Chương 32
Sữa Chua Đá - nkiuwu
31/05/2023
Tối đi học về tôi được thằng Khánh add vào nhóm chat trên messenger để bàn
về kế hoạch tổ chức 20-10 cho các bạn nữ trong lớp tôi.
Bàn bạc một hồi chúng tôi quyết định sẽ làm một thùng quà thật lớn rồi cho những món quà ngẫu nhiên vào trong đó cho các chị em chọn và mua thêm bánh kẹo, trà đào và chuẩn bị cả tiết mục hát hò cho chị em thưởng thức nữa.
Rất nhanh thôi ngày phụ nữ Việt Nam cũng đã đến, đám con trai chúng tôi năn nỉ cô Lan rất lâu cô mới cho trống tiết sinh hoạt để tổ chức cho các bạn nữ.
Và ngày hôm nay các chị em đã rất phẫn nộ vì nghĩ rằng đám con trai chúng tôi chẳng tổ chức gì cả.
"Mấy thằng đàn ông lớp này tệ thật, cả sáng giờ đến một câu chúc cũng không có. Mà không nói đến mấy thằng này, kể cả Hoàng cũng không đếm xỉa gì tới luôn."
Giọng nói mấy bạn nữ bàn tán to nhỏ ở đằng sau, muốn giả vờ phớt lờ mà cũng khó.
"Đúng đúng, thất vọng thật sự."
"Thôi mấy bà ơi, có than nữa thì chúng nó cũng chỉ giả điếc thôi."
"Bực mình thật đấy, nhìn đám con trai khối d mà thèm, đúng trai chuyên văn, tâm lý muốn xỉu."
"Hòa ơi đừng thèm nữa." Tôi cười đùa quay xuống trêu chọc cái Hòa.
"Aaa cả Nhật Hạ nữa, Hạ thì chúc tui rồi nhưng không tặng gì cho tui cả." Cái Hoà cao giọng lên tiếng nũng nịu với tôi.
Minh Việt nhếch mép cười giễu cợt: "Thôi mẹ Hòa bớt làm trò đi ạ, mắc công mày bị đứa nào ghim là mệt đó nha."
"Đứa nào? Đứa nào ghim tao?? Tao méc Hạ."
"..." Tôi im lặng xin từ chối trả lời.
"Yêu anh đi anh bảo kê em cho Hòa ơi." Minh Việt nhướng mày nhìn về phía cái Hòa.
Cái Hòa thoáng xấu hổ, nó lớn tiếng che giấu sự bối rối: "Dm thôi chị yêu anh Hạ rồi cưng ạ."
Ủa đâu ra vậy quỷ bánh bèo??
Thằng Việt là miss bê đê thân thiện, nó chơi được với cả lớp và đặc biệt là siêu được lòng các bạn nữ, à chắc cũng một phần vì thằng này đẹp trai nữa. Nhiều khi vì cái nết chướng khí của nó mà tôi quên mất rằng: Nguyễn Minh Việt rất đẹp trai.
...
Đây là tiết 4- tiết thể dục, lớp chúng tôi di chuyển xuống phòng thể chất luyện tập. Còn nhóm thằng Hoàng thì xin phép thầy giáo bộ môn cho lên lớp sớm để chuẩn bị tổ chức 20-10 cho các bạn nữ. Tôi là một trong số những người ở lại tiếp tục luyện tập, hay nói chính xác hơn là ở không chả làm cái gì cả.
Có vẻ là hội chị em đã đoán ra được gì đó rồi, từng người xúm lại nói chuyện tò mò đoán già đoán non rồi tủm tỉm cười.
Đột nhiên con bé Quyên bị đám bạn đẩy ngã ra, may mắn là tôi đứng gần đấy nên đỡ được con bé.
Nhỏ bối rối ngại ngùng nhìn tôi: "Tớ xin lỗi, à tớ cảm ơn."
Tôi buông con bé ra: "À không sao, không có gì."
"Nhật Hạ, lát nữa tan học cậu đợi tớ với, tớ có chuyện này muốn nói với cậu."
Mặt nhỏ Quyên bỗng thoáng đỏ lên, tầm này chỉ có thằng ngu mới không biết con bé này có tình cảm với mình.
Quyên ngước lên nhìn tôi như chờ câu trả lời, tôi khẽ gật đầu rồi đi tới chỗ thằng bê đê Minh Việt đang ngồi để trấn an lại tinh thần.
.
.
.
Dẫn đầu đi vào lớp đầu tiên là lớp trưởng Huyền Châm, kéo theo sau đó là tiếng ồ lên náo nhiệt của hội chị em.
"Hãy để tôi ôm lấy, điều bận lòng hôm nay.
Để nhớ khi cầm tay xoa dịu em với câu hát này.
Để những thanh âm thật thà từ tim tôi có thể sưởi ấm trái tim người.
Luôn gần em dù ta cách xa mây trời."
Thằng Hoàng ngồi trên ghế giáo viên hướng về phía cửa lớp đang vừa cúi đầu gẩy ghi-ta vừa hát. Ôi thề thật sự là giọng nó hay không tả nổi luôn, đậm chất giọng phổ thông trai Hà Nội, trầm ấm nghe như rót mật vào tai, tôi nhũn hết cả người rồi đây này.
Bất thình lình, Minh Việt đằng sau tôi tốt bụng lên tiếng nhắc nhở: "Khép cái mồm lại kẻo chảy nước miếng."
Thằng Khánh đứng ở cửa lớp, trao cho từng bạn nữ một bông hoa hồng, hội chị em cũng rất ăn ý mà hợp tác từng người nối đuôi nhau đi thành đoàn một.
Tôi để ý còn có một số bạn nữ hơi ngại ngùng khi nhận hoa từ thằng Khánh cơ, ai chà đúng là boy mullet càng quét trái tim em.
"Cuộc đời này là những gặp mặt và chia ly và mình lớn dần khi: Trái tim biết nói lời giã biệt.
Thì những lời ngọt ngào mà tôi viết chính là để tôi ôm em, an ủi em dù ta cách xa cả mây trời."
Kết thúc tiết mục văn nghệ bằng một tràn vỗ tay siêu nhiệt huyết đến từ hội chị em fan club Kiều Anh Hoàng.
Thằng Hoàng cười nhẹ tiện tay cầm mic, đứng lên đi tới giữa bục giảng đứng, cười tươi vui vẻ nói:
"Nhân dịp 20-10 ngày phụ nữ Việt Nam, lời đầu tiên em xin thay mặt các bạn nam trong lớp 10a2 gửi đến cô Lan- bông hồng rực rỡ nhất vườn hoa một lời chúc chân thành và trân trọng nhất. Chúc cô luôn xinh đẹp, vui vẻ và gặt hái được nhiều thành công trong cuộc sống."
Hoàng ngừng lại một lúc, đợi cả lớp vỗ tay xong thì nói tiếp: "Và tớ cũng xin gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến các bạn nữ 10a2, chúc những bông hoa của chúng tớ sẽ mãi vui tươi, yêu đời và thỏa sức sáng tạo làm điều mình thích."
Chúng tôi một lần nữa vỗ tay thật lớn thể hiện sự ủng hộ, đồng tình cũng như là một lời cảm ơn.
Và điều gì đến rồi cũng sẽ đến, sau khi lớp tôi ăn liên hoan xong, con bé Quyên đã trực tiếp tới kéo tôi ra đằng sau lớp học để nói chuyện.
Tôi vẫn chưa sẵn sàng để đón nhận những cuộc chạm mắt đầy sượng chân về sau này đâu mà.
Bàn bạc một hồi chúng tôi quyết định sẽ làm một thùng quà thật lớn rồi cho những món quà ngẫu nhiên vào trong đó cho các chị em chọn và mua thêm bánh kẹo, trà đào và chuẩn bị cả tiết mục hát hò cho chị em thưởng thức nữa.
Rất nhanh thôi ngày phụ nữ Việt Nam cũng đã đến, đám con trai chúng tôi năn nỉ cô Lan rất lâu cô mới cho trống tiết sinh hoạt để tổ chức cho các bạn nữ.
Và ngày hôm nay các chị em đã rất phẫn nộ vì nghĩ rằng đám con trai chúng tôi chẳng tổ chức gì cả.
"Mấy thằng đàn ông lớp này tệ thật, cả sáng giờ đến một câu chúc cũng không có. Mà không nói đến mấy thằng này, kể cả Hoàng cũng không đếm xỉa gì tới luôn."
Giọng nói mấy bạn nữ bàn tán to nhỏ ở đằng sau, muốn giả vờ phớt lờ mà cũng khó.
"Đúng đúng, thất vọng thật sự."
"Thôi mấy bà ơi, có than nữa thì chúng nó cũng chỉ giả điếc thôi."
"Bực mình thật đấy, nhìn đám con trai khối d mà thèm, đúng trai chuyên văn, tâm lý muốn xỉu."
"Hòa ơi đừng thèm nữa." Tôi cười đùa quay xuống trêu chọc cái Hòa.
"Aaa cả Nhật Hạ nữa, Hạ thì chúc tui rồi nhưng không tặng gì cho tui cả." Cái Hoà cao giọng lên tiếng nũng nịu với tôi.
Minh Việt nhếch mép cười giễu cợt: "Thôi mẹ Hòa bớt làm trò đi ạ, mắc công mày bị đứa nào ghim là mệt đó nha."
"Đứa nào? Đứa nào ghim tao?? Tao méc Hạ."
"..." Tôi im lặng xin từ chối trả lời.
"Yêu anh đi anh bảo kê em cho Hòa ơi." Minh Việt nhướng mày nhìn về phía cái Hòa.
Cái Hòa thoáng xấu hổ, nó lớn tiếng che giấu sự bối rối: "Dm thôi chị yêu anh Hạ rồi cưng ạ."
Ủa đâu ra vậy quỷ bánh bèo??
Thằng Việt là miss bê đê thân thiện, nó chơi được với cả lớp và đặc biệt là siêu được lòng các bạn nữ, à chắc cũng một phần vì thằng này đẹp trai nữa. Nhiều khi vì cái nết chướng khí của nó mà tôi quên mất rằng: Nguyễn Minh Việt rất đẹp trai.
...
Đây là tiết 4- tiết thể dục, lớp chúng tôi di chuyển xuống phòng thể chất luyện tập. Còn nhóm thằng Hoàng thì xin phép thầy giáo bộ môn cho lên lớp sớm để chuẩn bị tổ chức 20-10 cho các bạn nữ. Tôi là một trong số những người ở lại tiếp tục luyện tập, hay nói chính xác hơn là ở không chả làm cái gì cả.
Có vẻ là hội chị em đã đoán ra được gì đó rồi, từng người xúm lại nói chuyện tò mò đoán già đoán non rồi tủm tỉm cười.
Đột nhiên con bé Quyên bị đám bạn đẩy ngã ra, may mắn là tôi đứng gần đấy nên đỡ được con bé.
Nhỏ bối rối ngại ngùng nhìn tôi: "Tớ xin lỗi, à tớ cảm ơn."
Tôi buông con bé ra: "À không sao, không có gì."
"Nhật Hạ, lát nữa tan học cậu đợi tớ với, tớ có chuyện này muốn nói với cậu."
Mặt nhỏ Quyên bỗng thoáng đỏ lên, tầm này chỉ có thằng ngu mới không biết con bé này có tình cảm với mình.
Quyên ngước lên nhìn tôi như chờ câu trả lời, tôi khẽ gật đầu rồi đi tới chỗ thằng bê đê Minh Việt đang ngồi để trấn an lại tinh thần.
.
.
.
Dẫn đầu đi vào lớp đầu tiên là lớp trưởng Huyền Châm, kéo theo sau đó là tiếng ồ lên náo nhiệt của hội chị em.
"Hãy để tôi ôm lấy, điều bận lòng hôm nay.
Để nhớ khi cầm tay xoa dịu em với câu hát này.
Để những thanh âm thật thà từ tim tôi có thể sưởi ấm trái tim người.
Luôn gần em dù ta cách xa mây trời."
Thằng Hoàng ngồi trên ghế giáo viên hướng về phía cửa lớp đang vừa cúi đầu gẩy ghi-ta vừa hát. Ôi thề thật sự là giọng nó hay không tả nổi luôn, đậm chất giọng phổ thông trai Hà Nội, trầm ấm nghe như rót mật vào tai, tôi nhũn hết cả người rồi đây này.
Bất thình lình, Minh Việt đằng sau tôi tốt bụng lên tiếng nhắc nhở: "Khép cái mồm lại kẻo chảy nước miếng."
Thằng Khánh đứng ở cửa lớp, trao cho từng bạn nữ một bông hoa hồng, hội chị em cũng rất ăn ý mà hợp tác từng người nối đuôi nhau đi thành đoàn một.
Tôi để ý còn có một số bạn nữ hơi ngại ngùng khi nhận hoa từ thằng Khánh cơ, ai chà đúng là boy mullet càng quét trái tim em.
"Cuộc đời này là những gặp mặt và chia ly và mình lớn dần khi: Trái tim biết nói lời giã biệt.
Thì những lời ngọt ngào mà tôi viết chính là để tôi ôm em, an ủi em dù ta cách xa cả mây trời."
Kết thúc tiết mục văn nghệ bằng một tràn vỗ tay siêu nhiệt huyết đến từ hội chị em fan club Kiều Anh Hoàng.
Thằng Hoàng cười nhẹ tiện tay cầm mic, đứng lên đi tới giữa bục giảng đứng, cười tươi vui vẻ nói:
"Nhân dịp 20-10 ngày phụ nữ Việt Nam, lời đầu tiên em xin thay mặt các bạn nam trong lớp 10a2 gửi đến cô Lan- bông hồng rực rỡ nhất vườn hoa một lời chúc chân thành và trân trọng nhất. Chúc cô luôn xinh đẹp, vui vẻ và gặt hái được nhiều thành công trong cuộc sống."
Hoàng ngừng lại một lúc, đợi cả lớp vỗ tay xong thì nói tiếp: "Và tớ cũng xin gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến các bạn nữ 10a2, chúc những bông hoa của chúng tớ sẽ mãi vui tươi, yêu đời và thỏa sức sáng tạo làm điều mình thích."
Chúng tôi một lần nữa vỗ tay thật lớn thể hiện sự ủng hộ, đồng tình cũng như là một lời cảm ơn.
Và điều gì đến rồi cũng sẽ đến, sau khi lớp tôi ăn liên hoan xong, con bé Quyên đã trực tiếp tới kéo tôi ra đằng sau lớp học để nói chuyện.
Tôi vẫn chưa sẵn sàng để đón nhận những cuộc chạm mắt đầy sượng chân về sau này đâu mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.