Chương 50:
Tô Mã Lệ
01/10/2024
Nếu bỏ qua thân phận cha con của Triệu Phi Minh và Triệu Cao Hồng, một con chó sói khỏe mạnh như vậy, mỗi lần xuất hiện đều khiến cô dục tiên dục tử, Lê Nghiên…Không có lý do gì để từ chối.
Nhưng anh là con trai kế của cô.
Mà Triệu Cao Hồng có ân với cô.
Nếu cô có thể đưa Triệu Phi Minh trở lại đúng hướng, báo đáp phần nào lòng tốt của Triệu Cao Hồng, cô sẵn sàng “trả giá”.
“Sau này đừng đánh nhau với ai cả.” Cô giơ tay xoa cánh môi.
Triệu Phi Minh nhìn hành động của cô, đáy mắt không có cảm xúc: “Còn gì nữa không?”
“Đừng trốn học.” Cô suy nghĩ một lúc rồi bổ sung thêm, “Đừng làm chuyện gì phạm pháp.”
“Được.” Anh vui vẻ đồng ý.
Lê Nghiên biết nhãi ranh này luôn ấp ủ tâm tư xấu xa, anh dễ dàng đồng ý đương nhiên phải có điều kiện đi đôi với nhau, cô không muốn rơi vào thế bất lợi trong chuyện này nên chủ động nói: “Triệu Phi Minh, nếu học kỳ này cậu không gây chuyện, không gây rắc rối, chăm chỉ đi học mỗi ngày, thậm chí vượt qua kỳ thi, tôi…”
Cổ họng cô run lên, đầu óc bắt đầu choáng váng, hai chữ Phương Cầm Cầm nói đang vang vọng trong đầu cô : hẹn hò.
“Cô cái gì?” Triệu Phi Minh tựa hồ nhận ra cô muốn nói gì đó, anh dùng ngón cái và ngón trỏ bóp cằm cô, cúi người xuống, ánh mắt hạ thấp, hơi thở ấm áp quét qua khuôn mặt cô.
“Tôi có thể đồng ý một điều kiện của cậu.” Cô nhìn thẳng vào mắt anh, tim đập thình thịch.
“Điều kiện gì cũng được sao?” Anh hơi nhướng mày, hỏi một câu hỏi bình thường nhưng ánh mắt lại cực kỳ nghiêm túc.
“Đúng vậy.” Lê Nghiên gật đầu.
“Được.” Triệu Phi Minh buông tay, nhưng ánh mắt vẫn nhìn cô chằm chằm, “Nếu cô dám đổi ý, tôi sẽ đụ cô trước mặt Triệu Cao Hồng.”
Lê Nghiên: “…Nếu sau này cậu còn nói chuyện với tôi như vậy nữa, tôi sẽ rút lại lời tôi vừa nói.”
Điều khiến cô khó chịu nhất chính là thằng nhóc này suốt ngày treo trữ đụ trên miệng, thỉnh thoảng lại dùng nó uy hiếp cô, nếu lúc trước không phải Lê Nghiên sợ Triệu Cao Hồng biết thì sao cô có thể bị anh xoay vòng vòng như vậy? Nói xong, cô đẩy anh ra đi về phía phòng ngủ nhưng bị Triệu Phi Minh nắm cổ tay kéo lại.
Anh nhướng mày nhìn cô; “Bây giờ cô được nước lấn tới đúng không?”
Từ ngữ của anh quả thực khiến Lê Nghiên bị sốc, cô trừng mắt nhìn anh, nói: “Nếu không biết dùng thành ngữ thì đừng nói.”
Cái gì mà được nước lấn tới? Cô suýt nữa bị anh đụ chết, được nước lấn tới sao?
Cô hất tay anh ra, đi nhanh vào phòng ngủ, cởi dép lên giường, không quan tâm Triệu Phi Minh đằng sau, đắp chăn bông rồi quay lưng nhắm mắt lại.
Triệu Phi xỏ dép lê, chậm rãi đi vào phòng ngủ, dùng chân đóng cửa lại, sau đó cởi quần áo và đồ lót, sau khi tắt đèn lên giường, anh cố ý kéo chăn bông của Lên Nghiên, nói mình không có chăn đắp.
Kéo qua kéo lại, cơ thể trần truồng áp sát lưng Lê Nghiên.
Nhiệt độ trên người anh khiến người Lê Nghiên co rúm, cô xoay người đẩy anh: “Triệu Phi Minh! Sao cậu không mặc quần áo!”
“Tôi thích ngủ khỏa thân.” Triệu Phi Minh nắm tay cô, dùng đùi chặn chân cô, “Mẹ nhỏ, thế này không công bằng, cô có thể tùy tiện chạm vào tôi nhưng tôi lại không thể tùy tiện chạm vào cô.”
Lê Nghiên biết thằng nhãi này có ý đồ xấu, nhưng cô không ngờ anh không thể trụ nổi một đêm.
Tức chết mất.
“Được rồi, cậu buông ra, tôi không chạm vào cậu.” Cô chủ động thả lỏng.
“Chạm cũng chạm rồi.” Triệu Phi Minh nắm tay cô kéo xuống dưới háng, “Tôi không ngại để cô sờ thêm đâu.”
Không biết anh cương từ khi nào, dương vật cứng rắn nóng bỏng, độ ấm giống như một chiếc bàn ủi nóng đỏ.
Lê Nghiên bất ngờ chạm vào, nóng đến mức muốn trốn nhưng lại bị anh ấn chặt không thể cử động.
“Triệu Phi Minh!” Cô hạ giọng nói, “Cậu quên tôi vừa nói gì đúng không?”
“Nếu như tôi quên.” Triệu Phi Minh buông tay cô ra, cổ họng phả ra hơi thở nóng hổi, giọng khàn vô cùng, “Dương vật này đã cắm vào huyệt dâm của cô từ lâu rồi.”
Lời nói của anh khiến Lê Nghiên căng thẳng, cô xoay người, lấy chăn lau tay.
Chưa kịp lau xong ngón tay cô đã nghe thấy tiếng động ở sau lưng. Cô vểnh tai lên nghe, sau khi nghe thấy Triệu Phi Minh đang làm gì, cổ họng cô bỗng run lên.
Anh đang thủ dâm.
Nhưng anh là con trai kế của cô.
Mà Triệu Cao Hồng có ân với cô.
Nếu cô có thể đưa Triệu Phi Minh trở lại đúng hướng, báo đáp phần nào lòng tốt của Triệu Cao Hồng, cô sẵn sàng “trả giá”.
“Sau này đừng đánh nhau với ai cả.” Cô giơ tay xoa cánh môi.
Triệu Phi Minh nhìn hành động của cô, đáy mắt không có cảm xúc: “Còn gì nữa không?”
“Đừng trốn học.” Cô suy nghĩ một lúc rồi bổ sung thêm, “Đừng làm chuyện gì phạm pháp.”
“Được.” Anh vui vẻ đồng ý.
Lê Nghiên biết nhãi ranh này luôn ấp ủ tâm tư xấu xa, anh dễ dàng đồng ý đương nhiên phải có điều kiện đi đôi với nhau, cô không muốn rơi vào thế bất lợi trong chuyện này nên chủ động nói: “Triệu Phi Minh, nếu học kỳ này cậu không gây chuyện, không gây rắc rối, chăm chỉ đi học mỗi ngày, thậm chí vượt qua kỳ thi, tôi…”
Cổ họng cô run lên, đầu óc bắt đầu choáng váng, hai chữ Phương Cầm Cầm nói đang vang vọng trong đầu cô : hẹn hò.
“Cô cái gì?” Triệu Phi Minh tựa hồ nhận ra cô muốn nói gì đó, anh dùng ngón cái và ngón trỏ bóp cằm cô, cúi người xuống, ánh mắt hạ thấp, hơi thở ấm áp quét qua khuôn mặt cô.
“Tôi có thể đồng ý một điều kiện của cậu.” Cô nhìn thẳng vào mắt anh, tim đập thình thịch.
“Điều kiện gì cũng được sao?” Anh hơi nhướng mày, hỏi một câu hỏi bình thường nhưng ánh mắt lại cực kỳ nghiêm túc.
“Đúng vậy.” Lê Nghiên gật đầu.
“Được.” Triệu Phi Minh buông tay, nhưng ánh mắt vẫn nhìn cô chằm chằm, “Nếu cô dám đổi ý, tôi sẽ đụ cô trước mặt Triệu Cao Hồng.”
Lê Nghiên: “…Nếu sau này cậu còn nói chuyện với tôi như vậy nữa, tôi sẽ rút lại lời tôi vừa nói.”
Điều khiến cô khó chịu nhất chính là thằng nhóc này suốt ngày treo trữ đụ trên miệng, thỉnh thoảng lại dùng nó uy hiếp cô, nếu lúc trước không phải Lê Nghiên sợ Triệu Cao Hồng biết thì sao cô có thể bị anh xoay vòng vòng như vậy? Nói xong, cô đẩy anh ra đi về phía phòng ngủ nhưng bị Triệu Phi Minh nắm cổ tay kéo lại.
Anh nhướng mày nhìn cô; “Bây giờ cô được nước lấn tới đúng không?”
Từ ngữ của anh quả thực khiến Lê Nghiên bị sốc, cô trừng mắt nhìn anh, nói: “Nếu không biết dùng thành ngữ thì đừng nói.”
Cái gì mà được nước lấn tới? Cô suýt nữa bị anh đụ chết, được nước lấn tới sao?
Cô hất tay anh ra, đi nhanh vào phòng ngủ, cởi dép lên giường, không quan tâm Triệu Phi Minh đằng sau, đắp chăn bông rồi quay lưng nhắm mắt lại.
Triệu Phi xỏ dép lê, chậm rãi đi vào phòng ngủ, dùng chân đóng cửa lại, sau đó cởi quần áo và đồ lót, sau khi tắt đèn lên giường, anh cố ý kéo chăn bông của Lên Nghiên, nói mình không có chăn đắp.
Kéo qua kéo lại, cơ thể trần truồng áp sát lưng Lê Nghiên.
Nhiệt độ trên người anh khiến người Lê Nghiên co rúm, cô xoay người đẩy anh: “Triệu Phi Minh! Sao cậu không mặc quần áo!”
“Tôi thích ngủ khỏa thân.” Triệu Phi Minh nắm tay cô, dùng đùi chặn chân cô, “Mẹ nhỏ, thế này không công bằng, cô có thể tùy tiện chạm vào tôi nhưng tôi lại không thể tùy tiện chạm vào cô.”
Lê Nghiên biết thằng nhãi này có ý đồ xấu, nhưng cô không ngờ anh không thể trụ nổi một đêm.
Tức chết mất.
“Được rồi, cậu buông ra, tôi không chạm vào cậu.” Cô chủ động thả lỏng.
“Chạm cũng chạm rồi.” Triệu Phi Minh nắm tay cô kéo xuống dưới háng, “Tôi không ngại để cô sờ thêm đâu.”
Không biết anh cương từ khi nào, dương vật cứng rắn nóng bỏng, độ ấm giống như một chiếc bàn ủi nóng đỏ.
Lê Nghiên bất ngờ chạm vào, nóng đến mức muốn trốn nhưng lại bị anh ấn chặt không thể cử động.
“Triệu Phi Minh!” Cô hạ giọng nói, “Cậu quên tôi vừa nói gì đúng không?”
“Nếu như tôi quên.” Triệu Phi Minh buông tay cô ra, cổ họng phả ra hơi thở nóng hổi, giọng khàn vô cùng, “Dương vật này đã cắm vào huyệt dâm của cô từ lâu rồi.”
Lời nói của anh khiến Lê Nghiên căng thẳng, cô xoay người, lấy chăn lau tay.
Chưa kịp lau xong ngón tay cô đã nghe thấy tiếng động ở sau lưng. Cô vểnh tai lên nghe, sau khi nghe thấy Triệu Phi Minh đang làm gì, cổ họng cô bỗng run lên.
Anh đang thủ dâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.