Chương 30: Ăn ‘Bánh’ (H)
Ly Lộc Lộc
13/10/2024
Nhan Nặc đỏ mặt, không dám nhìn người đàn ông. Thấy anh đứng dậy, Nhan Nặc tưởng anh "ăn bánh ngọt xong rồi", chỉnh lại váy bị Cố Diệc Thần làm nhăn định rời đi, nhưng không ngờ Cố Diệc Thần không buông tha cho cô, mà đặt một miếng bánh ngọt lớn lên giường, rồi xoay người cởi quần áo của Nhan Nặc.
Nhan Nặc đầu óc trống rỗng, nghĩ đến việc người đàn ông muốn làm gì, Nhan Nặc lập tức giãy giụa định chạy, nhưng sức lực của cô sao có thể chống lại Cố Diệc Thần, chỉ thấy người đàn ông nhanh chóng cởi bỏ chiếc váy đỏ của cô, rồi cởi bỏ áo ngực, nhìn xuống cô từ trên cao.
Nhan Nặc bị anh nhìn chằm chằm đến ngây người, ôm ngực mình nói: "Sẽ làm bẩn lắm... Chúng ta còn phải ngủ nữa..."
"Ừ." Cố Diệc Thần dường như không quan tâm, nhìn cô ra hiệu buông tay.
Nhan Nặc không cam lòng, cũng không chịu buông. Kết quả bị Cố Diệc Thần nắm lấy hai tay áp lên đỉnh đầu, đầu ngực lộ ra trong không khí khẽ run lên theo nhịp thở. Cố Diệc Thần hít thở dồn dập, bơ trên tay không chút do dự bôi lên ngực Nhan Nặc.
"Ừm... ha..." Nhan Nặc khó chịu vặn vẹo eo.
Vì Nhan Nặc mua bánh dâu tây, mứt trái cây trộn với bơ tạo thành màu đỏ trắng xen lẫn, lúc này đang được bôi lên ngực Nhan Nặc... càng thêm khiêu gợi.
Cố Diệc Thần không vội liếm, mà bôi kem lên eo Nhan Nặc, lúc anh bôi đến miệng, Nhan Nặc còn thè lưỡi liếm một cái, cô gái này thật là không biết mình đang câu dẫn anh. Cố Diệc Thần đưa tay vào miệng Nhan Nặc chọc chọc bảo cô liếm sạch sẽ rồi rút ra, cởi quần lót của cô.
"Không được! Không được đâu!" Nhan Nặc vội vàng ngăn cản.
Cố Diệc Thần không để ý đến cô, vừa bôi bánh kem, vừa dùng ngón tay tách mở âm hộ của cô.
Dâm dịch trộn lẫn bơ từ tiểu huyệt của Nhan Nặc chậm rãi chảy xuống, lộ ra vẻ dâm đãng không thể chịu nổi.
"A... A ha... Không được... Bẩn quá..."
Nhìn bánh ngọt màu đỏ trắng xen lẫn trên người Nhan Nặc, chỉ bị ngón tay chọc vào tiểu huyệt mà đã tràn đầy dục vọng. Người đàn ông cũng không nhịn được nữa, rút ngón tay ra thay bằng dương vật đã cương cứng đau đớn, một hơi đâm vào.
"A... A ha..." Nhan Nặc đột nhiên bị xâm nhập mạnh mẽ, cả người run lên, bơ trên người cũng run rẩy theo.
Cố Diệc Thần buông tay Nhan Nặc ra, ôm lấy eo cô, cúi đầu mút vào ngực Nhan Nặc, vú vừa thơm vừa ngọt, khiến Cố Diệc Thần muốn dừng cũng không được, không chỉ vừa mút vừa liếm, còn cắn mạnh hai cái.
Rất nhanh người đàn ông đã ăn sạch bơ trên ngực Nhan Nặc, anh cảm thấy chưa đủ lại bắt đầu liếm xương quai xanh của Nhan Nặc, bị tóc của anh cọ vào có chút ngứa nên Nhan Nặc không tự chủ được mà vặn vẹo, bị người đàn ông trừng phạt bằng cách vỗ mạnh hai cái vào mông, lại mạnh mẽ cọ xát vài cái.
"A... A... Ưm... Nhanh lên... Ưm... Muốn... Muốn..." Nhan Nặc rõ ràng có chút không chịu nổi.
"Muốn gì? Không nói ra, tôi không biết." Cố Diệc Thần liếm cổ Nhan Nặc hỏi.
"Phải... muốn anh... mạnh mẽ... chơi... chơi em..." Nhan Nặc ngượng ngùng nói.
Dứt lời, người đàn ông ôm lấy mông nhỏ của Nhan Nặc, co người lại, hoa huyệt phía dưới cô gái không ngừng chảy ra chất lỏng màu trắng lẫn bơ.
"A... A... Ưm a... A... Sắp... Đến... A a a..."
Nhan Nặc không kiểm soát được mà run rẩy, bụng dưới cũng co thắt lại.
Chờ Nhan Nặc qua cơn cao trào, Cố Diệc Thần lại xoay người cô, một lần nữa đâm vào hoa huyệt cô, không quên bôi bánh kem lên lưng và mông.
Trong cơn hoan lạc, Nhan Nặc không biết mình bị Cố Diệc Thần "ăn bánh ngọt hình người" bao nhiêu lần, chỉ có thể rên rỉ ê a, cũng không biết qua bao lâu, Cố Diệc Thần mới gầm lên một tiếng, bắn mạnh vào trong âm đạo của Nhan Nặc.
Nhan Nặc đã bị thao đến bất tỉnh, Cố Diệc Thần đứng dậy ôm Nhan Nặc vào phòng tắm tắm rửa, rồi dọn dẹp giường chiếu bừa bộn, mới ôm cô ngủ cùng. Trước khi ngủ Cố Diệc Thần nghĩ, hình như anh hơi mong chờ sinh nhật năm sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.