Chương 13:
Rudin
24/04/2021
Cúc huyệt Mạc Tiệp kẹp nhiệt kế, vốn không thoải mái lắm nhưng tưởng tượng rằng đang bị anh cắm vào lại bất giác thấy sung sướng. Nếu như bị dương vật to lớn của anh cắm vào, anh là rất đau nhỉ? Thế nhưng cô rất muốn bị anh cắm vào cơ thể, rất muốn bị anh làm, rất muốn con riêng chơi cúc huyệt kịch liệt...
Chỉ là đo nhiệt độ cơ thể thôi, vậy mà trong đầu Mạc Tiệp lại tưởng tượng ra tình cảnh bị Bùi Ngọc thô lỗ xé quần lót, kích tình làm mình. Làm xong tiểu huyệt lại làm cúc huyệt vừa khít vừa nhỏ, như thế hẳn là sung sướng lắm?
Chớp mắt một cái lại thấy gương mặt bình thản tao nhã của Bùi Ngọc. Anh cười dịu dàng với cô, áo sơ mi trắng mở ra hai cúc để lộ xương quai xanh tinh xảo khiêu gợi, còn có thể thấy được cơ ngực thấp thoáng, trông rất sạch sẽ và đẹp đẽ, giống như tia nắng ban mai xuyên thủng mây mù.
Nhưng trong đầu cô lại chỉ toàn hình ảnh tục tĩu.
"Mẹ, mẹ sốt rồi, 38.9 độ đó." Bùi Ngọc đo nhiệt độ xong, lại giống như nhớ ra cái gì mà xoay người lại, đắp tấm chăn mỏng lên người cô, tắt điều hòa rồi nhỏ giọng săn sóc trách: "Mẹ thật là, trước giờ chẳng để tâm tới sinh hoạt gì cả, ăn gì dùng gì tùy tiện thì cũng thôi đi, bây giờ ở nhà không ra khỏi cửa cũng có thể khiến mình bị sốt."
Ôi, tấm chăn mỏng này toàn là mùi trên người anh, là mùi nhàn nhạt dễ ngửi lại gợi cảm nam tính.
Mạc Tiệp hít sâu một hơi, rất nhanh lại ướt át, lại muốn tự an ủi.
"Mẹ, mẹ có đang nghe tôi nói hay không?" Bùi Ngọc thật sự lo cho cô, sờ người cô thấy nóng bỏng, cũng chẳng biết có phải cô bị sốt cao hơn hay là lại động dục, "Nếu không thì tới bệnh viện khám xem thế nào nhé?"
"Không cần, trời còn mưa kìa, phiền lắm." Hô hấp của Mạc Tiệp có chút dồn dập, cô cố gắng khống chế ý nghĩ khao khát trong lòng, nhịn một lúc lâu, cuối cùng vẫn phải mở miệng, "Tiểu Ngọc, con lấy nước ấm lau người cho mẹ được không?"
Bùi Ngọc nghe vậy liền biết chắc cô lại động dục, ngã bệnh mà ham muốn vẫn dồi dào như thế, vậy mà vẫn chưa từng có bạn trai? Thậm chí lúc đính hôn còn nói với ba anh cái gì mà tuy cô ở nước ngoài nhiều năm nhưng thực chất vẫn rất truyền thống, tư tưởng bảo thủ, ngay cả hôn môi cũng phải chờ sau khi kết hôn mới được.
"Mẹ, tôi đi mua thuốc hạ sốt cho mẹ trước."
Vào lúc này Bùi Ngọc lo lắng cho cô nên chẳng hề có ý muốn ve vãn với cô, cầm ô lên rồi vội ra cửa.
Mạc Tiệp nghe tiếng cửa đóng lại, trong lòng vừa mất mát vừa thấp thỏm. Lẽ nào anh đã phát hiện những ý nghĩ nhục dục kia của cô rồi sao? Nghĩ tới điều này, Mạc Tiệp khó chịu níu lấy chăn mỏng, lại sờ tiểu huyệt ướt đẫm của mình, nghĩ thầm hay là tự an ủi một lần trước để hạ hỏa.
Chỉ là đo nhiệt độ cơ thể thôi, vậy mà trong đầu Mạc Tiệp lại tưởng tượng ra tình cảnh bị Bùi Ngọc thô lỗ xé quần lót, kích tình làm mình. Làm xong tiểu huyệt lại làm cúc huyệt vừa khít vừa nhỏ, như thế hẳn là sung sướng lắm?
Chớp mắt một cái lại thấy gương mặt bình thản tao nhã của Bùi Ngọc. Anh cười dịu dàng với cô, áo sơ mi trắng mở ra hai cúc để lộ xương quai xanh tinh xảo khiêu gợi, còn có thể thấy được cơ ngực thấp thoáng, trông rất sạch sẽ và đẹp đẽ, giống như tia nắng ban mai xuyên thủng mây mù.
Nhưng trong đầu cô lại chỉ toàn hình ảnh tục tĩu.
"Mẹ, mẹ sốt rồi, 38.9 độ đó." Bùi Ngọc đo nhiệt độ xong, lại giống như nhớ ra cái gì mà xoay người lại, đắp tấm chăn mỏng lên người cô, tắt điều hòa rồi nhỏ giọng săn sóc trách: "Mẹ thật là, trước giờ chẳng để tâm tới sinh hoạt gì cả, ăn gì dùng gì tùy tiện thì cũng thôi đi, bây giờ ở nhà không ra khỏi cửa cũng có thể khiến mình bị sốt."
Ôi, tấm chăn mỏng này toàn là mùi trên người anh, là mùi nhàn nhạt dễ ngửi lại gợi cảm nam tính.
Mạc Tiệp hít sâu một hơi, rất nhanh lại ướt át, lại muốn tự an ủi.
"Mẹ, mẹ có đang nghe tôi nói hay không?" Bùi Ngọc thật sự lo cho cô, sờ người cô thấy nóng bỏng, cũng chẳng biết có phải cô bị sốt cao hơn hay là lại động dục, "Nếu không thì tới bệnh viện khám xem thế nào nhé?"
"Không cần, trời còn mưa kìa, phiền lắm." Hô hấp của Mạc Tiệp có chút dồn dập, cô cố gắng khống chế ý nghĩ khao khát trong lòng, nhịn một lúc lâu, cuối cùng vẫn phải mở miệng, "Tiểu Ngọc, con lấy nước ấm lau người cho mẹ được không?"
Bùi Ngọc nghe vậy liền biết chắc cô lại động dục, ngã bệnh mà ham muốn vẫn dồi dào như thế, vậy mà vẫn chưa từng có bạn trai? Thậm chí lúc đính hôn còn nói với ba anh cái gì mà tuy cô ở nước ngoài nhiều năm nhưng thực chất vẫn rất truyền thống, tư tưởng bảo thủ, ngay cả hôn môi cũng phải chờ sau khi kết hôn mới được.
"Mẹ, tôi đi mua thuốc hạ sốt cho mẹ trước."
Vào lúc này Bùi Ngọc lo lắng cho cô nên chẳng hề có ý muốn ve vãn với cô, cầm ô lên rồi vội ra cửa.
Mạc Tiệp nghe tiếng cửa đóng lại, trong lòng vừa mất mát vừa thấp thỏm. Lẽ nào anh đã phát hiện những ý nghĩ nhục dục kia của cô rồi sao? Nghĩ tới điều này, Mạc Tiệp khó chịu níu lấy chăn mỏng, lại sờ tiểu huyệt ướt đẫm của mình, nghĩ thầm hay là tự an ủi một lần trước để hạ hỏa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.