Cẩm Tú Đích Nữ

Quyển 2 - Chương 271: Kẻ đứng sau

Túy Phong Ma

09/03/2017

Trữ Tú Cung.

Hôm nay Hoàng hậu cũng không như ngày thường ngồi ở trên phượng ỷ, bởi vì trong điện trừ bà ta còn có Tây Thái Hậu, làm Hoàng hậu, tuy là mẫu nghi thiên hạ, nhưng vẫn là chữ ‘hiếu’ đi đầu, bà ta ở trước mặt Tây Thái Hậu vẫn phải đóng vai nàng dâu hiếu thuận.

Tứ hoàng tử cùng Lễ Bộ Thượng Thư trước sau đi vào trong điện, hành lễ với Tây Thái Hậu và Hoàng hậu, sau đó đem bảng danh sách đưa cho cung nữ, để cho Hoàng hậu xem qua.

Hoàng hậu nhìn bảng danh sách các tú nữ sau này sẽ vào cung tranh sủng với mình, đáy mắt lộ ra vô hạn ghen ghét, nhưng trên mặt vẫn duy trì hình tượng quốc mẫu, tươi cười đoan trang nhận lấy tập danh sách.

Dựa theo quy củ, Hoàng hậu xem qua danh sách trước, loại bỏ một vài người không đủ tư cách, sau đó lại trình Thái Hậu xem qua, đây chẳng qua cũng chỉ là hình thức, phần lớn yêu cầu đã được Lễ bộ sắp xếp xong.

Nhưng hôm nay Thái Hậu ở đây, cho nên Hoàng hậu sau khi nhận lấy bảng danh sách, vẫn ngẩng đầu nhìn Tây Thái Hậu, thanh âm khiêm cung nói: "Mẫu hậu, Lễ bộ đưa lên bảng danh sách tú nữ này, nhi tức còn chưa xem qua, chi bằng người xem thử bảng danh sách này xem tú nữ lần này có hợp cách hay không?"

Tây Thái Hậu là mẹ ruột của Minh Đế, xuất thân phi thường hèn mọn, lúc trước chính là một cung nữ của Thượng Cung cục, nhưng bởi vì dung tư vô cùng xuất sắc, được tiên hoàng ngẫu nhiên nhìn đến, lâm hạnh vài lần, mà cái bụng của bà cũng không chịu thua kém ai, lần đầu tiên được tiên đế lâm hạnh liền sanh ra Minh Đế đứa con trai này, từ cung nữ thăng làm quý nhân, sau lại được tiên đế lâm hạnh một lần, lại sinh thêm một nữ nhi, lại thăng lên chức tần phi.

Nhưng rốt cuộc bởi vì xuất thân hèn mọn, sau lưng không có chỗ dựa, ở trong hậu của tiên đế mỹ nữ như mây, tần vị không coi là cái gì, rất nhanh bà đã bị tiên đế quên mất, cũng may Minh Đế không chịu thua kém, cuối cùng ở tình cảnh hỗn loạn đoạt được ngôi vị hoàng đế, phong bà làm Thái Hậu.

Nhưng vài năm nay ở trong cung, bởi vì thân phận thấp kém, bị người cô lập kỳ thị, lòng tự ti của Tây Thái Hậu phi thường nghiêm trọng, cho đến khi nhi tử ngồi trên đế vị, bà trở thành Thái Hậu vạn người tôn kính, trong cung điện tràn ngập sự nịnh hót, bà cũng dần dần đẩy lùi sự tự ti.

Chính vì như vậy, trang phục của Tây Thái Hậu đều lấy họa tiết đại phú đại quý, kim ngân vờn quanh, một đoàn vui mừng là họa tiết chính, vừa vặn bù lại những ngày khốn cùng lúc trước, lúc này trên đầu Tây Thái Hậu mang mũ quan bằng vàng ròng được khảm hồng lam bảo thạch, trên người mặc xiêm y đỏ thẫm thiêu chữ vạn phúc, trước ngực là hai sợi dây chuyền ngọc bích thật dài, hai bên tay còn mang theo hai chiếc nhẫn bảo thạch lớn, khuôn mặt vàng vọt gầy yếu lúc trước sau hai mươi năm bảo dưỡng nay nhìn hơi có vẻ phúc hậu, cả người nhìn từ xa vẫn là rất phú quý hoa lệ.

Lúc này, bà nhìn Hoàng hậu cười, hai tay đặt trên đùi nói: "Theo quy củ, bảng danh sách này nên để Hoàng hậu con xem trước, Bổn cung tuy ngồi ở chỗ này, cũng không phải muốn cùng con giành quyền, con cứ xem qua trước, sau lại cho Bổn cung nhìn qua là được rồi."



Bởi vì bản thân chưa từng được làm Hoàng hậu, Tây Thái Hậu đối với vị Hoàng hậu từ Quý Phi thăng lên Hoàng hậu này, có một loại đồng mệnh tương liên, đối với nàng ta đặc biệt yêu thích.

Nghe vậy, Hoàng hậu vô cùng dịu ngoan gật đầu, cầm lấy quyển sổ, đôi mắt hàm chứa ghen ghét giở từng trang mà nhìn, xem xét tên tuổi, gia thế, xuất thân của các tú nữ này.

Những người sẽ trúng cử trên cơ bản trong lòng bà ta đã biết, cho đến khi lật đến trang cuối cùng, nhìn tới cái tên được viết ngay ngắn bằng bút lông kia:

An Bá phủ, đích trưởng nữ, Thẩm thị Vân Khanh, năm nay vừa mới 15. . . . . .

Nhìn đến tên này, ngón tay của Hoàng hậu không tự chủ nắm chặt lại, sau khi thánh chỉ tuyển tú được ban ra, bà ta liền cho người đi thăm dò tuổi tác của Thẩm Vân Khanh, rõ ràng còn mấy tháng nữa nàng mới cập kê, tại sao trên bảng danh sách đột nhiên xuất hiện tên của Thẩm Vân Khanh.

Nhớ tới dung mạo của Thẩm Vân Khanh, trong lòng Hoàng hậu liền sinh ra một cỗ tức giận, ngón tay trên giấy nhẹ lướt qua, ngẩng đầu nhìn Lễ Bộ Thượng Thư, trong mắt có chút khí thế bức người, môi đỏ mọng hơi nhếch lên, "Lâm đại nhân, Bổn cung cảm thấy bảng danh sách này có chút không ổn."

Lễ Bộ Thượng Thư ngày hôm qua đã đem danh sách nhìn một lần, xác nhận không có sai lầm mới đem cất, hôm nay liền trực tiếp lấy ra trình cho Hoàng hậu, trên mặt mang theo nghi hoặc, hỏi: "Hạ quan đã xác nhận qua bảng danh sách này, không biết trong đó còn có chỗ nào thiếu sót, xin nương nương chỉ điểm?"

Hoàng hậu nhìn dáng vẻ của hắn tựa hồ không biết mình sai ở đâu, cơn giận trong lòng liền tăng thêm ba phần, giơ cao bảng danh sách, lạnh lùng nói: "Cái tên cuối cùng trong danh sách là tên của đích trưởng nữ An bá phủ, theo Bổn cung biết, Vận Ninh quận quân tựa hồ còn chưa cập kê!"

Vận Ninh quận quân?

Lễ Bộ Thượng Thư lúc này càng cảm thấy mờ mịt, hôm qua khi hắn xem xét, không có tên này, người chưa tới tuổi hắn nhất định sẽ không viết lên, nhưng mà cái tên này làm sao có thể ở trong đó?

Hắn vội vàng tiến lên phía trước, tiếp nhận bảng danh sách Hoàng hậu cho người đưa tới, giở từng trang một, cuối cùng tầm mắt dừng ở trang cuối cùng, trong lòng đã biết một chút manh mối, lập tức khom người nói: "Hoàng hậu nương nương, tên của Vận Ninh quận quân ngay từ đầu tuyệt đối không ở trên danh sách, người xem, những người được đề cập trong này, đều là dựa theo tước vị quyền thế mà sắp xếp, mà Vận Ninh quận quân là trưởng nữ của An Bá, hẳn là phải xếp ở những trang đầu, tuyệt đối không có khả năng lại lọt vào trang cuối cùng, Lễ bộ mặc dù không dám nói mọi sự chu toàn, nhưng những chuyện này tuyệt sẽ không tính sai."



"Vậy ý của ngươi là, có người đem tên của Vận Ninh quận quân thêm vào?" Hoàng hậu nghe xong lời giải thích của Lễ Bộ Thượng Thư, cũng nhớ rõ vừa rồi khi mình lật xem, đúng là dựa theo trình tự mà hắn nói.

"Mặc dù còn chưa điều tra rõ, nhưng trong hồ sơ của Hộ bộ có ghi lại, vi thần tuyệt sẽ không làm ra loại chuyện lấy đá đập chân mình." Lễ Bộ Thượng Thư vội vàng biện minh cho bản thân, phải biết rằng, loạn thêm tên tú nữ, cũng là một tội khi quân, hắn chỉ là một tiểu quan, không dám tùy tiện lĩnh tội danh này.

"Bảng danh sách này luôn do ngươi bảo quản nghiêm mật, làm sao có thể có người tùy tiện sửa đổi?" Hoàng hậu hiển nhiên đối với lời của hắn vẫn có chút hoài nghi.

Tứ hoàng tử ngồi ở một bên, khi Hoàng hậu phát hiện ở trang cuối cùng xuất hiện tên của Vân Khanh, sâu trong đôi mắt tối tăm nổi lên một tia hàn ý, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, nghe Hoàng hậu cùng Lễ Bộ Thượng Thư nói chuyện, hắn lúc ấy lại cảm thấy kỳ quái, có điều. . . . . . Có thể là do mẫu hậu bày mưu đặt kế mà thêm vào, nên lúc đầu hắn cũng không mở miệng, hiện tại xem ra, Hoàng hậu căn bản là không biết chuyện này, còn rất kiêng kị việc Vân Khanh tiến cung, vậy bên trong tất có người khác bày trò.

Lễ Bộ Thượng Thư âm thầm nhớ lại, sau khi đem bảng danh sách bỏ vào ngăn kéo khóa lại, mình lại đi vào trong phòng, cũng không có dấu hiệu có người khác đột nhập, duy chỉ có Hộ bộ lang trung Cảnh Hựu Thần, lúc ấy sau khi hắn đi vào, mình đi ra ngoài một hồi, hắn an vị ở bên trong, nói là muốn xem bảng danh sách một chút.

Nhớ tới khi mình cùng Cảnh Hựu Thần nói trên danh sách có tên muội muội của hắn, dáng vẻ đặc biệt vui vẻ của Cảnh Hựu Thần càng khiến Lễ Bộ Thượng Thư nghi ngờ, cảm thấy sự vui vẻ của hắn lúc ấy không phải đơn giản như vậy.

Kỳ thật lúc ấy Cảnh Hựu Thần chỉ là tùy ý nhìn xem sau khi muội muội mình tiến cung sẽ có đối thủ là ai, cũng có thể để cho nàng sau khi vào cung cẩn thận một chút, nhưng mà ở trong mắt Lễ Bộ Thượng Thư, hơn nữa giờ này khắc này đã phát sinh sự việc, khiến hắn không thể không nghi ngờ.

Ngay vào lúc hắn đang do dự có nên nói việc này ra hay không, thì Tây Thái Hậu vẫn ngồi nghe ở phía trên cũng lên tiếng, "Lễ Bộ Thượng Thư, việc tuyển tú nữ, là đại sự quan hệ đến quốc gia xã tắc, ngươi nào có thể qua loa như vậy, có phải đây là lỗi của ngươi, lại cố ý nói là có người khác thêm vào?"

Lễ Bộ Thượng Thư biết Tây Thái Hậu là mẹ ruột của Minh Đế, nếu khi Minh Đế đi thỉnh an, Tây Thái Hậu nói với Minh Đế gì đó, rất có thể khiến bệ hạ mất hứng trị tội của hắn, vì thế cũng không để ý nhiều như vậy, dù sao cái mũ của hắn vẫn quan trọng hơn, hắn lập tức mở miệng biện minh nói: "Tây Thái Hậu, Hoàng hậu, xin hai vị nương nương minh giám a, vi thần nhậm chức Lễ bộ, cho tới bây giờ đều dựa theo quy củ làm việc, lần này danh sách sự thật là kỳ quái, hôm qua sau khi hạ thần tan ca, liền đặt danh sách ở trong tủ khóa kỹ, cho đến sáng sớm hôm nay mới lấy ra, trên đường trừ Cảnh lang trung từng mượn bảng danh sách xem qua một lúc, cũng không có ai chạm vào bảng danh sách này."

"Cảnh Hựu Thần?" Hoàng hậu vừa nghe đến tên của hắn, hàng chân mày liền mang theo một tia tức giận, lần đó nếu không phải tại hắn đưa lên cái kế sách chọn thiếp gì đó thì làm sao có đợt tuyển tú này, "Lại là chuyện tốt do hắn làm?!"

Thẩm Vân Khanh có vẻ ngoài tuyệt sắc như vậy, lại có năm phần giống nữ tử yêu mị kia, nếu tiến cung, còn không biết trái tim của bệ hạ có thể toàn bộ chạy đến trên người nàng hay không, Cảnh Hựu Thần này, đem muội muội của mình đưa vào còn chưa đủ, còn muốn đem Thẩm Vân Khanh đưa vào theo, là muốn đá bà ta hạ đài sao?!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cẩm Tú Đích Nữ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook