Cầm Hưu Thư Mang Theo Nhãi Con Đi Chạy Nạn
Chương 40:
Lãnh Thanh Mộc
10/11/2024
Nhưng quen hay không thì cũng không quan trọng, dược liệu này, hắn đã nhắm thì nhất định phải lấy!
Đúng lúc hắn định ra lệnh xử lý Trì Ngư, thì từ đâu lại xuất hiện một đám người áo đen khác bao vây xung quanh bọn họ.
Đồng tử Chiến Ly hơi co lại. Đám người này đến nhanh thật!
Trì Ngư đen mặt, hôm nay đúng là ngày xui xẻo, ra đường không coi hoàng lịch, gặp toàn phiền phức! Mấy tên ban đầu đã không dễ chọc rồi, giờ lại thêm một đám khác nữa ư? Rốt cuộc còn để cho nàng yên ổn đào dược liệu không đây? Vết thương của nàng không trị liệu kịp thời thì sắp phế đến nơi rồi!
Trì Ngư càng nghĩ càng bực mình, gào lên, "Này! Các ngươi muốn đánh nhau thì đi chỗ khác mà đánh! Đừng cản đường lão nương đào dược liệu!"
Đám người áo đen kia rõ ràng đến nhắm vào năm người của Chiến Ly, chẳng liên quan gì đến nàng. Tốt nhất là họ đừng có động vào nàng!
Trì Ngư cẩn thận điểm huyệt ngủ của đứa nhỏ trong lòng để nó không bị giật mình bởi tình cảnh trước mắt.
Cả hai phe đang trong tư thế đối đầu căng thẳng, bị lời của Trì Ngư làm cho khựng lại. Một loạt ánh mắt đổ dồn về phía nàng đứng trong nước.
Tử Vô nhìn mà không khỏi đỡ trán. Cô nương này có biết những người ở đây là ai không? Đám người này chỉ cần một sơ suất nhỏ là có thể mất mạng, vậy mà nàng còn đứng đây xem náo nhiệt? Thật không biết trời cao đất dày!
Chiến Ly không thèm nhìn đến Trì Ngư, ánh mắt đầy cảnh giác dán chặt vào đám người áo đen mới tới. Bọn chúng đúng là liều lĩnh, dám kéo đến bao vây hắn.
Thấy cả đám người im lặng không ai đáp lại, Trì Ngư mất kiên nhẫn, bực bội nói lớn, "Các ngươi không nghe được tiếng người hay sao hả?"
"Đánh nhau chỗ khác đi! Nếu làm hỏng dược liệu của lão nương, xem các ngươi đẹp mặt!"
Không thèm để ý đến bọn họ, Trì Ngư cầm xẻng nhỏ tiếp tục tiến sâu vào hồ nước. Hồ này không sâu lắm, nhưng nước bùn nhiều vô kể, bước đi cũng trơn trượt khó nhọc.
Cả đám người chỉ biết trố mắt nhìn Trì Ngư chăm chú đào dược liệu.
"Lên! Đừng để ai chạy thoát!"
Tên thủ lĩnh hắc y nhân ra lệnh, ý muốn rằng không chừa đường sống cho Trì Ngư.
Dĩ nhiên Trì Ngư nghe thấy lời hắn nói, muốn lấy mạng nàng ư? Không dễ dàng thế đâu!
Đám hắc y nhân xông tới, một số người lo đối phó với năm người khác, còn mấy tên thì lao thẳng về phía Trì Ngư!
Bên trong không gian, Arthur hai mắt sáng rực đầy phấn khích. Muốn đụng đến chủ tử của hắn ư? Chỉ e kế hoạch này đã tính nhầm rồi!
Chủ tử nhà hắn vốn trời sinh là chiến linh thể, thích đánh nhau vô cùng! Chỉ cần nàng không đói bụng, cái bản năng hiếu chiến kia sẽ trỗi dậy, sức lực cũng không hề tầm thường. Dù thân thể hiện giờ yếu ớt, nhưng nếu chỉ đối phó với vài tên, vẫn thừa sức để đánh một trận!
"Chủ nhân, đằng sau ngươi!" Arthur hưng phấn gào lên từ trong không gian.
Nhìn thấy tình hình, Trì Ngư biết không thể đào dược liệu được nữa, bèn ném xẻng đi, sẵn sàng dùng tay đánh trận!
Phanh!
Một cú đấm của Trì Ngư nhắm thẳng vào cằm một tên hắc y nhân. Tên kia còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã bị một cú đánh văng ra xa, hàm răng vỡ nát, bay ngược ngã nhào xuống nước.
"Ta đã nói đánh nhau chỗ khác đi rồi! Còn dám tới tìm phiền phức!"
Chỉ một cú đấm, Trì Ngư đã hạ gục một tên. Một tên khác nhào tới, nhưng cánh tay hắn bị nàng đánh cho tàn phế, chỉ còn biết ngã gục như món đồ bỏ đi.
Tử Vô nhìn thấy Trì Ngư hung hãn như vậy, tròng mắt suýt nữa rớt xuống đất!
Chiến Ly thì ánh mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Sức mạnh của nữ nhân này quả thực không tầm thường!
"Còn muốn tới nữa à?" Bọn hắc y nhân lại tiếp tục lao về phía Trì Ngư, bất chấp sống chết.
Trì Ngư tung nắm đấm từng cú một, đám hắc y nhân cứ thế bị đánh bay như bao cát, ngã nhào xuống nước.
Đúng lúc hắn định ra lệnh xử lý Trì Ngư, thì từ đâu lại xuất hiện một đám người áo đen khác bao vây xung quanh bọn họ.
Đồng tử Chiến Ly hơi co lại. Đám người này đến nhanh thật!
Trì Ngư đen mặt, hôm nay đúng là ngày xui xẻo, ra đường không coi hoàng lịch, gặp toàn phiền phức! Mấy tên ban đầu đã không dễ chọc rồi, giờ lại thêm một đám khác nữa ư? Rốt cuộc còn để cho nàng yên ổn đào dược liệu không đây? Vết thương của nàng không trị liệu kịp thời thì sắp phế đến nơi rồi!
Trì Ngư càng nghĩ càng bực mình, gào lên, "Này! Các ngươi muốn đánh nhau thì đi chỗ khác mà đánh! Đừng cản đường lão nương đào dược liệu!"
Đám người áo đen kia rõ ràng đến nhắm vào năm người của Chiến Ly, chẳng liên quan gì đến nàng. Tốt nhất là họ đừng có động vào nàng!
Trì Ngư cẩn thận điểm huyệt ngủ của đứa nhỏ trong lòng để nó không bị giật mình bởi tình cảnh trước mắt.
Cả hai phe đang trong tư thế đối đầu căng thẳng, bị lời của Trì Ngư làm cho khựng lại. Một loạt ánh mắt đổ dồn về phía nàng đứng trong nước.
Tử Vô nhìn mà không khỏi đỡ trán. Cô nương này có biết những người ở đây là ai không? Đám người này chỉ cần một sơ suất nhỏ là có thể mất mạng, vậy mà nàng còn đứng đây xem náo nhiệt? Thật không biết trời cao đất dày!
Chiến Ly không thèm nhìn đến Trì Ngư, ánh mắt đầy cảnh giác dán chặt vào đám người áo đen mới tới. Bọn chúng đúng là liều lĩnh, dám kéo đến bao vây hắn.
Thấy cả đám người im lặng không ai đáp lại, Trì Ngư mất kiên nhẫn, bực bội nói lớn, "Các ngươi không nghe được tiếng người hay sao hả?"
"Đánh nhau chỗ khác đi! Nếu làm hỏng dược liệu của lão nương, xem các ngươi đẹp mặt!"
Không thèm để ý đến bọn họ, Trì Ngư cầm xẻng nhỏ tiếp tục tiến sâu vào hồ nước. Hồ này không sâu lắm, nhưng nước bùn nhiều vô kể, bước đi cũng trơn trượt khó nhọc.
Cả đám người chỉ biết trố mắt nhìn Trì Ngư chăm chú đào dược liệu.
"Lên! Đừng để ai chạy thoát!"
Tên thủ lĩnh hắc y nhân ra lệnh, ý muốn rằng không chừa đường sống cho Trì Ngư.
Dĩ nhiên Trì Ngư nghe thấy lời hắn nói, muốn lấy mạng nàng ư? Không dễ dàng thế đâu!
Đám hắc y nhân xông tới, một số người lo đối phó với năm người khác, còn mấy tên thì lao thẳng về phía Trì Ngư!
Bên trong không gian, Arthur hai mắt sáng rực đầy phấn khích. Muốn đụng đến chủ tử của hắn ư? Chỉ e kế hoạch này đã tính nhầm rồi!
Chủ tử nhà hắn vốn trời sinh là chiến linh thể, thích đánh nhau vô cùng! Chỉ cần nàng không đói bụng, cái bản năng hiếu chiến kia sẽ trỗi dậy, sức lực cũng không hề tầm thường. Dù thân thể hiện giờ yếu ớt, nhưng nếu chỉ đối phó với vài tên, vẫn thừa sức để đánh một trận!
"Chủ nhân, đằng sau ngươi!" Arthur hưng phấn gào lên từ trong không gian.
Nhìn thấy tình hình, Trì Ngư biết không thể đào dược liệu được nữa, bèn ném xẻng đi, sẵn sàng dùng tay đánh trận!
Phanh!
Một cú đấm của Trì Ngư nhắm thẳng vào cằm một tên hắc y nhân. Tên kia còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã bị một cú đánh văng ra xa, hàm răng vỡ nát, bay ngược ngã nhào xuống nước.
"Ta đã nói đánh nhau chỗ khác đi rồi! Còn dám tới tìm phiền phức!"
Chỉ một cú đấm, Trì Ngư đã hạ gục một tên. Một tên khác nhào tới, nhưng cánh tay hắn bị nàng đánh cho tàn phế, chỉ còn biết ngã gục như món đồ bỏ đi.
Tử Vô nhìn thấy Trì Ngư hung hãn như vậy, tròng mắt suýt nữa rớt xuống đất!
Chiến Ly thì ánh mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Sức mạnh của nữ nhân này quả thực không tầm thường!
"Còn muốn tới nữa à?" Bọn hắc y nhân lại tiếp tục lao về phía Trì Ngư, bất chấp sống chết.
Trì Ngư tung nắm đấm từng cú một, đám hắc y nhân cứ thế bị đánh bay như bao cát, ngã nhào xuống nước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.