Cân Cả Thiên Hạ

Chương 301: Các ngươi không biết gì về ta cả

truonghongsinh1207@

18/10/2018

Đến tế đàn Xuân Đức đứng quăng con hồ ly kia vào trong, sau đó gọi ra hai Phong Phong cùng Hồng Hồng. Ngay lập tức hai tiểu nhân bay ra, vừa ra ngoài hai tiểu nhân đã kêu lên:

Sau vài chục hô hấp tất cả mọi người đều tụ tập lại cùng một chỗ, lần này ra ngoài mọi người cũng có chuẩn bị đầy đủ hơn hôm qua.

Xuân Đức tính toán nếu đã không có cách nào đến nơi không gian thông đạo kia thì cũng chỉ đành săn giết quái thú bên ngoài kiếm thêm Huyết Châu và rèn luyện mọi người, còn việc tìm tung tích mấy thế lực khác hắn cũng không lo lắng lắm, không sớm thì muộn hắn cũng sẽ gặp mấy thế lực kia mà thôi, khi đó chính là một cuộc đại đồ sát.

Nhìn tất cả mọi người đã chuẩn bị hoàn tất Xuân Đức bắt ấn quyết, bạch quang bao trùm lại một lần nữa tất cả mọi người biến mất khỏi không gian vong linh.

..........

Bên ngoài

Vừa ra bên ngoài Xuân Đức và mọi người không khỏi một trận kinh ngạc, bên ngoài không còn quái thú như hôm qua, nhìn khắp một khu vực rộng lớn đã không thấy bóng dáng con quái thú nào cả, trên mặt đất chỉ thi thoảng là một bộ thi thể tu sĩ mà thôi.

" Có người dọn đường cho chúng ta rồi, nhìn mấy cái thi thể này có thể thấy đám người kia đi qua không lâu, bây giờ chúng ta nên làm sao Củ Cải Trắng "--- Tà Long sau khi xem xét một bộ thi thể trên mặt đất thì nói.

" Đi theo dấu vết đám người kia để lại, đi thôi "--- Xuân Đức nói.

Gần 200 người ngay lập tức dùng tốc độ nhanh nhất lần theo dấu vết kẻ đi trước để lại, dọc đường đi là khắp một mảnh rộng lớn thiên địa bị san bằng, trên mặt đất đâu đâu cũng là thi thể tu sĩ, thông qua quần áo thì có thể nhận ra đã phần thi thể ở đây đều là của 4 thế lực nơi Viễn Cổ Chiến Trường, một số ít là Yêu Tộc thì thể cùng đám người Quang Minh Thần Điện.

Sau 2 canh giờ khi di chuyển lần theo dấu vết để lại thì cuối cùng Xuân Đức cũng đã thấy được một đội ngũ những kẻ đi trước, đội ngũ này có thể nói là lớn nhất từ trước tới nay hắn từng gặp.

Đứng trên một đỉnh núi cao vút, Xuân Đức nhìn về phương xa, nơi đó đang xảy ra cuộc chiến giữa đám tu sĩ và quái thú vực thẳm, bên phía tu sĩ đang liên tục tiến công khiến cho đám quái thú kia liên tục phải lùi về phía sau.

Bên cạnh hắn lúc này là Tuyết Anh, nàng nhìn tình cảnh trước mắt thì đôi mi thanh tú không khỏi cau mày lại, nàng nói:

" Việc lớn có vẻ không tốt rồi, không ngờ mấy thế lực này lại tụ cùng một chỗ, gần 3 ức tu sĩ rất khó giải quyết, chỉ bằng mấy người chúng ta việc này gần như là không thể, ngươi có cách gì ứng phó sao?"

Âm thanh nói chuyện của Tuyết Anh không nhỏ, mọi người ở đây đều có thể nghe thấy, khi nghe được Tuyết Anh nói muốn huyết tẩy 3 ức tu sĩ đầu tiên là mọi người cảm thấy một trận hoang đường, 3 ức tu sĩ là bao nhiêu à, bọn họ có đứng yên cho giết cũng là mệt chết chứ không nói, chưa kể trong 3 ức tu sĩ này còn không thiếu kẻ có tu vi kinh thiên.

Nhưng là bọn họ vẫn là vểnh tai lên nghe xem Xuân Đức nói ra suy nghĩ bản thân, bọn họ muốn biết chuyện này rốt cục ra sao.

Tà Long bên cạnh cũng là cau mày nói: " Ta cũng cảm nhận được vô số luồng khí tức mạnh mẽ, chuyện này khó giải quyết rồi đây, việc này không thể giống lại giống như lần trước đồ sát một ức Ma Tộc được, theo ta nghĩ..."

Khi Tà Long đang nói thì cảm giác có cái gì không đúng, hắn quay sang nhìn Xuân Đức thì thấy tên này cả người đều phát ra khí tức âm u lạnh lẽo khiếp người, trong cái âm u lạnh buốt kia lại kèm theo nồng nặc sát ý, cảm nhận được cái khí tức này ở đây không ai là không rùng mình vài cái.

Xuân Đức không quay đầu sang, ánh mắt hắn vẫn nhìn về phương xa, trong mắt lập lòe hào quang khát máu nói:

" Lão Tà, Tuyết Anh hai người các ngươi quên ở đây không những có một mình chúng ta là kẻ địch của đám tu sĩ kia, các ngươi nhớ lần đầu bước vào khu ngoại vi gặp mấy con giòi kia không? Chúng nó cũng sẽ tới đây tham gia tiệc vui. Ta linh cảm thấy một buổi yến tiệc bằng huyết và linh hồn sắp bắt đầu.

Mà các ngươi cũng đánh giá quá thấp chúng ta rồi, đặc biệt là ta, các ngươi biết ta có tu vi gì sao? Các ngươi biết ta có những con bài nào chưa lật sao? Các ngươi biết không biết. Còn nữa nên nhớ còn ai trong không gian vong linh nếu trả một cái giá đủ cao thì 3 ức tu sĩ đây cũng không là gì. "



Câu nói của Xuân Đức làm tất cả mọi người ở đây ngẩn ngơ, không nói đến người thế lực 3 tông môn, riêng là những người luôn đi theo Xuân Đức cũng không biết hắn đến cùng là mạnh như thế nào, có tu vi gì, chỉ biết bây giờ hắn giết Bất Diệt Cảnh tu sĩ như giết gà vậy, tiện tay liền có thể còn việc cực hạn của Xuân Đức ở đâu thì không ai rõ ràng.

Sau giây phút ngây ngốc, Tà Long mới kịp phản ứng hỏi lại:

" Vậy ngươi tu vi lúc này là gì Củ Cải Trắng? "

Nghe Tà Long hỏi Xuân Đức nhếch miệng cười nói:

" Ta còn còn chưa tu luyện thì lấy đâu tu vi cơ chứ, ta là một dạng đặc biệt tồn tại. "

Đúng lúc này tiểu Hồng không hiểu sao tỉnh dậy nhìn về phía Tà Long đầy miệt thị nói: "Ngươi quá yếu "

Một câu nói này như một lưỡi dao cứa vào tim Tà Long, nó rất không phục nhìn về tiểu hồ ly đang quấn trên vai Xuân Đức nói:

" Tiểu hồ ly nói ai quá yếu hả, có tin hay không ta dùng một ngón tay có thể đè chết ngươi "

Hồng Hồng ánh mắt hiện lên sự xem thường, nhìn Tà Long nói:

" Ngoại trừ pa pa là có thể tổn thương Hồng Hồng ra thì không ai có thể, ngươi cũng vậy đại thúc xấu xí "

Xuân Đức phì cười, dùng một tay xoa đầu tiểu Hồng nói:

" Không cần đôi co với tên ngốc đó làm gì, dĩ nhiên là tiểu Hồng mạnh hơn tên ngốc Tà Long này nhiều, thôi ngủ đi khi nào pa pa có chuyện sẽ gọi tiểu Hồng."

Tà Long: "......"

Mọi Người: "......"

" Ba ba, người gọi bọn con sao? "

" Ừm, có việc nhờ hai đứa đây, hai đứa các con có thấy con hồ ly đen đen xấu xấu kia không? Hỗ trợ ba ba luyện chế nó thành vũ khí "--- Xuân Đức chỉ con hồ ly trong tế đàn nói.

Phong Phong cung Hồng Hồng đều nhìn về phía con hồ ly, nhìn một chút Hồng Hồng lên tiếng nói:

" Ba ơi ba, cái thân xác này thích hợp cho Hồng Hồng dung hợp, chỉ cần luyện hóa cái thân xác này thì Hồng Hồng có thể điều khiển cái thân xác đó, hơn nữa còn nắm giữ mọi năng lực, cộng với bản thể của Hồng Hồng lúc này thì sức mạnh sẽ tăng càng cao, có điều như vậy Hồng Hồng không thể ở trong cơ thể ba ba nữa, nếu khi ba ba gặp nguy hiểm Hồng Hồng rất có thể không ứng cứu ba ba kịp thời. "

Xuân Đức trong lòng có chút vui vẻ, khí linh chính mình ôn dưỡng ra đúng là tất cả đều vì bản thân, tuy hắn biết nguy hiểm mà hắn gặp phải mà không thể đối phó thì hai tiểu khí linh này làm sao có thể đối phó nổi, nhưng kệ dù sao có một ai đó hết lòng vì mình cũng đủ mãn nguyện rồi. Hắn cười nói:

" Hồng Hồng yên tâm, ba sẽ luôn mang Hồng Hồng theo bên cạnh mà. Nếu Hồng Hồng đã thích thì ba tặng bộ áo mới này cho con(áo mới ở đây chỉ thân thể con cáo), được rồi Hồng Hồng vào bên trong tế đàn đi, ba và Phong Phong sẽ giúp con nhanh chóng luyện hóa cái áo này."

" Vâng, pa pa ". Hồng Hồng không do dự mà bay vào trong tế đàn nàng có 100% sự tin tưởng với ba ba cùng Phong Phong.

Nhìn về Phong Phong, Xuân Đức nói: " Bảo vệ tốt tiểu Hồng "



Phong Phong gật đầu phóng xuất ra một đoàn kim quang bao trùm khắp toàn thân Hồng Hồng, cùng lúc đó Xuân Đức cũng bắt đầu thôi động tế đàn, sau một giây cả tế đàn sáng lên, huyết quang tận trời cả không gian bên trong không gian vong linh nhuộm thành màu đỏ.

............

Mới sáng ra mọi người còn chưa biết chuyện gì vừa mở mắt ra thì thấy cả không gian tự dưng tối sầm lại, cả bầu trời nhuộm thành huyết sắc thì không khỏi kinh sợ, nhất là mấy tên tù binh, mấy người này không tự chủ được mà tụ lại với nhau thành một đám đề phòng nhìn xung quanh.

Có người không tự nhịn được tự hỏi: " Chuyện gì đang xảy ra, tại sao bầu trời lại biến thành màu đỏ vậy? "

Nhưng ở đây làm gì có ai là biết chuyện gì đang xảy ra, nên cũng không ai trả lời hắn cả. Giữa lúc mấy người 3 thế lực này hoảng hốt không biết là có truyền gì thì một âm thanh lười biếng vang lên, Tà Long không biết rúc từ chỗ nào ra nói:

" Sợ cái gì mà sợ, ở trong này chẳng ai thèm làm hại tới mấy tên các ngươi đâu, còn bầu trời tại sao đỏ thẳm là vì có cơ duyên của nó, các ngươi không cần quan tâm, mà thôi không nhiều lời cũng vô ích các ngươi chỉ cần biết ở trong này các ngươi vẫn an toàn tới khi nào các ngươi không còn tác dụng nữa, ta tiếp tục ngủ đây mấy tên ngươi tranh thủ trị thương đi, sắp có nhiệm vụ mới cho các ngươi "

Nói xong thì Tà Long lại biến mất đi đâu không còn hình bóng đâu cả, để lại một đám người mộng bức đứng nơi đó.

Một tên Bất Diệt Cảnh nói với mọi người: " Đã vị đại nhân kia nói vậy thì mọi người về vị trí của mình tiếp tục trị thương đi, đã không có nguy hiểm gì rồi "

Tiếp sau ai lại về vị trí của người đó, nhưng lúc này cũng không ai có tâm tình đâu mà trị thương, cảm nhận từng luồng sức mạnh gào thét xa xa mà lòng mọi người cảm thấy từng trận bất an mãnh liệt, nếu được bọn họ muốn lập tức muốn thoát khỏi nơi này,dù cho vào đầm rồng hang hổ cũng được.

.........

Sau hai canh giờ..

Tế đàn nơi...

Sau quá trình luyện hóa thân xác của thiếu nữ hồ tộc, bây giờ xuất hiện trước mắt Xuân Đức không phải là một con Hắc Hồ nữa mà là một con Huyết Hồ, cả ngươi bảo phủ trong huyết sắc quang mang, đến cả đôi mắt cũng là một màu đỏ đến yêu dị.

Nhìn vào Huyết Hồ đang chạy lung tung trước mặt Xuân Đức hỏi: " Tiểu Hồng cảm giác sao? Có cái gì không tốt không? "

Huyết Hồ nhảy lên vai Xuân Đức phát ra tiếng cười như trẻ con: " Hì hì. Không có pa pa, nguyên hồn của cái thân xác này cũng bị Hồng Hồng thôn phệ hết rồi, nguyên hồn của yêu tu Bất Diệt Cảnh không ngờ cũng yếu đuối quá, Hồng Hòng cắt nuốt tất cả mà cũng không tăng lên là bao, còn cái thân thể này thì tạm được, mà Phong Phong đâu rồi ba "

Xuân Đức mỉm cười nói: "Không phải nguyên hồn của yêu tu yếu đuối mà là tiểu Hồng quá mạnh thôi, Phong Phong khi trước vì bảo vệ Hồng Hồng an toàn đã dùng hết lực, bây giờ có chút suy yếu nên đã về trong cơ thể ba để hồi phục rồi, Hồng hồng không cần lo lắng "

" Vâng pa pa, đợi vài ngày nữa Hồng Hồng hoàn toàn nắm giữ thân xác này sẽ biểu hiện cho pa pa xem sức mạnh mới của Hồng Hồng "--- Tiểu Hồng dương dương đắc ý nói.

Xuân Đức cũng chỉ là cười mà thôi, hắn khẽ dùng tay vuốt đầu Hồng Hồng chậm rãi nói:

" Tốt lắm, ba đợi ngày đó. Bây giờ ba có chuyện quan trọng phải làm, Hồng Hồng ở đây tu luyện hay theo ba ra ngoài."

" Đương nhiên là Hồng Hồng phải theo ba rồi, Hồng Hồng không muốn ở một mình đâu, Hồng Hồng sợ cô đơn"--- Tiểu Hồng có chút làm nũng nói.

Xuân Đức nói: " Tốt, vậy hai ba con mình đi ra ngoài gặp mọi người để bạn chính sự."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cân Cả Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook