Chương 475: Mọi người cùng có lợi
Miêu Khiêu
26/08/2014
Tần Lâm trợn trừng mắt, hất mặt lên trời:
- Huynh trưởng như cha, ta không thể làm chủ cho đệ sao?
Lục Viễn Chí thè lưỡi thật dài, thầm nhủ trong lòng: huynh lớn hơn ta bao nhiêu tuổi, còn giở giọng huynh trưởng như cha, chậc chậc, da mặt Tần ca càng ngày càng dày.
Giỡn là giỡn, Tần Lâm cũng viết thư báo cho phụ mẫu Lục Viễn Chí ở Kỳ Châu.
Chuyện ở bến thuyền Đông Tiện môn bị Cẩm Y Vệ cùng Đô Sát Viện liên thủ đè ép xuống, kết luận cuối cùng là ‘yêu phỉ Bạch Liên tà giáo trà trộn vào kinh sư mưu đồ bất chính, bị cẩm y mật thám ta anh dũng không sợ điều tra cặn kẽ, giăng thiên la địa võng ở Đông Tiện môn nhất cử giết chết!’.
Chưởng Cẩm Y Vệ Tả Đô Đốc Thái Tử Thái Phó Lưu Thủ Hữu trăm phần trăm ủng hộ kết luận này, thậm chí còn nói rõ sẽ thượng tấu thỉnh công cho Tần Lâm.
Ác bá Thôi Tứ gia cấu kết với Bạch Liên giáo rốt cục ác giả ác báo, bị nhốt vào chiếu ngục Bắc Trấn Phủ Ty, chờ khai đao vấn trảm.
Thiêm Đô Ngự Sử Đô Sát Viện Trương Công Ngư Trương Đô Đường đối mặt thế lực tà ác không hề sợ hãi, vẫn tiếp nhận tố trạng của thương dân bá tánh kinh sư, công bố tội trạng Thôi Tứ rõ ràng khắp thiên hạ. Tuần Thành Ngự Sử theo đó mà làm, bắt tất cả vây cánh của Thôi Tứ về Ngũ Thành Binh Mã ty, hèo côn bay đầy trời, liên tục năm sáu ngày thăng đường toàn là tra khảo, dụng hình lấy được vô số khẩu cung, lập ra vụ án thật sự.
Trong lúc nhất thời kinh thành thị tỉnh đồn đại là ‘Thiết diện vô tư Trương Đô Đường’, nói Trương Đô Đường thật sự là đệ nhất đẳng thanh quan sau Bao Công triều Tống, gương sáng treo cao, chấp pháp như núi, ngay cả Hải Thụy Hải Thanh Thiên cũng có chỗ không bằng.
Các Đại nhân tiên sinh xuất thân Lưỡng Bảng chính đồ dĩ nhiên sẽ không bị ác bá thành thị như Thôi Tứ làm hại, nhưng thái học sinh cùng các tú tài nghèo kinh sư bị Thôi Tứ khi hiếp qua cũng không ít, thi nhau truyền lưu thanh danh Trương Công Ngư. Dần dần đại danh Trương Công Ngư Trương Đô Đường trong thanh lưu cũng càng ngày càng có nhiều người biết, không còn yên lặng không nghe thấy giống như lúc mới tới kinh sư vậy.
Nghe nói Thái Sơn Bắc Đẩu trong thanh lưu Trần Giá Trần lão Đại nhân, Tả Đô Ngự Sử chấp chưởng Đô Sát Viện nghe được tin đồn, cũng khen một câu ‘Họ Trương kia không sợ cường hào, thẳng tay xử trị, quả thật hết sức quật cường’.
Một lời còn hơn cả biết bao câu hoa mỹ, uy danh Trương Đô Đường ngày càng bành trướng.
Ngay cả Trương Công Ngư cũng nhận được ích lợi, Tần Lâm càng không cần phải nói. Trong một thời gian kế tiếp, hắn vô cùng thanh thản an nhàn, cẩm y Đô Đốc Lưu Thủ Hữu từ trước tới nay vẫn chống đối hắn đột nhiên trở nên vô cùng ngoan ngoãn. Bên Bắc Trấn Phủ Ty an bài nhân sự, điều động tiền lương, điều tra phá án, chỉ cần báo tới nha môn bản vệ lập tức được phê chuẩn răm rắp.
Thậm chí đám thuộc quan nha môn Cẩm Y Vệ phát hiện, cho dù Lưu Đô Đốc không phải là cố ý tránh né Tần Chỉ Huy, cũng cố gắng hết sức không chạm mặt với hắn.
Tần Lâm mừng rỡ, thừa dịp này củng cố thậm chí khuếch trương thế lực, lại có Sư Gia Từ Văn Trường ở bên cạnh bày mưu tính kế, làm ra một loạt an bài nhân sự.
Vốn muốn thăng Lục Viễn Chí cùng Ngưu Đại Lực làm Phó Thiên Hộ, nhưng nghĩ lại dù sao hai người bọn họ còn trẻ tuổi, đi theo mình vẫn còn rất nhiều cơ hội, hiện tại thình lình làm Phó Thiên Hộ quá bắt mắt. Thay vì chút hư hàm trống rỗng không bằng quyền lực thực tế, bèn gia hàm Bá Hộ thực thụ, mỗi người cai quản một trăm tên Đề Kỵ tinh nhuệ Bắc Trấn Phủ Ty, công việc thường ngày giao cho Thí Bá Hộ cùng Tổng Kỳ cai quản, bình thời vẫn giữ ở bên cạnh mình nghe lệnh.
Hồng Dương Thiện biểu hiện không tệ, từ Chỉ Huy Thiêm Sự thăng làm Chỉ Huy Đồng Tri, hiệp chưởng Bắc Trấn Phủ Ty. Lần này Hồng Chỉ Huy là minh châu phủ bụi nhiều năm lóe sáng, cảm kích Tần Lâm không cần nói, cảm thấy sinh ta ra là cha mẹ, hiểu ta là Tần tướng quân.
Ngay cả hai vị Bá Hộ Điêu Thế Quý, Hoa Đắc Quan, bởi vì đi theo Tần Lâm khắp kinh sư lập chút công lao, cũng nhận được chút ích lợi. Khác với Nam Trấn Phủ Ty chỉ lo nội bộ Cẩm Y Vệ, Bắc Trấn Phủ Ty quản các cẩm y Thiên Hộ Sở, Bá Hộ Sở tuần nhai kinh thành, Tần Lâm liền phân phái cho bọn họ chức phận tuần nhai (tuần tra đường phố), cho mỗi người một Bá Hộ Sở cai quản một hạt khu.
Từ ngồi băng đá lạnh lẽo bên trong bản nha biến thành quan viên thực quyền chưởng tuần nhai, Điêu Thế Quý, Hoa Đắc Quan vui mừng chết đi sống lại, quyết tâm thi triển hết bản lãnh toàn thân, hồi báo ơn tri ngộ của Tần trưởng quan.
Tần Lâm cười một tiếng cho qua, dặn bọn họ thu tiền cữ thường lệ có thể không cần hiếu kính cho mình, nhưng nhất định phải thăm dò động tĩnh khắp kinh sư chặt chẽ. Đến thời điểm cần dùng bọn họ, đừng để xảy ra chuyện hỏi mà không biết gì, lúc ấy sẽ phải chịu hoàn toàn trách nhiệm.
- Nếu tam giáo cửu lưu kinh sư có chút gió thổi cỏ lay qua mặt được hai chúng ta, không nói chuyện khác, lập tức đưa đầu tới gặp Tần trưởng quan!
Điêu Thế Quý cùng Hoa Đắc Quan vỗ ngực bình bịch bảo đảm.
Tần Lâm lại từ bản nha phát công văn đến Thiên Hộ Sở Nam Kinh, cất nhắc Hàn Phi Liêm là Phó Thiên Hộ, thăng Du Quải Tử làm Bá Hộ sở chữ Canh.
Một người đắc đạo gà chó thăng thiên chính là chuyện hết sức bình thường trong quan trường, đối với bọn Hồng Dương Thiện, Hàn Phi Liêm là ân chủ Tần trưởng quan cất nhắc bọn họ. Đối với Tần Lâm, chính là mọi người cùng có lợi, bản thân mình cũng có lợi.
Nếu Trương Tướng gia không có Giang Lăng đảng phụ tá, há có thể một mình nắm trong tay triều cục, nói một không hai? Nếu như huynh đệ Cảnh gia không có thật nhiều môn sinh cố lại, làm sao có thể hô lên một tiếng ngàn người hưởng ứng trong giới thanh lưu?
Mọi người cùng có lợi, bản thân mình cũng có lợi.
Lý Kiến Phương đi Thái Y viện phụng chức, người khác nghe nói y là Tam thúc phu nhân chính thất của Tần tướng quân Cẩm Y Vệ, lập tức vài phần kính trọng, Viện Sứ, Viện Phán đều tâng bốc lấy lòng y mà không cần tiền, lúc này Lý Kiến Phương mới biết được thể diện của cháu rể mình ở kinh sư lớn tới mức nào.
Mặc dù Thái Y là chức quan nhỏ, nhưng dù sao cả ngày ra vào Tử Cấm thành cùng phủ đệ đạt quan hiển quý, thời khắc mấu chốt nói không chừng cũng có thể phát huy tác dụng. Hơn nữa Thanh Đại dự định xây nữ y quán ở kinh sư, có vị Tam thúc là Thái Y xuất lực tương trợ, có thể nói sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Quan trường Xuân phong đắc ý, tình trường cũng không kém, ai nói chính thê Thanh Đại tới Tần Lâm sẽ trở nên đàng hoàng, vậy thì sai lầm thật lớn.
Lý Kiến Phương mang từ Kỳ Châu theo rất nhiều đặc sản chuẩn bị tặng người, đã có chỗ dựa Tần Lâm này cho nên tiết kiệm được hơn một nửa, Thanh Đại liền chọn không ít đi thăm viếng Trương Tử Huyên.
Từ Tân Di thấy vậy nổi cơn ghen, nói:
- Có người có Tử Huyên tỷ tỷ liền quên Từ tỷ tỷ...
Sau đó liếc xéo Tần Lâm bên cạnh một cái.
- Huynh trưởng như cha, ta không thể làm chủ cho đệ sao?
Lục Viễn Chí thè lưỡi thật dài, thầm nhủ trong lòng: huynh lớn hơn ta bao nhiêu tuổi, còn giở giọng huynh trưởng như cha, chậc chậc, da mặt Tần ca càng ngày càng dày.
Giỡn là giỡn, Tần Lâm cũng viết thư báo cho phụ mẫu Lục Viễn Chí ở Kỳ Châu.
Chuyện ở bến thuyền Đông Tiện môn bị Cẩm Y Vệ cùng Đô Sát Viện liên thủ đè ép xuống, kết luận cuối cùng là ‘yêu phỉ Bạch Liên tà giáo trà trộn vào kinh sư mưu đồ bất chính, bị cẩm y mật thám ta anh dũng không sợ điều tra cặn kẽ, giăng thiên la địa võng ở Đông Tiện môn nhất cử giết chết!’.
Chưởng Cẩm Y Vệ Tả Đô Đốc Thái Tử Thái Phó Lưu Thủ Hữu trăm phần trăm ủng hộ kết luận này, thậm chí còn nói rõ sẽ thượng tấu thỉnh công cho Tần Lâm.
Ác bá Thôi Tứ gia cấu kết với Bạch Liên giáo rốt cục ác giả ác báo, bị nhốt vào chiếu ngục Bắc Trấn Phủ Ty, chờ khai đao vấn trảm.
Thiêm Đô Ngự Sử Đô Sát Viện Trương Công Ngư Trương Đô Đường đối mặt thế lực tà ác không hề sợ hãi, vẫn tiếp nhận tố trạng của thương dân bá tánh kinh sư, công bố tội trạng Thôi Tứ rõ ràng khắp thiên hạ. Tuần Thành Ngự Sử theo đó mà làm, bắt tất cả vây cánh của Thôi Tứ về Ngũ Thành Binh Mã ty, hèo côn bay đầy trời, liên tục năm sáu ngày thăng đường toàn là tra khảo, dụng hình lấy được vô số khẩu cung, lập ra vụ án thật sự.
Trong lúc nhất thời kinh thành thị tỉnh đồn đại là ‘Thiết diện vô tư Trương Đô Đường’, nói Trương Đô Đường thật sự là đệ nhất đẳng thanh quan sau Bao Công triều Tống, gương sáng treo cao, chấp pháp như núi, ngay cả Hải Thụy Hải Thanh Thiên cũng có chỗ không bằng.
Các Đại nhân tiên sinh xuất thân Lưỡng Bảng chính đồ dĩ nhiên sẽ không bị ác bá thành thị như Thôi Tứ làm hại, nhưng thái học sinh cùng các tú tài nghèo kinh sư bị Thôi Tứ khi hiếp qua cũng không ít, thi nhau truyền lưu thanh danh Trương Công Ngư. Dần dần đại danh Trương Công Ngư Trương Đô Đường trong thanh lưu cũng càng ngày càng có nhiều người biết, không còn yên lặng không nghe thấy giống như lúc mới tới kinh sư vậy.
Nghe nói Thái Sơn Bắc Đẩu trong thanh lưu Trần Giá Trần lão Đại nhân, Tả Đô Ngự Sử chấp chưởng Đô Sát Viện nghe được tin đồn, cũng khen một câu ‘Họ Trương kia không sợ cường hào, thẳng tay xử trị, quả thật hết sức quật cường’.
Một lời còn hơn cả biết bao câu hoa mỹ, uy danh Trương Đô Đường ngày càng bành trướng.
Ngay cả Trương Công Ngư cũng nhận được ích lợi, Tần Lâm càng không cần phải nói. Trong một thời gian kế tiếp, hắn vô cùng thanh thản an nhàn, cẩm y Đô Đốc Lưu Thủ Hữu từ trước tới nay vẫn chống đối hắn đột nhiên trở nên vô cùng ngoan ngoãn. Bên Bắc Trấn Phủ Ty an bài nhân sự, điều động tiền lương, điều tra phá án, chỉ cần báo tới nha môn bản vệ lập tức được phê chuẩn răm rắp.
Thậm chí đám thuộc quan nha môn Cẩm Y Vệ phát hiện, cho dù Lưu Đô Đốc không phải là cố ý tránh né Tần Chỉ Huy, cũng cố gắng hết sức không chạm mặt với hắn.
Tần Lâm mừng rỡ, thừa dịp này củng cố thậm chí khuếch trương thế lực, lại có Sư Gia Từ Văn Trường ở bên cạnh bày mưu tính kế, làm ra một loạt an bài nhân sự.
Vốn muốn thăng Lục Viễn Chí cùng Ngưu Đại Lực làm Phó Thiên Hộ, nhưng nghĩ lại dù sao hai người bọn họ còn trẻ tuổi, đi theo mình vẫn còn rất nhiều cơ hội, hiện tại thình lình làm Phó Thiên Hộ quá bắt mắt. Thay vì chút hư hàm trống rỗng không bằng quyền lực thực tế, bèn gia hàm Bá Hộ thực thụ, mỗi người cai quản một trăm tên Đề Kỵ tinh nhuệ Bắc Trấn Phủ Ty, công việc thường ngày giao cho Thí Bá Hộ cùng Tổng Kỳ cai quản, bình thời vẫn giữ ở bên cạnh mình nghe lệnh.
Hồng Dương Thiện biểu hiện không tệ, từ Chỉ Huy Thiêm Sự thăng làm Chỉ Huy Đồng Tri, hiệp chưởng Bắc Trấn Phủ Ty. Lần này Hồng Chỉ Huy là minh châu phủ bụi nhiều năm lóe sáng, cảm kích Tần Lâm không cần nói, cảm thấy sinh ta ra là cha mẹ, hiểu ta là Tần tướng quân.
Ngay cả hai vị Bá Hộ Điêu Thế Quý, Hoa Đắc Quan, bởi vì đi theo Tần Lâm khắp kinh sư lập chút công lao, cũng nhận được chút ích lợi. Khác với Nam Trấn Phủ Ty chỉ lo nội bộ Cẩm Y Vệ, Bắc Trấn Phủ Ty quản các cẩm y Thiên Hộ Sở, Bá Hộ Sở tuần nhai kinh thành, Tần Lâm liền phân phái cho bọn họ chức phận tuần nhai (tuần tra đường phố), cho mỗi người một Bá Hộ Sở cai quản một hạt khu.
Từ ngồi băng đá lạnh lẽo bên trong bản nha biến thành quan viên thực quyền chưởng tuần nhai, Điêu Thế Quý, Hoa Đắc Quan vui mừng chết đi sống lại, quyết tâm thi triển hết bản lãnh toàn thân, hồi báo ơn tri ngộ của Tần trưởng quan.
Tần Lâm cười một tiếng cho qua, dặn bọn họ thu tiền cữ thường lệ có thể không cần hiếu kính cho mình, nhưng nhất định phải thăm dò động tĩnh khắp kinh sư chặt chẽ. Đến thời điểm cần dùng bọn họ, đừng để xảy ra chuyện hỏi mà không biết gì, lúc ấy sẽ phải chịu hoàn toàn trách nhiệm.
- Nếu tam giáo cửu lưu kinh sư có chút gió thổi cỏ lay qua mặt được hai chúng ta, không nói chuyện khác, lập tức đưa đầu tới gặp Tần trưởng quan!
Điêu Thế Quý cùng Hoa Đắc Quan vỗ ngực bình bịch bảo đảm.
Tần Lâm lại từ bản nha phát công văn đến Thiên Hộ Sở Nam Kinh, cất nhắc Hàn Phi Liêm là Phó Thiên Hộ, thăng Du Quải Tử làm Bá Hộ sở chữ Canh.
Một người đắc đạo gà chó thăng thiên chính là chuyện hết sức bình thường trong quan trường, đối với bọn Hồng Dương Thiện, Hàn Phi Liêm là ân chủ Tần trưởng quan cất nhắc bọn họ. Đối với Tần Lâm, chính là mọi người cùng có lợi, bản thân mình cũng có lợi.
Nếu Trương Tướng gia không có Giang Lăng đảng phụ tá, há có thể một mình nắm trong tay triều cục, nói một không hai? Nếu như huynh đệ Cảnh gia không có thật nhiều môn sinh cố lại, làm sao có thể hô lên một tiếng ngàn người hưởng ứng trong giới thanh lưu?
Mọi người cùng có lợi, bản thân mình cũng có lợi.
Lý Kiến Phương đi Thái Y viện phụng chức, người khác nghe nói y là Tam thúc phu nhân chính thất của Tần tướng quân Cẩm Y Vệ, lập tức vài phần kính trọng, Viện Sứ, Viện Phán đều tâng bốc lấy lòng y mà không cần tiền, lúc này Lý Kiến Phương mới biết được thể diện của cháu rể mình ở kinh sư lớn tới mức nào.
Mặc dù Thái Y là chức quan nhỏ, nhưng dù sao cả ngày ra vào Tử Cấm thành cùng phủ đệ đạt quan hiển quý, thời khắc mấu chốt nói không chừng cũng có thể phát huy tác dụng. Hơn nữa Thanh Đại dự định xây nữ y quán ở kinh sư, có vị Tam thúc là Thái Y xuất lực tương trợ, có thể nói sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Quan trường Xuân phong đắc ý, tình trường cũng không kém, ai nói chính thê Thanh Đại tới Tần Lâm sẽ trở nên đàng hoàng, vậy thì sai lầm thật lớn.
Lý Kiến Phương mang từ Kỳ Châu theo rất nhiều đặc sản chuẩn bị tặng người, đã có chỗ dựa Tần Lâm này cho nên tiết kiệm được hơn một nửa, Thanh Đại liền chọn không ít đi thăm viếng Trương Tử Huyên.
Từ Tân Di thấy vậy nổi cơn ghen, nói:
- Có người có Tử Huyên tỷ tỷ liền quên Từ tỷ tỷ...
Sau đó liếc xéo Tần Lâm bên cạnh một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.