Cẩm Tú Đỉnh

Chương 11

Thần Vụ Quang

27/09/2022

Trần mẫu thấy Mục Thư Du yên lặng thì lại nói tiếp: “Thái phi chắc không nhớ trưởng tử của vương gia Tín Thư, hôm nào đó để hắn dẫn theo hài tử đến thỉnh an, như vậy vừa có thể giúp Thái phi có lý do nóichuyện với Hoàng hậu, cũng có thể để cho tiểu hài tử trông thấy tổ mẫu.”

Đúng vậy,con trai của trưởng tử Bình Khánh vương không phải cũng là cháu nàng sao, rốt cuộc nàng cũng đã làm bà nội rồi, lúc vừa vào vương phủ cũng có gặp qua, chỉ là nàng không nhớ kỹ.

“Di mẫu, trừ cách đó ra không còn biện pháp nào khôi phục tước vị phong hào sao? Để Tín Thư nhờ sựgiúp đỡ của các đại thần trong triều không được sao, hoặc là nhờ những bằng hữu tốt mà vương gia khi còn sống giao thiệp, chuyện như vậy tự ta nói với Hoàng hậu, sợ là Hoàng hậu cũng sẽ không can thiệp vào triều chính.” Kỳ thật Mục Thư Du không muốn gánh cái gánh nặng này, dù cho có phải sống cần kiệm một chút nàng cũng không muốn phải đi cầu xin Tần Thừa Thích.

“Thái phi, nếu có thể nghĩ ra biện pháp khác ta đã sớm nghĩ, chỉ là Hoàng thượng bên này vẫn không để cho mọi người biết ngài ấy muốn cái gì, cả vương phủ gồm chủ tử và nô tài hơn ba trăm người, dân phụ vốn muốn tăng thu giảm chi chút ít, nhưng có chủ tử nào bên cạnh lại chỉ có vài người hầu hạ đâu? Thái phi dù không nể mặt người chết, cũng hãy nể tình bọn nhỏ đang dựa vào ngài mà sống, con của Lưu trắc phi mới năm tuổi, còn có nhiều tôn nữ tôn tử nữa, Thái phi hãy cầu xin Hoàng hậu giúp dùm.” Trần mẫu nói xong, mặt đầy nước mắt, Như Lan, Như Ý vội vàng giúp bà lau đi.

“Di mẫu đừng đau lòng, Thư Du sẽ cố hết sức, bất quá cũng chỉ có thể thử xem, không thể nóng vội, nếu không đành tìm cách khác.”

“Dân phụ cũng biết chuyện này là làm khó cho Thái phi, những chuyện làm rạng rỡ tổ tông này nên là chuyện của nam nhân, Tín Thư từ nhỏ ăn sung mặc sướng, lại là hoàng thất quý tộc, vương gia còn vì xã tắc lập được đại công, nên trước giờ nó chưa từng chịu cực khổ, thành thử nhất thời không làm được gì, đành phải phiền Thái phi quan tâm.” Tâm tình Trần mẫu bình tĩnh hơn rất nhiều, nói ra thì thật khó xử, đơn giản mà nói là các con trai của Bình Khánh vương đều không ai bằng ai, không có người nào dùng được.

Chờ Trần mẫu đi rồi, Mục Thư Du khó tránh khỏi thở dài, trong lòng suy nghĩ nên giải quyết sự việc này thế nào.

Lại qua mấy ngày, vết thương trên đùi nàng đã tốt lên rất nhiều, không còn khó khăn trong việc đi lại nữa, Mục Thư Du liền quyết định tạm thời đến chỗ Hoàng hậu thăm dò một chút, cũng may Tần Thừa Thích từ sau hôm đó không tới làm phiền nàng nữa, điều này cũng khiến cho nàng nhẹ nhõm không ít.

Khi đến chỗ Hoàng hậu, nàng thấy trong phòng đầy người, ngày thường vào giờ này đã thỉnh an xong, vì sao hôm nay còn chưa rời đi, Mục Thư Du mặc dù cảm nghi hoặc nhưng vẫn thi lễ với Hoàng hậu trước.

“Thái phi bị thương, Hoàng thượng đã sớm dặn dò Thái phi không cần thi lễ, mau đỡ Thái phi ngồi xuống.” Hoàng hậu mau cho người đi đỡ Mục Thư Du, lập tức để cung nhân dâng trà lên.

“Tạ ơn Hoàng hậu, Hoàng hậu sao hôm nay nơi này lại náo nhiệt như vậy?”

“Ta đã nói là người rất có phúc khí, thật sự là có chuyện tốt, Thư Yến còn không mau nói cho Thái phi chuyện vui của ngươi, Thái phi ở Hòa Ninh điện buồn chán mấy ngày qua cũng nên để cho người cùng vui mừng đi.”



Mục Thư Yến vội vàng đứng dậy, đi đến trước mặt Mục Thư Du, khuôn mặt khó giấu sự vui sướng: “Bẩm Thái phi, mấy ngày trước Hoàng thượng nghe nói thần thiếp bị kinh sợ nên tới Hòa Ninh thăm thần thiếp một chút, ngài ấy còn an ủi thần thiếp một hồi, không chỉ thế còn cho người ban cho thần thiếp một cái ngọc chẩm (1) để an thần xua đuổi kinh hãi, hôm nay đúng dịp mang tới cho mọi người xem.”

Dứt lời cung nhân đã mang ngọc chẩm tới trước mặt Mục Thư Du.

Quả nhiên rất tinh xảo, nhất định là được làm từ bàn tay của người có tay nghề giỏi, Mục Thư Du cầm ngọc chẩm ở trong tay tinh tế xem xét.

“Sao muội không nói chuyện vui lớn hơn đi, còn ở đó mà giả vờ thần bí!” Vương chiêu hoa ở bên cạnh đitới cười khẽ đẩy Mục Thư Yến, phẩm cấp của nàng ta cùng Mục Thư Yến giống nhau, đều là tam phẩm.

Vẻ vui mừng trên mặt Mục Thư Yến càng tăng thêm: “Hôm nay phải để tùy ý mọi người trêu chọc rồi, bẩm Thái phi, Hoàng thượng sau khi ban thưởng ngọc chẩm cho thần thiếp còn tấn phong thần thiếp làm Ngọc Thục nghi.”

Mục Thư Du ngoài kinh ngạc ra cũng thấy rất vui mừng, được ban thưởng ngọc chẩm đã là hiếm có, còn được tấn phong, Thục nghi là tam phẩm, tăng phẩm cấp nhanh thật. Điều này cho thấy Tần Thừa Thích rất sủng ái Mục Thư Yến, chuyện này khiến những người muốn ở phía sau giở trò cũng phải suy nghĩ thật kỹ.

“thật là một tin vui cho Ngọc Thục nghi.” Mục Thư Du cũng đứng lên.

“Thái phi và Ngọc Thục nghi vốn là tỷ muội một nhà, nên cùng vui mới đúng, trong cung vốn chỉ có mộtvị Thục nghi, hiện tại lại thêm một vị, Ô Thục nghi xem như là có thêm bạn rồi.” Vương Chiêu hoa vừa nói vừa liếc về phía đối diện, nhoẻn miệng cười vui vẻ.

Lúc này Mục Thư Du mới chú ý tới một vị phi tần lạ mặt, nhìn dáng vẻ tiểu mỹ nhân long lanh tinh tế như tượng điêu khắc, đẹp thì đẹp rồi nhưng khí chất lạnh lùng thoát tục kia thật là làm cho người ta tán thưởng.

“Là bản cung sơ xuất quên nói cho Thái phi, Ô Thục nghi khuê danh là Nhạc Song, vì ngày thường muội ấy không thích náo nhiệt nên bản cung cũng để muội ấy tùy ý.”

Khi Hoàng hậu nói chuyện, Ô thục nghi đã thi lễ với Mục Thư Du, vẻ mặt vẫn rất lạnh lùng.



“Ô Thục nghi không muốn cùng người trần mắt thịt chúng ta làm bạn, suốt ngày chỉ đọc sách trồng hoa, thanh nhã vô cùng! Hôm nay chỉ sợ cũng vì nghe thấy chuyện này, muốn nhìn thấy phong thái của Ngọc thục nghi mới bước ra khỏi Tĩnh điện của mình” Vương chiêu hoa nói xong thì cười.

“đã sớm nghe nói Ô Thục tinh thông hiểu kim cổ, hôm nay vừa thấy quả nhiên là khí chất phi phàm.” Mục Thư Du thật lòng khen ngợi.

Ô Thục nghi nghe xong cũng chỉ đáp: “Thái phi quá khen.”

Lúc này Hoàng hậu mới cười nói: “Bản cung cũng đã sớm nghe người ta nói Thái phi và Ô Thục nghi có chỗ giống nhau, bây giờ hai người đứng chung một chỗ mới nhìn ra, cả hai đều mang theo hàn khí bức người, tuy nhiên Thái phi thì có nhiều sức sống hơn, không giống như Ô Thục nghi còn nhỏ tuổi lại nhất mực yên tĩnh tao nhã.”

Mọi người bị phân tích thú vị của Hoàng hậu làm cho tức cười, không khí khách sáo lập tức tản đi.

“Hôm nay có đông đủ mọi người, bản cung còn có một việc phải nói, từ ngày mai tới ngày mười lăm mọi người không cần tới thỉnh an, bản cung muốn tụng kinh cầu phúc, mọi người cũng có thể thoải mái mộtchút.”

Những người khác nghe thấy đều cảm thấy rất tốt, cũng rất mừng vì có thể ngủ nướng thêm một chút, không cần tới đây rồi về lăn qua lăn lại, chỉ có Mục Thư Du cuống cuồng, chuyện phong hào tước vị trong vương phủ không thể kéo dài như vậy được đâu.

Lại qua nửa ngày vẫn không thấy mọi người có ý định rời đi, do dự hết lần này đến lần khác nàng quyết định hay là nói ra đi thôi.

“Thần thiếp có một chuyện muốn nói với Hoàng hậu.”

“Thái phi cứ nói.” Hoàng hậu mỉm cười nhìn Mục Thư Du.

“Bẩm Hoàng hậu, thần thiếp rời vương phủ nhiều ngày, cộng việc trong phủ xử lý sơ xài, bất quá bọn nhỏ có hiếu tâm, từ sau khi thần thiếp bị thương thì liên tục muốn tới thăm thần thiếp, thần thiếp bận tâm trong cung có nhiều bất tiện nên không đồng ý. Chỉ là mấy ngày trước đây Trần mẫu tiến cung nóinhững hài tử này vì chuyện này mà càng thêm bất an, chuyện này kính xin Hoàng hậu giúp đỡ thần thiếp đưa ra chủ ý.” Mục Thư Du nói chuyện rất khéo léo, nếu Hoàng hậu đồng ý chuyện cho nàng trở về vương phủ thì việc phong hào để lần sau tiến cung lại nói tiếp, nếu như cho người tới gặp mình thìgặp xong nàng cũng có cơ hội để đề cập tới, hơn nữa cũng có thể từ chuyện này nhìn ra thái độ của Hoàng hậu đối với Triệu gia.

Hoàng hậu nghe vậy gật đầu trầm tư trong chốc lát rồi nói: “Kỳ thật Bình Khánh vương vốn là biểu thúc của Hoàng thượng, bản cung khi còn nhỏ từng cùng Tín Thư chơi đùa, cũng coi như là gần gũi, bọn họ có lòng hiếu thảo như vậy, bản cung cũng không nên bác bỏ, vừa khéo bản cung cũng muốn gặp họ, để cho Tín Thư và mấy huynh đệ con vợ cả của Bình Khánh vương gia ngày mai vào giờ này đến chỗ của bản cung đi, đến lúc đó cho bọn họ thỉnh an Thái phi. Đúng rồi, hài tử cũng dẫn đến luôn đi, chuyện cầu phúc lui về sau một ngày cũng được.”. T

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cẩm Tú Đỉnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook