Chương 78: Vô sự hiến ân cần.
Thập Nguyệt Sơ
13/12/2016
Hiện tại Tiêu Yên thật muốn ói máu, con mẹ nó, nàng hoàn toàn hết nói nổi vị hệ thống tỷ trí năng biến thái tự cao tự đại này rồi.
Không thể phục vụ, ngươi còn cho rằng mình là di động ca ca có GPS chắc.
[ Nguyệt: ta chém bay nóc nhà oy~~~]
Nhưng mà….qua điều này rốt cục Tiêu Yên cũng rõ ràng , lúc này Mạc Đình Ca – không rõ sống chết!
***
Trở lại Tiêu phủ.
Bởi vì Mạc Đình Ca vô cớ biến mất, Tiêu Uyển cùng Tiêu Nhụy cụt hứng, xuống xe ngựa liền bỏ về khuê phòng.
Vốn Tiêu Yên cũng muốn trở về, nhưng lại bị quản gia giữ lại, nói Tiêu lão gia muốn gặp nàng.
Tiêu lão gia muốn gặp, dù kì quái nhưng cũng không làm Tiêu Yên kinh ngạc, nàng giật mình chính là quản gia luôn khinh thường coi rẻ nàng thế nhưng lại biểu hiện tôn kính cùng khen ngợi.
Tiêu Yên nheo mắt quan sát quản gia, lại liếc nhìn bầu trời u ám.
Nghĩ đến câu nói – chồn chúc tết gà. Thật không yên lòng.
Vào phòng khách, Tiêu Yên nhìn Tiêu lão gia cười đến nỗi mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, còn có….Nhị di nương cười đến run rẩy cả người, lập tức giật mình thon thót, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.
[hệ thống]: Nhắc nhở người chơi Tiêu Yên, phía trước có nguy hiểm, xin cẩn thận!
Xem đi, xem đi! Ngay cả hệ thống tỷ cũng đi ra nhắc nhở nàng, nhất định là có vấn đề.
Kế tiếp Tiêu lão gia cùng Nhị di nương nhiệt tình thái quá đối với nàng, điều này làm cho Tiêu Yên có cảm giác rợn cả tóc gáy.
Nàng không thèm đếm xỉa đến bọn họ, tìm chỗ ngồi xuống, thả lỏng người, miễn cưỡng hỏi: “Nói đi, có chuyện gì?”
Vô sự hiến ân cần, không phải tặc tức trộm, lời nói này truyền từ lâu đời, hiển nhiên là có căn cứ.
Ngươi xem, ngươi xem! Nhị di nương nhìn nàng giống như con chó bị bỏ đói lâu ngày bỗng nhìn thấy bánh bao thịt, chỉ kém là chưa có đem nàng nuốt vào bụng.
Tiêu lão gia chà chà bàn tay, húng hắng giọng nói: “Yên nhi, những năm qua phụ thân lạnh nhạt con, là ta không đúng, ta thực xin lỗi mẫu thân con, cũng xin lỗi con.”
“Không sai, tiếp tục đi.” Tiêu Yê không muốn nghe nói nhảm, điều nàng muốn biết chính là…Bọn họ lại có âm mưu gì.
Tiêu lão gia bị nghẹn, mặt đỏ bừng, tiếp tục mặt dày mày dạn nói: “Thực ra trong lòng phụ thâ cũng thương con, giống như Uyển nhi……..”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.