Chương 63: Không đứng đắn.
Thập Nguyệt Sơ
18/01/2016
“Đại tiểu thư, lão gia nói du thuyền trong mưa cũng là cảnh tượng đẹp, xe ngựa đã được chuẩn bị, mong đại tiểu thư mau chóng chuẩn bị một chút”
Tiểu Yên và Thúy Trúc nhìn nhau thật lâu, đồng thanh: cái gì!!!
**
Mặc dù vẫn đang là mùa xuân tháng ba, nhưng hôm nay lại mưa, cho nên nhiệt độ cũng theo đó giảm xuống không ít.
Tiêu Yên vốn sợ lạnh, nàng thật muốn bọc mình lại thật kĩ, tốt nhất là bọc lại đến nỗi ngay cả thân hình cũng không nhìn thấy được.
Tiêu Yên vốn không muốn ở chung với Mạc Đình Ca và hai tiện muội muội, cho nên không để ý cách ăn mặc.
Thật là…..nghĩ lại, nàng còn phải làm nhiệm vụ a, mặc dù không có hi vọng gì, nhưng mà…cũng không thể ngồi không chờ chết.
Tiêu Yên tay nắm chặt thành quyền: “Thúy Trúc, trang điểm đẹp nhất cho ta, tuyệt đối không thể để thua Tiêu Uyển Tiêu Nhụy”.
Thúy Trúc khẽ hừ mũi: “Tiểu thư nhà ta cho dù không chải chuốt cũng vẫn đẹp hơn loại người không đứng đắn kia”.
Tiêu Yên nheo mắt, “không đứng đắn”….ngược lại, rốt cuộc vẫn là nha đầu nhà nàng nói chuyện dễ nghe.
Ngồi lên xe ngựa, Tiêu Yên nhìn thấy cổ chân mềm mại của ‘không đứng đắn’ , quả nhiên không ngoài dự đoán của nàng, đầu xuân se lạnh thì khí trời trong, hai vị mặc đều rất mát lạnh.
Tiêu Yên ngồi nghiêm chỉnh trên xe, ngẫu nhiên liếc mắt nhìn xuống y phục thiên thanh che phủ cực kì chặt chẽ cơ thể mình, nhịn không được thầm than, người với người quả thực không có biện pháp so sánh.
Xem ra ‘không đứng đắn’ đang cân nhắc xem khi ở trên thuyền sẽ làm như thế nào để tạo mối quan hệ tốt đẹp với Mạc Đình Ca, cho nên cũng không có ai để ý tới Tiêu Yên, dọc đường đi ngược lại rất yên lặng.
Tiêu Uyển đã dự tính mọi chuyện từ trước, Nếu không thể làm cho Mạc Đình Ca động tâm trước khi hắn rời Thanh Châu thì nàng sẽ nghĩ biện pháp tiếp theo, hạ xuân dược, làm cho hai người gạo nấu thành cơm rồi gọi mọi người đến bắt gian.
Lúc đó Mạc Đình Ca có muốn chống chế cũng khó lòng giãi bày, vì thanh danh và tiền đồ của hắn chắc chắn sẽ cưới nàng.
Tiêu Uyển biết mình thân phận thấp kém, hoàn toàn không mơ tưởng đến vị trí vợ cả, cho dù làm thiếp cũng được, chỉ cần Mạc Đình Ca cưới nàng, nàng chắc chắn sẽ làm cho Mạc Đình Ca độc sủng một mình nàng.
Về phần có phải một thân trong trắng hay không, cái này chỉ cần mang hai nha đầu thanh tú ở phủ đi theo, đến đêm động phòng làm cho hắn bất tỉnh nhân sự, sau đó sắp xếp cho một nha đầu hầu hạ hắn một đêm là có thể qua khỏi.
Về phần Tiêu Nhụy lại không có những suy nghĩ phức tạp như vậy, tất cả mục đích của nàng đều là phá hỏng chuyện tốt của Tiêu Uyển, trong lòng nàng, Mạc Đình Ca ngược lại hoàn toàn không quan trọng đến vậy.
Tiểu Yên và Thúy Trúc nhìn nhau thật lâu, đồng thanh: cái gì!!!
**
Mặc dù vẫn đang là mùa xuân tháng ba, nhưng hôm nay lại mưa, cho nên nhiệt độ cũng theo đó giảm xuống không ít.
Tiêu Yên vốn sợ lạnh, nàng thật muốn bọc mình lại thật kĩ, tốt nhất là bọc lại đến nỗi ngay cả thân hình cũng không nhìn thấy được.
Tiêu Yên vốn không muốn ở chung với Mạc Đình Ca và hai tiện muội muội, cho nên không để ý cách ăn mặc.
Thật là…..nghĩ lại, nàng còn phải làm nhiệm vụ a, mặc dù không có hi vọng gì, nhưng mà…cũng không thể ngồi không chờ chết.
Tiêu Yên tay nắm chặt thành quyền: “Thúy Trúc, trang điểm đẹp nhất cho ta, tuyệt đối không thể để thua Tiêu Uyển Tiêu Nhụy”.
Thúy Trúc khẽ hừ mũi: “Tiểu thư nhà ta cho dù không chải chuốt cũng vẫn đẹp hơn loại người không đứng đắn kia”.
Tiêu Yên nheo mắt, “không đứng đắn”….ngược lại, rốt cuộc vẫn là nha đầu nhà nàng nói chuyện dễ nghe.
Ngồi lên xe ngựa, Tiêu Yên nhìn thấy cổ chân mềm mại của ‘không đứng đắn’ , quả nhiên không ngoài dự đoán của nàng, đầu xuân se lạnh thì khí trời trong, hai vị mặc đều rất mát lạnh.
Tiêu Yên ngồi nghiêm chỉnh trên xe, ngẫu nhiên liếc mắt nhìn xuống y phục thiên thanh che phủ cực kì chặt chẽ cơ thể mình, nhịn không được thầm than, người với người quả thực không có biện pháp so sánh.
Xem ra ‘không đứng đắn’ đang cân nhắc xem khi ở trên thuyền sẽ làm như thế nào để tạo mối quan hệ tốt đẹp với Mạc Đình Ca, cho nên cũng không có ai để ý tới Tiêu Yên, dọc đường đi ngược lại rất yên lặng.
Tiêu Uyển đã dự tính mọi chuyện từ trước, Nếu không thể làm cho Mạc Đình Ca động tâm trước khi hắn rời Thanh Châu thì nàng sẽ nghĩ biện pháp tiếp theo, hạ xuân dược, làm cho hai người gạo nấu thành cơm rồi gọi mọi người đến bắt gian.
Lúc đó Mạc Đình Ca có muốn chống chế cũng khó lòng giãi bày, vì thanh danh và tiền đồ của hắn chắc chắn sẽ cưới nàng.
Tiêu Uyển biết mình thân phận thấp kém, hoàn toàn không mơ tưởng đến vị trí vợ cả, cho dù làm thiếp cũng được, chỉ cần Mạc Đình Ca cưới nàng, nàng chắc chắn sẽ làm cho Mạc Đình Ca độc sủng một mình nàng.
Về phần có phải một thân trong trắng hay không, cái này chỉ cần mang hai nha đầu thanh tú ở phủ đi theo, đến đêm động phòng làm cho hắn bất tỉnh nhân sự, sau đó sắp xếp cho một nha đầu hầu hạ hắn một đêm là có thể qua khỏi.
Về phần Tiêu Nhụy lại không có những suy nghĩ phức tạp như vậy, tất cả mục đích của nàng đều là phá hỏng chuyện tốt của Tiêu Uyển, trong lòng nàng, Mạc Đình Ca ngược lại hoàn toàn không quan trọng đến vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.