Chương 721: Ba Yêu Vương
truonghongsinh1207@
07/01/2019
Nhưng đúng lúc sói vàng xoay người rời đi thì bất ngờ bị phục kích, từ ba hướng bất đồng ba con cự yêu lao ra tấn công về về sói vàng.
Một tên người chim có bộ lông xanh biếc tay cầm trường mâu đâm thẳng về phía đầu của Sói Vàng, một cô gái cả người quấn quanh lá cây chui ra từ trong lòng đất điều khiển vô số thực vật quấn chặt lấy tứ chi của Sói vàng. Cuối cùng là một con thanh lang(sói có bộ lông màu xanh) lấy tốc độ sét đánh hướng về phía yết hầu của Sói Vàng mà cắn tới.
Lúc này đây Sói Vàng đã từ trạng thái khổng lồ quay về bình thường, khí tức của nó cũng suy yếu đi một đoạn, nhắm vào lúc này thì ba kẻ không biết tên mới tập kích nó.
Gừ Gừ
Sói Vàng cố gắng vùng vẫy nhưng không có hiệu quả, nó nhìn thấy trường mâu cùng thanh lang sắp cắn tới thì ánh mắt nó lóe lên tia hung ác.
Chỉ thấy nó không có né tránh trường mâu mà là đón đỡ con thanh lang, con Thanh Lang có hình thể nhỏ hơn nhưng tốc độ rất nhanh.
Không ngờ dựa vào tốc độ mà nó lại có thể né đòn từ Sói Vàng và còn cắn ngay vào cổ nó nữa. Cùng lúc đó trường mâu cũng đâm lên trên đầu của Sói Vàng.
Phúc
Máu tươi vẩy ra, trường mâu đâm vào được 1/4 thì không thể tiến thêm. Sói Vàng bị ăn một kích như vậy thì chu lên thống khổ.
Có điều nó da dày thịt béo, bị hai cường địch tấn công đúng chỗ hiểm nhưng vẫn có lực hoàn thủ, nó há rộng mồm máu hung hăng cắn về phía cổ của con Thanh Lang.
Phập
Cái miệng lớn với đầy răng nhọn lởm chởm của Sói Vàng cắn lên cổ của con Thanh Lang, sau đó nó hung hăng lắc qua lắc lại( cái kiểu day day giống như mấy con cá mập cắn mồi ấy).
Sức phòng ngự của Thanh Lang rất yếu bị cắn trúng nơi hiểm yếu lại bị Sói Vàng lắc mạnh liền rơi vào tình thế nguy hiểm có điều con Thanh Lang này vẫn cắn chặt lấy cổ của Sói Vàng không chịu buông.
Mấy con cự thú đánh nhau lập tức biến cái khu vực đó thành một mãnh hỗn loạn,đất đã bay tán loạn, từng tiếng " gừ gừ", từng tiếng rít chói tai liên tục truyền ra.
Ngay lúc con Sói Vàng bị một con Yêu Hoa cùng con Thanh Lang kiềm chế, thì tên người chim tân dụng lúc này rút trường mâu ra bay lên cao, sau đó chỉ thấy tên người chim liên tục phun ra mấy lần tinh huynh lên trường mâu.
Trong lúc nhất thời cả trường mâu bốc lên hỏa diễm màu xanh nhìn yêu tà vô cùng, tên người chim lúc này hét lớn:
" Chết đi."
Sau đó hắn tốc độ như sao băng nhằm thẳng đầu Sói Vàng đâm xuống, nếu bị dính một kích này thì Sói Vàng không chết cũng trọng thương.
Nhưng ngay khi tên người chim sắp đâm xuống đầu Sói Vàng thì..
Vèo...
một cái cốt mâu có hoa văn màu đỏ sáng lập lòe bắn vạch phá trời đêm như một tia sáng xuyên thẳng qua đầu tên người chim kia, còn không những thế, sau khi xuyên thẳng qua đầu tên người chim thì nó còn tiện đà bắn thẳng về phía yêu thụ mỹ nữ.
Xoạt...
Tuy mỹ nữ yêu thụ kia kịp gọi về hộ thuẫn nhưng đối mặt với cốt mâu thì hộ thuẫn kia cũng như tấm kính mỏng dễ dàng bị xuyên phá vỡ tan tành rồi tiêu tán, khi cái hộ thuẫn yêu khí còn chưa kịp tiêu tán tất cả thì cốt mâu đã xuyên qua đầu nữ thụ yêu xinh đẹp kia.
Nàng ta vô lực nằm xuống biến về bản thể là một bông hoa hải đường to lớn. Còn về phần tên người chim thì chết nhăn răng không kịp ngáp, rơi trên mặt đất.
Thoát khỏi khống chế của thụ yêu,Sói Vàng lập tức đè lên con Thanh Lang mà cắn.
Ẳng ẳng ẳng
Con Thanh Lang bị rơi vào thế hạ phong tuyệt đối, phát ra những tiếng kêu bi thảm.
Rắc rắc..rắc rắc...
Sói Vang dùng móng vuốt sắc bén của mình cào thẳng vào lồng ngực đối phương, ngay lập tức xương sườn của con Thanh Lang bị gãy vài cây.
Phúc phúc phúc.
Sói Vàng lúc này giống như bị điên, hai mắt nó đỏ đậm, nó điên cuồng nhằm vào cổ con Thanh Lang mà cắn xé, đến cả khi con Thanh Lang tắt thở rồi mà nó vẫn còn cắn. Mãi khi nghe thấy âm thanh gọi về của Xuân Đức thì nó mới thôi.
Sau khi cắn nuốt xong tinh hạch cùng nội đan của mấy con yêu tộc thì Sói Vàng mới chịu quay về. Lúc nó quay về thì đám yêu tộc khác chỉ dám xa xa đứng nhìn nó không có tên nào dám đi lên ngăn cản.
Nó quay về thì lại vòng ra sau lưng nằm bên cạnh Xuân Đức.
" Cảm ơn chủ nhân đã cứu giúp lần nữa."
Lần đầu là lần gặp phải đàn rắn nhiều đầu, lần thứ hai là lần này. Xuân Đức nghe tiểu cẩu truyền niệm thì không biểu đạt gì quá lớn, hắn chỉ khẽ gật đầu một cái. Hắn bây giờ còn phải bận trị thương.
Lúc nãy cứu tiểu cẩu hắn vừa dùng Cốt Mâu Thuật, cơ thể còn chưa khỏe hắn lại dùng thần thông lớn khiến cho hắn lại bị thương lại. Bây giờ hắn mới cảm thấy ngu, vì sao ngày trước lại tự hủy đi hết mấy cái kỹ năng yếu nhược chỉ để lại mấy cái kỹ năng khủng bố chứ.
Đến bây giờ muốn dùng một cái kỹ năng yếu nhược xứ lý đám tạp mao cũng không có. Nghĩ mà cảm thấy thảm, đúng là không cái ngu nào giống cái ngu nào.
Có điều một cốt mâu của hắn lúc nãy cũng dọa cho đám yêu tộc phá lá gan, ba đại cự yêu bị diệt không còn lực lượng nào có thể kiềm chế mấy đại bộ tộc yêu tu nữa, ngay sau khi tỉnh hồn lại thì mấy tên đầu lĩnh của các bộ tộc yêu tu lập tức bỏ chạy thục mạng.
Không qua mấy chục phút cả chiến trường phía tây này đã không còn thấy một bóng yêu tộc nào nữa. Nếu có còn thì chỉ là mấy cái xác bị đạp nát mà thôi.
Binh sĩ bên trên tường thành phía tây nhìn thấy một màn này thì chỉ có thể sững sờ. Bọn họ cứ đứng ngây ra đó không rõ đây là mơ hay thực.
Xuân Đức sau khi ổn định thương thế liền gọi Ngân Long lại phân phó.
" Ngân Long lại đây."
Ngân Long cũng ở ngay gần đó nên sau khi nghe Xuân Đức gọi liền chạy lại cung kính nói:
" Tiền bối của gì phân phó xin cứ nói."
Xuân Đức liếc mắt nhìn hắn nhàn nhạt nói ra:
" Việc ở hẳn ngươi nên biết làm sao, tốt nhất là sau này đừng để tên nào tìm đến ta bái phỏng. Việc như vậy hẳn người xử lý được? "
Ngân Long cam đoan nói.
" Vâng, xin tiền bối yên tâm, việc này ta hứa xử lý cho tiền bối vừa lòng mới thôi."
Xuân Đức thỏa mãn gật đầu nói:
" Tốt, ta về trước. Việc nơi đây ngươi từ từ xử lý đi."
Sau đó Xuân Đức ngồi trên lưng Sói Vàng thong thả đi về nơi đại viện của mình. Nhìn Xuân Đức thân ảnh biến mất Ngân Long mới nhẹ nhõm thở ra một hơi. Sau đó hắn bắt đầu phân phó thuộc hạ của mình đi làm việc.
....
Ba đại yêu vương bị diệt, tin tức nhanh chóng lan ra bên trong nội bộ đám yêu tộc. Không qua bao lâu tất cả yêu tộc lại một lần nữa lui quân quay về vạn yêu sơn.
Việc yêu tộc rút lui tuy khiến cho nhiều người ngạc nhiên nhưng lại không gây chú ý quá nhiều, bọn họ
đang ngập tràn vui sướng trong niềm vui chiến thắng.
Một tên người chim có bộ lông xanh biếc tay cầm trường mâu đâm thẳng về phía đầu của Sói Vàng, một cô gái cả người quấn quanh lá cây chui ra từ trong lòng đất điều khiển vô số thực vật quấn chặt lấy tứ chi của Sói vàng. Cuối cùng là một con thanh lang(sói có bộ lông màu xanh) lấy tốc độ sét đánh hướng về phía yết hầu của Sói Vàng mà cắn tới.
Lúc này đây Sói Vàng đã từ trạng thái khổng lồ quay về bình thường, khí tức của nó cũng suy yếu đi một đoạn, nhắm vào lúc này thì ba kẻ không biết tên mới tập kích nó.
Gừ Gừ
Sói Vàng cố gắng vùng vẫy nhưng không có hiệu quả, nó nhìn thấy trường mâu cùng thanh lang sắp cắn tới thì ánh mắt nó lóe lên tia hung ác.
Chỉ thấy nó không có né tránh trường mâu mà là đón đỡ con thanh lang, con Thanh Lang có hình thể nhỏ hơn nhưng tốc độ rất nhanh.
Không ngờ dựa vào tốc độ mà nó lại có thể né đòn từ Sói Vàng và còn cắn ngay vào cổ nó nữa. Cùng lúc đó trường mâu cũng đâm lên trên đầu của Sói Vàng.
Phúc
Máu tươi vẩy ra, trường mâu đâm vào được 1/4 thì không thể tiến thêm. Sói Vàng bị ăn một kích như vậy thì chu lên thống khổ.
Có điều nó da dày thịt béo, bị hai cường địch tấn công đúng chỗ hiểm nhưng vẫn có lực hoàn thủ, nó há rộng mồm máu hung hăng cắn về phía cổ của con Thanh Lang.
Phập
Cái miệng lớn với đầy răng nhọn lởm chởm của Sói Vàng cắn lên cổ của con Thanh Lang, sau đó nó hung hăng lắc qua lắc lại( cái kiểu day day giống như mấy con cá mập cắn mồi ấy).
Sức phòng ngự của Thanh Lang rất yếu bị cắn trúng nơi hiểm yếu lại bị Sói Vàng lắc mạnh liền rơi vào tình thế nguy hiểm có điều con Thanh Lang này vẫn cắn chặt lấy cổ của Sói Vàng không chịu buông.
Mấy con cự thú đánh nhau lập tức biến cái khu vực đó thành một mãnh hỗn loạn,đất đã bay tán loạn, từng tiếng " gừ gừ", từng tiếng rít chói tai liên tục truyền ra.
Ngay lúc con Sói Vàng bị một con Yêu Hoa cùng con Thanh Lang kiềm chế, thì tên người chim tân dụng lúc này rút trường mâu ra bay lên cao, sau đó chỉ thấy tên người chim liên tục phun ra mấy lần tinh huynh lên trường mâu.
Trong lúc nhất thời cả trường mâu bốc lên hỏa diễm màu xanh nhìn yêu tà vô cùng, tên người chim lúc này hét lớn:
" Chết đi."
Sau đó hắn tốc độ như sao băng nhằm thẳng đầu Sói Vàng đâm xuống, nếu bị dính một kích này thì Sói Vàng không chết cũng trọng thương.
Nhưng ngay khi tên người chim sắp đâm xuống đầu Sói Vàng thì..
Vèo...
một cái cốt mâu có hoa văn màu đỏ sáng lập lòe bắn vạch phá trời đêm như một tia sáng xuyên thẳng qua đầu tên người chim kia, còn không những thế, sau khi xuyên thẳng qua đầu tên người chim thì nó còn tiện đà bắn thẳng về phía yêu thụ mỹ nữ.
Xoạt...
Tuy mỹ nữ yêu thụ kia kịp gọi về hộ thuẫn nhưng đối mặt với cốt mâu thì hộ thuẫn kia cũng như tấm kính mỏng dễ dàng bị xuyên phá vỡ tan tành rồi tiêu tán, khi cái hộ thuẫn yêu khí còn chưa kịp tiêu tán tất cả thì cốt mâu đã xuyên qua đầu nữ thụ yêu xinh đẹp kia.
Nàng ta vô lực nằm xuống biến về bản thể là một bông hoa hải đường to lớn. Còn về phần tên người chim thì chết nhăn răng không kịp ngáp, rơi trên mặt đất.
Thoát khỏi khống chế của thụ yêu,Sói Vàng lập tức đè lên con Thanh Lang mà cắn.
Ẳng ẳng ẳng
Con Thanh Lang bị rơi vào thế hạ phong tuyệt đối, phát ra những tiếng kêu bi thảm.
Rắc rắc..rắc rắc...
Sói Vang dùng móng vuốt sắc bén của mình cào thẳng vào lồng ngực đối phương, ngay lập tức xương sườn của con Thanh Lang bị gãy vài cây.
Phúc phúc phúc.
Sói Vàng lúc này giống như bị điên, hai mắt nó đỏ đậm, nó điên cuồng nhằm vào cổ con Thanh Lang mà cắn xé, đến cả khi con Thanh Lang tắt thở rồi mà nó vẫn còn cắn. Mãi khi nghe thấy âm thanh gọi về của Xuân Đức thì nó mới thôi.
Sau khi cắn nuốt xong tinh hạch cùng nội đan của mấy con yêu tộc thì Sói Vàng mới chịu quay về. Lúc nó quay về thì đám yêu tộc khác chỉ dám xa xa đứng nhìn nó không có tên nào dám đi lên ngăn cản.
Nó quay về thì lại vòng ra sau lưng nằm bên cạnh Xuân Đức.
" Cảm ơn chủ nhân đã cứu giúp lần nữa."
Lần đầu là lần gặp phải đàn rắn nhiều đầu, lần thứ hai là lần này. Xuân Đức nghe tiểu cẩu truyền niệm thì không biểu đạt gì quá lớn, hắn chỉ khẽ gật đầu một cái. Hắn bây giờ còn phải bận trị thương.
Lúc nãy cứu tiểu cẩu hắn vừa dùng Cốt Mâu Thuật, cơ thể còn chưa khỏe hắn lại dùng thần thông lớn khiến cho hắn lại bị thương lại. Bây giờ hắn mới cảm thấy ngu, vì sao ngày trước lại tự hủy đi hết mấy cái kỹ năng yếu nhược chỉ để lại mấy cái kỹ năng khủng bố chứ.
Đến bây giờ muốn dùng một cái kỹ năng yếu nhược xứ lý đám tạp mao cũng không có. Nghĩ mà cảm thấy thảm, đúng là không cái ngu nào giống cái ngu nào.
Có điều một cốt mâu của hắn lúc nãy cũng dọa cho đám yêu tộc phá lá gan, ba đại cự yêu bị diệt không còn lực lượng nào có thể kiềm chế mấy đại bộ tộc yêu tu nữa, ngay sau khi tỉnh hồn lại thì mấy tên đầu lĩnh của các bộ tộc yêu tu lập tức bỏ chạy thục mạng.
Không qua mấy chục phút cả chiến trường phía tây này đã không còn thấy một bóng yêu tộc nào nữa. Nếu có còn thì chỉ là mấy cái xác bị đạp nát mà thôi.
Binh sĩ bên trên tường thành phía tây nhìn thấy một màn này thì chỉ có thể sững sờ. Bọn họ cứ đứng ngây ra đó không rõ đây là mơ hay thực.
Xuân Đức sau khi ổn định thương thế liền gọi Ngân Long lại phân phó.
" Ngân Long lại đây."
Ngân Long cũng ở ngay gần đó nên sau khi nghe Xuân Đức gọi liền chạy lại cung kính nói:
" Tiền bối của gì phân phó xin cứ nói."
Xuân Đức liếc mắt nhìn hắn nhàn nhạt nói ra:
" Việc ở hẳn ngươi nên biết làm sao, tốt nhất là sau này đừng để tên nào tìm đến ta bái phỏng. Việc như vậy hẳn người xử lý được? "
Ngân Long cam đoan nói.
" Vâng, xin tiền bối yên tâm, việc này ta hứa xử lý cho tiền bối vừa lòng mới thôi."
Xuân Đức thỏa mãn gật đầu nói:
" Tốt, ta về trước. Việc nơi đây ngươi từ từ xử lý đi."
Sau đó Xuân Đức ngồi trên lưng Sói Vàng thong thả đi về nơi đại viện của mình. Nhìn Xuân Đức thân ảnh biến mất Ngân Long mới nhẹ nhõm thở ra một hơi. Sau đó hắn bắt đầu phân phó thuộc hạ của mình đi làm việc.
....
Ba đại yêu vương bị diệt, tin tức nhanh chóng lan ra bên trong nội bộ đám yêu tộc. Không qua bao lâu tất cả yêu tộc lại một lần nữa lui quân quay về vạn yêu sơn.
Việc yêu tộc rút lui tuy khiến cho nhiều người ngạc nhiên nhưng lại không gây chú ý quá nhiều, bọn họ
đang ngập tràn vui sướng trong niềm vui chiến thắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.