Chương 652: Đám cưới
truonghongsinh1207@
20/12/2018
Quang mang lóe lên mấy lần, tại một cái truyền tống trận ngay bên trong
phủ thành chủ đi ra mấy bóng người. Vừa thấy bóng người hiện ra thì một
âm thanh vui vẻ vang lên.
" Tam ca ( Đáng lý nên dùng anh ba cho nó thuần việt nhưng thấy sao dùng hán việt thấy cũng hay hơn một ít.)"
Một thân ảnh thiếu nữ mặc một bộ váy hồng phiêu phiêu chạy tới người này chính là cô bé Kiều Kiều, nàng ta y con lười vừa thấy Xuân Đức đã ôm lấy hắn. Xuân Đức muốn đẩy ra có điều Kiều Kiều sống chết cũng không chịu buông tay.
Xuân Đức bất đắc dĩ nhéo má cô em gái này một cái nói:
" Đừng có như con nít thế, nhanh đừng xuống không thấy còn có người đang đứng bên cạnh nhìn à. Nhanh đứng xuống."
Kiều Kiều lúc này mới để ý tới hành động của mình hình như có chút quá khích nên vội đứng xuống, làm mặt nghiêm túc nói:
" Anh em nên vậy, nên vậy. Hì hì. Ú, mà mấy vị mỹ nữ này là ai, làm sao nhìn rất quen mắt à."
Kiều Kiều lúc này mới để ý tới mấy người Vũ Y, do đám Vũ Y đa phần thời gian đều tu luyện nên không có thời gian gặp người vì thế nên Kiều Kiều cũng không biết.
Lúc này đây Xuân Đức cười hắc hắc nói:
" Không nhận ra à, mấy người bọn Vũ Y đấy, có phải hay không rất kinh ngạc."
Kiều Kiều nghe vậy thì mắt liền chữ A miệng chữ O há ra thật lớn, kinh ngạc đến không khép lại miệng được.
Ngay lúc này bên cạnh Dương Vân Ly nói:
" Điện chủ có phải hay không nên đi tới đám cưới trước."
Xuân Đức nghe thế thì gật đầu nói:
" Đi thôi, đừng để mọi người chờ."
Sau đó mọi người cùng đi tới nơi tổ chức đám cưới, trên đường đi mấy cô gái cứ ríu ríu nói chuyện, khiến cho Xuân Đức liên tục ngáp ngắn ngáp dài.
Không qua bao lâu mọi người đã đi tới nơi tổ chức đám cưới, có điều khi Xuân Đức đến nơi đây cũng phải nao nao, hắn đã bảo thằng em là chỉ cần người nhà là ổn vậy mà nơi đây cũng không có dưới 2 vạn người.
Xuân Đức nhìn dòng người bên trong thì khẽ hỏi Kiều Kiều:
" Làm sao nhiều người vậy bé."
Kiều Kiều cười hì hì đáp:
" Đây chỉ là mấy vị gia chủ hoặc đầu lĩnh của các thế lực bên trong hoàng thành( Nơi gia tộc họ Trương cùng mấy gia tộc lớn khác ở lại được xác định là vương đô của Ác Ma Điện số 3), mà cha mẹ cũng đã hạn chế khách mời rồi đấy, bằng không còn nhiều nữa. Hì hì. Mọi người đi theo em, gia đình chúng ta không có ở đây đâu."
Nói xong nàng kéo tay Xuân Đức chạy về một phía khác, đi tới một cái trang viên có cảnh sắc tú lệ. Lúc đám người Xuân Đức tới nơi thì trong sân đã có mấy chục người đang ngồi uống rượu nói chuyện với nhau.
Bên trên thì thấy hai người Trương Thiên cùng Tố Nghiên Nghiên đang đi đến từng bàn chúc rượu( vì là tu sĩ nên tổ chức kết hôn cũng không có ràng buộc nhiều, quan trọng là quà.)
Khi tiểu Kiều mang theo mọi người đi vào ngay lập tức gây được sự chú ý của mọi người, Xuân Đức đảo qua khuôn mặt của từng người thì lập tức cười nói:
" Các vị đã lâu không thấy mặt. Hôm nay các vị bỏ thời gian tới đây ta xin thay mặt em trai của ta cảm ơn các vị."
Mọi người bên trong này đều là mấy gia chủ tại Thiên Long thành trước kia nên tất cả đều nhận ra Xuân Đức, mặc dù bây giờ hắn còn muốn nhỏ tuổi so với trước kia, mấy đại gia chủ cũng đều khách khí cực kì nói:
" Đâu có, đâu có, điện chủ quá lời."
[ Thân phận của Xuân Đức đã được công khai từ khi mang Trương Đức trở về gia tộc, ai có quan hệ với Trương Gia thì đều biết việc này.]
Khách khí với mấy lão hồ ly này vài câu Xuân Đức liền mang theo mấy người đi tới trước mặt Trương Thiên cười nói:
" Ngày vui của chú, anh cũng không có gì, có chút quà mọn xin nhận lấy, nhớ là về phòng rồi hai vợ chồng hãy mở ra nha. Ha ha."
Ngay sau đó hắn lấy ra một hộp quà xinh đẹp bên trên của chữ " hỷ" đưa cho Tố Nghiên Nghiên. Trương Thiên nhìn thấy Xuân Đức tới lại còn mang theo quà thì cười nói:
" Tam ca tới là tốt rồi, quà cáp làm gì. Ồ, mà mấy vị mỹ nữ này là ai vậy, chẳng lẽ là.."
Trương Thiên nhìn về mấy người Vũ Y ánh mắt lóe lên một tia kì dị, Xuân Đức biết con bò này đang nghĩ cái gì liền nói:
" Đừng có mà đoán mò, mấy đứa nó là Vũ Y, Heo Con, Lan Lan với tiểu thất đấy. Này mấy đứa không thấy gia chủ tương lai sao, còn nhanh không mang quà lên đây."
Mấy cô gái nghe vậy thì cười hì hì bước lại gần nói:
" Đây là quà của Lan nhi, tứ ca cùng chị dâu hạnh phúc trọn đời."
" Còn đây là quà của tiểu Thất, em cũng chúc hai anh chị cả đời bên nhau không đời."
" Còn cái này là của bé. Chúc hai người sớm ngày sinh quý tử á. hì hì."
" Cái nì là của Vũ Y nè. Mong hai người trọn đời bên nhau."
Tiếp theo hai người Dương Vân Ly cùng Lệ Khiết cũng đi lên tặng quà cùng chúc mừng hai người.
Tố Nghiên Nghiên vừa nhận quà vừa nghe lời chúc của mọi người thì có chút cảm động nhìn mọi người nói lời cảm ơn:
" Cảm ơn mọi người."
Xuân Đức nghe vậy thì cười hắc hắc nói:
" Ơn nghĩa gì, mọi thứ cứ quy thành tiền là được, sau này lúc anh cưới vợ hai đứa nhớ mang tặng lại đấy."
Mọi người nghe thế thì đều cười to. Trương Thiên nghe thế cũng cười, vỗ ngực nói:
" Tam ca yên tâm, tới hôm đó đệ nhất định mang theo mấy cân thịt rượu tới chúc mừng tam ca."
Xuân Đức đấm cho thằng em một cái nói:
" Anh mà thiếu mấy thứ đó sao, thôi bận việc của chú đi, anh đi nói chuyện với cha mẹ chút."
Nói xong Xuân Đức cười một cái rồi đi tới ngồi vào bàn nơi có chị hai hắn Lam Vũ. Nhìn Lam Vũ hắn cười nói:
" Chị hai dạo này nhìn tiều tụy đi nhiều nha, có hay không thiếu hơi đàn ông thành ra như vậy."
Lam Vũ lúc này cũng đang chú ý Xuân Đức, nghe được mấy lời này thì nhịn không được đấm cho Xuân Đức một cái mắng:
" Thằng quỷ, mở miệng ra là không có gì tốt lành."
Lúc này đây mọi người lại được một trận cười vang, Xuân Đức ngồi xuống thì mấy người Dương Vân Ly, Vũ Y cũng ngồi xuống bên cạnh hắn, mọi người cũng đều là người quen nên bầu không khí vô cùng hòa hợp.
Mọi người vừa ăn uống vừa nói chuyện với nhau chẳng mấy chốc đã tới buổi tối. Do còn phải dành thời gian cho đôi tình nhân mới cưới nên ai cũng tự giác đúng thời gian liền xin phép rời đi.
Đến cuối cùng ngồi ở nơi đây chỉ còn lại mình Xuân Đức cùng cha mẹ hắn. Nhìn xung quanh đã vắng tanh không còn một khách khứa thì Trương Thành( lão ba Xuân Đức) mới nói:
" Nghe nói con mới tinh chỉnh lại bên kia à? "
" Tam ca ( Đáng lý nên dùng anh ba cho nó thuần việt nhưng thấy sao dùng hán việt thấy cũng hay hơn một ít.)"
Một thân ảnh thiếu nữ mặc một bộ váy hồng phiêu phiêu chạy tới người này chính là cô bé Kiều Kiều, nàng ta y con lười vừa thấy Xuân Đức đã ôm lấy hắn. Xuân Đức muốn đẩy ra có điều Kiều Kiều sống chết cũng không chịu buông tay.
Xuân Đức bất đắc dĩ nhéo má cô em gái này một cái nói:
" Đừng có như con nít thế, nhanh đừng xuống không thấy còn có người đang đứng bên cạnh nhìn à. Nhanh đứng xuống."
Kiều Kiều lúc này mới để ý tới hành động của mình hình như có chút quá khích nên vội đứng xuống, làm mặt nghiêm túc nói:
" Anh em nên vậy, nên vậy. Hì hì. Ú, mà mấy vị mỹ nữ này là ai, làm sao nhìn rất quen mắt à."
Kiều Kiều lúc này mới để ý tới mấy người Vũ Y, do đám Vũ Y đa phần thời gian đều tu luyện nên không có thời gian gặp người vì thế nên Kiều Kiều cũng không biết.
Lúc này đây Xuân Đức cười hắc hắc nói:
" Không nhận ra à, mấy người bọn Vũ Y đấy, có phải hay không rất kinh ngạc."
Kiều Kiều nghe vậy thì mắt liền chữ A miệng chữ O há ra thật lớn, kinh ngạc đến không khép lại miệng được.
Ngay lúc này bên cạnh Dương Vân Ly nói:
" Điện chủ có phải hay không nên đi tới đám cưới trước."
Xuân Đức nghe thế thì gật đầu nói:
" Đi thôi, đừng để mọi người chờ."
Sau đó mọi người cùng đi tới nơi tổ chức đám cưới, trên đường đi mấy cô gái cứ ríu ríu nói chuyện, khiến cho Xuân Đức liên tục ngáp ngắn ngáp dài.
Không qua bao lâu mọi người đã đi tới nơi tổ chức đám cưới, có điều khi Xuân Đức đến nơi đây cũng phải nao nao, hắn đã bảo thằng em là chỉ cần người nhà là ổn vậy mà nơi đây cũng không có dưới 2 vạn người.
Xuân Đức nhìn dòng người bên trong thì khẽ hỏi Kiều Kiều:
" Làm sao nhiều người vậy bé."
Kiều Kiều cười hì hì đáp:
" Đây chỉ là mấy vị gia chủ hoặc đầu lĩnh của các thế lực bên trong hoàng thành( Nơi gia tộc họ Trương cùng mấy gia tộc lớn khác ở lại được xác định là vương đô của Ác Ma Điện số 3), mà cha mẹ cũng đã hạn chế khách mời rồi đấy, bằng không còn nhiều nữa. Hì hì. Mọi người đi theo em, gia đình chúng ta không có ở đây đâu."
Nói xong nàng kéo tay Xuân Đức chạy về một phía khác, đi tới một cái trang viên có cảnh sắc tú lệ. Lúc đám người Xuân Đức tới nơi thì trong sân đã có mấy chục người đang ngồi uống rượu nói chuyện với nhau.
Bên trên thì thấy hai người Trương Thiên cùng Tố Nghiên Nghiên đang đi đến từng bàn chúc rượu( vì là tu sĩ nên tổ chức kết hôn cũng không có ràng buộc nhiều, quan trọng là quà.)
Khi tiểu Kiều mang theo mọi người đi vào ngay lập tức gây được sự chú ý của mọi người, Xuân Đức đảo qua khuôn mặt của từng người thì lập tức cười nói:
" Các vị đã lâu không thấy mặt. Hôm nay các vị bỏ thời gian tới đây ta xin thay mặt em trai của ta cảm ơn các vị."
Mọi người bên trong này đều là mấy gia chủ tại Thiên Long thành trước kia nên tất cả đều nhận ra Xuân Đức, mặc dù bây giờ hắn còn muốn nhỏ tuổi so với trước kia, mấy đại gia chủ cũng đều khách khí cực kì nói:
" Đâu có, đâu có, điện chủ quá lời."
[ Thân phận của Xuân Đức đã được công khai từ khi mang Trương Đức trở về gia tộc, ai có quan hệ với Trương Gia thì đều biết việc này.]
Khách khí với mấy lão hồ ly này vài câu Xuân Đức liền mang theo mấy người đi tới trước mặt Trương Thiên cười nói:
" Ngày vui của chú, anh cũng không có gì, có chút quà mọn xin nhận lấy, nhớ là về phòng rồi hai vợ chồng hãy mở ra nha. Ha ha."
Ngay sau đó hắn lấy ra một hộp quà xinh đẹp bên trên của chữ " hỷ" đưa cho Tố Nghiên Nghiên. Trương Thiên nhìn thấy Xuân Đức tới lại còn mang theo quà thì cười nói:
" Tam ca tới là tốt rồi, quà cáp làm gì. Ồ, mà mấy vị mỹ nữ này là ai vậy, chẳng lẽ là.."
Trương Thiên nhìn về mấy người Vũ Y ánh mắt lóe lên một tia kì dị, Xuân Đức biết con bò này đang nghĩ cái gì liền nói:
" Đừng có mà đoán mò, mấy đứa nó là Vũ Y, Heo Con, Lan Lan với tiểu thất đấy. Này mấy đứa không thấy gia chủ tương lai sao, còn nhanh không mang quà lên đây."
Mấy cô gái nghe vậy thì cười hì hì bước lại gần nói:
" Đây là quà của Lan nhi, tứ ca cùng chị dâu hạnh phúc trọn đời."
" Còn đây là quà của tiểu Thất, em cũng chúc hai anh chị cả đời bên nhau không đời."
" Còn cái này là của bé. Chúc hai người sớm ngày sinh quý tử á. hì hì."
" Cái nì là của Vũ Y nè. Mong hai người trọn đời bên nhau."
Tiếp theo hai người Dương Vân Ly cùng Lệ Khiết cũng đi lên tặng quà cùng chúc mừng hai người.
Tố Nghiên Nghiên vừa nhận quà vừa nghe lời chúc của mọi người thì có chút cảm động nhìn mọi người nói lời cảm ơn:
" Cảm ơn mọi người."
Xuân Đức nghe vậy thì cười hắc hắc nói:
" Ơn nghĩa gì, mọi thứ cứ quy thành tiền là được, sau này lúc anh cưới vợ hai đứa nhớ mang tặng lại đấy."
Mọi người nghe thế thì đều cười to. Trương Thiên nghe thế cũng cười, vỗ ngực nói:
" Tam ca yên tâm, tới hôm đó đệ nhất định mang theo mấy cân thịt rượu tới chúc mừng tam ca."
Xuân Đức đấm cho thằng em một cái nói:
" Anh mà thiếu mấy thứ đó sao, thôi bận việc của chú đi, anh đi nói chuyện với cha mẹ chút."
Nói xong Xuân Đức cười một cái rồi đi tới ngồi vào bàn nơi có chị hai hắn Lam Vũ. Nhìn Lam Vũ hắn cười nói:
" Chị hai dạo này nhìn tiều tụy đi nhiều nha, có hay không thiếu hơi đàn ông thành ra như vậy."
Lam Vũ lúc này cũng đang chú ý Xuân Đức, nghe được mấy lời này thì nhịn không được đấm cho Xuân Đức một cái mắng:
" Thằng quỷ, mở miệng ra là không có gì tốt lành."
Lúc này đây mọi người lại được một trận cười vang, Xuân Đức ngồi xuống thì mấy người Dương Vân Ly, Vũ Y cũng ngồi xuống bên cạnh hắn, mọi người cũng đều là người quen nên bầu không khí vô cùng hòa hợp.
Mọi người vừa ăn uống vừa nói chuyện với nhau chẳng mấy chốc đã tới buổi tối. Do còn phải dành thời gian cho đôi tình nhân mới cưới nên ai cũng tự giác đúng thời gian liền xin phép rời đi.
Đến cuối cùng ngồi ở nơi đây chỉ còn lại mình Xuân Đức cùng cha mẹ hắn. Nhìn xung quanh đã vắng tanh không còn một khách khứa thì Trương Thành( lão ba Xuân Đức) mới nói:
" Nghe nói con mới tinh chỉnh lại bên kia à? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.