Chương 661
truonghongsinh1207@
21/12/2018
Đang lúc ba người còn đang nói chuyện thì tự dưng cả ba cảm nhận được một sự sợ hãi không tên, sống lưng lạnh toát, ngay lập tức ba người làm ra quyết định né tránh, cả ba đều dùng tốc độ nhanh nhất bỏ chạy vừa bỏ chạy lại còn triệu hồi ra bảo vật phòng ngự.
Ngay khi bọn họ vừa làm ra động tác né tránh thì một mũi tên phá tan hư không bắn thẳng ra ngoài, mũi tên nhắm thẳng tới nam tử cầm cung.
Nam tử cầm cung cũng cảm nhận được một loại lực lượng vô cùng tà ác bên trên mũi tên thì sắc mặt mười phần khó xem, hắn đã cố ý thay đổi hướng di chuyển nhưng mà mũi tên vào theo sát hắn ở khoảng cách 3 dặm. Đã thế khi hắn công kích về phía mũi tên kia thì mũi tên như có linh tính né tránh.
Thấy không cách nào chạy thoát khỏi mũi tên, nam tử cầm cung trong mắt hiện lên một ánh sáng lạnh.
Hắn móc ra từ bên trong ngực một tấm lệnh bài màu đỏ sau đó truyền pháp nguyên vào trong thúc dục, ngay lập tức lệnh bài kia biến hóa thành một cự nhân màu đỏ che chắn trước người nam tử.
" Ầm "
Ngày lúc cự nhân hiện ra thì mũi tên kia cũng bắn lên người cự nhân, một tiếng nổ đinh tai vang lên, luồng sóng xung kích từ vụ nổ quét cho phạm vi trăm dặm xung quanh không còn một cái gì, tên nam tử phía sau cự nhân bị sóng xung kích quét chúng cũng văng ra xa xa.
Bảo vật cùng hộ thể pháp nguyên của hắn trong nháy mắt bị luồng năng lượng va chạm sinh ra kia đánh nát. Có điều tuy bị thương nhưng hắn cũng không dám dừng lại mà chạy ra xa thêm thêm vài trăm dặm nữa mới dám dừng lại thở lấy hơi.
Cũng may tên này chạy nhanh bằng không cái mạng của hắn xong rồi, chỉ thấy lấy trung tâm là vụ nỗ va chạm với cự nhân hình thành một khu vực chết ( tử địa) trong phạm vi gần 200 dặm không còn bất cứ thứ gì tồn tại, khắp nơi đều phù văn đen xì đang ăn mòn mọi thứ( nguyền rủa thuật.).
Chỉ nhìn một chút tên tu la nam tử trên trán cũng không khỏi mồ hôi chảy ròng ròng, hắn biết nếu lúc này không nhờ có huyết vệ thế thân(có năng lực thu hút công kích) để hắn tranh thủ được một chút thời gian thì bây giờ hắn rất lớn khả năng là ngày mai không thấy mặt trời rồi.
" Con quái vật có trí tuệ kia thật đáng sợ." Hắn vừa thở dốc vừa lau mồ hôi lại vừa than một câu.
Cũng không qua bao lâu hai người bạn của hắn cũng đã tới đây. Hai người nhìn nam tử sắc mặt tái nhợt, quần áo rách nát, khóe môi vẫn còn vương chút máu đang ngồi trên đất vừa thở hồng hộc, vừa lau mồ hôi lại nhìn về phía trước cách không xa khu tử địa thì trong lòng hai người không khỏi ớn lạnh. Lúc này đây cô gái mở miệng hỏi:
" Tu la Ưng Thần ngươi không sao chứ? "
Tên nam tử cầm cung lau đi vết máu ở miệng nói:
" Còn không có chết, không ngờ con quái vật kia(mấy tên này tưởng nvc là tang thi có trí tuệ nên gọi là quái vật) lại có thể thông qua khí tức ta lưu lại trên mũi tên mà truy tung đến vị trí chúng ta nơi này. May mà nơi đây cách khá xa lại có nguyên cực thần quang nên mới qua một kiếp. Trước hết chúng ta nên rời đi nơi đây đã, đề phòng con quái vật kia lại có thần thông gì lợi hại."
Hai người kia nghe vậy cũng gật đầu sau đó mang theo nam tử cầm cung bị thương rời đi, cả ba hóa thành ánh sáng màu đen bay vụt đi.
Ở gần chiến trường.
Xuân Đức lúc này đây đã trở lại bình thường hắn đang nhắm chặt hai mắt, khí tức của hắn lúc này có một chút suy yếu. Ngồi ở bên cạnh Tà Long hỏi:
" Làm sao rồi? "
Xuân Đức lúc này mở mắt ra nói:
" Mấy con chuột kia chạy rồi, khoảng cách quá xa không nằm trong phạm vi sử dụng nguyền rủa thuật bằng không bọn chúng chết chắc. Mà thôi, ta có làm một ít thủ đoạn sau này có thời gian sẽ đi truy sát ba tên kia. Hừ."
Tà Long nghe thế thì gật đầu, sau đó nói:
" Những kẻ kia tu vi cũng rất cao, lại ở xa lão không làm gì được bọn chúng cũng là điều bình thường. Mà lần này cũng may mà có lão bằng không cái mạng nhỏ của ta không xong rồi."
Xuân Đức sắc mặt không tốt nói:
" Ơn nghĩa mẹ gì, nếu biết ơn thì cố gắng mà trả ơn đi. Ta đi xuống dưới kia giết hết đám cá tạp kia cho bỏ ghét."
Nói xong Xuân Đức liền hóa thành một vệt ánh sáng bay thẳng xuống chiến trường bên dưới, Tà Long nghe vậy cũng chỉ là cười cười không nói gì thêm. Hắn cũng biết người bạn này miệng tuy tiện một chút nhưng là người cũng không tệ.
Xuân Đức vừa xuống bên dưới thì liền triển khai đồ sát trên diện rộng, cả người hắn lúc này đã tiến vào tình trạng bán long hóa, hai tay hóa vuốt, mộng huyễn cánh cũng lập lòe sau lưng nhìn Xuân Đức lúc này cũng không khác gì một con quỷ địa ngục cả.
Chỉ thấy gầm lên một tiếng
" Chết "
thì xung quanh phạm vị mấy chục dặm không còn cái gì sống sót, tất cả đều hóa thành sương máu bay phiêu tan trong thiên địa.
Tiếp theo đó chỉ thấy cả người hắn bốc cao lên một ngọn lửa màu tím, ngọn lửa bốc cao mấy ngàn dặm, ngay sau đó Xuân Đức hóa thành một đạo ánh sáng màu tím bay thẳng vào biển địch nhân, tia sáng màu tím kia bay tới đâu tất cả địch nhân kể cả yêu tộc lẫn tu la tộc đều biến thành mưa máu phiêu tán.
Đang quan sát chiến trường thấy một màn như vậy Tà Long bất đắc dĩ cho đám thuộc hạ ngừng bắn phá, cũng thu hồi lại chiến thú cùng trận pháp, chỉ để lại mấy trăm thiên không chiến hạm mà thôi. Hắn thấy bấy nhiêu người ở đây chắc đủ cho ông bạn của mình giết hả giận.
Có điều Tà Long còn đánh giá thấp tinh thần nhẫn nhịn của Xuân Đức, sau khi Xuân Đức tàn sát tất cả người có tu vi từ Hằng Quân Cảnh trở lên thì cũng dừng tay không có tiếp tục tàn sát tiếp những kẻ khác.
Thấy Xuân Đức lắc lắc cái cổ đi vào bên trong phòng thì Tà Long có phần ngạc nhiên hỏi:
" Làm sao đã quay về rồi? Không tiếp tục nữa sao? "
Xuân Đức vươn vai một cái nói:
" Luyện tập gân cốt bấy nhiêu đủ rồi, đám còn lại để cho lão xử lý. Thôi việc ở đây lão tự xử lý, ta còn phải qua bên kia di chuyển tài nguyên vào trong không gian vong linh nữa. À mà cho lão cái này, không tới lúc bị tên nào đánh lén chết thế nào cũng không biết."
Xuân Đức ném cho vô địch một con rối bằng giấy, bên trên có phù văn lấp lánh. Tà Long tiếp nhận con rối thì cười cười đang định cảm ơn thì đã thấy Xuân Đức bốc hơi đâu mất tiêu rồi. Bất đắc dĩ hắn cười khổ sau đó hắn lại tiếp tục ra lệnh cho thuộc hạ bên dưới tiêu diệt đám tàn dư.
Do tu sĩ cao giai cùng yêu thú cao giai bị Xuân Đức giết sạch rồi nên sau khi cho quân đội tang thi c5.c6 đi ra thì địch nhân không hề có lực phản kháng nào đáng kể. Tất cả đều dễ dàng bị tiêu diệt.
Kết thúc trận chiến giao lưu đầu tiên Ác Ma Điện chết mất gần 3 triệu pháo hôi. Còn về phần địch nhân thì không sống một ai. Tất cả toàn diệt, ngay cả ba vị nữa bước tinh vương cảnh giai đoạn đầu cũng chết không toàn thây.
Ngay khi bọn họ vừa làm ra động tác né tránh thì một mũi tên phá tan hư không bắn thẳng ra ngoài, mũi tên nhắm thẳng tới nam tử cầm cung.
Nam tử cầm cung cũng cảm nhận được một loại lực lượng vô cùng tà ác bên trên mũi tên thì sắc mặt mười phần khó xem, hắn đã cố ý thay đổi hướng di chuyển nhưng mà mũi tên vào theo sát hắn ở khoảng cách 3 dặm. Đã thế khi hắn công kích về phía mũi tên kia thì mũi tên như có linh tính né tránh.
Thấy không cách nào chạy thoát khỏi mũi tên, nam tử cầm cung trong mắt hiện lên một ánh sáng lạnh.
Hắn móc ra từ bên trong ngực một tấm lệnh bài màu đỏ sau đó truyền pháp nguyên vào trong thúc dục, ngay lập tức lệnh bài kia biến hóa thành một cự nhân màu đỏ che chắn trước người nam tử.
" Ầm "
Ngày lúc cự nhân hiện ra thì mũi tên kia cũng bắn lên người cự nhân, một tiếng nổ đinh tai vang lên, luồng sóng xung kích từ vụ nổ quét cho phạm vi trăm dặm xung quanh không còn một cái gì, tên nam tử phía sau cự nhân bị sóng xung kích quét chúng cũng văng ra xa xa.
Bảo vật cùng hộ thể pháp nguyên của hắn trong nháy mắt bị luồng năng lượng va chạm sinh ra kia đánh nát. Có điều tuy bị thương nhưng hắn cũng không dám dừng lại mà chạy ra xa thêm thêm vài trăm dặm nữa mới dám dừng lại thở lấy hơi.
Cũng may tên này chạy nhanh bằng không cái mạng của hắn xong rồi, chỉ thấy lấy trung tâm là vụ nỗ va chạm với cự nhân hình thành một khu vực chết ( tử địa) trong phạm vi gần 200 dặm không còn bất cứ thứ gì tồn tại, khắp nơi đều phù văn đen xì đang ăn mòn mọi thứ( nguyền rủa thuật.).
Chỉ nhìn một chút tên tu la nam tử trên trán cũng không khỏi mồ hôi chảy ròng ròng, hắn biết nếu lúc này không nhờ có huyết vệ thế thân(có năng lực thu hút công kích) để hắn tranh thủ được một chút thời gian thì bây giờ hắn rất lớn khả năng là ngày mai không thấy mặt trời rồi.
" Con quái vật có trí tuệ kia thật đáng sợ." Hắn vừa thở dốc vừa lau mồ hôi lại vừa than một câu.
Cũng không qua bao lâu hai người bạn của hắn cũng đã tới đây. Hai người nhìn nam tử sắc mặt tái nhợt, quần áo rách nát, khóe môi vẫn còn vương chút máu đang ngồi trên đất vừa thở hồng hộc, vừa lau mồ hôi lại nhìn về phía trước cách không xa khu tử địa thì trong lòng hai người không khỏi ớn lạnh. Lúc này đây cô gái mở miệng hỏi:
" Tu la Ưng Thần ngươi không sao chứ? "
Tên nam tử cầm cung lau đi vết máu ở miệng nói:
" Còn không có chết, không ngờ con quái vật kia(mấy tên này tưởng nvc là tang thi có trí tuệ nên gọi là quái vật) lại có thể thông qua khí tức ta lưu lại trên mũi tên mà truy tung đến vị trí chúng ta nơi này. May mà nơi đây cách khá xa lại có nguyên cực thần quang nên mới qua một kiếp. Trước hết chúng ta nên rời đi nơi đây đã, đề phòng con quái vật kia lại có thần thông gì lợi hại."
Hai người kia nghe vậy cũng gật đầu sau đó mang theo nam tử cầm cung bị thương rời đi, cả ba hóa thành ánh sáng màu đen bay vụt đi.
Ở gần chiến trường.
Xuân Đức lúc này đây đã trở lại bình thường hắn đang nhắm chặt hai mắt, khí tức của hắn lúc này có một chút suy yếu. Ngồi ở bên cạnh Tà Long hỏi:
" Làm sao rồi? "
Xuân Đức lúc này mở mắt ra nói:
" Mấy con chuột kia chạy rồi, khoảng cách quá xa không nằm trong phạm vi sử dụng nguyền rủa thuật bằng không bọn chúng chết chắc. Mà thôi, ta có làm một ít thủ đoạn sau này có thời gian sẽ đi truy sát ba tên kia. Hừ."
Tà Long nghe thế thì gật đầu, sau đó nói:
" Những kẻ kia tu vi cũng rất cao, lại ở xa lão không làm gì được bọn chúng cũng là điều bình thường. Mà lần này cũng may mà có lão bằng không cái mạng nhỏ của ta không xong rồi."
Xuân Đức sắc mặt không tốt nói:
" Ơn nghĩa mẹ gì, nếu biết ơn thì cố gắng mà trả ơn đi. Ta đi xuống dưới kia giết hết đám cá tạp kia cho bỏ ghét."
Nói xong Xuân Đức liền hóa thành một vệt ánh sáng bay thẳng xuống chiến trường bên dưới, Tà Long nghe vậy cũng chỉ là cười cười không nói gì thêm. Hắn cũng biết người bạn này miệng tuy tiện một chút nhưng là người cũng không tệ.
Xuân Đức vừa xuống bên dưới thì liền triển khai đồ sát trên diện rộng, cả người hắn lúc này đã tiến vào tình trạng bán long hóa, hai tay hóa vuốt, mộng huyễn cánh cũng lập lòe sau lưng nhìn Xuân Đức lúc này cũng không khác gì một con quỷ địa ngục cả.
Chỉ thấy gầm lên một tiếng
" Chết "
thì xung quanh phạm vị mấy chục dặm không còn cái gì sống sót, tất cả đều hóa thành sương máu bay phiêu tan trong thiên địa.
Tiếp theo đó chỉ thấy cả người hắn bốc cao lên một ngọn lửa màu tím, ngọn lửa bốc cao mấy ngàn dặm, ngay sau đó Xuân Đức hóa thành một đạo ánh sáng màu tím bay thẳng vào biển địch nhân, tia sáng màu tím kia bay tới đâu tất cả địch nhân kể cả yêu tộc lẫn tu la tộc đều biến thành mưa máu phiêu tán.
Đang quan sát chiến trường thấy một màn như vậy Tà Long bất đắc dĩ cho đám thuộc hạ ngừng bắn phá, cũng thu hồi lại chiến thú cùng trận pháp, chỉ để lại mấy trăm thiên không chiến hạm mà thôi. Hắn thấy bấy nhiêu người ở đây chắc đủ cho ông bạn của mình giết hả giận.
Có điều Tà Long còn đánh giá thấp tinh thần nhẫn nhịn của Xuân Đức, sau khi Xuân Đức tàn sát tất cả người có tu vi từ Hằng Quân Cảnh trở lên thì cũng dừng tay không có tiếp tục tàn sát tiếp những kẻ khác.
Thấy Xuân Đức lắc lắc cái cổ đi vào bên trong phòng thì Tà Long có phần ngạc nhiên hỏi:
" Làm sao đã quay về rồi? Không tiếp tục nữa sao? "
Xuân Đức vươn vai một cái nói:
" Luyện tập gân cốt bấy nhiêu đủ rồi, đám còn lại để cho lão xử lý. Thôi việc ở đây lão tự xử lý, ta còn phải qua bên kia di chuyển tài nguyên vào trong không gian vong linh nữa. À mà cho lão cái này, không tới lúc bị tên nào đánh lén chết thế nào cũng không biết."
Xuân Đức ném cho vô địch một con rối bằng giấy, bên trên có phù văn lấp lánh. Tà Long tiếp nhận con rối thì cười cười đang định cảm ơn thì đã thấy Xuân Đức bốc hơi đâu mất tiêu rồi. Bất đắc dĩ hắn cười khổ sau đó hắn lại tiếp tục ra lệnh cho thuộc hạ bên dưới tiêu diệt đám tàn dư.
Do tu sĩ cao giai cùng yêu thú cao giai bị Xuân Đức giết sạch rồi nên sau khi cho quân đội tang thi c5.c6 đi ra thì địch nhân không hề có lực phản kháng nào đáng kể. Tất cả đều dễ dàng bị tiêu diệt.
Kết thúc trận chiến giao lưu đầu tiên Ác Ma Điện chết mất gần 3 triệu pháo hôi. Còn về phần địch nhân thì không sống một ai. Tất cả toàn diệt, ngay cả ba vị nữa bước tinh vương cảnh giai đoạn đầu cũng chết không toàn thây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.