Chương 35
Lạc Nguyệt Thất Thất
27/09/2016
Tằng Trạm nhìn tới vỏ hộp mì ăn liền trên bàn liền nhíu mày hỏi " Em lại ăn cái này?"
Uý Lam đáng thương nói " Chú thật đáng ghét, ngày nào cũng không chịu về nấu cơm cho Uý Lam "
Tằng Trạm không nói tiếp, anh cũng không phải là bảo mẫu, nhưng nhìn tới khuôn mặt tràn đầy uỷ khuất của Uý Lam, anh liền mềm lòng. Tằng Trạm bước qua ôm cô ngồi lên ghế nhẹ giọng nói " Lần sau đừng ăn cái này nữa "
Uý Lam gật đầu, đôi mắt trông mong nhìn anh " Chú sẽ nấu cơm cho Uý Lam"
Tằng Trạm liếc nhìn cô, thầm nghĩ, nếu em là bà xã của tôi, mỗi ngày tôi sẽ nấu cho em, hai tay anh giữ chặt má cô, bốn mắt nhìn nhau, giọng anh trở nên nghiêm túc, hỏi " Em thích tôi không?"
Uý Lam vội trả lời " Ừ " Chú cho cô ăn, cho cô ở, còn đối với cô rất tốt, cô thích chú.
Tằng Trạm mỉm cười, dùng trán mình cọ cọ lên trán cô, nói " Tôi thích em "
Uý Lam gật gù " Uý Lam biết nha "
Tằng Trạm vờ kinh ngạc, cười hỏi " Làm sao em biết?"
" Nếu như không thích Uý Lam sẽ không đối với Uý Lam tốt như vậy " Tằng Trạm nhìn cô đầy hi vọng, cái miệng nhỏ nhắn thốt ra lời nói thật êm tai, nghe mà mát ruột mát gan, thế nhưng không ngờ cô lại nói tiếp " Nếu không chú sẽ không hôn tôi, càng sẽ không mò tôi "
Mò.... Tằng Trạm có chút xấu hổ, cô bé này luôn dùng từ....ừ thì đúng là anh có mò cô nhưng đều là những lúc cô ngủ say. Uý Lam nhỏ giọng nói thêm.
" Chú đừng cho là tôi không biết "
Tằng Trạm ngây người nhìn cô chằm chằm. Uý Lam tuy rằng trong cơn mơ màng, luôn cảm thấy có người sờ mó cơ thể mình, tuy không thể khẳng định chắc chắn nhưng cảm giác này vô cùng mãnh liệt. Uý Lam ngây thơ nhắc nhở.
" Thực ra, nếu mạnh hơn một chút sẽ thoải mái hơn "
Tằng Trạm cụp mắt, mặt nóng ran, cũng may nắm được trọng tâm câu nói của cô - phải mạnh thêm chút nữa! Không khí xung quanh bỗng chốc rơi vào yên lặng, một lúc sau Uý Lam nhịn không được hỏi
" Chừng nào chú mới cho tôi đi học? "
Tằng Trạm suy nghĩ một chút rồi đáp " Bây giờ là kỳ nghỉ đông, hay để học kỳ sau bắt đầu vào trung học học thử, sau đó năm tới thì học lại lần nữa "
Uý Lam khó hiểu nhìn anh, giơ hai ngón tay tinh tế ra hỏi " Học rồi học lại hai lần?"
Tằng Trạm gật đầu xác nhận " Em trước kia đọc sách rất ít, muốn học trong thành phố phải chịu khó một chút "
Uý Lam hài lòng với câu trả lời của anh, lật đật hứa " Chú yên tâm, tôi nhất định cố gắng học thật tốt "
Tằng Trạm cười cười đáp lại, anh không hy vọng cô học giỏi.... Càng ngu càng tốt,như vậy anh mới có thể yên tâm " Trước mắt em cứ học đỡ ở trường trung học thực nghiệm, bổ túc kiến thức căn bản, sau đó tôi sẽ cho em vào trường trung học tốt nhất "
Trường trung học tốt nhất, Uý Lam vui mừng, cười nói " Uý Lam biết rồi "Buổi tối hôm nay, Tằng Trạm nằm yên, chờ đợi cô gái nhỏ ngủ say, bắt đầu đưa tay mò vào trong áo cô, nắm lấy hai bầun gực sữa non mềm mát xa, miệng anh hơi hé, đầu lưỡi ẩm ướt đưa ra, liếm lên chiếc cổ láng mịn của cô, cảm giác một vật trơn trượt dính lên da, Uý Lam khó chịu xoay người né tránh, thân thể nhỏ nhắn chui rút vào lòng anh, kèm theo đó là tiếng 'Bốp' vang lên, Uý Lam lầu bầu mấy tiếng rồi ngủ tiếp.
Mặt Tằng Trạm bị bạt tay, lực đạo không nhỏ tí nào, nhất định đã sưng đỏ một mảng, anh cũng không để ý chỉ tập trung vào cô bé trước mặt, tư thế này thật hay, vừa có thể sờ, vừa có thể mút, nghe nói nước bọt cũng rất tốt cho quá trình phát dục, Tằng Trạm xê dịch người thấp xuống, để đầu mình đối diện ngực Uý Lam, hai tay đem áo cô vén lên, cũng may do cô nói ngủ chung với chú nóng quá nên mặc áo mỏng hơn, đúng là tiện nghi cho anh không ít.
Đầu ngực đỏ hồng lộ ra, điểm trên hai cái bánh bao nhỏ trắng nõn, đang trong thời kỳ phát dục, non nớt, mềm mại, tiếp xúc với khí lạnh, thoáng chốc hai đầu ngực co lại, dựng đứng, Tằng Trạm hít sâu, há miệng ngậm lấy đầu nhũ tiêm, môi túm lấy mút 'chậc chậc', tay còn lại nắm lấy đầu ngực bên kia, kéo kéo, xoay tròn, thỉnh thoảng lại bóp mạnh vài cái, nụ hoa thật mềm, tiếc là không có sữa. Hay đợi Uý Lam lớn thêm chút nữa, làm cho cô mang thai, như vậy thì... Nhưng bây giờ cô bé còn nhỏ quá, không thể cưỡng ép, nhịn xuống dục hoả trong lòng, anh đưa tay kéo lại áo cô, ráng nuôi thêm chút nữa.
Uý Lam đáng thương nói " Chú thật đáng ghét, ngày nào cũng không chịu về nấu cơm cho Uý Lam "
Tằng Trạm không nói tiếp, anh cũng không phải là bảo mẫu, nhưng nhìn tới khuôn mặt tràn đầy uỷ khuất của Uý Lam, anh liền mềm lòng. Tằng Trạm bước qua ôm cô ngồi lên ghế nhẹ giọng nói " Lần sau đừng ăn cái này nữa "
Uý Lam gật đầu, đôi mắt trông mong nhìn anh " Chú sẽ nấu cơm cho Uý Lam"
Tằng Trạm liếc nhìn cô, thầm nghĩ, nếu em là bà xã của tôi, mỗi ngày tôi sẽ nấu cho em, hai tay anh giữ chặt má cô, bốn mắt nhìn nhau, giọng anh trở nên nghiêm túc, hỏi " Em thích tôi không?"
Uý Lam vội trả lời " Ừ " Chú cho cô ăn, cho cô ở, còn đối với cô rất tốt, cô thích chú.
Tằng Trạm mỉm cười, dùng trán mình cọ cọ lên trán cô, nói " Tôi thích em "
Uý Lam gật gù " Uý Lam biết nha "
Tằng Trạm vờ kinh ngạc, cười hỏi " Làm sao em biết?"
" Nếu như không thích Uý Lam sẽ không đối với Uý Lam tốt như vậy " Tằng Trạm nhìn cô đầy hi vọng, cái miệng nhỏ nhắn thốt ra lời nói thật êm tai, nghe mà mát ruột mát gan, thế nhưng không ngờ cô lại nói tiếp " Nếu không chú sẽ không hôn tôi, càng sẽ không mò tôi "
Mò.... Tằng Trạm có chút xấu hổ, cô bé này luôn dùng từ....ừ thì đúng là anh có mò cô nhưng đều là những lúc cô ngủ say. Uý Lam nhỏ giọng nói thêm.
" Chú đừng cho là tôi không biết "
Tằng Trạm ngây người nhìn cô chằm chằm. Uý Lam tuy rằng trong cơn mơ màng, luôn cảm thấy có người sờ mó cơ thể mình, tuy không thể khẳng định chắc chắn nhưng cảm giác này vô cùng mãnh liệt. Uý Lam ngây thơ nhắc nhở.
" Thực ra, nếu mạnh hơn một chút sẽ thoải mái hơn "
Tằng Trạm cụp mắt, mặt nóng ran, cũng may nắm được trọng tâm câu nói của cô - phải mạnh thêm chút nữa! Không khí xung quanh bỗng chốc rơi vào yên lặng, một lúc sau Uý Lam nhịn không được hỏi
" Chừng nào chú mới cho tôi đi học? "
Tằng Trạm suy nghĩ một chút rồi đáp " Bây giờ là kỳ nghỉ đông, hay để học kỳ sau bắt đầu vào trung học học thử, sau đó năm tới thì học lại lần nữa "
Uý Lam khó hiểu nhìn anh, giơ hai ngón tay tinh tế ra hỏi " Học rồi học lại hai lần?"
Tằng Trạm gật đầu xác nhận " Em trước kia đọc sách rất ít, muốn học trong thành phố phải chịu khó một chút "
Uý Lam hài lòng với câu trả lời của anh, lật đật hứa " Chú yên tâm, tôi nhất định cố gắng học thật tốt "
Tằng Trạm cười cười đáp lại, anh không hy vọng cô học giỏi.... Càng ngu càng tốt,như vậy anh mới có thể yên tâm " Trước mắt em cứ học đỡ ở trường trung học thực nghiệm, bổ túc kiến thức căn bản, sau đó tôi sẽ cho em vào trường trung học tốt nhất "
Trường trung học tốt nhất, Uý Lam vui mừng, cười nói " Uý Lam biết rồi "Buổi tối hôm nay, Tằng Trạm nằm yên, chờ đợi cô gái nhỏ ngủ say, bắt đầu đưa tay mò vào trong áo cô, nắm lấy hai bầun gực sữa non mềm mát xa, miệng anh hơi hé, đầu lưỡi ẩm ướt đưa ra, liếm lên chiếc cổ láng mịn của cô, cảm giác một vật trơn trượt dính lên da, Uý Lam khó chịu xoay người né tránh, thân thể nhỏ nhắn chui rút vào lòng anh, kèm theo đó là tiếng 'Bốp' vang lên, Uý Lam lầu bầu mấy tiếng rồi ngủ tiếp.
Mặt Tằng Trạm bị bạt tay, lực đạo không nhỏ tí nào, nhất định đã sưng đỏ một mảng, anh cũng không để ý chỉ tập trung vào cô bé trước mặt, tư thế này thật hay, vừa có thể sờ, vừa có thể mút, nghe nói nước bọt cũng rất tốt cho quá trình phát dục, Tằng Trạm xê dịch người thấp xuống, để đầu mình đối diện ngực Uý Lam, hai tay đem áo cô vén lên, cũng may do cô nói ngủ chung với chú nóng quá nên mặc áo mỏng hơn, đúng là tiện nghi cho anh không ít.
Đầu ngực đỏ hồng lộ ra, điểm trên hai cái bánh bao nhỏ trắng nõn, đang trong thời kỳ phát dục, non nớt, mềm mại, tiếp xúc với khí lạnh, thoáng chốc hai đầu ngực co lại, dựng đứng, Tằng Trạm hít sâu, há miệng ngậm lấy đầu nhũ tiêm, môi túm lấy mút 'chậc chậc', tay còn lại nắm lấy đầu ngực bên kia, kéo kéo, xoay tròn, thỉnh thoảng lại bóp mạnh vài cái, nụ hoa thật mềm, tiếc là không có sữa. Hay đợi Uý Lam lớn thêm chút nữa, làm cho cô mang thai, như vậy thì... Nhưng bây giờ cô bé còn nhỏ quá, không thể cưỡng ép, nhịn xuống dục hoả trong lòng, anh đưa tay kéo lại áo cô, ráng nuôi thêm chút nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.