Chương 47
Lạc Nguyệt Thất Thất
24/10/2016
Thân thể Tần Cẩn ngày một tốt lên, Tần Thế Vinh liền thúc giục Tằng Trạm dẫn Tần Cẩn đi làng
du lịnh nghỉ dưỡng. Tần Cẩn cũng không muốn nhìn thấy Tần Thế Vinh, nên
hỏi nhỏ Tằng Trạm.
" Anh định đi bằng phương tiện gì?"
Tằng Trạm suy nghĩ một chút đáp " Anh định gọi thêm bạn bè đi cùng "
Tần Cẩn cũng thích đông người, nên vui vẻ đồng ý. Tằng Trạm thở phào nhẹ nhõm, anh không muốn để Uý Lam ở nhà một mình, chưa kể còn có một nhân vật nguy hiểm là Barbie, mang theo bên người an tâm hơn. Trở về nói cho Uý Lam, cô bé hớn hở nhảy cẫng lên, lắc lắc cánh tay anh hỏi.
" Đi chỗ nào?"
Nghe anh nói là làng du lịch, cô nhíu mày hỏi " Giống như thôn của tôi sao? "
Tằng Trạm lắc đầu " Đi thì biết "
Không thể chỉ mang theo một mình Uý Lam, Tằng Trạm gọi Cao Nhẫm và Barbie đi cùng, Tần Cẩn cũng dẫn theo hai người bạn thân, tính tình có chút ngạo mạn nhưng cũng khá hoà đồng. Đến nơi tụ họp, Uý Lam liền hối hận, toàn là người trưởng thành chỉ mình cô là trẻ con, không hợp chút nào. Tần Cẩn nhìn thấy Uý Lam, giơ tay xoa mặt cô nói
" Cô bé thật đáng yêu "
Bàn tay mảnh khảnh còn vừa nựng vừa nhéo vô cùng thích thú. Uý Lam không thấy chán ghét Tần Cẩn, nhưng cũng không tìm được lý do để thích cô. Cao Nhẫm liếc nhìn Tằng Trạm một cái rồi nói " Đây là cháu gái của tôi, từ nhỏ tới lớn đều do tôi chăm sóc, rất ngoan ngoãn " Nói xong kéo Uý Lam vào trong ngực mình, còn bế cô đặt lên đùi anh.
Lý do rất tốt, chỉ la..khuôn mặt Tằng Trạm bỗng biến đen. Uý Lam không thích Cao Nhẫm, cũng không muốn ngồi cùng anh. Cô giơ tay cầu cứu về phía Tằng Trạm, Cao Nhẫm vội ho khan một cái, nhéo eo Uý Lam, lớn tiếng nói " Chị vừa mới khen cháu đáng yêu là vị hôn thê của chú Tằng Trạm "
Vị hôn thê, Uý Lam quan sát Tần Cẩn, trong lòng một mảnh phiền muộn, chỉ là nỗi buồn này không biết duyên cớ do đâu. Tằng Trạm lườm nguýt Cao Nhẫm một hồi, rồi mới nhìn sắc mặt Uý Lam, Tằng Trạm có thể khẳng định cô bé có thích anh.
Barbie nhìn Uý Lam, hỏi " Uý Lam có đói bụng hay không? "
Tần Cẩn lặp lại " Uý Lam? Tên rất hay, khuôn mặt cũng xinh đẹp " Tiếp đó Tần Cẩn tựa đầu vào vai Tằng Trạm cười nói " Về sau chúng ta cũng sinh một cô bé đáng yêu giống vậy nhé "
Con gái ... Cao Nhẫm không nhịn được liền bật cười. Xe chạy được một lúc sắc mặt Uý Lam ngày càng khó coi, cô bé cũng chẳng còn lòng dạ nào bận tâm vị hôn thê, hay con gái gì đó ... Tằng Trạm sợ nhất ai so sánh Uý Lam là con mình, kêu chú đã khiến anh đủ chật vật...chứ đừng nói là con gái. Tằng Trạm không chút kiêng kỵ đưa tay xoa mặt Uý Lam, Uý Lam thoáng ngẩng đầu lên, một đôi mắt to đen láy, như bầu trời đêm đầy mê hoặc làm trái tim anh run rẩy. Tằng Trạm cười đùa.
" Anh muốn con trai, không muốn con gái "
Tần Cẩn đánh nhẹ lên người Tằng Trạm một cái, hờn dỗi " Tại sao anh có thể trọng nam khinh nữ như vậy "
Trong xe bắt đầu đem đề tài này ra thảo luận, Uý Lam bị say xe rất mệt, lại không thể ngủ trong lòng Tằng Trạm, đành đẩy Cao Nhẫm ra chui vào lòng Barbie nói " Anh Barbie, em muốn ngủ "
Tằng Trạm chợt nhớ ra cô bé bị say xe, nhìn Uý Lam ở trong lòng Barbie, Tằng Trạm rất không thích, ho khan vài cái, thừa dịp đẩy đầu Tần Cẩn đang tựa trên vai mình ra, nắm lấy eo Uý Lam nhấc bổng đặt lên đùi mình. Uý Lam nhìn vào mắt Tằng Trạm, hai tay nắm lấy áo anh, nhỏ giọng nức nở.
" Khó chịu "
Tần Cẩn ngẩn người, ngơ ngác nhìn Uý Lam, rồi lại nhìn Tằng Trạm, Tằng Trạm ngẩng đầu nhìn Tần Cẩn, nói " Lần trước đi cùng Cao Nhẫm, Uý Lam cũng dựa như vậy, cô bé bị say xe "
Thì ra là say xe, Tần Cẩn gật đầu đáp lại,say xe đúng là rất khó chịu, vội lấy trong túi ra một gói ô mai đưa cho Uý Lam nói " Ăn một chút sẽ thoải mái hơn "
Uý Lam nhìn bàn tay thon dài trắng nõn của Tần Cẩn, thắc mắc không biết tới khi nào cô mới được như vậy, cũng không buồn để ý Tần Cẩn, Uý Lam quay mặt vùi vào lồng ngực Tằng Trạm. Tằng Trạm biết cá tính Uý Lam vốn không thích nói nhiều, nên nhìn Tần Cẩn giải thích.
" Uý Lam không thích ăn trên xe "
Tần Cẩn đỏ mặt, đem ô mai cất đi. Làng du lịch cách thành phố G không quá xa, hơn hai giờ đi xe đã đến nơi. Uý Lam ở trong lòng Tằng Trạm an ổn say giấc, thời điểm xuống xe Uý Lam vẫn còn đang ngủ, Tằng Trạm cũng muốn tự mình an bài mọi việc cho Uý Lam, nhưng Cao Nhẫm ngăn lại ...Tằng Trạm hiện tại không thể đắc tội con gái của bí thư, Cao Nhẫm đoạt lấy Uý Lam trong tay Tằng Trạm nói " Được rồi, cậu dẫn Tần Cẩn đi xem phòng đi, để mình đưa Uý Lam đi ngủ "
Tằng Trạm bị bất ngờ, vừa muốn mở miệng phản đối, Cao Nhẫm liền nhắc nhở " Mình là chú cậu cũng là chú...nhưng cậu còn phải chiếu cố vợ của cậu nữa " Dứt lời liền ôm Uý Lam đi thẳng.
Uý Lam ở trong lòng Cao Nhẫm cũng dần tỉnh lại. Ai ôm cũng không thoải mái ấm áp được như chú, chỉ ở trong lòng chú cô mới cảm thấy yên tâm. Uý Lam bật khóc.
" Tôi muốn chú "
Tằng Trạm đã bị Tần Cẩn lôi đi, Cao Nhẫm phải nhận nhiệm vụ dỗ giành một cô bé, tâm trạng rất không vui. Barbie đứng gần đó nhìn theo bóng lưng cao lớn của Tằng Trạm thở dài.
" Anh định đi bằng phương tiện gì?"
Tằng Trạm suy nghĩ một chút đáp " Anh định gọi thêm bạn bè đi cùng "
Tần Cẩn cũng thích đông người, nên vui vẻ đồng ý. Tằng Trạm thở phào nhẹ nhõm, anh không muốn để Uý Lam ở nhà một mình, chưa kể còn có một nhân vật nguy hiểm là Barbie, mang theo bên người an tâm hơn. Trở về nói cho Uý Lam, cô bé hớn hở nhảy cẫng lên, lắc lắc cánh tay anh hỏi.
" Đi chỗ nào?"
Nghe anh nói là làng du lịch, cô nhíu mày hỏi " Giống như thôn của tôi sao? "
Tằng Trạm lắc đầu " Đi thì biết "
Không thể chỉ mang theo một mình Uý Lam, Tằng Trạm gọi Cao Nhẫm và Barbie đi cùng, Tần Cẩn cũng dẫn theo hai người bạn thân, tính tình có chút ngạo mạn nhưng cũng khá hoà đồng. Đến nơi tụ họp, Uý Lam liền hối hận, toàn là người trưởng thành chỉ mình cô là trẻ con, không hợp chút nào. Tần Cẩn nhìn thấy Uý Lam, giơ tay xoa mặt cô nói
" Cô bé thật đáng yêu "
Bàn tay mảnh khảnh còn vừa nựng vừa nhéo vô cùng thích thú. Uý Lam không thấy chán ghét Tần Cẩn, nhưng cũng không tìm được lý do để thích cô. Cao Nhẫm liếc nhìn Tằng Trạm một cái rồi nói " Đây là cháu gái của tôi, từ nhỏ tới lớn đều do tôi chăm sóc, rất ngoan ngoãn " Nói xong kéo Uý Lam vào trong ngực mình, còn bế cô đặt lên đùi anh.
Lý do rất tốt, chỉ la..khuôn mặt Tằng Trạm bỗng biến đen. Uý Lam không thích Cao Nhẫm, cũng không muốn ngồi cùng anh. Cô giơ tay cầu cứu về phía Tằng Trạm, Cao Nhẫm vội ho khan một cái, nhéo eo Uý Lam, lớn tiếng nói " Chị vừa mới khen cháu đáng yêu là vị hôn thê của chú Tằng Trạm "
Vị hôn thê, Uý Lam quan sát Tần Cẩn, trong lòng một mảnh phiền muộn, chỉ là nỗi buồn này không biết duyên cớ do đâu. Tằng Trạm lườm nguýt Cao Nhẫm một hồi, rồi mới nhìn sắc mặt Uý Lam, Tằng Trạm có thể khẳng định cô bé có thích anh.
Barbie nhìn Uý Lam, hỏi " Uý Lam có đói bụng hay không? "
Tần Cẩn lặp lại " Uý Lam? Tên rất hay, khuôn mặt cũng xinh đẹp " Tiếp đó Tần Cẩn tựa đầu vào vai Tằng Trạm cười nói " Về sau chúng ta cũng sinh một cô bé đáng yêu giống vậy nhé "
Con gái ... Cao Nhẫm không nhịn được liền bật cười. Xe chạy được một lúc sắc mặt Uý Lam ngày càng khó coi, cô bé cũng chẳng còn lòng dạ nào bận tâm vị hôn thê, hay con gái gì đó ... Tằng Trạm sợ nhất ai so sánh Uý Lam là con mình, kêu chú đã khiến anh đủ chật vật...chứ đừng nói là con gái. Tằng Trạm không chút kiêng kỵ đưa tay xoa mặt Uý Lam, Uý Lam thoáng ngẩng đầu lên, một đôi mắt to đen láy, như bầu trời đêm đầy mê hoặc làm trái tim anh run rẩy. Tằng Trạm cười đùa.
" Anh muốn con trai, không muốn con gái "
Tần Cẩn đánh nhẹ lên người Tằng Trạm một cái, hờn dỗi " Tại sao anh có thể trọng nam khinh nữ như vậy "
Trong xe bắt đầu đem đề tài này ra thảo luận, Uý Lam bị say xe rất mệt, lại không thể ngủ trong lòng Tằng Trạm, đành đẩy Cao Nhẫm ra chui vào lòng Barbie nói " Anh Barbie, em muốn ngủ "
Tằng Trạm chợt nhớ ra cô bé bị say xe, nhìn Uý Lam ở trong lòng Barbie, Tằng Trạm rất không thích, ho khan vài cái, thừa dịp đẩy đầu Tần Cẩn đang tựa trên vai mình ra, nắm lấy eo Uý Lam nhấc bổng đặt lên đùi mình. Uý Lam nhìn vào mắt Tằng Trạm, hai tay nắm lấy áo anh, nhỏ giọng nức nở.
" Khó chịu "
Tần Cẩn ngẩn người, ngơ ngác nhìn Uý Lam, rồi lại nhìn Tằng Trạm, Tằng Trạm ngẩng đầu nhìn Tần Cẩn, nói " Lần trước đi cùng Cao Nhẫm, Uý Lam cũng dựa như vậy, cô bé bị say xe "
Thì ra là say xe, Tần Cẩn gật đầu đáp lại,say xe đúng là rất khó chịu, vội lấy trong túi ra một gói ô mai đưa cho Uý Lam nói " Ăn một chút sẽ thoải mái hơn "
Uý Lam nhìn bàn tay thon dài trắng nõn của Tần Cẩn, thắc mắc không biết tới khi nào cô mới được như vậy, cũng không buồn để ý Tần Cẩn, Uý Lam quay mặt vùi vào lồng ngực Tằng Trạm. Tằng Trạm biết cá tính Uý Lam vốn không thích nói nhiều, nên nhìn Tần Cẩn giải thích.
" Uý Lam không thích ăn trên xe "
Tần Cẩn đỏ mặt, đem ô mai cất đi. Làng du lịch cách thành phố G không quá xa, hơn hai giờ đi xe đã đến nơi. Uý Lam ở trong lòng Tằng Trạm an ổn say giấc, thời điểm xuống xe Uý Lam vẫn còn đang ngủ, Tằng Trạm cũng muốn tự mình an bài mọi việc cho Uý Lam, nhưng Cao Nhẫm ngăn lại ...Tằng Trạm hiện tại không thể đắc tội con gái của bí thư, Cao Nhẫm đoạt lấy Uý Lam trong tay Tằng Trạm nói " Được rồi, cậu dẫn Tần Cẩn đi xem phòng đi, để mình đưa Uý Lam đi ngủ "
Tằng Trạm bị bất ngờ, vừa muốn mở miệng phản đối, Cao Nhẫm liền nhắc nhở " Mình là chú cậu cũng là chú...nhưng cậu còn phải chiếu cố vợ của cậu nữa " Dứt lời liền ôm Uý Lam đi thẳng.
Uý Lam ở trong lòng Cao Nhẫm cũng dần tỉnh lại. Ai ôm cũng không thoải mái ấm áp được như chú, chỉ ở trong lòng chú cô mới cảm thấy yên tâm. Uý Lam bật khóc.
" Tôi muốn chú "
Tằng Trạm đã bị Tần Cẩn lôi đi, Cao Nhẫm phải nhận nhiệm vụ dỗ giành một cô bé, tâm trạng rất không vui. Barbie đứng gần đó nhìn theo bóng lưng cao lớn của Tằng Trạm thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.