Chương 1: Không tin
Moon
21/04/2021
Trong căn phòng không gian tưởng chừng như im lặng '''chát ''' tiếng bạt tai vang lên
Hạ Tiểu Vi tay ôm một bên mặt, đôi mắt long lanh rực đỏ khoé mắt bắt đầu rơi những giọt lệ nóng hổi chứa đầy sự thất vọng ,cô cắn nuốt nỗi buồn nghẹn ngào cất giọng nói
"Lăng Vĩ Đình anh lại đi tin ả ta mà không tin tôi "
Trong lòng Hạ Tiểu Vi ấm ức anh thà tin cô ta mà không tin cô để rồi anh ra tay ngay chính người mà anh yêu ! lòng cô đau khổ chua xót cố nuốt hết nước mắt lại nhưng càng như thế nó lại càng trở nên nhiều hơn
Lăng Vĩ Đình đứng đó mà nhìn xuống phía cô khuôn mặt anh không chút giao động, lạnh lẽo chẳng có một tia ấm áp nào dù là nhỏ nhất, anh đưa tay thon dài của mình ra nâng cằm của cô lên khiến cô vô giác mà run sợ
"vậy em nói thử xem trong lúc tôi đi công tác chỉ có 2 ngày thôi em đã đi đâu "
Hạ Tiểu Vi bị anh túm lấy cầm khiến cô có chút đau mà cô lại nghe anh nói vậy vạn phần không biết trả lời ra sao... thực ra trong hai ngày đó cô bàn bạc việc tổ chức một bữa tiệc cho anh nên mới đi tìm Bùi Minh Trực để thảo luận mượn chỗ của anh ta ... mọi việc cô làm cũng chỉ vì muốn tạo bắt ngờ cho anh nhưng anh thì sao
"...."
Lăng Vĩ Đình không nghe được câu trả lời của Hạ Tiểu Vị càng khiến anh trở nên tức giận , anh muốn nghe cô giải thích nhưng người phụ nữ này lại tìm cách im lặng
"không nói được hả.... vậy để tôi nói em nghe trong lúc tôi đi công tác em lại ở nhà gian díu với Bùi Minh Trực đã vậy thì em đừng có trách tôi "
Ngoài mặt thì lạnh lùng cất tiếng nói lên thì như vết dao gim vào cô nhưng trong lòng anh cũng thật sự biết đau ,biết buồn nhưng tại sao cô lại đi gian díu với một người đàn ông khác sau lưng anh
Hạ Tiểu Vi cuối cùng cũng được anh thả cái cằm ra khuôn mặt cô giờ đau khổ tột cùng... người mình yêu lại không tin tưởng mình người ta thường nói
-trong tình yêu quan trọng nhất là lòng tin, sự tín nhiệm của đối phương -
nhưng anh không tin tưởng cô thì dù có nói sao cũng vô vọng
cô ngước khuôn mặt xinh đẹp nhưng chứa chấp nỗi buồn lên nhìn anh
"Vĩ Đình em muốn hỏi... anh có tin tưởng em không "
Lăng Vĩ Đình vẫn khuôn mặt lạnh như băng đó nhìn cô nhướng mày nói
"không....."
Hạ Tiểu Vi nghe được câu nói này từ chính miệng của anh làm Tim cô như muốn nứt ra
thật sự nếu đã không thì cô giải thích làm gì
"Hahahha.... đúng ! Lăng Vĩ Đình đúng tôi gian díu với Bùi Minh Trực đấy... tôi yêu anh ấy ..tôi không quên được anh ấy... cũng chỉ tại anh nên tôi hận không thể cưới anh ấy làm chồng... nhưng cũng không sao tôi đã là người anh ấy rồi..... Haha "
Hạ Tiểu Vi tuy nói ra những câu nói này như từng vết dao cắm sau vào trong trái Tim cô và nếu thật chắc nó đã rỉ máu rồi... đúng là ngày trước do Lăng Vĩ Đình chia cắt cô và Bùi Minh Trực nhưng khoảng thời gian cô ở với Lăng Vĩ Đình cô đã yêu anh rồi và thật sự rất yêu
Hạ Tiểu Vi tay ôm một bên mặt, đôi mắt long lanh rực đỏ khoé mắt bắt đầu rơi những giọt lệ nóng hổi chứa đầy sự thất vọng ,cô cắn nuốt nỗi buồn nghẹn ngào cất giọng nói
"Lăng Vĩ Đình anh lại đi tin ả ta mà không tin tôi "
Trong lòng Hạ Tiểu Vi ấm ức anh thà tin cô ta mà không tin cô để rồi anh ra tay ngay chính người mà anh yêu ! lòng cô đau khổ chua xót cố nuốt hết nước mắt lại nhưng càng như thế nó lại càng trở nên nhiều hơn
Lăng Vĩ Đình đứng đó mà nhìn xuống phía cô khuôn mặt anh không chút giao động, lạnh lẽo chẳng có một tia ấm áp nào dù là nhỏ nhất, anh đưa tay thon dài của mình ra nâng cằm của cô lên khiến cô vô giác mà run sợ
"vậy em nói thử xem trong lúc tôi đi công tác chỉ có 2 ngày thôi em đã đi đâu "
Hạ Tiểu Vi bị anh túm lấy cầm khiến cô có chút đau mà cô lại nghe anh nói vậy vạn phần không biết trả lời ra sao... thực ra trong hai ngày đó cô bàn bạc việc tổ chức một bữa tiệc cho anh nên mới đi tìm Bùi Minh Trực để thảo luận mượn chỗ của anh ta ... mọi việc cô làm cũng chỉ vì muốn tạo bắt ngờ cho anh nhưng anh thì sao
"...."
Lăng Vĩ Đình không nghe được câu trả lời của Hạ Tiểu Vị càng khiến anh trở nên tức giận , anh muốn nghe cô giải thích nhưng người phụ nữ này lại tìm cách im lặng
"không nói được hả.... vậy để tôi nói em nghe trong lúc tôi đi công tác em lại ở nhà gian díu với Bùi Minh Trực đã vậy thì em đừng có trách tôi "
Ngoài mặt thì lạnh lùng cất tiếng nói lên thì như vết dao gim vào cô nhưng trong lòng anh cũng thật sự biết đau ,biết buồn nhưng tại sao cô lại đi gian díu với một người đàn ông khác sau lưng anh
Hạ Tiểu Vi cuối cùng cũng được anh thả cái cằm ra khuôn mặt cô giờ đau khổ tột cùng... người mình yêu lại không tin tưởng mình người ta thường nói
-trong tình yêu quan trọng nhất là lòng tin, sự tín nhiệm của đối phương -
nhưng anh không tin tưởng cô thì dù có nói sao cũng vô vọng
cô ngước khuôn mặt xinh đẹp nhưng chứa chấp nỗi buồn lên nhìn anh
"Vĩ Đình em muốn hỏi... anh có tin tưởng em không "
Lăng Vĩ Đình vẫn khuôn mặt lạnh như băng đó nhìn cô nhướng mày nói
"không....."
Hạ Tiểu Vi nghe được câu nói này từ chính miệng của anh làm Tim cô như muốn nứt ra
thật sự nếu đã không thì cô giải thích làm gì
"Hahahha.... đúng ! Lăng Vĩ Đình đúng tôi gian díu với Bùi Minh Trực đấy... tôi yêu anh ấy ..tôi không quên được anh ấy... cũng chỉ tại anh nên tôi hận không thể cưới anh ấy làm chồng... nhưng cũng không sao tôi đã là người anh ấy rồi..... Haha "
Hạ Tiểu Vi tuy nói ra những câu nói này như từng vết dao cắm sau vào trong trái Tim cô và nếu thật chắc nó đã rỉ máu rồi... đúng là ngày trước do Lăng Vĩ Đình chia cắt cô và Bùi Minh Trực nhưng khoảng thời gian cô ở với Lăng Vĩ Đình cô đã yêu anh rồi và thật sự rất yêu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.