Chương 702: Bữa cơm vui vẻ
truonghongsinh1207@
31/12/2018
Khi mọi người đi tới đại sảnh tầng 1 của Ác Ma Tháp thì nơi đây đã chuẩn bị xong tất cả. Bên trong cũng không có cái gì gọi là xa hoa tráng lệ,
bên dưới là thảm cỏ xanh tươi, xung quanh thì có suối chảy róc
rách....vv..vv
Nơi này nhìn không khác gì ở ngoài tự nhiên cả. Ở gần một con suối lúc này đây đã có một bàn tiệc nhỏ được bay ra, ngồi ở trước đó cũng đã có mấy mấy người.
Nhìn thấy mấy người Tuyết Anh đi tới thì Xuân Đức cũng không có đứng dậy mà chỉ vẩy tay chào mọi người một cái. Mọi người cũng đều là người quen nên cũng không có cái thái độ khách khí gì cả mà vừa đến thì liền ngồi vào bàn.
Sau khi cô bé tiểu Vi đến nơi này thì liền tìm kiếm xem Xuân Đức ở đâu. Khi nhìn thấy Xuân Đức thì nàng liền thoát khỏi vòng tay của Trương Tuấn chạy tới bên cạnh Xuân Đức giật giật mép áo hắn nói:
" Cậu ơi, ôm ôm."-- Cô bé dùng âm thanh có phần trúc trắc nói.
Xuân Đức nhẹ mỉm cười ôm đứa cháu lên, xoa xoa đầu con bé Xuân Đức vui vẻ nói:
" Bé con dạo này có ngoan không? Ồ mới chưa tới mấy năm mà đã tu luyện đến kim đan kì rồi."
Xuân Đức có phần ngạc nhiên khi nhìn tu vi của tiểu Vi tiến bộ. Ở bên cạnh Vô Địch cười khà khà nói:
" Cái đó là do công pháp của ta tốt, sau này cô bé nhất định sẽ là một ma tu có thành tựu."
Xuân Đức nghe vậy thì cũng là cười cười gật đầu, còn việc sau này tiểu Vi có thành Ma đầu hay không thì cũng không quan trọng lắm, người ta thường nghe đến chữ Ma thì liền nghĩ ngay đến việc xấu nhưng trên đời chắc gì. Chưa hẳn những kẻ đạo mạo đã là người tốt.
Nhìn mọi người Xuân Đức cười nói:
" Ngày hôm nay gọi mọi người đến là để thông báo cho mọi người biết là ta sắp đi cao thiên rồi, à đúng rồi tiện thể hỏi luôn lão Tà lần này có muốn cùng ta đi chung ko? "
Mọi người nghe vậy thì cũng không lấy gì làm ngạc nhiên, trước khi tới mọi người cũng đã đoán được Xuân Đức gọi mọi người đến đây là có việc gì.
Tà Long nghe Xuân Đức hỏi thì lắc đầu cười nói:
" Không. Ta bây giờ ở đây cũng cảm thấy rất tốt cùng mãn nguyện rồi. Việc trước kia qua rồi thì cứ để cho nó qua đi thôi. Ha ha ha."
" Ồ, tính ra ông bạn cũng không phải người thù dai gì, mới có mấy chục vạn năm thôi mà đã quên mối thù xưa, gặp phải ta thì... còn chẳng nhớ địch nhân là ai cũng nên. Ha ha"--- Xuân Đức nói đùa một câu.
Mọi người cũng đều cười lên vui vẻ. Lúc này đây Mai Anh đứng dậy nói lớn:
" Được rồi, mọi người cùng chúc Điện Chủ mọi chuyện thuận buồm xui gió nào."
Nàng nâng ly rượu lên, Xuân Đức cùng mọi người cũng đồng thời đứng dậy cầm lên ly rượu.
" Chúc Điện Chủ mọi sự như ý. "
" Cạn."
Mọi người đồng thời ngữa cổ uống cạn ly rượu trong tay, sau khi uống cạn ly rượu thì Xuân Đức nhìn mọi người cười nói:
" Cảm ơn mọi người. Mọi người ở Trung Thiên kinh doanh Ác Ma Điện cho tốt, biết đâu sau này ta lên cao thiên mà không sống được lại trở về ăn bám mọi người. Ha ha ha."
" Ha ha ha.. hi hi hi."--- Mọi người đều cười rộ lên.
Sau đó mọi người vừa ăn cơm,uống rượu vừa nói chuyện phiếm. Trong mấy năm Xuân Đức trị thương quả thực có rất nhiều chuyện phát sinh, có vui có buồn. Trên bàn rượu mọi người đều mang mấy chuyện đó ra đàm luận một lần.
***
Nửa tháng sau.
Lúc này đây Xuân Đức đã đi tới Băng Phách Tinh Cung. Nơi đây vốn dĩ có thông đạo đi tới cao thiên nhưng trước kia bị Xuân Đức tạm thời phong ấn lại. Bây giờ cần dùng thì liền mở ra.
Lần này đi cùng với Xuân Đức thì có mấy đứa em gái, ba con sủng vật. Duy chỉ có Tuyết Báo là hắn để lại để phòng bị việc bất ngờ.
Nhưng đứng bên cạnh Xuân Đức lúc này đây không phải mấy đứa em gái cùng không phải ba con sủng vật mà là Bích Dao. Tù nhân mới được hắn thả ra, nàng ta lúc này đứng cạnh Xuân Đức mà cả người cứ run lên từng trận. Cũng không rõ bao nhiêu năm qua nàng gặp phải cái gì mà lại thành bộ dạng như vậy.
" Khi xong việc thì cô có thể rời đi. Ta cũng sẽ không nuốt lời nên cô không cần lo."--- Xuân Đức nhàn nhạt nói ra.
Bích Dao bên cạnh run run trả lời: " Dạ Vâng."
Vung tay lên một chiếc chiến hạm dài 3 dặm toàn thân hắc kim sắc xuất hiện. Xuân Đức phi thân lên trên cùng lúc mang theo Bích Dao. Ngay sau đó hai người trực tiếp bay thẳng vào cái vòng xoáy đen ngòm trước mắt.
Đợi khi hai người đi vào bên trong hắc động một thời gian thì cái cửa không gian tiếp điểm kia cũng khép lại biến mất không thấy đâu nữa.
Lãnh Như hàn lúc này phân phó người bên dưới:
" Cho ta canh giữ cẩn thận nơi đây. Không có mệnh lệnh của ta không ai được tới gần nghe rõ chưa? "
" Rõ. Tông chủ."--- Những thủ vệ ở gần đó đồng thanh lên tiếng đáp lại.
***
3 ngày sau bên trong không gian tiếp điểm.
Lúc này đây trên đường đi vẫn sóng êm gió lặng không gặp khó khăn gì. Ngoại trừ gặp một chút không gian vết cắt ra thì chẳng có gì cả.
Xuân Đức lúc đầu cứ nghĩ cái nơi tiếp điểm này hẹp lắm giống mộ con sông rồi cứ thẳng hướng mà đi kia, ai dè nó chính là một nơi hỗn loạn thêm vào đó lại là vô biên vô hạn, nếu không phải có Bích Dao thì hắn xác định lạc đường là cái chắc.
Không những thế trên đường đi hắn còn gặp người phi thăng nữa kia, đám ngốc kia không biết là được cái gì dẫn dắt mà cứ như sao băng bay về phía trước không cần phải tự thân vận động. Nếu không phải hắn không cách nào cảm ứng được cao thiên kêu gọi thì hắn cũng muốn phi thăng cho rồi. Vừa nhanh vừa đỡ nguy hiểm.
Đừng nhìn bên trong mấy cái nơi không gian tiếp điểm này không có cái gì nguy hiểm thực tế nó nguy hiểm vô cùng. Đen đen mà gặp phải đám hư không tiên thú thì xác định đây cũng là hắn nghe kể lại.
Ầm
Xuân Đức còn đang suy nghĩ lung tung thì không biết bị thứ gì đụng vào chiến thuyền không gian khiến cho hắn đập bay vào tường.
Ngay lập tức hắn dùng thần niệm nhìn xem thứ gì vừa đụng vào chiến thuyền của mình, không nhìn thì thôi vừa nhìn hắn liền muốn dùng bàn tay tát vào miệng mấy cái vì cái mồm quạ đen. Hắn mới vừa nghĩ đến hư không tiên thú thì ngay lập tức có ba con tấn công chiến thuyền của hắn.
Có điều khi hắn xem xét ba con hư không tiên thú kia thì sắc mặt lộ ra sự kinh ngạc, kinh ngạc là vì đám hư không tiên thú này tu vi yếu quá, ba con kia cao nhất chỉ tương đương Hằng Quân Cảnh hậu kì mà thôi.
Nghe Bích Dao kể chuyện hắn còn tưởng hư không tiên thú là cái dạng gì ghê gớm lắm kia chứ, ai dè lại là cái dạng mặt hàng này, cỡ như thế này đến bao nhiêu hắn làm gỏi bấy nhiêu.
Mở ra phòng hộ thuyền Xuân Đức đi ra bên ngoài, trực tiếp lao về phía ba con hư không tiên thú.
Nơi này nhìn không khác gì ở ngoài tự nhiên cả. Ở gần một con suối lúc này đây đã có một bàn tiệc nhỏ được bay ra, ngồi ở trước đó cũng đã có mấy mấy người.
Nhìn thấy mấy người Tuyết Anh đi tới thì Xuân Đức cũng không có đứng dậy mà chỉ vẩy tay chào mọi người một cái. Mọi người cũng đều là người quen nên cũng không có cái thái độ khách khí gì cả mà vừa đến thì liền ngồi vào bàn.
Sau khi cô bé tiểu Vi đến nơi này thì liền tìm kiếm xem Xuân Đức ở đâu. Khi nhìn thấy Xuân Đức thì nàng liền thoát khỏi vòng tay của Trương Tuấn chạy tới bên cạnh Xuân Đức giật giật mép áo hắn nói:
" Cậu ơi, ôm ôm."-- Cô bé dùng âm thanh có phần trúc trắc nói.
Xuân Đức nhẹ mỉm cười ôm đứa cháu lên, xoa xoa đầu con bé Xuân Đức vui vẻ nói:
" Bé con dạo này có ngoan không? Ồ mới chưa tới mấy năm mà đã tu luyện đến kim đan kì rồi."
Xuân Đức có phần ngạc nhiên khi nhìn tu vi của tiểu Vi tiến bộ. Ở bên cạnh Vô Địch cười khà khà nói:
" Cái đó là do công pháp của ta tốt, sau này cô bé nhất định sẽ là một ma tu có thành tựu."
Xuân Đức nghe vậy thì cũng là cười cười gật đầu, còn việc sau này tiểu Vi có thành Ma đầu hay không thì cũng không quan trọng lắm, người ta thường nghe đến chữ Ma thì liền nghĩ ngay đến việc xấu nhưng trên đời chắc gì. Chưa hẳn những kẻ đạo mạo đã là người tốt.
Nhìn mọi người Xuân Đức cười nói:
" Ngày hôm nay gọi mọi người đến là để thông báo cho mọi người biết là ta sắp đi cao thiên rồi, à đúng rồi tiện thể hỏi luôn lão Tà lần này có muốn cùng ta đi chung ko? "
Mọi người nghe vậy thì cũng không lấy gì làm ngạc nhiên, trước khi tới mọi người cũng đã đoán được Xuân Đức gọi mọi người đến đây là có việc gì.
Tà Long nghe Xuân Đức hỏi thì lắc đầu cười nói:
" Không. Ta bây giờ ở đây cũng cảm thấy rất tốt cùng mãn nguyện rồi. Việc trước kia qua rồi thì cứ để cho nó qua đi thôi. Ha ha ha."
" Ồ, tính ra ông bạn cũng không phải người thù dai gì, mới có mấy chục vạn năm thôi mà đã quên mối thù xưa, gặp phải ta thì... còn chẳng nhớ địch nhân là ai cũng nên. Ha ha"--- Xuân Đức nói đùa một câu.
Mọi người cũng đều cười lên vui vẻ. Lúc này đây Mai Anh đứng dậy nói lớn:
" Được rồi, mọi người cùng chúc Điện Chủ mọi chuyện thuận buồm xui gió nào."
Nàng nâng ly rượu lên, Xuân Đức cùng mọi người cũng đồng thời đứng dậy cầm lên ly rượu.
" Chúc Điện Chủ mọi sự như ý. "
" Cạn."
Mọi người đồng thời ngữa cổ uống cạn ly rượu trong tay, sau khi uống cạn ly rượu thì Xuân Đức nhìn mọi người cười nói:
" Cảm ơn mọi người. Mọi người ở Trung Thiên kinh doanh Ác Ma Điện cho tốt, biết đâu sau này ta lên cao thiên mà không sống được lại trở về ăn bám mọi người. Ha ha ha."
" Ha ha ha.. hi hi hi."--- Mọi người đều cười rộ lên.
Sau đó mọi người vừa ăn cơm,uống rượu vừa nói chuyện phiếm. Trong mấy năm Xuân Đức trị thương quả thực có rất nhiều chuyện phát sinh, có vui có buồn. Trên bàn rượu mọi người đều mang mấy chuyện đó ra đàm luận một lần.
***
Nửa tháng sau.
Lúc này đây Xuân Đức đã đi tới Băng Phách Tinh Cung. Nơi đây vốn dĩ có thông đạo đi tới cao thiên nhưng trước kia bị Xuân Đức tạm thời phong ấn lại. Bây giờ cần dùng thì liền mở ra.
Lần này đi cùng với Xuân Đức thì có mấy đứa em gái, ba con sủng vật. Duy chỉ có Tuyết Báo là hắn để lại để phòng bị việc bất ngờ.
Nhưng đứng bên cạnh Xuân Đức lúc này đây không phải mấy đứa em gái cùng không phải ba con sủng vật mà là Bích Dao. Tù nhân mới được hắn thả ra, nàng ta lúc này đứng cạnh Xuân Đức mà cả người cứ run lên từng trận. Cũng không rõ bao nhiêu năm qua nàng gặp phải cái gì mà lại thành bộ dạng như vậy.
" Khi xong việc thì cô có thể rời đi. Ta cũng sẽ không nuốt lời nên cô không cần lo."--- Xuân Đức nhàn nhạt nói ra.
Bích Dao bên cạnh run run trả lời: " Dạ Vâng."
Vung tay lên một chiếc chiến hạm dài 3 dặm toàn thân hắc kim sắc xuất hiện. Xuân Đức phi thân lên trên cùng lúc mang theo Bích Dao. Ngay sau đó hai người trực tiếp bay thẳng vào cái vòng xoáy đen ngòm trước mắt.
Đợi khi hai người đi vào bên trong hắc động một thời gian thì cái cửa không gian tiếp điểm kia cũng khép lại biến mất không thấy đâu nữa.
Lãnh Như hàn lúc này phân phó người bên dưới:
" Cho ta canh giữ cẩn thận nơi đây. Không có mệnh lệnh của ta không ai được tới gần nghe rõ chưa? "
" Rõ. Tông chủ."--- Những thủ vệ ở gần đó đồng thanh lên tiếng đáp lại.
***
3 ngày sau bên trong không gian tiếp điểm.
Lúc này đây trên đường đi vẫn sóng êm gió lặng không gặp khó khăn gì. Ngoại trừ gặp một chút không gian vết cắt ra thì chẳng có gì cả.
Xuân Đức lúc đầu cứ nghĩ cái nơi tiếp điểm này hẹp lắm giống mộ con sông rồi cứ thẳng hướng mà đi kia, ai dè nó chính là một nơi hỗn loạn thêm vào đó lại là vô biên vô hạn, nếu không phải có Bích Dao thì hắn xác định lạc đường là cái chắc.
Không những thế trên đường đi hắn còn gặp người phi thăng nữa kia, đám ngốc kia không biết là được cái gì dẫn dắt mà cứ như sao băng bay về phía trước không cần phải tự thân vận động. Nếu không phải hắn không cách nào cảm ứng được cao thiên kêu gọi thì hắn cũng muốn phi thăng cho rồi. Vừa nhanh vừa đỡ nguy hiểm.
Đừng nhìn bên trong mấy cái nơi không gian tiếp điểm này không có cái gì nguy hiểm thực tế nó nguy hiểm vô cùng. Đen đen mà gặp phải đám hư không tiên thú thì xác định đây cũng là hắn nghe kể lại.
Ầm
Xuân Đức còn đang suy nghĩ lung tung thì không biết bị thứ gì đụng vào chiến thuyền không gian khiến cho hắn đập bay vào tường.
Ngay lập tức hắn dùng thần niệm nhìn xem thứ gì vừa đụng vào chiến thuyền của mình, không nhìn thì thôi vừa nhìn hắn liền muốn dùng bàn tay tát vào miệng mấy cái vì cái mồm quạ đen. Hắn mới vừa nghĩ đến hư không tiên thú thì ngay lập tức có ba con tấn công chiến thuyền của hắn.
Có điều khi hắn xem xét ba con hư không tiên thú kia thì sắc mặt lộ ra sự kinh ngạc, kinh ngạc là vì đám hư không tiên thú này tu vi yếu quá, ba con kia cao nhất chỉ tương đương Hằng Quân Cảnh hậu kì mà thôi.
Nghe Bích Dao kể chuyện hắn còn tưởng hư không tiên thú là cái dạng gì ghê gớm lắm kia chứ, ai dè lại là cái dạng mặt hàng này, cỡ như thế này đến bao nhiêu hắn làm gỏi bấy nhiêu.
Mở ra phòng hộ thuyền Xuân Đức đi ra bên ngoài, trực tiếp lao về phía ba con hư không tiên thú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.