Chương 502
truonghongsinh1207@
21/11/2018
Ngay lúc mọi người còn đang giật mình trước vụ nổ mà Trương Đức tạo ra
cách đây không lâu thì mấy người bị thương bỗng nhiên phun máu, nhổ ra
toàn máu màu xanh. U Lam hoảng hồn lên nói:
" Làm sao lại chúng độc được."
Ngọc Điệp ánh mắt nhanh nhạy lướt qua liền phát hiện ra nguyên nhân chúng độc, nàng nói:
" Là từ miệng vết thương, độc này không phải của Tam Đầu Trùng mà là chất độc khác."
Nàng nhìn về phía Trương Đức hỏi:
" Độc này sẽ không phải là từ bên trong cái thứ đệ vừa cho nổ chứ."
Trương Đức không có đáp lời Ngọc Điệp mà nhanh chóng đi tìm thuốc giải độc, rất nhanh hắn tìm thấy mấy lọ nước màu đỏ đựng trong một cái ống thủy tinh bằng ngón tay út, hắn liền đưa cho mỗi người bị thương một lọ nói:
" Uống nó vào nhanh lên."
Việc liên quan tới cái mạng nhỏ nên những người kia hành động rất tích cực, ba người đồng loạt nhét cả ống thủy tinh vào trong miệng nhai rồi nuốt xuống, bọn họ vội quá không kịp uống từng chút một, bọn họ bây giờ đang cảm thấy cả cơ thể sinh mệnh đang nhanh chóng héo rút nếu không nhanh thì mấy giây nữa bọn họ sẽ thành cái xác khô.
Vân Thiên, Phần Hương cùng Ngọc Hà là ba tên không may mắn đó, sau khi uống xong thì ba người sắc mặt tốt hơn rất nhiều, ngay sau đó một luồng sinh mệnh cực lớn tán phát ra giúp cơ thể bọn họ đang hoại tử nhanh chóng phục hồi.
Sau một lúc ba người mới mở mắt ra, vừa mở mắt ra thì Phần Hương đã nhào tới Trương Đức mà cào cấu, nàng tức giận nói:
" Tỷ tỷ bình thường đối tốt với tiểu tử ngươi là vậy thế mà tiểu tử ngươi lại dám mưu hại tỷ tỷ, tiểu tử ngươi nói sau này phải đền bù cho ta như thế nào? "
Trương Đức bị cào cấu, bị cắn, bị đánh cũng không dám phản kháng, hắn yếu đuối nói:
" Đệ thực sự xin lỗi, thực sự đệ cũng không biết nó nguy hiểm đến như vậy, đại ca nói cái món đồ chơi này nổ như pháo bông vậy với có thêm một chút kịch độc thôi. Còn về phần đền bù tỷ thấy trên người đệ có món gì đáng giá thì lấy đi. Hay tỷ lấy linh thạch cực phẩm? "
Ngồi trên người Trương Đức, Phần Hương nhìn biểu hiện của hắn mà lòng cười thầm không thôi, nàng cũng phải công nhận tiểu tử này rất ngốc, chỉ cần diễn tốt một chút hay ra vẻ tức giận là có thể lừa được hắn. Nhưng nàng thích mấy tên ngốc như vậy.
Vẫn làm biểu lộ hung dữ Phần Hương nhìn Trương Đức nói:
" Hừ, lần này tha cho tiểu tử ngươi một lần."
Trương Đức được tha vội cảm ơn nói: " Dạ phải, cảm ơn Phần Hương tỷ."
Mọi người thấy vậy một màn thì không biết nói gì rồi, bọn họ còn chưa thấy ai đần như Trương Đức cả, rõ ràng là Phần Hương đang diễn trò mà tên này còn tưởng là thật.
Ngạo Vô Song đi lại vỗ vai Trương Đức nói:
" Trương sư đệ, lần sau đệ muốn làm cái gì thì thông báo trước mới mọi người một chút nhé. Nhưng dù sao vẫn phải cảm ơn sư đệ vì có sư đệ mà mấy người chúng ta không cần phải khổ chiến một phen."
Ngạo Vô Song đã dụ dỗ thành công Trương Đức gia nhập Tiêu Dao Tông, chỉ cần ra ngoài hắn lập tức tiến cử Trương Đức vào tông môn, hắn tin chắc với Thiên Phú của Trương Đức thì không tông môn nào không muốn nhận. Nhưng hắn còn có một chút lo lắng là nên cho Trương Đức bái ai làm sư tôn, vì bên trong Tiêu Dao Tông các tiền bối rất nhiều nhưng lại hay đi đây đi đó mặc kệ đệ tử tự mình tu luyện, chỉ khi nào quan trọng mới về chỉ dạy một chút. Mà với tính cách của Trương Đức để một mình hắn tu luyện thì xác định trước kết quả được rồi.
Bên cạnh Kim Chi cũng nhẹ giọng nói:
" Ngạo sư huynh nói đúng, tiểu tử ngốc nhà ngươi bây giờ còn có cái gì ám chiêu thì nói rõ ra để mọi người còn đề phòng."
Nếu là tu sĩ bình thường sẽ không ai bộc lộ ra át chủ bài của mình nhưng Trương Đức thì khác, át chủ bài hắn của hắn có rất nhiều mà quan trọng nhất chính là chiếc giới chỉ trên tay, bên trong viên ngọc của chiếc nhẫn ẩn chứa một đạo hình chiếu của Xuân Đức chỉ cần có đủ năng lượng thì không lo. Còn những vật khác chỉ là mấy thứ tạp nham theo đại ca hắn nói là vậy.
Trương Đức bắt đầu biểu lộ sự thật thà của hắn, từ bên trong nhân không gian hắn lấy ra ba quả bom khác nhau( Bom dạng hình tròn), một quả màu trắng phát ra khí lạnh thấu xương, một quả màu đỏ, một quả màu tím. Hắn chỉ từng quả bom giải thích ;
" Qua màu trắng này khi kích hoạt có thể đóng băng tất cả địch nhân Tinh Quân Cảnh trong phạm vi ảnh hưởng, cái này đại ca nói là dùng để vui chơi với đám có lực phong thủ cao, còn quả màu đỏ này thì có thể phân giải tất cả mọi vật bên trong phạm vi ảnh hưởng, quả cầu màu tím là khói độc. Còn quả cầu màu đen khi nãy là loại bất nhập lưu dùng để ném cho vui tác dụng không rõ ràng lắm, bên trong có đến mấy chục loại, đại ca nói cứ cầm lấy và ném đi là được. Hết rồi, đệ chỉ còn mấy thứ này thôi."
Mọi người thần tình quái dị khác nhau, nhìn về Trương Đức ẩn chứa một loại gì đó hiếu kì, Vân Thiên nhìn Trương Đức nói:
" Trương Đức lão đệ, lão đệ có một đại ca thật trâu. Ta cũng rất mong nhìn thấy đại ca của lão đệ."
Kim Chi nghe Vệ Thiên muốn gặp đại ca của tên ngốc thì nhịn không được rùng mình mấy cái, nghĩ về cái tình cảnh khi trước nàng chỉ muốn co giò bỏ chạy đi thật xa. Nàng còn nhớ như in cái, khí chất kia, cái ánh mắt đó, cái cảm giác như vạn kiếp luân hồi khiến nàng ớn lạnh.
Mấy người Ngọc Điệp, Phần Hương, Ngọc Hà, Hồng Yên cũng có biểu hiện tương tự gần như nhau, thân thể bọn họ không tự chủ được mà run. Đám người Ngạo Vô Song lập tức nhận ra sức khác lạ của mọi người, Ngạo Vô Song hỏi Ngọc Điệp:
" Đại ca của Trương sư đệ có vấn đề gì sao? "
Ngọc Điệp lắc đầu nguầy nguậy y như cá trống nói:
" Không có, không có, chỉ là có đôi chút đáng sợ mà thôi."
U Lam bên cạnh nổi lên tính tò mò hỏi:
" Làm sao đáng sợ, chẳng lẽ người kia có 2 đầu, 6 con mắt, tám tay, chín chân."
Phần Hương nhìn u Lam lắc đầu nói:
" Không phải, tất cả đều không phải, ngươi cứ gặp một lần liền biết, được rồi chúng ta không bàn việc đại ca của tên ngốc nữa, chúng ta lại xem con Tam Đầu Trùng thế nào rồi đi, tìm xem có thu hoạch được gì không."
Nói xong nàng liền nhanh chân chạy lại nơi con Tam Đầu Trùng mất mạng, mọi người ở sau thấy vậy cũng đuổi theo, ai cũng không hỏi vấn đề đại ca của Trương Đức nữa.
" Làm sao lại chúng độc được."
Ngọc Điệp ánh mắt nhanh nhạy lướt qua liền phát hiện ra nguyên nhân chúng độc, nàng nói:
" Là từ miệng vết thương, độc này không phải của Tam Đầu Trùng mà là chất độc khác."
Nàng nhìn về phía Trương Đức hỏi:
" Độc này sẽ không phải là từ bên trong cái thứ đệ vừa cho nổ chứ."
Trương Đức không có đáp lời Ngọc Điệp mà nhanh chóng đi tìm thuốc giải độc, rất nhanh hắn tìm thấy mấy lọ nước màu đỏ đựng trong một cái ống thủy tinh bằng ngón tay út, hắn liền đưa cho mỗi người bị thương một lọ nói:
" Uống nó vào nhanh lên."
Việc liên quan tới cái mạng nhỏ nên những người kia hành động rất tích cực, ba người đồng loạt nhét cả ống thủy tinh vào trong miệng nhai rồi nuốt xuống, bọn họ vội quá không kịp uống từng chút một, bọn họ bây giờ đang cảm thấy cả cơ thể sinh mệnh đang nhanh chóng héo rút nếu không nhanh thì mấy giây nữa bọn họ sẽ thành cái xác khô.
Vân Thiên, Phần Hương cùng Ngọc Hà là ba tên không may mắn đó, sau khi uống xong thì ba người sắc mặt tốt hơn rất nhiều, ngay sau đó một luồng sinh mệnh cực lớn tán phát ra giúp cơ thể bọn họ đang hoại tử nhanh chóng phục hồi.
Sau một lúc ba người mới mở mắt ra, vừa mở mắt ra thì Phần Hương đã nhào tới Trương Đức mà cào cấu, nàng tức giận nói:
" Tỷ tỷ bình thường đối tốt với tiểu tử ngươi là vậy thế mà tiểu tử ngươi lại dám mưu hại tỷ tỷ, tiểu tử ngươi nói sau này phải đền bù cho ta như thế nào? "
Trương Đức bị cào cấu, bị cắn, bị đánh cũng không dám phản kháng, hắn yếu đuối nói:
" Đệ thực sự xin lỗi, thực sự đệ cũng không biết nó nguy hiểm đến như vậy, đại ca nói cái món đồ chơi này nổ như pháo bông vậy với có thêm một chút kịch độc thôi. Còn về phần đền bù tỷ thấy trên người đệ có món gì đáng giá thì lấy đi. Hay tỷ lấy linh thạch cực phẩm? "
Ngồi trên người Trương Đức, Phần Hương nhìn biểu hiện của hắn mà lòng cười thầm không thôi, nàng cũng phải công nhận tiểu tử này rất ngốc, chỉ cần diễn tốt một chút hay ra vẻ tức giận là có thể lừa được hắn. Nhưng nàng thích mấy tên ngốc như vậy.
Vẫn làm biểu lộ hung dữ Phần Hương nhìn Trương Đức nói:
" Hừ, lần này tha cho tiểu tử ngươi một lần."
Trương Đức được tha vội cảm ơn nói: " Dạ phải, cảm ơn Phần Hương tỷ."
Mọi người thấy vậy một màn thì không biết nói gì rồi, bọn họ còn chưa thấy ai đần như Trương Đức cả, rõ ràng là Phần Hương đang diễn trò mà tên này còn tưởng là thật.
Ngạo Vô Song đi lại vỗ vai Trương Đức nói:
" Trương sư đệ, lần sau đệ muốn làm cái gì thì thông báo trước mới mọi người một chút nhé. Nhưng dù sao vẫn phải cảm ơn sư đệ vì có sư đệ mà mấy người chúng ta không cần phải khổ chiến một phen."
Ngạo Vô Song đã dụ dỗ thành công Trương Đức gia nhập Tiêu Dao Tông, chỉ cần ra ngoài hắn lập tức tiến cử Trương Đức vào tông môn, hắn tin chắc với Thiên Phú của Trương Đức thì không tông môn nào không muốn nhận. Nhưng hắn còn có một chút lo lắng là nên cho Trương Đức bái ai làm sư tôn, vì bên trong Tiêu Dao Tông các tiền bối rất nhiều nhưng lại hay đi đây đi đó mặc kệ đệ tử tự mình tu luyện, chỉ khi nào quan trọng mới về chỉ dạy một chút. Mà với tính cách của Trương Đức để một mình hắn tu luyện thì xác định trước kết quả được rồi.
Bên cạnh Kim Chi cũng nhẹ giọng nói:
" Ngạo sư huynh nói đúng, tiểu tử ngốc nhà ngươi bây giờ còn có cái gì ám chiêu thì nói rõ ra để mọi người còn đề phòng."
Nếu là tu sĩ bình thường sẽ không ai bộc lộ ra át chủ bài của mình nhưng Trương Đức thì khác, át chủ bài hắn của hắn có rất nhiều mà quan trọng nhất chính là chiếc giới chỉ trên tay, bên trong viên ngọc của chiếc nhẫn ẩn chứa một đạo hình chiếu của Xuân Đức chỉ cần có đủ năng lượng thì không lo. Còn những vật khác chỉ là mấy thứ tạp nham theo đại ca hắn nói là vậy.
Trương Đức bắt đầu biểu lộ sự thật thà của hắn, từ bên trong nhân không gian hắn lấy ra ba quả bom khác nhau( Bom dạng hình tròn), một quả màu trắng phát ra khí lạnh thấu xương, một quả màu đỏ, một quả màu tím. Hắn chỉ từng quả bom giải thích ;
" Qua màu trắng này khi kích hoạt có thể đóng băng tất cả địch nhân Tinh Quân Cảnh trong phạm vi ảnh hưởng, cái này đại ca nói là dùng để vui chơi với đám có lực phong thủ cao, còn quả màu đỏ này thì có thể phân giải tất cả mọi vật bên trong phạm vi ảnh hưởng, quả cầu màu tím là khói độc. Còn quả cầu màu đen khi nãy là loại bất nhập lưu dùng để ném cho vui tác dụng không rõ ràng lắm, bên trong có đến mấy chục loại, đại ca nói cứ cầm lấy và ném đi là được. Hết rồi, đệ chỉ còn mấy thứ này thôi."
Mọi người thần tình quái dị khác nhau, nhìn về Trương Đức ẩn chứa một loại gì đó hiếu kì, Vân Thiên nhìn Trương Đức nói:
" Trương Đức lão đệ, lão đệ có một đại ca thật trâu. Ta cũng rất mong nhìn thấy đại ca của lão đệ."
Kim Chi nghe Vệ Thiên muốn gặp đại ca của tên ngốc thì nhịn không được rùng mình mấy cái, nghĩ về cái tình cảnh khi trước nàng chỉ muốn co giò bỏ chạy đi thật xa. Nàng còn nhớ như in cái, khí chất kia, cái ánh mắt đó, cái cảm giác như vạn kiếp luân hồi khiến nàng ớn lạnh.
Mấy người Ngọc Điệp, Phần Hương, Ngọc Hà, Hồng Yên cũng có biểu hiện tương tự gần như nhau, thân thể bọn họ không tự chủ được mà run. Đám người Ngạo Vô Song lập tức nhận ra sức khác lạ của mọi người, Ngạo Vô Song hỏi Ngọc Điệp:
" Đại ca của Trương sư đệ có vấn đề gì sao? "
Ngọc Điệp lắc đầu nguầy nguậy y như cá trống nói:
" Không có, không có, chỉ là có đôi chút đáng sợ mà thôi."
U Lam bên cạnh nổi lên tính tò mò hỏi:
" Làm sao đáng sợ, chẳng lẽ người kia có 2 đầu, 6 con mắt, tám tay, chín chân."
Phần Hương nhìn u Lam lắc đầu nói:
" Không phải, tất cả đều không phải, ngươi cứ gặp một lần liền biết, được rồi chúng ta không bàn việc đại ca của tên ngốc nữa, chúng ta lại xem con Tam Đầu Trùng thế nào rồi đi, tìm xem có thu hoạch được gì không."
Nói xong nàng liền nhanh chân chạy lại nơi con Tam Đầu Trùng mất mạng, mọi người ở sau thấy vậy cũng đuổi theo, ai cũng không hỏi vấn đề đại ca của Trương Đức nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.