôn lo lắng Quý Viêm Phong ở một mình sẽ không ăn tối cẩn thận, vốn dĩ tối nay Đường Du Nhiên muốn mời Quý Viêm Phong ra nhà hàng ăn, nhưng khi Đường Du Nhiên vừa nói chuyện này với Thời Ngọc Thao, đã bị Thời Ngọc Thao phủ quyết rồi.
Nói rằng ăn ở ngoài nhà hàng không bằng ăn ở nhà, đồ ăn Dì Linh làm không hề kém cạnh nhà hàng.
Vì thế quyết định cuối cùng chính là gọi Quý Viêm Phong đến nhà cùng nhau ăn tối.
Tuy rằng trong lòng Thời Ngọc Thao rất ghen tị khi Đường Du Nhiên đối tốt với Quý Viêm Phong như vậy, nhưng nghĩ đến Quý Viêm Phong ba lần bảy lượt cứu Đường Du Nhiên, cộng thêm trong lòng Đường Du Nhiên luôn coi Quý Viêm Phong là anh trai ruột, hơn nữa Quý Viêm Phong đối với Đường Du Nhiên vẫn luôn biết chừng mực.
Vì thế ý thù địch của Thời Ngọc Thao đối với Quý Viêm Phong mới giảm đi một chút.
Quý Viêm Phong vừa tan làm đã tự mình lái xe tới.
Động tác của dì Linh rất nhanh, chỉ trong chốc lát bà đã nấu xong một bàn ăn thịnh soạn.
Đường Du Nhiên gọi Quý Viêm Phong ngồi vào bàn ăn.
Còn Thời Ngọc Thao đã ngồi xuống bên cạnh Đường Du Nhiên.
Trước đó Đường Du Nhiên đã bảo dì Linh làm những món Quý Viêm Phong thích ăn.
“Viêm Phong, mau nếm thử xem, dì Linh nấu ăn rất ngon đó.”
“Ừ, em cũng ăn nhiều một chút.” Quý Viêm Phong gắp thức ăn cho Đường Du Nhiên.
Đường Du Nhiên lại gấp gáp quan tâm hỏi han Quý Viêm Phong: “Viêm Phong, vết thương trước kia của anh đã khỏi chưa?”
Ước tính Quý Viêm Phong cách lần bị thương lần trước đã là hơn tháng trôi qua rồi.
“Ừ, đều đã khỏi hoàn toàn rồi, không sao đâu.” Quý Viêm Phong cười nói với Đường Du Nhiên, nói xong còn gắp một miếng sườn xào chua ngọt mà cô thích đến trước bát của cô.
Thời Ngọc Thao liếc nhìn miếng sườn xào chua ngọt trong bát của Đường Du Nhiên, không nói lời nào, bởi vì còn bận gắp cho Đường Du Nhiên một miếng salad cá tuyết mà cô thích ăn.
Đường Du Nhiên nhìn miếng sườn xào và salad cá tuyết ở trong bát, dở khóc dở cười nhìn Thời Ngọc Thao, cô có cảm giác như mình là vợ lẽ đang tranh giành sự sủng ái vậy.
Ba người vừa ăn vừa nói, chủ đề nói chuyện đều là những chủ đề vui vẻ chan hòa.
Cho đến khi Quý Viêm Phong nhìn thấy Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao đã ăn kha khá rồi, lúc này mới bình tĩnh với Đường Du Nhiên: “Du Nhiên, đột nhiên anh hơi khát, làm phiền em rót hộ anh cốc nước, cảm ơn.”
Ừ, anh đợi chút.” Đường Du Nhiên nói xong vội đứng dậy đi khỏi phòng ăn.
Quý Viêm Phong cố tình tách Đường Du Nhiên ra, sau khi thấy cô đã đi khỏi phòng khác, Quý Viêm Phong lập tức nhìn Thời Ngọc Thao đang ngồi đối diện mình: “Ngọc Thao, chuyện giữa anh và Aker mấy ngày trước là sao?”
Vốn dĩ chuyện của Thời Ngọc Thao không có quá nhiều liên quan tới Quý Viêm Phong, nhưng mà Quý Viêm Phong lo lắng chuyện này sẽ liên lụy đến Đường Du Nhiên, dù sao bây giờ Đường Du Nhiên đã ở cùng với Thời Ngọc Thao, vì thế Quý Viêm Phong mới hỏi.
Thời Ngọc Thao vừa nghe câu hỏi của Quý Viêm Phong đã hiểu được ý sâu xa của anh ta, anh ngước mắt lên nhìn vào mắt Quý Viêm Phong giải thích: “Tôi có chút ân oán với Aker kia.”
Giọng nói của Thời Ngọc Thao trở nên nghiêm túc, nhìn Quý Viêm Phong tiếp tục nói: “Nhưng mà anh yên tâm, chuyện này tôi sẽ xử lý, sẽ không để bất cứ ai làm hại Du Nhiên.”
Quý Viêm Phong nghe Thời Ngọc Thao nói vậy mới yên tâm, gật đầu với Thời Ngọc Thao nói: “Nếu cần giúp đỡ gì, anh bất cứ lúc nào cũng có thể gọi điện thoại cho tôi.”
“Ừ, cảm ơn anh.” Thời Ngọc Thao vừa dứt lời thì Đường Du Nhiên đã cầm theo hai cốc nước đi vào.
Một cốc rót cho Quý Viêm Phong, Đường Du Nhiên còn không quên rót một cốc cho Thời Ngọc Thao.
Quý Viêm Phong ăn uống no nê xong thì ra về.
Trước đó Thời Ngọc Thao có chuyện nên đã quay về thư phòng trước.
Sau khi Đường Du Nhiên giúp dì Linh thu dọn bát đũa xong thì quay về phòng ngủ chính trên tầng hai.
Cô thoải mái ngâm mình trong bồn tắm, cô ở trên giường chưa được bao lâu thì đã ngủ luôn, gần đây Đường Du Nhiên cũng không hiểu có chuyện gì xảy ra, người cực kỳ thèm ngủ.
Đường Du Nhiên cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng hiện tại công ty đang đi vào nề nếp, công việc bận rộn hơi trước một chút, bởi vì quá mệt nên mới thèm ngủ như vậy.
Sau khi Thời Ngọc Thao làm xong công việc quay về phòng ngủ, thì nhìn thấy Đường Du Nhiên đang say sưa ngủ trong bồn tắm.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang ngủ say của cô, khóe miệng Thời Ngọc Thao cong lên, bất giác nở một nụ cười cưng chiều.
Thời Ngọc Thao Vô Thức bước đi, tới bên cạnh giường, bàn tay cưng chiều vươn ra xoa lên má của Đường Du Nhiên, yết hầu gợi cảm trượt lên xuống, anh không nhịn được nữa vươn người xuống, hôn lên đôi mắt đang nhắm nghiền của cô, rồi lại nhẹ nhàng di chuyển xuống phía dưới, nụ hôn liền rơi trên môi của Đường Du Nhiên.
Sau nụ hôn như chuồn chuồn đạp nước, Thời Ngọc Thao mới rời khỏi môi Đường Du Nhiên, bởi vì anh không nhẫn tâm đánh thức cô, sau khi Thời Ngọc Thao lấy quần áo ngủ từ trong phòng thay đồ xong thì xoay người nhẹ chân nhẹ tay đi sang phòng bên cạnh để tắm.
Sau khi tắm xong, Thời Ngọc Thao nhẹ nhàng lên giường nằm xuống cạnh Đường Du Nhiên, động tác nhẹ nhàng thận trọng kéo Đường Du Nhiên vào trong ngực mình.
Một đêm ngon giấc, sáng sớm ngày hôm sau, Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên cùng nhau ăn sáng xong, thì anh tự mình trở cô đi làm.
Sau khi tận mắt nhìn thấy Đường Du Nhiên vào công ty, Thời Ngọc Thao còn đặc biệt gọi điện cho vệ sĩ phụ trách bảo vệ cô trong âm thầm, bảo bọn họ những ngày này cần phải đặc biệt chú ý bảo vệ cô.
Dù sao vài ngày trước Aker đã bị Thời Ngọc Thao đâm cho một đao, tổn thất trầm trọng, anh cũng không đoạn được liệu Aker có cuống quá làm liều hay không.
Hiện tại ở Diệu Thành đã không có ai hợp tác cùng công ty của Aker, theo tình hình này, công việc của Aker nhiều nhất cũng chỉ nắm vững được một tháng nữa, đến lúc đó e rằng phải tuyên bố phá sản rồi.
Thời Ngọc Thao muốn khiến cho Aker tự mình biết khó mà rút lui.
Nghĩ đến đây anh tự xoa thái dương của mình, trong lòng thở phào một hơi, ít nhất là Aker có thể yên tĩnh được hai ngày rồi.
Nửa tiếng sau, Maybach đã đến bên ngoài cao ốc tập đoàn Thời Thị, sau khi đỗ xe ở bãi đỗ xe xong, Thời Ngọc Thao đi vào trong cao ốc tập đoàn Thời Thị.
Tai Thời Ngọc Thao rất thính, vừa đi vào tập đoàn thì đã nghe thấy giọng nói của hai nhân viên hai nữ nhân viên xinh đep đang nhướng lông mày, nhỏ giọng nói: “Trời ôi, ngày mai chính là lễ tình nhân, cô với bạn trai định làm gì vậy, bạn trai cô có chuẩn bị bất ngờ gì cho cô không?”
Lúc này ánh mắt của An Lâm mới rơi trên người Aker đang đứng bên cạnh, cô ta cười nhìn Aker: “Aker, tài xế của tôi lúc này không rảnh, vẫn là làm phiền anh đưa tôi về khách sạn.”
Thật ra tài xế của An Lâm có thời gian, nhưng mà An Lâm đã để anh ta về trước rồi.
Aker đối diện với cái nhìn của An Lâm, nhếch môi cười sảng khoái nói: “ Đương nhiên có thể, rất vinh hạnh.”
Vừa nói xong thì em trai đỗ xe trong nhà hàng đã lái xe từ trong nhà xe dừng lại trước mặt Aker và An Lâm.
Aker vô cùng ga lăng tiến lên trước giúp An Lâm mở cửa xe ở vị trí ghế phụ.
An Lâm ung dung ngồi vào ghế phụ.
Em trai đỗ xe cũng kính đưa lại chìa khoá cho Aker, Aker lấy được chìa khoá liền lên xe, khởi động máy đi về phía khách sạn An Lâm đang ở hiện tại.
Trên đường đi, trong xe vô cùng yên tĩnh, Aker vốn dĩ không phải là người hay nói, cuối cùng vẫn là An Lâm không nhịn được nữa, liếc nhìn Aker, lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng này: “Aker, anh vẫn chưa nói cho tôi biết hôm nay anh tìm cha nuôi tôi rốt cuộc để làm gì?”
Advertisement
Lúc đó Thẩm Khánh Huy và Aker nói chuyện đã tách hai người phụ nữ là An Lâm bà Thẩm ra.
Đợi đến khi An Lâm và bà Thẩm quay về, thì Thẩm Khánh Huy và Aker đã không còn lạnh nhạt như trước nữa, hai người vừa uống rượu vừa bàn chuyện kinh doanh, vui vẻ nói chuyện.
An Lâm cũng không ngốc, trong lòng đã lờ mờ đoán được, nhưng vẫn luôn không dám khẳng định.
Aker Nghe thấy lời An Lâm vừa nói, cười như không cười quét mắt sang nhìn An Lâm: “Cô An, cô cứ thử đoán trước là được rồi.”
An Lâm nghe thấy lời Aker nói, khuôn mặt vì tức giận mà cứng đờ đi mấy phần, lườm Aker một cái thì giọng điệu mới bớt khó chịu nói: “Aker! Có phải vừa nãy anh nói với cha nuôi tôi rằng, muốn ông ấy giúp anh, hai người liên kết với nhau để lật đổ Thời Ngọc Thao phải không?”
An Lâm vừa dứt lời thì Aker lập tức cười ra tiếng, căn bản không hề sợ An Lâm biết, thẳng thắn nói: “Quả nhiên cô An Lâm thông minh.”
Advertisement
An lâm nghe thấy Aker thừa nhận, kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn Aker, không cầm lòng được nói: “Aker! Anh điên rồi! Bây giờ anh muốn đối đầu với Thời Ngọc Thao sao? Mấy ngày nay anh thua còn chưa đủ sao?”
An Lâm không thể ngờ được rằng công ty của Aker đang
Vẻ mặt Aker lập tức đen lại, ánh mắt u ám lạnh lùng quét qua An Lâm.
An Lâm không khỏi lạnh run trước cái nhìn đó của Aker, da gà do ốc cũng nổi hết lên, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi không thể giải thích, An Lâm đang định muốn giải thích gì đó, nhưng lời còn chưa nói ra thì đã bị giọng nói âm u trời sinh giống như từ địa ngục truyền tới cắt ngang: “Thua một hai lần thì đã tính là cái gì! Ai có thể cười đến cuối cùng còn chưa biết chắc!”
“Cô An Lâm, tốt nhất cô nên nhớ một điều là chúng ta đang là người cùng thuyền! Có phúc cùng hưởng có nạn cùng chạy!”
An Lâm nghe những lời Aker được nói qua kẽ răng của Aker, trong lòng khẽ run, cô ta cắn môi, ánh mắt tối đi vài phần nhìn Aker đang nói bên cạnh: “Anh Aker, anh yên tâm, tôi biết nên phải làm gì!”
Khuôn mặt âm u khó nhìn của Aker lúc này mới dần biến chuyển tốt lên, tăng nhanh tốc độ đưa An Lâm về khách sạn.
Phía bên kia, tối nay Đường Du Nhiên đã đặc biệt mời Quý Viêm Phong đến sơn trang Đế Đình để ăn tối.
Đương nhiên đây chính là kết quả của việc Đường Du Nhiên đã hỏi Thời Ngọc Thao.
Quý Viêm phong một mình ở Diệu Thành, công ty bận rộn, Đường Du Nhiên luôn lo lắng Quý Viêm Phong ở một mình sẽ không ăn tối cẩn thận, vốn dĩ tối nay Đường Du Nhiên muốn mời Quý Viêm Phong ra nhà hàng ăn, nhưng khi Đường Du Nhiên vừa nói chuyện này với Thời Ngọc Thao, đã bị Thời Ngọc Thao phủ quyết rồi.
Nói rằng ăn ở ngoài nhà hàng không bằng ăn ở nhà, đồ ăn Dì Linh làm không hề kém cạnh nhà hàng.
Vì thế quyết định cuối cùng chính là gọi Quý Viêm Phong đến nhà cùng nhau ăn tối.
Tuy rằng trong lòng Thời Ngọc Thao rất ghen tị khi Đường Du Nhiên đối tốt với Quý Viêm Phong như vậy, nhưng nghĩ đến Quý Viêm Phong ba lần bảy lượt cứu Đường Du Nhiên, cộng thêm trong lòng Đường Du Nhiên luôn coi Quý Viêm Phong là anh trai ruột, hơn nữa Quý Viêm Phong đối với Đường Du Nhiên vẫn luôn biết chừng mực.
Vì thế ý thù địch của Thời Ngọc Thao đối với Quý Viêm Phong mới giảm đi một chút.
Quý Viêm Phong vừa tan làm đã tự mình lái xe tới.
Động tác của dì Linh rất nhanh, chỉ trong chốc lát bà đã nấu xong một bàn ăn thịnh soạn.
Đường Du Nhiên gọi Quý Viêm Phong ngồi vào bàn ăn.
Còn Thời Ngọc Thao đã ngồi xuống bên cạnh Đường Du Nhiên.
Trước đó Đường Du Nhiên đã bảo dì Linh làm những món Quý Viêm Phong thích ăn.
“Viêm Phong, mau nếm thử xem, dì Linh nấu ăn rất ngon đó.”
“Ừ, em cũng ăn nhiều một chút.” Quý Viêm Phong gắp thức ăn cho Đường Du Nhiên.
Đường Du Nhiên lại gấp gáp quan tâm hỏi han Quý Viêm Phong: “Viêm Phong, vết thương trước kia của anh đã khỏi chưa?”
Ước tính Quý Viêm Phong cách lần bị thương lần trước đã là hơn tháng trôi qua rồi.
“Ừ, đều đã khỏi hoàn toàn rồi, không sao đâu.” Quý Viêm Phong cười nói với Đường Du Nhiên, nói xong còn gắp một miếng sườn xào chua ngọt mà cô thích đến trước bát của cô.
Thời Ngọc Thao liếc nhìn miếng sườn xào chua ngọt trong bát của Đường Du Nhiên, không nói lời nào, bởi vì còn bận gắp cho Đường Du Nhiên một miếng salad cá tuyết mà cô thích ăn.
Đường Du Nhiên nhìn miếng sườn xào và salad cá tuyết ở trong bát, dở khóc dở cười nhìn Thời Ngọc Thao, cô có cảm giác như mình là vợ lẽ đang tranh giành sự sủng ái vậy.
Ba người vừa ăn vừa nói, chủ đề nói chuyện đều là những chủ đề vui vẻ chan hòa.
Cho đến khi Quý Viêm Phong nhìn thấy Đường Du Nhiên và Thời Ngọc Thao đã ăn kha khá rồi, lúc này mới bình tĩnh với Đường Du Nhiên: “Du Nhiên, đột nhiên anh hơi khát, làm phiền em rót hộ anh cốc nước, cảm ơn.”
Ừ, anh đợi chút.” Đường Du Nhiên nói xong vội đứng dậy đi khỏi phòng ăn.
Quý Viêm Phong cố tình tách Đường Du Nhiên ra, sau khi thấy cô đã đi khỏi phòng khác, Quý Viêm Phong lập tức nhìn Thời Ngọc Thao đang ngồi đối diện mình: “Ngọc Thao, chuyện giữa anh và Aker mấy ngày trước là sao?”
Vốn dĩ chuyện của Thời Ngọc Thao không có quá nhiều liên quan tới Quý Viêm Phong, nhưng mà Quý Viêm Phong lo lắng chuyện này sẽ liên lụy đến Đường Du Nhiên, dù sao bây giờ Đường Du Nhiên đã ở cùng với Thời Ngọc Thao, vì thế Quý Viêm Phong mới hỏi.
Thời Ngọc Thao vừa nghe câu hỏi của Quý Viêm Phong đã hiểu được ý sâu xa của anh ta, anh ngước mắt lên nhìn vào mắt Quý Viêm Phong giải thích: “Tôi có chút ân oán với Aker kia.”
Giọng nói của Thời Ngọc Thao trở nên nghiêm túc, nhìn Quý Viêm Phong tiếp tục nói: “Nhưng mà anh yên tâm, chuyện này tôi sẽ xử lý, sẽ không để bất cứ ai làm hại Du Nhiên.”
Quý Viêm Phong nghe Thời Ngọc Thao nói vậy mới yên tâm, gật đầu với Thời Ngọc Thao nói: “Nếu cần giúp đỡ gì, anh bất cứ lúc nào cũng có thể gọi điện thoại cho tôi.”
“Ừ, cảm ơn anh.” Thời Ngọc Thao vừa dứt lời thì Đường Du Nhiên đã cầm theo hai cốc nước đi vào.
Một cốc rót cho Quý Viêm Phong, Đường Du Nhiên còn không quên rót một cốc cho Thời Ngọc Thao.
Quý Viêm Phong ăn uống no nê xong thì ra về.
Trước đó Thời Ngọc Thao có chuyện nên đã quay về thư phòng trước.
Sau khi Đường Du Nhiên giúp dì Linh thu dọn bát đũa xong thì quay về phòng ngủ chính trên tầng hai.
Cô thoải mái ngâm mình trong bồn tắm, cô ở trên giường chưa được bao lâu thì đã ngủ luôn, gần đây Đường Du Nhiên cũng không hiểu có chuyện gì xảy ra, người cực kỳ thèm ngủ.
Đường Du Nhiên cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng hiện tại công ty đang đi vào nề nếp, công việc bận rộn hơi trước một chút, bởi vì quá mệt nên mới thèm ngủ như vậy.
Sau khi Thời Ngọc Thao làm xong công việc quay về phòng ngủ, thì nhìn thấy Đường Du Nhiên đang say sưa ngủ trong bồn tắm.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang ngủ say của cô, khóe miệng Thời Ngọc Thao cong lên, bất giác nở một nụ cười cưng chiều.
Thời Ngọc Thao Vô Thức bước đi, tới bên cạnh giường, bàn tay cưng chiều vươn ra xoa lên má của Đường Du Nhiên, yết hầu gợi cảm trượt lên xuống, anh không nhịn được nữa vươn người xuống, hôn lên đôi mắt đang nhắm nghiền của cô, rồi lại nhẹ nhàng di chuyển xuống phía dưới, nụ hôn liền rơi trên môi của Đường Du Nhiên.
Sau nụ hôn như chuồn chuồn đạp nước, Thời Ngọc Thao mới rời khỏi môi Đường Du Nhiên, bởi vì anh không nhẫn tâm đánh thức cô, sau khi Thời Ngọc Thao lấy quần áo ngủ từ trong phòng thay đồ xong thì xoay người nhẹ chân nhẹ tay đi sang phòng bên cạnh để tắm.
Sau khi tắm xong, Thời Ngọc Thao nhẹ nhàng lên giường nằm xuống cạnh Đường Du Nhiên, động tác nhẹ nhàng thận trọng kéo Đường Du Nhiên vào trong ngực mình.
Một đêm ngon giấc, sáng sớm ngày hôm sau, Thời Ngọc Thao và Đường Du Nhiên cùng nhau ăn sáng xong, thì anh tự mình trở cô đi làm.
Sau khi tận mắt nhìn thấy Đường Du Nhiên vào công ty, Thời Ngọc Thao còn đặc biệt gọi điện cho vệ sĩ phụ trách bảo vệ cô trong âm thầm, bảo bọn họ những ngày này cần phải đặc biệt chú ý bảo vệ cô.
Dù sao vài ngày trước Aker đã bị Thời Ngọc Thao đâm cho một đao, tổn thất trầm trọng, anh cũng không đoạn được liệu Aker có cuống quá làm liều hay không.
Hiện tại ở Diệu Thành đã không có ai hợp tác cùng công ty của Aker, theo tình hình này, công việc của Aker nhiều nhất cũng chỉ nắm vững được một tháng nữa, đến lúc đó e rằng phải tuyên bố phá sản rồi.
Thời Ngọc Thao muốn khiến cho Aker tự mình biết khó mà rút lui.
Nghĩ đến đây anh tự xoa thái dương của mình, trong lòng thở phào một hơi, ít nhất là Aker có thể yên tĩnh được hai ngày rồi.
Nửa tiếng sau, Maybach đã đến bên ngoài cao ốc tập đoàn Thời Thị, sau khi đỗ xe ở bãi đỗ xe xong, Thời Ngọc Thao đi vào trong cao ốc tập đoàn Thời Thị.
Tai Thời Ngọc Thao rất thính, vừa đi vào tập đoàn thì đã nghe thấy giọng nói của hai nhân viên hai nữ nhân viên xinh đep đang nhướng lông mày, nhỏ giọng nói: “Trời ôi, ngày mai chính là lễ tình nhân, cô với bạn trai định làm gì vậy, bạn trai cô có chuẩn bị bất ngờ gì cho cô không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.