Chương 360: Đùa nghịch đám tạp ngư
truonghongsinh1207@
23/10/2018
Cũng không bao lâu mọi người đã tới bên ngoài hạp cốc, nơi đây khí vụ âm u, cây cối đen kịt một màu nhìn là biết không có cái gì tốt lành. Nhất
là đầy trời sương mù màu xám, chắc nó là màu trắng nhưng do ánh sáng yếu quá nhìn giống màu xám vậy.
Mới ở ngoài hạp cốc xa xa cũng đã nghe được tiếng binh khí va chạm bên trong, không lầm thì bên trong lúc này đang có không dưới mấy ngàn người chém giết. Xuân Đức nhìn vào sâu hạp cốc hỏi tiêu bư( Cái này là biệt danh mới của con sói bự):
" Tiểu bư bên trong náo nhiệt vậy đám người ta dặn quan sát có còn sống không?"
Sói mập cung kính thưa:
" Chủ nhân mấy tên mà người căn dặn quan sát vẫn còn sống tất cả, bọn chúng không có tham chiến mà là chỉ huy trận chiến lần này. Bên trong có một viên âm phong châu không biết đại nhân có hứng thú với nó không? Nếu có để mấy người thuộc hạ vào trong giết sạch đám người kia lấy Âm Phong Châu dâng cho người."
Xuân Đức ngạc nhiên hỏi:
" Âm phong châu quý hiếm sao? Ta cũng không biết vật đó, nó có tương ứng với hỗn độn chí bảo không? "
Éc, hỗn độn chí bảo, nghe một câu như vậy người xung quanh hết biết nói gì, hỗn độn chí bảo là cái gì nó là từ vũ trụ hình thành đản sinh mà ra, cả vũ trụ không biết tất cả có đến 100 kiện không nữa, còn cái âm phong châu này vài trăm ngàn năm là đản sinh rồi, một cái khu vực âm sát có khi xuất hiện 5-6 viên. Một cái tiên thiên chí bảo, một cái là hậu thiên chí bảo không cần nói cũng biết.
Sói bự toát mồ hôi hột, nó giải thích:
" Cái âm phong châu này chỉ là bảo vật nơi âm sát chi địa mà thôi, có gộp tất cả âm phong châu lại cũng không bằng một cạnh của hỗn độn chí bảo."
Xuân Đức không sao cả nói:
" Cũng không phải là bảo vật gì ghê gớm, có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Thôi vào bên trong nào."
Đám lang vương có chút thất vọng bọn nó tính hiến vật quý nhưng mà chủ nhân này của bọn họ hình hư không cần mấy thứ này. Cả bầy sói lặng yên đi vào bên trong hạp cốc. Trên đường đi cái gì độc trùng, dã thú chạy sạch, nhìn thấy một đàn ma lang vương không con nào dám can đảm đứng lại.
Đi vào bên trong hạp cốc không một tiếng động đến gần chiến trường, ban đầu Xuân Đức còn tưởng là nhân loại tranh chấp hóa ra không phải, bọn này đang cùng mấy đầu dị xà chiến đấu, trận chiến mười phần thảm liệt, trên mặt đất đâu đâu cũng có thi thể nhân loại cùng dị xà.
Máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất, trong không khí toàn mùi vị khó ngửi. Bây giờ đang có hơn ngàn người hợp công vây đánh hai đại xà 3 đầu, mỗi con rắn ba đầu kia dài cả vài km, cả người hắc sắc lân phiến, vũ khí chém vào bắn ra tia lửa nhìn đẹp mắt vô cùng, còn nó quật đuôi một cái thì lại có một tên không may bị chết queo.
Xuân Đức di dời tầm mắt lên 6 nam 3 nữ đang đứng ở một bên quan sát trận chiến, mấy người này tu vi rất khá Bất Hủ Cảnh viên mãn cả rồi, Xuân Đức đoán nếu không phải có Vũ Y thì hai thiếu nữ đi cùng nàng chết từ lâu rồi.
" Bọn ngươi đi ra dọa đám này một chút, cử vài thuộc hạ đắc lực lùa 10 con chuột đang đứng một bên kia cho ta, nhớ cắn thịt trên người mấy tên kia thôi đừng có cắn chết, xong việc có thưởng, làm càng đặc sắc thì phần thưởng càng nhiều. Tiểu bư thì ở đây thôi không cần đi, tí nữa phần thưởng cho ngươi cũng không thiếu."
Đám ma lang vương nghe chỉ thị chủ nhân thì lập tức hành động, chiêu mộ ra 30 con ma lang tinh anh đi làm nhiệm vụ lùa chuột.
Gào gào.. Hống hống hống
Liên miên tiếng gào hống kinh thiên động địa vang lên khiến cho trận chiến trong hạp cốc này lập tức ngưng lại, cả đám tinh thần bất định nhìn về phía tiếng gào rống.
Mười lăm thân ảnh to lớn cả người phát ra khí tức kinh khủng áp bách đến tất cả mọi người không tài nào thở nổi, hơn ngàn người cùng hai con tam đầu xà đều trừng mắt ra ngoài nhìn một đám Ma Lang Vương.
Có người lắp bắp nói:
" Thật lớn, thật khủng khiếp, trời à. Mười lăm đầu vương giả, sao có thể chứ? "
Câu hỏi này cũng là tiếng lòng của mọi người, mấy tháng này bọn họ chỉ mới nghe thấy tiếng của ma lang vương mà thôi làm gì thấy gần như vậy, trong lòng bọn họ lúc này đã lạnh ngắt rồi, mười lăm đầu vương giả nhìn chằm chằm bọn họ thì có chắp cánh cũng không chạy nổi.
Ngay cả mười tên đứng một bên kia lúc này khuôn mặt cũng trắng bệch, không còn chút máu. Đang lúc bọn họ bàng hoàng thì 30 đầu ma lang tinh anh nhào thẳng đến 10 người cắn xé.
Xuân Đức ở cách đó không xa nhìn mười người kia chật vật chạy xung quanh gian nan chống lại mấy chục con sói tinh anh, thi thoảng lại bị gặm mất mấy miếng thịt trên người, tiếng la hét thảm thiết khiến lòng hắn thoải mái.
Cho các ngươi khi dễ tiểu muội ta, mẹ kiếp để các chết không toàn thây. Xuân Đức nở một nụ cười tàn ác, nụ cười này rơi vào trong mắt hai thiếu nữ phía sau dọa cho hai nàng cứng đơ.
Không lâu sau đó trong mười người đã có 8 người bị cắn hết thịt chỉ để lại một cái đầu lâu, cảnh tượng nhìn thấy đàn sói cắn từng miếng thịt trên người mình nuốt vào hẳn là không dễ chịu tí nào.
Coi như trả thù cho tiểu muội, Xuân Đức ra lệnh cho đám thuộc hạ:
" Thôi chơi vậy đủ rồi, giải quyết tất cả đi."
Được chỉ lệnh mấy vạn con ma lang điên cuồng xông lên, như một đợt hồng thủy lướt qua cắn nuốt mọi thứ, không có bao lâu tất cả tu sĩ nơi đây cùng hai con tam đầu xà đã biến mất không còn xương, không những thế trên mặt đất vô số thi thể cũng dọn dẹp tất cả.
Xong việc Xuân Đức cũng không quên việc ban thưởng một chút cho đám đệ, lấy 16 giọt nguyên thủy ma khí chiết xuất từ Hắc Ám Ma Thụ ra đưa cho mười 16 con ma lang vương.
" Đây là phần thưởng của các ngươi, nguyên thủy ma khí loại vật này các người từ từ hấp thụ, tuy là vật đại bổ cho các ngươi nhưng một lần chỉ dùng một là được nhiều quá bạo thể mà chết lại bảo ta không nói trước."
Nhìn lơ lửng trước mặt mình giọt nước màu đen đang phun trào ra nguyên thủy ma khí đám ma lang vương hai mắt bốc lên ánh sáng tham lam, đến cả xa xa những thành viên ma lang bình thường cũng dùng ánh mắt cường nhiệt nhìn giọt nguyên thủy ma khí cô đọng kia.
" Cảm ơn chủ nhân ban thưởng"
Xuân Đức gật đầu nói:
" Đi thôi, tiếp tục đi hướng trung tâm."
Như vậy một lần nữa đàn ma lang khổng lồ trùng điệp di chuyển trên đường đi mọi thứ đều bị quét sạch, tất cả đều bị thôn phệ sạch, cái gì lợn rừng vương, báo vương cũng thành thực phẩm cho đàn ma lang. Trong số đó cũng không thiếu đám nhân tộc tu sĩ.
Mới ở ngoài hạp cốc xa xa cũng đã nghe được tiếng binh khí va chạm bên trong, không lầm thì bên trong lúc này đang có không dưới mấy ngàn người chém giết. Xuân Đức nhìn vào sâu hạp cốc hỏi tiêu bư( Cái này là biệt danh mới của con sói bự):
" Tiểu bư bên trong náo nhiệt vậy đám người ta dặn quan sát có còn sống không?"
Sói mập cung kính thưa:
" Chủ nhân mấy tên mà người căn dặn quan sát vẫn còn sống tất cả, bọn chúng không có tham chiến mà là chỉ huy trận chiến lần này. Bên trong có một viên âm phong châu không biết đại nhân có hứng thú với nó không? Nếu có để mấy người thuộc hạ vào trong giết sạch đám người kia lấy Âm Phong Châu dâng cho người."
Xuân Đức ngạc nhiên hỏi:
" Âm phong châu quý hiếm sao? Ta cũng không biết vật đó, nó có tương ứng với hỗn độn chí bảo không? "
Éc, hỗn độn chí bảo, nghe một câu như vậy người xung quanh hết biết nói gì, hỗn độn chí bảo là cái gì nó là từ vũ trụ hình thành đản sinh mà ra, cả vũ trụ không biết tất cả có đến 100 kiện không nữa, còn cái âm phong châu này vài trăm ngàn năm là đản sinh rồi, một cái khu vực âm sát có khi xuất hiện 5-6 viên. Một cái tiên thiên chí bảo, một cái là hậu thiên chí bảo không cần nói cũng biết.
Sói bự toát mồ hôi hột, nó giải thích:
" Cái âm phong châu này chỉ là bảo vật nơi âm sát chi địa mà thôi, có gộp tất cả âm phong châu lại cũng không bằng một cạnh của hỗn độn chí bảo."
Xuân Đức không sao cả nói:
" Cũng không phải là bảo vật gì ghê gớm, có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Thôi vào bên trong nào."
Đám lang vương có chút thất vọng bọn nó tính hiến vật quý nhưng mà chủ nhân này của bọn họ hình hư không cần mấy thứ này. Cả bầy sói lặng yên đi vào bên trong hạp cốc. Trên đường đi cái gì độc trùng, dã thú chạy sạch, nhìn thấy một đàn ma lang vương không con nào dám can đảm đứng lại.
Đi vào bên trong hạp cốc không một tiếng động đến gần chiến trường, ban đầu Xuân Đức còn tưởng là nhân loại tranh chấp hóa ra không phải, bọn này đang cùng mấy đầu dị xà chiến đấu, trận chiến mười phần thảm liệt, trên mặt đất đâu đâu cũng có thi thể nhân loại cùng dị xà.
Máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất, trong không khí toàn mùi vị khó ngửi. Bây giờ đang có hơn ngàn người hợp công vây đánh hai đại xà 3 đầu, mỗi con rắn ba đầu kia dài cả vài km, cả người hắc sắc lân phiến, vũ khí chém vào bắn ra tia lửa nhìn đẹp mắt vô cùng, còn nó quật đuôi một cái thì lại có một tên không may bị chết queo.
Xuân Đức di dời tầm mắt lên 6 nam 3 nữ đang đứng ở một bên quan sát trận chiến, mấy người này tu vi rất khá Bất Hủ Cảnh viên mãn cả rồi, Xuân Đức đoán nếu không phải có Vũ Y thì hai thiếu nữ đi cùng nàng chết từ lâu rồi.
" Bọn ngươi đi ra dọa đám này một chút, cử vài thuộc hạ đắc lực lùa 10 con chuột đang đứng một bên kia cho ta, nhớ cắn thịt trên người mấy tên kia thôi đừng có cắn chết, xong việc có thưởng, làm càng đặc sắc thì phần thưởng càng nhiều. Tiểu bư thì ở đây thôi không cần đi, tí nữa phần thưởng cho ngươi cũng không thiếu."
Đám ma lang vương nghe chỉ thị chủ nhân thì lập tức hành động, chiêu mộ ra 30 con ma lang tinh anh đi làm nhiệm vụ lùa chuột.
Gào gào.. Hống hống hống
Liên miên tiếng gào hống kinh thiên động địa vang lên khiến cho trận chiến trong hạp cốc này lập tức ngưng lại, cả đám tinh thần bất định nhìn về phía tiếng gào rống.
Mười lăm thân ảnh to lớn cả người phát ra khí tức kinh khủng áp bách đến tất cả mọi người không tài nào thở nổi, hơn ngàn người cùng hai con tam đầu xà đều trừng mắt ra ngoài nhìn một đám Ma Lang Vương.
Có người lắp bắp nói:
" Thật lớn, thật khủng khiếp, trời à. Mười lăm đầu vương giả, sao có thể chứ? "
Câu hỏi này cũng là tiếng lòng của mọi người, mấy tháng này bọn họ chỉ mới nghe thấy tiếng của ma lang vương mà thôi làm gì thấy gần như vậy, trong lòng bọn họ lúc này đã lạnh ngắt rồi, mười lăm đầu vương giả nhìn chằm chằm bọn họ thì có chắp cánh cũng không chạy nổi.
Ngay cả mười tên đứng một bên kia lúc này khuôn mặt cũng trắng bệch, không còn chút máu. Đang lúc bọn họ bàng hoàng thì 30 đầu ma lang tinh anh nhào thẳng đến 10 người cắn xé.
Xuân Đức ở cách đó không xa nhìn mười người kia chật vật chạy xung quanh gian nan chống lại mấy chục con sói tinh anh, thi thoảng lại bị gặm mất mấy miếng thịt trên người, tiếng la hét thảm thiết khiến lòng hắn thoải mái.
Cho các ngươi khi dễ tiểu muội ta, mẹ kiếp để các chết không toàn thây. Xuân Đức nở một nụ cười tàn ác, nụ cười này rơi vào trong mắt hai thiếu nữ phía sau dọa cho hai nàng cứng đơ.
Không lâu sau đó trong mười người đã có 8 người bị cắn hết thịt chỉ để lại một cái đầu lâu, cảnh tượng nhìn thấy đàn sói cắn từng miếng thịt trên người mình nuốt vào hẳn là không dễ chịu tí nào.
Coi như trả thù cho tiểu muội, Xuân Đức ra lệnh cho đám thuộc hạ:
" Thôi chơi vậy đủ rồi, giải quyết tất cả đi."
Được chỉ lệnh mấy vạn con ma lang điên cuồng xông lên, như một đợt hồng thủy lướt qua cắn nuốt mọi thứ, không có bao lâu tất cả tu sĩ nơi đây cùng hai con tam đầu xà đã biến mất không còn xương, không những thế trên mặt đất vô số thi thể cũng dọn dẹp tất cả.
Xong việc Xuân Đức cũng không quên việc ban thưởng một chút cho đám đệ, lấy 16 giọt nguyên thủy ma khí chiết xuất từ Hắc Ám Ma Thụ ra đưa cho mười 16 con ma lang vương.
" Đây là phần thưởng của các ngươi, nguyên thủy ma khí loại vật này các người từ từ hấp thụ, tuy là vật đại bổ cho các ngươi nhưng một lần chỉ dùng một là được nhiều quá bạo thể mà chết lại bảo ta không nói trước."
Nhìn lơ lửng trước mặt mình giọt nước màu đen đang phun trào ra nguyên thủy ma khí đám ma lang vương hai mắt bốc lên ánh sáng tham lam, đến cả xa xa những thành viên ma lang bình thường cũng dùng ánh mắt cường nhiệt nhìn giọt nguyên thủy ma khí cô đọng kia.
" Cảm ơn chủ nhân ban thưởng"
Xuân Đức gật đầu nói:
" Đi thôi, tiếp tục đi hướng trung tâm."
Như vậy một lần nữa đàn ma lang khổng lồ trùng điệp di chuyển trên đường đi mọi thứ đều bị quét sạch, tất cả đều bị thôn phệ sạch, cái gì lợn rừng vương, báo vương cũng thành thực phẩm cho đàn ma lang. Trong số đó cũng không thiếu đám nhân tộc tu sĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.