Chương 50: Tiện nhân ta quyết không để ngươi sống tốt.
Thập Nguyệt Sơ
21/10/2015
Chương 50:
Mạc Đình Ca cười như không cười nói: “Phật đường? chẳng phải vừa rồi Tứ tiểu thư nói nghỉ ngơi ở khuê phòng sao.”
Mặt Tiêu lão gia lập tức không được tự nhiên, “Không phải hiền chất, thật ra lão phu…….”
“Vãn bối cho rằng hiện tại Tiêu lão gia nên lập tức cứu hỏa mới phải.”
Tay cầm quạt xếp của Mạc Đình Ca không tự giác nắm chặt, bất chấp sống chết của con gái ruột, vẫn ở nơi này quan tâm làm sao leo lên quyền quý, gia đình này thật đủ cực phẩm.
Mặc kệ Tiêu đại tiểu thư kia có phải Bích Lạc cô nương hay không, có phụ thân như vậy thật là đáng thương.
“vâng vâng, lập tức bảo tất cả mọi người trong phủ đến cứu hỏa.”
Tiêu lão gia lau mồ hôi trên trán, vội vàng gọi người dập lửa.
Một phòng náo nhiệt vừa rồi đột nhiên im lặng, Tiêu Uyển hung hăng cắn răng dậm chân.
Tiêu Yên, lại là ả ta, mỗi lần đều là ả ta đi hại chuyện tốt của nàng, tốt nhất trận hỏa hoạn này đem ả ta thiêu chết.
Chu Minh Tường cũng không đi, hắn vẫn nhìn Tiêu Uyển, sau khi mọi người rời đi hắn lại gần mang theo một chút hy vọng mở miệng, “Uyển muội.”
Tiêu Uyển biến sắc lùi về sau : “Chu công tử ngàn vạn lần đừng gọi ta như vậy, ta và ngươi nam nữ hữu biệt.”
Nói xong liền nhanh chóng xoay người đi, sợ Chu Minh Tường quấn lấy, đến lúc đó nàng không thể cùng Tiêu Dao công tử song túc song tê.
Tiêu Uyển dám nói vậy, lại còn tự nhiên không chút sợ hãi, nàng không tin Chu Minh Tường dám đem chuyện cẩu thả của bọn họ lan truyền ra ngoài, tự phá hủy tiền đồ của mình.
Chu Minh Tường bùng nổ….
Nam nữ hữu biệt, nam nữ hữu biệt ? Em gái nhà ngươi, vẫn còn có gan cùng hắn nói bốn chữ Thuần Khiết Thần Thánh?
Ni mã [Cái gì?] lúc cùng lão tử ở trong bụi cỏ lăn qua lăn lại, như thế nào không nghĩ tới nam nữ hữu biệt?
Ni mã lần đầu tiên gặp lão tử hai tròng mắt cứ dính trên người lão tử, y phục cởi còn nhanh hơn lão tử, sao không nghĩ đến nam nữ hữu biệt?
Ni mã vô số lần cùng lão tử ở bên ngoài yêu đương vụng trộm sao không nghĩ tới nam nữ hữu biệt?
Bây giờ nhìn thấy cành cao liền muốn đạp lão tử, không có cửa đâu.
Chu Minh Tường hận nghiến hàm răng, trên mặt thất sắc đổi tới đổi lui, cuối cùng rít mấy chữ từ trong kẽ răng: “Tiện nhân, ta quyết không để ngươi sống tốt.”
Mạc Đình Ca muốn lập tức nhìn thấy Tiêu Yên lại không thể biểu hiện quá mức rõ ràng, chỉ có thể theo Tiêu lão gia đi hậu viện Phật đường.
Mạc Đình Ca cười như không cười nói: “Phật đường? chẳng phải vừa rồi Tứ tiểu thư nói nghỉ ngơi ở khuê phòng sao.”
Mặt Tiêu lão gia lập tức không được tự nhiên, “Không phải hiền chất, thật ra lão phu…….”
“Vãn bối cho rằng hiện tại Tiêu lão gia nên lập tức cứu hỏa mới phải.”
Tay cầm quạt xếp của Mạc Đình Ca không tự giác nắm chặt, bất chấp sống chết của con gái ruột, vẫn ở nơi này quan tâm làm sao leo lên quyền quý, gia đình này thật đủ cực phẩm.
Mặc kệ Tiêu đại tiểu thư kia có phải Bích Lạc cô nương hay không, có phụ thân như vậy thật là đáng thương.
“vâng vâng, lập tức bảo tất cả mọi người trong phủ đến cứu hỏa.”
Tiêu lão gia lau mồ hôi trên trán, vội vàng gọi người dập lửa.
Một phòng náo nhiệt vừa rồi đột nhiên im lặng, Tiêu Uyển hung hăng cắn răng dậm chân.
Tiêu Yên, lại là ả ta, mỗi lần đều là ả ta đi hại chuyện tốt của nàng, tốt nhất trận hỏa hoạn này đem ả ta thiêu chết.
Chu Minh Tường cũng không đi, hắn vẫn nhìn Tiêu Uyển, sau khi mọi người rời đi hắn lại gần mang theo một chút hy vọng mở miệng, “Uyển muội.”
Tiêu Uyển biến sắc lùi về sau : “Chu công tử ngàn vạn lần đừng gọi ta như vậy, ta và ngươi nam nữ hữu biệt.”
Nói xong liền nhanh chóng xoay người đi, sợ Chu Minh Tường quấn lấy, đến lúc đó nàng không thể cùng Tiêu Dao công tử song túc song tê.
Tiêu Uyển dám nói vậy, lại còn tự nhiên không chút sợ hãi, nàng không tin Chu Minh Tường dám đem chuyện cẩu thả của bọn họ lan truyền ra ngoài, tự phá hủy tiền đồ của mình.
Chu Minh Tường bùng nổ….
Nam nữ hữu biệt, nam nữ hữu biệt ? Em gái nhà ngươi, vẫn còn có gan cùng hắn nói bốn chữ Thuần Khiết Thần Thánh?
Ni mã [Cái gì?] lúc cùng lão tử ở trong bụi cỏ lăn qua lăn lại, như thế nào không nghĩ tới nam nữ hữu biệt?
Ni mã lần đầu tiên gặp lão tử hai tròng mắt cứ dính trên người lão tử, y phục cởi còn nhanh hơn lão tử, sao không nghĩ đến nam nữ hữu biệt?
Ni mã vô số lần cùng lão tử ở bên ngoài yêu đương vụng trộm sao không nghĩ tới nam nữ hữu biệt?
Bây giờ nhìn thấy cành cao liền muốn đạp lão tử, không có cửa đâu.
Chu Minh Tường hận nghiến hàm răng, trên mặt thất sắc đổi tới đổi lui, cuối cùng rít mấy chữ từ trong kẽ răng: “Tiện nhân, ta quyết không để ngươi sống tốt.”
Mạc Đình Ca muốn lập tức nhìn thấy Tiêu Yên lại không thể biểu hiện quá mức rõ ràng, chỉ có thể theo Tiêu lão gia đi hậu viện Phật đường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.