Chương 283: Hiểu sai lầm rồi
Miêu Khiêu
01/07/2014
- Bằng lòng bằng lòng, tiểu nhân nguyện ra sức vì ân công.
Lúc này Lý Hỏa Vượng mới phản ứng kịp, dập đầu như gà mổ thóc, từ quân tượng biến thành Cẩm Y Hiệu Úy, đó là từ ruột khổ qua nhảy vào bình mật ong.
Trừ Lý Hỏa Vượng ra, Tần Lâm lại nhờ Mã Đức Bảo chọn thêm mấy quân tượng lành nghề cho hắn, Mã Tham Tướng là thân đợi tội, còn trông chờ Tần Lâm, Từ Tân Di nói tốt vài câu giúp y ở trước mặt Ngụy Quốc Công, tất nhiên không dám không nghe. Dù sao Chiết binh sử dụng điểu thương làm chủ, quân tượng lành nghề trong doanh có rất nhiều, y điều cho Tần Lâm vài người cũng không ảnh hưởng gì đến đại cục.
Tần Lâm chọn bốn quân tượng lành nghề thường ngày thay Lý Hỏa Vượng hạ thủ, hứa hẹn điều bọn họ đến Cẩm Y Vệ cho làm Lực Sĩ, những người này nhất thời mừng rỡ, ai nấy quỳ xuống cảm tạ luôn miệng.
Mã Đức Bảo bị chọc cho cười lên:
- Ha ha, đi theo Tần trưởng quan tiền đồ không cần nói, nhưng xem dáng vẻ mấy người các ngươi, đi ra khỏi doanh bản tướng quả thật giống như vừa chạy thoát khỏi hang hùm.
Biết là tướng quân đùa giỡn, đám quân tượng gãi đầu toét miệng, tươi cười hạnh phúc.
Tần Lâm thấy vậy cảm khái trong lòng, không trách triều Đại Minh có được kỹ thuật hỏa khí tối tân nhất, quân đội tiên tiến nhất, mấy chục năm sau lúc tác chiến với Kiến Nô lại thường hay phát sinh khuyết điểm súng pháo nổ nòng, hỏa dược không cháy, khôi giáp hư hỏng… khiến cho sức chiến đấu giảm xuống một quãng khá lớn. Địa vị quân tượng thấp như vậy, cuộc sống kém cỏi, trước mắt thiên hạ thái bình cũng không nói, nhưng nếu tương lai biến loạn nổi lên, bọn họ há có thể tận tâm tận lực chế tạo vũ khí khôi giáp tinh lương thay triều đình?
Khi đó điểu thương tạo nên không bị nổ nòng mới là lạ.
Quả nhiên theo như lời Trương Cư Chính, năm Vạn Lịch đầu triều Đại Minh bình định giặc Oa, phong cống Yêm Đáp Hãn, loạn người Bặc khốn nhiễu địa khu Tây Nam trên trăm năm cũng nhất cử san bằng, trong lúc nhất thời Tứ Di bát phương chắp tay thần phục, thoạt nhìn là thái bình thịnh thế, nhưng bên trong cũng có không ít ẩn hoạn.
Nếu như có thể dứt khoát cải cách, vẫn có thể mở ra một thời thịnh thế cho Hoa Hạ. Nhưng nếu bởi vì tình cảnh trước mắt còn chịu đựng được mà trì hoãn nhân nhượng, như vậy đợi đến mấy chục năm sau hoàn toàn thối nát, cho dù là Gia Cát tái thế, Chu Công sống lại chỉ sợ cũng khó mà ngăn cơn sóng dữ...
Cải cách quả thật là chuyện bắt buộc phải làm ngay trước mắt.
Cho nên Trương Cư Chính mới tỏ ra nóng vội như vậy, làm việc không chừa bất cứ thủ đoạn nào. Tần Lâm sờ cằm cười khổ một cái, mặc dù không đồng ý rất nhiều cách làm cụ thể của Trương Cư Chính, nhưng hắn cũng thông cảm với thái độ nóng lòng đẩy mạnh cải cách triều chính mới của lão.
Thật may là thời gian còn lại cho Trương Cư Chính không nhiều lắm, nhưng ta còn có thời gian rất dài, mấy chục năm, có thể làm được không ít chuyện...
- Chúng ta đi thôi!
Tần Lâm cười lớn nắm cánh tay Từ Tân Di, kéo nàng đi tới địa phương cột ngựa bên diễn võ trường.
Từ Tân Di không hiểu, chớp mắt một cái hỏi:
- Đi đâu vậy?
- Tới nhà nàng!
Tần Lâm dứt khoát lưu loát trả lời.
Từ Đại tiểu thư chợt mừng thầm trong lòng, cảm thấy ngọt ngào như rót mật, sắc mặt cũng có hơi đỏ lên:
- Ngươi làm gì vậy, lôi lôi kéo kéo người ta...
Không ngờ rằng Tần trưởng quan không hiểu phong tình quay đầu lại cười hắc hắc:
- Tới đó xin lệnh tôn bảo cử giúp cho tại hạ!
Mắt hạnh tròn xoe của Từ Tân Di lập tức liền híp lại, nghiến răng nghiến lợi, không biết vì sao đột nhiên nàng rất muốn cắn chết tên khốn này ngay tại chỗ.
-----------
Vụ án kho thuốc súng đại doanh Chiết binh nổ tung kết thúc, tra ra Bạch Liên giáo muốn lấy được kỹ thuật chế tạo điểu thương, giết chết người vô tội thay thế quân tượng Lý Hỏa Vượng, đốt nổ kho thuốc súng gây thành án này.
Hoàng Bả Tổng, Điêu sư đệ bị giải vào thiên lao đợi tội, thế thân bị bọn họ đưa vào kho thuốc súng nổ chết là một tên ngư phu ở Giang Phổ huyện bên kia bờ Trường Giang, đến Nam Kinh bán cá, bởi vì đi gỡ tiền vàng mà gặp tai họa từ trên trời giáng xuống, quả thật vô cùng xui xẻo. Tần Lâm liền phát văn thư, phái người áp tải thi thể tới Giang Phổ huyện.
Ngụy Quốc Công Từ Bang Thụy không hề thoái thác, lập tức thượng tấu chương bảo cử thay Tần Lâm. Với địa vị Quốc Công bảo cử cho hắn khôi phục chức tòng ngũ phẩm Phó Thiên Hộ, quả thật là chuyện hết sức dễ dàng.
Bản thân Tần Lâm không cảm thấy gì, ngược lại các vị huynh đệ dưới tay hắn hân hoan cổ vũ. Lục mập không nói, Du Quải Tử gặp ai cũng nói, khoa trương tầm nhìn của mình tốt vô cùng, theo được một vị trưởng quan có tiền đồ như vậy.
Tấu chương từ Nam Kinh đến Bắc Kinh cả đi lẫn về, trong đó còn có trình tự trải qua các nha môn. Cho dù là hết thảy thuận lợi, chờ đến khi Binh bộ phát bộ chiếu xuống phục hồi chức quan cũng phải qua tháng sau, Tần Lâm cũng không gấp gáp.
Thanh Đại ở nữ y quán đã huấn luyện y liệu căn bản cho mười nữ tử mới tới, các hạng mục chuẩn bị cũng đã đâu vào đấy, không bao lâu sau sẽ đến ngày khai trương.
Tần Lâm vội vàng làm chuyện bỏ dở vì vụ án kho thuốc súng nổ: thử chế tạo điểu thương kiểu mới thích hợp cho Cẩm Y Vệ sử dụng.
Hắn lại mua một tòa nhà bên cạnh xưởng bút chì, chuẩn bị lò rèn, đe sắt, ống bễ da trâu… Lý Hỏa Vượng cũng dẫn năm tên quân tượng tới. Đến khi chuẩn bị hết thảy xong xuôi, Tần Lâm bèn tới cùng Tất Mậu Khang.
Tường đá xanh, ngói xám cũ, trên tường loang lổ vết nước mưa, bậc thềm có hơi sứt mẻ… Không ai ngờ rằng một nơi hết sức tầm thường như vậy, sau này lại là tiền thân của xưởng công binh Kim Lăng danh chấn thiên hạ.
Mặt Tây viện bày ra lò lửa, ống bễ, đe sắt, vại nước… chỉnh tề, Lý Hỏa Vượng cầm đầu năm tên quân tượng đứng xuôi tay. Trên tường treo mấy thanh điểu thương tinh phẩm Lý Hỏa Vượng đã làm trước đó, mười tên Cẩm Y Hiệu Úy rút ra từ sở chữ Canh điều qua đây đảm nhiệm thủ vệ, cũng được Tiểu Kỳ dẫn dắt xếp hàng nghênh đón.
- Phải có súng, phải có pháo, tất cả lão tử sẽ tự tạo...
Tần Lâm miệng nghêu ngao bài hát trẻ em kiểm duyệt bộ hạ, trong lúc nhất thời trong lòng sảng khoái vô cùng.
Mặc dù không biết võ công cao thâm, nhưng hắn là tay súng thần, chỉ cần nằm trong tầm bắn cơ hồ là bách phát bách trúng. Chỉ cần có được loại súng vừa tay, cho dù là cường địch như Đoạn Hải Bình, Ngụy Thiên Nhai, cũng tuyệt đối không tránh khỏi kết quả một súng vỡ đầu.
Ngươi có thần công, ta có khoa học, hừ hừ…
Tất Mậu Khang mấy ngày nay đã được kiến thức bản lãnh Tần Lâm, đã sớm quyết lòng đi theo hắn, thấy vậy bèn nở một nụ cười bồi hỏi:
- Vì sao trưởng quan lại cao hứng như vậy, theo vãn sinh thấy, Cẩm Y Hiệu Úy lấy Tú Xuân đao làm vũ khí, trước sau hai trăm năm không thay đổi, sử dụng hỏa khí cũng là cực ít. Những thứ như Thần Cơ súng, điểu thương, pháo Bồ Đào Nha… chủ yếu là Thần Cơ doanh kinh sư cùng Thích Đại Soái biên luyện lính mới Chiết binh đang sử dụng.
Lúc này Lý Hỏa Vượng mới phản ứng kịp, dập đầu như gà mổ thóc, từ quân tượng biến thành Cẩm Y Hiệu Úy, đó là từ ruột khổ qua nhảy vào bình mật ong.
Trừ Lý Hỏa Vượng ra, Tần Lâm lại nhờ Mã Đức Bảo chọn thêm mấy quân tượng lành nghề cho hắn, Mã Tham Tướng là thân đợi tội, còn trông chờ Tần Lâm, Từ Tân Di nói tốt vài câu giúp y ở trước mặt Ngụy Quốc Công, tất nhiên không dám không nghe. Dù sao Chiết binh sử dụng điểu thương làm chủ, quân tượng lành nghề trong doanh có rất nhiều, y điều cho Tần Lâm vài người cũng không ảnh hưởng gì đến đại cục.
Tần Lâm chọn bốn quân tượng lành nghề thường ngày thay Lý Hỏa Vượng hạ thủ, hứa hẹn điều bọn họ đến Cẩm Y Vệ cho làm Lực Sĩ, những người này nhất thời mừng rỡ, ai nấy quỳ xuống cảm tạ luôn miệng.
Mã Đức Bảo bị chọc cho cười lên:
- Ha ha, đi theo Tần trưởng quan tiền đồ không cần nói, nhưng xem dáng vẻ mấy người các ngươi, đi ra khỏi doanh bản tướng quả thật giống như vừa chạy thoát khỏi hang hùm.
Biết là tướng quân đùa giỡn, đám quân tượng gãi đầu toét miệng, tươi cười hạnh phúc.
Tần Lâm thấy vậy cảm khái trong lòng, không trách triều Đại Minh có được kỹ thuật hỏa khí tối tân nhất, quân đội tiên tiến nhất, mấy chục năm sau lúc tác chiến với Kiến Nô lại thường hay phát sinh khuyết điểm súng pháo nổ nòng, hỏa dược không cháy, khôi giáp hư hỏng… khiến cho sức chiến đấu giảm xuống một quãng khá lớn. Địa vị quân tượng thấp như vậy, cuộc sống kém cỏi, trước mắt thiên hạ thái bình cũng không nói, nhưng nếu tương lai biến loạn nổi lên, bọn họ há có thể tận tâm tận lực chế tạo vũ khí khôi giáp tinh lương thay triều đình?
Khi đó điểu thương tạo nên không bị nổ nòng mới là lạ.
Quả nhiên theo như lời Trương Cư Chính, năm Vạn Lịch đầu triều Đại Minh bình định giặc Oa, phong cống Yêm Đáp Hãn, loạn người Bặc khốn nhiễu địa khu Tây Nam trên trăm năm cũng nhất cử san bằng, trong lúc nhất thời Tứ Di bát phương chắp tay thần phục, thoạt nhìn là thái bình thịnh thế, nhưng bên trong cũng có không ít ẩn hoạn.
Nếu như có thể dứt khoát cải cách, vẫn có thể mở ra một thời thịnh thế cho Hoa Hạ. Nhưng nếu bởi vì tình cảnh trước mắt còn chịu đựng được mà trì hoãn nhân nhượng, như vậy đợi đến mấy chục năm sau hoàn toàn thối nát, cho dù là Gia Cát tái thế, Chu Công sống lại chỉ sợ cũng khó mà ngăn cơn sóng dữ...
Cải cách quả thật là chuyện bắt buộc phải làm ngay trước mắt.
Cho nên Trương Cư Chính mới tỏ ra nóng vội như vậy, làm việc không chừa bất cứ thủ đoạn nào. Tần Lâm sờ cằm cười khổ một cái, mặc dù không đồng ý rất nhiều cách làm cụ thể của Trương Cư Chính, nhưng hắn cũng thông cảm với thái độ nóng lòng đẩy mạnh cải cách triều chính mới của lão.
Thật may là thời gian còn lại cho Trương Cư Chính không nhiều lắm, nhưng ta còn có thời gian rất dài, mấy chục năm, có thể làm được không ít chuyện...
- Chúng ta đi thôi!
Tần Lâm cười lớn nắm cánh tay Từ Tân Di, kéo nàng đi tới địa phương cột ngựa bên diễn võ trường.
Từ Tân Di không hiểu, chớp mắt một cái hỏi:
- Đi đâu vậy?
- Tới nhà nàng!
Tần Lâm dứt khoát lưu loát trả lời.
Từ Đại tiểu thư chợt mừng thầm trong lòng, cảm thấy ngọt ngào như rót mật, sắc mặt cũng có hơi đỏ lên:
- Ngươi làm gì vậy, lôi lôi kéo kéo người ta...
Không ngờ rằng Tần trưởng quan không hiểu phong tình quay đầu lại cười hắc hắc:
- Tới đó xin lệnh tôn bảo cử giúp cho tại hạ!
Mắt hạnh tròn xoe của Từ Tân Di lập tức liền híp lại, nghiến răng nghiến lợi, không biết vì sao đột nhiên nàng rất muốn cắn chết tên khốn này ngay tại chỗ.
-----------
Vụ án kho thuốc súng đại doanh Chiết binh nổ tung kết thúc, tra ra Bạch Liên giáo muốn lấy được kỹ thuật chế tạo điểu thương, giết chết người vô tội thay thế quân tượng Lý Hỏa Vượng, đốt nổ kho thuốc súng gây thành án này.
Hoàng Bả Tổng, Điêu sư đệ bị giải vào thiên lao đợi tội, thế thân bị bọn họ đưa vào kho thuốc súng nổ chết là một tên ngư phu ở Giang Phổ huyện bên kia bờ Trường Giang, đến Nam Kinh bán cá, bởi vì đi gỡ tiền vàng mà gặp tai họa từ trên trời giáng xuống, quả thật vô cùng xui xẻo. Tần Lâm liền phát văn thư, phái người áp tải thi thể tới Giang Phổ huyện.
Ngụy Quốc Công Từ Bang Thụy không hề thoái thác, lập tức thượng tấu chương bảo cử thay Tần Lâm. Với địa vị Quốc Công bảo cử cho hắn khôi phục chức tòng ngũ phẩm Phó Thiên Hộ, quả thật là chuyện hết sức dễ dàng.
Bản thân Tần Lâm không cảm thấy gì, ngược lại các vị huynh đệ dưới tay hắn hân hoan cổ vũ. Lục mập không nói, Du Quải Tử gặp ai cũng nói, khoa trương tầm nhìn của mình tốt vô cùng, theo được một vị trưởng quan có tiền đồ như vậy.
Tấu chương từ Nam Kinh đến Bắc Kinh cả đi lẫn về, trong đó còn có trình tự trải qua các nha môn. Cho dù là hết thảy thuận lợi, chờ đến khi Binh bộ phát bộ chiếu xuống phục hồi chức quan cũng phải qua tháng sau, Tần Lâm cũng không gấp gáp.
Thanh Đại ở nữ y quán đã huấn luyện y liệu căn bản cho mười nữ tử mới tới, các hạng mục chuẩn bị cũng đã đâu vào đấy, không bao lâu sau sẽ đến ngày khai trương.
Tần Lâm vội vàng làm chuyện bỏ dở vì vụ án kho thuốc súng nổ: thử chế tạo điểu thương kiểu mới thích hợp cho Cẩm Y Vệ sử dụng.
Hắn lại mua một tòa nhà bên cạnh xưởng bút chì, chuẩn bị lò rèn, đe sắt, ống bễ da trâu… Lý Hỏa Vượng cũng dẫn năm tên quân tượng tới. Đến khi chuẩn bị hết thảy xong xuôi, Tần Lâm bèn tới cùng Tất Mậu Khang.
Tường đá xanh, ngói xám cũ, trên tường loang lổ vết nước mưa, bậc thềm có hơi sứt mẻ… Không ai ngờ rằng một nơi hết sức tầm thường như vậy, sau này lại là tiền thân của xưởng công binh Kim Lăng danh chấn thiên hạ.
Mặt Tây viện bày ra lò lửa, ống bễ, đe sắt, vại nước… chỉnh tề, Lý Hỏa Vượng cầm đầu năm tên quân tượng đứng xuôi tay. Trên tường treo mấy thanh điểu thương tinh phẩm Lý Hỏa Vượng đã làm trước đó, mười tên Cẩm Y Hiệu Úy rút ra từ sở chữ Canh điều qua đây đảm nhiệm thủ vệ, cũng được Tiểu Kỳ dẫn dắt xếp hàng nghênh đón.
- Phải có súng, phải có pháo, tất cả lão tử sẽ tự tạo...
Tần Lâm miệng nghêu ngao bài hát trẻ em kiểm duyệt bộ hạ, trong lúc nhất thời trong lòng sảng khoái vô cùng.
Mặc dù không biết võ công cao thâm, nhưng hắn là tay súng thần, chỉ cần nằm trong tầm bắn cơ hồ là bách phát bách trúng. Chỉ cần có được loại súng vừa tay, cho dù là cường địch như Đoạn Hải Bình, Ngụy Thiên Nhai, cũng tuyệt đối không tránh khỏi kết quả một súng vỡ đầu.
Ngươi có thần công, ta có khoa học, hừ hừ…
Tất Mậu Khang mấy ngày nay đã được kiến thức bản lãnh Tần Lâm, đã sớm quyết lòng đi theo hắn, thấy vậy bèn nở một nụ cười bồi hỏi:
- Vì sao trưởng quan lại cao hứng như vậy, theo vãn sinh thấy, Cẩm Y Hiệu Úy lấy Tú Xuân đao làm vũ khí, trước sau hai trăm năm không thay đổi, sử dụng hỏa khí cũng là cực ít. Những thứ như Thần Cơ súng, điểu thương, pháo Bồ Đào Nha… chủ yếu là Thần Cơ doanh kinh sư cùng Thích Đại Soái biên luyện lính mới Chiết binh đang sử dụng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.