Chương 124
Lạc Nguyệt Thất Thất
14/03/2017
Editor: TrangQA830810
Uý Lam xốc chăn, nhảy xuống giường, chạy như điên về phía Tằng Trạm, cả người vọt tới, hai chân kẹp lấy eo anh, cái miệng nhỏ nhắn chu ra hờn dỗi " Chú, tôi nhớ chú " Hai tay ghì chặt cổ anh, đôi môi không ngừng hôn hít.
" Tôi cũng nhớ em muốn chết " Tằng Trạm vừa nói vừa cười, bước nhanh về phía chiếc giường, dùng răng cắn nhẹ lên lỗ tai cô, thì thầm " Tôi không về nhà, em tức giận sao?"
Bị Tằng Trạm đẩy ngã xuống giường, Uý Lam có chút gấp gáp xen lẫn mong chờ, hơi thở rối loạn, bộ ngực phập phồng lợi hại, hai tay ôm cổ Tằng Trạm chưa hề buông ra, đầu gật gật.
" Ừ, đúng là rất tức giận "
Tằng Trạm vui vẻ, cười nói " Tức giận mới tốt " Dứt lời anh lập tức cúi đầu ngậm lấy đôi môi anh đào của cô mút mát, bàn tay to lớn vuốt ve vòng eo mảnh khảnh của cô, từ từ dời lên phía trên, bắt trọn một bên vú phải, ra sức nhào nặn.
" Hừ...ừm.."
Uý Lam hừ một cái, cảm giác sữa đang chảy ra, Tằng Trạm cũng nhanh chóng phát hiện, dù sao sữa kia chảy trực tiếp lên lòng bàn tay anh.
Chắc con ăn no rồi? Tằng Trạm vừa cắn mút đầu lưỡi Uý Lam vừa nghĩ, giọng anh khàn khàn hỏi " Con ngủ rồi?"
Uý Lam thẹn thùng, cổ họng hưởng ứng ừ một tiếng đáp lại.
Tư tưởng xấu xa đột nhiên xẹt qua, Tằng Trạm nở nụ cười đáng khinh vén váy ngủ cô lên, ngắm nhìn thân thể lồi lõm mê người, nhất là khu tam giác thần bí, ngón tay lưu luyến mơn trớn từng chút một, tiếp đó trượt nhanh tới bầu ngực căng tròn, độ cong trên khoé môi càng treo cao, hai tay Tằng Trạm nắm lấy hai bên vú, bỏ thêm chút sức lực bóp...tia sữa trắng ngần liền phun trào.
Mặt Uý Lam đỏ như trái cà chín, cô tưởng chú muốn ăn, nên đêm nay cố tình chừa lại một chút. Cho dù không tình nguyện, nhưng mỗi lần nhớ tới ánh mắt khát khao của chú, khó tránh khỏi mềm lòng, nào ngờ...Uý Lam nhíu mày, hất tay Tằng Trạm ra, giận dỗi nói " Để dành cho chú, chú không ăn cũng đừng đạp hư chứ "
Thiệt là, trong tình huống lửa tình bùng cháy lại bị lời đứng đắn của cô chen ngang, Tằng Trạm quyết định tốc chiến tốc thắng, anh hấp tấp cởi quần lót nhỏ của cô xuống, ngón tay cứ vậy nhét vào, không ngờ cô nàng ẩm ướt!
Tằng Trạm cười hết sức gian xảo, vỗ vỗ cặp mông đầy đặn của Uý Lam, nhỏ giọng nói " Bé cưng ngoan, mở mắt xem tôi yêu em thế nào " Nâng mông cô lên, không có bất kỳ hành động dư thừa nào, chỉ một cú nhấp thúc thẳng cự vật vào hoa huyệt chật hẹp.
Đại khái đã mấy tháng hai người chưa quan hệ, bị côn thịt cực lớn cứ vậy xâm nhập, âm đạo co dãn hết mức cố nuốt lấy vật nam tính khổng lồ, rõ ràng mới sinh con xong, tại sao còn căng đến vậy?
Tằng Trạm cúi đầu, lòng bàn tay bao trọn bầu ngực nhào nặn, miệng ngậm chặt đầu nhũ, ừng ựng nuốt xuống chất lỏng ngọt ngào. Uý Lam chậm rãi ưỡn người, cơ thể thả lỏng để mặc anh bú mút...
Nhìn chú thật giống bé con, mỗi ngày nằm sấp trong ngực cô tham lam bú sữa, miệng tóp tép không ngừng nghỉ.
Hạ thân của anh vẫn luật động, chọc khuấy trong vùng nữ tính của cô, liên tiếp đâm vào rút ra, chỉ là động tác dù báo đạo lại không kém phần dịu dàng.
" Bé cưng, về sau tôi hứa không bao giờ giận em nữa " Tằng Trạm moi tim móc phổi nói lời chân thành tha thiết.
Uý Lam ngây ngô cười cười " Tôi biết "
Uý Lam xốc chăn, nhảy xuống giường, chạy như điên về phía Tằng Trạm, cả người vọt tới, hai chân kẹp lấy eo anh, cái miệng nhỏ nhắn chu ra hờn dỗi " Chú, tôi nhớ chú " Hai tay ghì chặt cổ anh, đôi môi không ngừng hôn hít.
" Tôi cũng nhớ em muốn chết " Tằng Trạm vừa nói vừa cười, bước nhanh về phía chiếc giường, dùng răng cắn nhẹ lên lỗ tai cô, thì thầm " Tôi không về nhà, em tức giận sao?"
Bị Tằng Trạm đẩy ngã xuống giường, Uý Lam có chút gấp gáp xen lẫn mong chờ, hơi thở rối loạn, bộ ngực phập phồng lợi hại, hai tay ôm cổ Tằng Trạm chưa hề buông ra, đầu gật gật.
" Ừ, đúng là rất tức giận "
Tằng Trạm vui vẻ, cười nói " Tức giận mới tốt " Dứt lời anh lập tức cúi đầu ngậm lấy đôi môi anh đào của cô mút mát, bàn tay to lớn vuốt ve vòng eo mảnh khảnh của cô, từ từ dời lên phía trên, bắt trọn một bên vú phải, ra sức nhào nặn.
" Hừ...ừm.."
Uý Lam hừ một cái, cảm giác sữa đang chảy ra, Tằng Trạm cũng nhanh chóng phát hiện, dù sao sữa kia chảy trực tiếp lên lòng bàn tay anh.
Chắc con ăn no rồi? Tằng Trạm vừa cắn mút đầu lưỡi Uý Lam vừa nghĩ, giọng anh khàn khàn hỏi " Con ngủ rồi?"
Uý Lam thẹn thùng, cổ họng hưởng ứng ừ một tiếng đáp lại.
Tư tưởng xấu xa đột nhiên xẹt qua, Tằng Trạm nở nụ cười đáng khinh vén váy ngủ cô lên, ngắm nhìn thân thể lồi lõm mê người, nhất là khu tam giác thần bí, ngón tay lưu luyến mơn trớn từng chút một, tiếp đó trượt nhanh tới bầu ngực căng tròn, độ cong trên khoé môi càng treo cao, hai tay Tằng Trạm nắm lấy hai bên vú, bỏ thêm chút sức lực bóp...tia sữa trắng ngần liền phun trào.
Mặt Uý Lam đỏ như trái cà chín, cô tưởng chú muốn ăn, nên đêm nay cố tình chừa lại một chút. Cho dù không tình nguyện, nhưng mỗi lần nhớ tới ánh mắt khát khao của chú, khó tránh khỏi mềm lòng, nào ngờ...Uý Lam nhíu mày, hất tay Tằng Trạm ra, giận dỗi nói " Để dành cho chú, chú không ăn cũng đừng đạp hư chứ "
Thiệt là, trong tình huống lửa tình bùng cháy lại bị lời đứng đắn của cô chen ngang, Tằng Trạm quyết định tốc chiến tốc thắng, anh hấp tấp cởi quần lót nhỏ của cô xuống, ngón tay cứ vậy nhét vào, không ngờ cô nàng ẩm ướt!
Tằng Trạm cười hết sức gian xảo, vỗ vỗ cặp mông đầy đặn của Uý Lam, nhỏ giọng nói " Bé cưng ngoan, mở mắt xem tôi yêu em thế nào " Nâng mông cô lên, không có bất kỳ hành động dư thừa nào, chỉ một cú nhấp thúc thẳng cự vật vào hoa huyệt chật hẹp.
Đại khái đã mấy tháng hai người chưa quan hệ, bị côn thịt cực lớn cứ vậy xâm nhập, âm đạo co dãn hết mức cố nuốt lấy vật nam tính khổng lồ, rõ ràng mới sinh con xong, tại sao còn căng đến vậy?
Tằng Trạm cúi đầu, lòng bàn tay bao trọn bầu ngực nhào nặn, miệng ngậm chặt đầu nhũ, ừng ựng nuốt xuống chất lỏng ngọt ngào. Uý Lam chậm rãi ưỡn người, cơ thể thả lỏng để mặc anh bú mút...
Nhìn chú thật giống bé con, mỗi ngày nằm sấp trong ngực cô tham lam bú sữa, miệng tóp tép không ngừng nghỉ.
Hạ thân của anh vẫn luật động, chọc khuấy trong vùng nữ tính của cô, liên tiếp đâm vào rút ra, chỉ là động tác dù báo đạo lại không kém phần dịu dàng.
" Bé cưng, về sau tôi hứa không bao giờ giận em nữa " Tằng Trạm moi tim móc phổi nói lời chân thành tha thiết.
Uý Lam ngây ngô cười cười " Tôi biết "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.