Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1356: Lưỡng bại câu thương(1)

truonghongsinh1207@

25/07/2019

Nhìn thấy một màn như vậy mọi người hẳn nghĩ hai bên nhất định sẽ là lưỡng bại câu thương nhưng mà không, tình cảnh lại diễn ra hoàn toàn trái ngược với điều mọi người đang suy nghĩ.

Chỉ thấy thân ảnh khổng lồ đang đánh xuống của Ma Long- Tôn từ từ trở nên mờ nhạt sau đó liền biến mất, mà nơi lúc trước chín con thượng cổ dị chủng thần thú đang đứng cũng không thấy đâu.

Cũng vào lúc này cả kết giới do chín con thượng cổ dị chủng thần thú tạo ra đồng thời sụp đổ. Cùng lúc đó đám cường giả lúc trước chết đi lúc này cũng hiện ra, vẻ mặt mờ mịt nhìn xung quanh.

Không những vậy, mặt biển lúc trước vốn bị chưng khô lúc này lại một lần nữa tái hiện. Mọi người nhìn thấy một màn như vậy thì trong giây lát đều là ngây ngốc, không hiểu ra làm sao.

Nhưng người ở đây đều là dạng gì thông minh, có thể tu luyện được đến cảnh giới này đều là có thiên đại cơ duyên cùng thiên đại kỳ ngộ, trí thông minh cũng siêu việt người khác, tất cả đều là hạng người kiệt xuất cả. Không cần ai bảo ai, tất cả mọi người đều hiểu ra.

Trong lúc nhất thời cả đám đều trở nên phẫn nộ gì thường, một người giận dữ hét:

“ Chết tiệt, nhanh đuổi theo, bọn chúng lúc này có chạy cũng không thể chạy được xa.”

Người này vừa nói xong thì liền lấy ra bảo vật sau đó thôi thúc bảo vật kia rời đi. Hắn vừa rời đi thì những người khác cũng đồng thời lấy ra bảo vật phi hành lần theo dấu vết còn sót lại mà đuổi theo.

Nhưng vào lúc này một lần nữa kinh biến xuất hiện.Trên bầu trời đột nhiên nhiều ra mấy vạn người những người này động tác giống nhau y đúc hai tay bấm tay niệm thần chú, trên người hiện ra từng đạo quang mang phát xạ mà ra, trên thân mỗi người ánh sáng màu sắc không đồng nhất, đỏ lục lam vàng cam chàm tím gì cũng có.

Quang mang này hội tụ thành từng đạo võng cách giăng khắp nơi, rậm rạp, chằng chịt trên bầu trời lấp lánh,thoáng cái cả một phương thiên địa liền bị thứ này bao phủ hình thành một cái không gian độc lập.

Bất kỳ người nào ở bên trong không gian này cũng đều cảm thấy không gian nơi đây bị tầng tầng phong tỏa, thoáng cái hồn niệm của tất cả mọi người đều bị áp chế không thể xuất ngoại, vô pháp cảm giác được bên ngoài.



Cũng vào thời khắc này, chín con thượng cổ dị chủng thần thú cùng Ma Long-Tôn cũng lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người.

Không những thế, đám cường giả lúc trước vừa dùng bảo vật chạy đi lúc này cũng bị lực lượng kỳ dị mang trở về. Thoáng cái tình cảnh nơi này lại giống như lúc trước, mọi người đều tụ tập đông đủ, có điều lúc này không còn ai đánh nhau mà thôi.

Ngay lúc mọi người đang kinh nghi bất định không biết là có chuyện gì xảy. Chỉ thấy một đạo thanh quang hiện ra, toàn bộ trên biển gió nổi lên vân long, điềm lành hạ xuống, không biết từ khi nào, bên trên bầu trời bắt đầu xuất hiện vô số cánh hoa huyễn lệ bay lả tả.

Tất cả mọi người lúc này anh mắt đều không tự chủ mà nhìn lên phía trên.

Theo dị tượng xuất hiện, một đạo thanh quang từ trên không hạ xuống, hóa thành bóng người xuất hiện ở trên trời cao.

Người này khuôn mặt nghiêm nghị, trang nghiêm tường hòa, cả người phục trang đẹp đẽ, bội hiển phú quý. Khí tức trên thân hắn tán ra vô cùng mạnh mẽ, đã là Hăng Vương Tiên Cảnh tầng 3, hơn nữa còn là trung kỳ tầng 3.

Trong tay hắn nâng một vật, đúng là một cây Kim Long Tam Xoa Chiến Kích, chiến kích kia tản ra tiên khí bức người, toàn thân chiến kích ra kim quang lóa mắt.

Ở dưới chân người này còn đạp lên một đầu cự thú biển sâu, con cự thú kia hình thể vô cùng to lớn, bề ngoài nhìn khá giống một con Huyền Vũ.

Người nọ xoay chuyển ánh mắt, lạnh lùng nhìn xuống, khóe miệng nổi lên nụ cười vui vẻ, hắn cười khà khà nói:

“ Chỉ là ngẫu hứng đi ra ngoài thôi, không ngờ lại gặp phải chuyện tốt bực này, xem ra ta đúng là người được thiên đạo chọn trúng rồi,thượng cổ dị chủng thần thú, Ma Long dư nghiệt cùng rất nhiều thức ăn, ông trời cũng thật là chiếu cố ta. Bây giờ các ngươi muốn chết như thế nào?”

Thanh âm mang theo uy áp vô biên xuống, chấn động ở trong lòng mỗi người, như cự thạch đặt ở trong ngực, khó có thể hô hấp, ai nấy sắc mặt đại biến. Cả đám không khỏi lui ra phía sau vài bước.

Vũ Y ở trong đám người tuy không bị uy áp kia ảnh hưởng tới nhưng cũng làm bộ làm tịch lui về phía sau, đồng thời nàng cũng âm thầm trao đổi với ba người khác ở bên cạnh.



Thấy mọi người biểu hiện như vậy thì người thanh niên kia bất mãn hừ lạnh một tiếng, ánh mắt từ trên người toàn bộ người ở đây quét tới quét lui vài lần, trong mắt hắn lộ ra một tia xem thường cùng châm chọc.

Hắn có thể cảm nhận được người ở nơi này đều bị thương không nhẹ, không nhưng bị thương lại con hao tổn tiên lực rất nhiều, chiến lực đã không còn lại bao nhiêu, hắn tự tin bản thân có thể áp chế được tất cả người nơi này, với lần này đi cùng hắn còn có không ít cao thủ.

“ Các ngươi đúng thật là lớn gan, bổn tọa hỏi mà đám các ngươi lại dám không trả lời, có phải các ngươi coi khinh ra có phải không? Dám miệt thị ta, coi khinh ta vậy thì liền vĩnh vĩnh lưu lại phiến hải vực này đi.”

Hắn vung tay lên, một đạo kim quang từ trong tay hắn bay ra, bắn về phía bầu trời trên cao, toàn bộ trên trời cao hóa ra vô cùng vô tận kiếm vũ sắc bén, tất cả đều chém xuống phía dưới.

Toàn bộ biển rộng ở dưới phiến kim mang này lần thứ hai gầm thét, mặt biển nổi lên từng cơn sóng lớn ngập trời, tựa hồ nghênh tiếp vương giả đến. Tiếp sau đó khắp bầu trời kiếm vũ xuyên qua sóng biển, nhắm thẳng hướng mọi người chém xuống, muốn trong một lần lấy đi tánh mạng của tất cả mọi người.

Còn chưa hết, tên này sau khi tạo ra kiếm vũ đầy trời thì lại lăng không điểm xuống phía bên dưới một cái, từ đầu ngón tay hắn bay vọt ra một luồng ánh sáng màu vàng rơi vào bên trong biển nhất thời từ bên trong biển sâu vọt lên vô số đạo cột nước khổng lồ, cột nước khổng lồ kia nhanh chóng hóa thành Thủy Long.

Nhưng Thủy Long kia vừa sinh ra thì liền hướng mọi người mà công tới, muốn cùng với kiếm vũ đầy trời nhất tiêu diệt tất cả mọi người.

Mọi người vốn đang sợ hãi nhưng nhìn thấy tên này ngông cuồng tự đại như vậy, định lấy sức một người áp chế toàn bộ người nơi này thì không khỏi giận tím mặt.

Từ bên trong đám người, một lão giả gầy nhom bước ra, trong miệng hắn giận giữ quát:

“ Chỉ bằng từng ấy tu vi cũng không ngại mang ra khoe mẽ.”

Trên tay lão giả kia xuất hiện một thanh trường thương, trường thương kia vừa hiện thì đã hóa thành một luồng ánh sáng phá không đâm tới tên thanh niên đang đứng trên lưng cự thú biến sâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cân Cả Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook