Chương 990: Nhất kiếm vong mệnh
truonghongsinh1207@
07/04/2019
Đang còn choáng ngợp trước thay đổi của Xuân Đức thì hai người Chu Nhất
Tinh cùng Lý Thanh Hiền bỗng nhiên cảm nhận được nguy cơ sinh tử, theo
bản năng hai người vận chuyển hộ thể tiên khí, quang mang ánh sáng màu
xanh lập tức bao phủ lấy hai người vào bên trong đồng thời lúc này hai
người cũng lùi nhanh về phía sau, lui về hai hướng khác nhau. Trong quá
trình lùi lại thì hai người cũng không quên mang ra bảo vật hộ thân che
chắn phía trước.
Ngay lúc hai người vừa lùi lại thì một đạo ánh sáng màu đỏ sậm bỗng nhiên lóe lên một cái rồi biến mất, tốc độ nó rất nhanh khó người nào có thể quan sát được.
Có điều vào lúc này, đang cấp tốc lùi lại về phía sau Chu Nhất Tinh bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt hắn mang theo vẻ kinh ngạc cùng không thể tin được nhìn về nơi Xuân Đức đang đứng, hắn lúc này đang muốn mở miệng thì cả người hắn bỗng chốc rạn nứt ra như là đồ sứ vậy.
Tiếp sau đó một màn làm cho người hoảng sợ, từ bên trong người Chu Nhất Tinh bay ra một đoàn khói màu đỏ đậm.Ngay sau đó cả người của Chu Nhất Tinh vậy mà thoáng cái sụp đổ, cả người hắn biến thành vô số cát bụi rơi xuống phía dưới, về phần đoàn khói đỏ đậm kia thì bay về phía Xuân Đức bị Quỷ Kiếm cắn nuốt.
Cứ đơn giản như vậy, một đại năng Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kì liền chết đi, chết đến khiến cho tất cả mọi người ở nơi đây đều phải sững sờ. Đến ngay cả Xuân Đức cũng vậy, hắn không ngờ Quỷ Kiếm khi tấn thăng lên bảo vật cấp 5 thì khủng bố vậy. Vừa rồi hắn chỉ dùng 6 phần sức mạnh, chém ra một kích cũng không phải tuyệt kỹ hay thần thông gì.
Nhìn thấy Xuân Đức một kiếm chém chết Chu Nhất Tinh thì chiến ý của mấy người Thủy Mị đã giảm phân nửa nhưng nàng cũng không có bỏ chạy mà cùng với thuộc hạ của mình đồng loạt thi triển ra tiên thuật sát chiêu.
Cả 5 người đồng thời hét lớn:
" Thùy Mộng Quốc Độ."
Ngay lúc 5 người đồng thời hét lên thì cả không gian nơi này hóa thành một đại dương rộng lớn, cùng lúc đó bên trong đại dương kia một bàn tay cự thú vươn ra đập thẳng về phía Xuân Đức đang đứng, trong một trảo này mang theo không gian lực lượng khiến cho việc di chuyển của Xuân Đức gặp khó khăn, gần như là không thể né tránh, một trảo này mang theo khí thế to lớn khiến cho Xuân Đức nhìn thấy cũng phải nhíu mày.
Có điều cũng chỉ là hơi nhíu mày một cái mà thôi, hắn lúc này vung kiếm lên vận dụng tuyệt kỹ của bản thân tự mình sáng tạo ra. Cùng lúc này phía sau hắn,không gian bỗng chốc đen kịt một màu, đột nhiên giữa không gian tối tăm u ám kia có một đôi mắt đỏ như máu mở ra, đôi mắt mở ra mang theo khí tức tà ác không gì sánh nổi.
Ngay khi đôi mắt kia mở ra thì mắt của Quỷ Kiếm cũng mở ra. Hai bên dường như có sự tương liên nào đó.
Nhìn thấy cự trảo khổng lồ kia còn cách mình không xa thì Xuân Đức chém ta một kiếm, ngay lập tức một đạo ánh sáng màu đỏ đậm có hình dạng bán nguyệt to lớn xuất hiện bắn thẳng về phía cự trảo. Rất nhanh hai bên liền va chạm với nhau.
" Đùng đùng... Oành oành oành...."
Tiếng nổ lớn vang vọng khắp nơi,trời đất rung rinh, đạo kiếm quang kia chặt đứt cự trảo to lớn, khiến cho cự trảo to lớn trong nháy mắt vỡ thành vô số mảnh, kiếm quang càng bay càng lớn, càng bay càng sáng. Sau khi chém nát cự trảo nó cũng không có dừng lại mà chém đôi đại dương rộng lớn, chém thẳng về phía 5 người Băng Lam Tộc.
Những người đang đứng quan sát ở nơi đây thấy một màn như vậy thì vừa cảm giác sợ hãi lại vừa cảm thấy rung động không thôi. Động tĩnh lớn như vậy khiến cho Lam Linh đang bị hôn mê sâu cũng phải tỉnh lại, nàng vừa mở mắt ra thì đã thấy một mặt trăng khuyết màu đỏ máu sáng rọi cắt ngang qua bầu trời.
Người bên ngoài thì cảm thấy rung động cùng sợ hãi, còn mấy người Băng Lam Tộc đang chiến đấu nhìn thấy một màn như vậy thì hãi hùng khiếp vía, cả đám lúc này đã bắt đầu cảm thấy khí lạnh chạy dọc sống lưng.
Nhưng vào lúc này Thủy Mị cùng với những người khác lại đồng thời hét lớn:
" Băng Bích."
Ngay khi tiếng hét này vang lên thì cả đại dương bây giờ đều hóa thành băng tuyết sau đó nhanh chóng tụ tập về trước mặt năm người hình thành một bức tường băng dày hàng cả dặm. Khi tường băng còn chưa hình thành xong thì đạo kiếm quang giống như mặt trăng khuyết kia đã đánh lên bức tường băng.
" Uỳnh...."
Tiếng nổ lớn vang lên, ngay lập tức một bộ phận của bức tường băng bên ngoài sụp đổ, vô số băng vụn bắn ra bốn phía hình thành một vụ băng lở.
Nhưng ngay sau đó tiếng nổ lớn lại tiếp tục truyền ra " Ầm ầm ầm.." Từng âm thanh vang vọng cả trời đất , bức tường băng dày hàng dặm kia trong chớp mắt sụp xuống.
" Đùng.... Á á á..."
Ngay sau đó từng tiếng hét thảm vang lên, năm người Băng Lam Tộc ở phía sau tường băng vẫn dính phải một kích của Xuân Đức vừa rồi nhưng nhờ có tương băng kia suy giảm 7 phần lực bọn họ cũng chỉ là bị trọng thương mà không có chết. Bị thương nặng là bốn tên Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kì, còn về phần tên cường giả trung kì sau một kích kia thì đã nhắm mắt lặng yên nín thở rồi.
Vừa bị một kích của Xuân Đức làm thương nặng, mấy người Băng Lam Tộc lúc này không có một chút do dự nào cả liền vận dụng thần thông đào mạng, không những bọn họ mà tên Lý Thanh Hiền đã từng đánh lén Xuân Đức lúc này cũng như vậy.
Có điều ý nghĩ thì tốt nhưng thực tế nó nghiệt ngã, ngay khi đám người này vừa có ý nghĩ muốn bỏ chạy thì.
" Phúc phúc phúc phúc phúc..."
Năm âm thanh xuyên thấu da thịt như đồng thời vang lên. Vào lúc này ở phía sau Lý Thanh Hiền một nữ tử mang theo một cái mặt nạ đầy ma quái đang nắm chặt một thanh đao, thanh đao kia lúc này đang đâm xuyên qua lồng ngực của Lý Thanh Hiền.
Lý Thanh Hiền rất ngạc nhiên khi nhìn thấy thanh đao xuyên qua ngực hắn, hắn còn không tự chủ dùng tay sờ lên mũi đao, khi hắn chạm được đến mũi đao cũng là lúc hắn tuyệt khí bỏ mình.
Về phần bốn người Băng Lam Tộc đều bị Bóng Ảnh dùng tay đâm xuyên qua cơ thể, Bóng Ảnh lúc này toàn thân hắc khí vờn quanh, từ bên trong làn hắc khí mọc ra bốn cánh tay đen xì khống chế bốn người Băng Lam Tộc.
Giống như là rất hứng thú với tộc nhân ngư này, Bóng Ảnh trực tiếp bỏ 2 trong số bốn tên vào trong miệng ăn sống, tiếng xương kêu rôm rốp ngay lập tức vang lên. Sau khi tiên thuật chấm dứt, trời đất quay về tĩnh lặng, duy chỉ có tiếng xương cốt vỡ nát là liên tục vang lên bên tai đám người.
Ngay lúc hai người vừa lùi lại thì một đạo ánh sáng màu đỏ sậm bỗng nhiên lóe lên một cái rồi biến mất, tốc độ nó rất nhanh khó người nào có thể quan sát được.
Có điều vào lúc này, đang cấp tốc lùi lại về phía sau Chu Nhất Tinh bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt hắn mang theo vẻ kinh ngạc cùng không thể tin được nhìn về nơi Xuân Đức đang đứng, hắn lúc này đang muốn mở miệng thì cả người hắn bỗng chốc rạn nứt ra như là đồ sứ vậy.
Tiếp sau đó một màn làm cho người hoảng sợ, từ bên trong người Chu Nhất Tinh bay ra một đoàn khói màu đỏ đậm.Ngay sau đó cả người của Chu Nhất Tinh vậy mà thoáng cái sụp đổ, cả người hắn biến thành vô số cát bụi rơi xuống phía dưới, về phần đoàn khói đỏ đậm kia thì bay về phía Xuân Đức bị Quỷ Kiếm cắn nuốt.
Cứ đơn giản như vậy, một đại năng Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kì liền chết đi, chết đến khiến cho tất cả mọi người ở nơi đây đều phải sững sờ. Đến ngay cả Xuân Đức cũng vậy, hắn không ngờ Quỷ Kiếm khi tấn thăng lên bảo vật cấp 5 thì khủng bố vậy. Vừa rồi hắn chỉ dùng 6 phần sức mạnh, chém ra một kích cũng không phải tuyệt kỹ hay thần thông gì.
Nhìn thấy Xuân Đức một kiếm chém chết Chu Nhất Tinh thì chiến ý của mấy người Thủy Mị đã giảm phân nửa nhưng nàng cũng không có bỏ chạy mà cùng với thuộc hạ của mình đồng loạt thi triển ra tiên thuật sát chiêu.
Cả 5 người đồng thời hét lớn:
" Thùy Mộng Quốc Độ."
Ngay lúc 5 người đồng thời hét lên thì cả không gian nơi này hóa thành một đại dương rộng lớn, cùng lúc đó bên trong đại dương kia một bàn tay cự thú vươn ra đập thẳng về phía Xuân Đức đang đứng, trong một trảo này mang theo không gian lực lượng khiến cho việc di chuyển của Xuân Đức gặp khó khăn, gần như là không thể né tránh, một trảo này mang theo khí thế to lớn khiến cho Xuân Đức nhìn thấy cũng phải nhíu mày.
Có điều cũng chỉ là hơi nhíu mày một cái mà thôi, hắn lúc này vung kiếm lên vận dụng tuyệt kỹ của bản thân tự mình sáng tạo ra. Cùng lúc này phía sau hắn,không gian bỗng chốc đen kịt một màu, đột nhiên giữa không gian tối tăm u ám kia có một đôi mắt đỏ như máu mở ra, đôi mắt mở ra mang theo khí tức tà ác không gì sánh nổi.
Ngay khi đôi mắt kia mở ra thì mắt của Quỷ Kiếm cũng mở ra. Hai bên dường như có sự tương liên nào đó.
Nhìn thấy cự trảo khổng lồ kia còn cách mình không xa thì Xuân Đức chém ta một kiếm, ngay lập tức một đạo ánh sáng màu đỏ đậm có hình dạng bán nguyệt to lớn xuất hiện bắn thẳng về phía cự trảo. Rất nhanh hai bên liền va chạm với nhau.
" Đùng đùng... Oành oành oành...."
Tiếng nổ lớn vang vọng khắp nơi,trời đất rung rinh, đạo kiếm quang kia chặt đứt cự trảo to lớn, khiến cho cự trảo to lớn trong nháy mắt vỡ thành vô số mảnh, kiếm quang càng bay càng lớn, càng bay càng sáng. Sau khi chém nát cự trảo nó cũng không có dừng lại mà chém đôi đại dương rộng lớn, chém thẳng về phía 5 người Băng Lam Tộc.
Những người đang đứng quan sát ở nơi đây thấy một màn như vậy thì vừa cảm giác sợ hãi lại vừa cảm thấy rung động không thôi. Động tĩnh lớn như vậy khiến cho Lam Linh đang bị hôn mê sâu cũng phải tỉnh lại, nàng vừa mở mắt ra thì đã thấy một mặt trăng khuyết màu đỏ máu sáng rọi cắt ngang qua bầu trời.
Người bên ngoài thì cảm thấy rung động cùng sợ hãi, còn mấy người Băng Lam Tộc đang chiến đấu nhìn thấy một màn như vậy thì hãi hùng khiếp vía, cả đám lúc này đã bắt đầu cảm thấy khí lạnh chạy dọc sống lưng.
Nhưng vào lúc này Thủy Mị cùng với những người khác lại đồng thời hét lớn:
" Băng Bích."
Ngay khi tiếng hét này vang lên thì cả đại dương bây giờ đều hóa thành băng tuyết sau đó nhanh chóng tụ tập về trước mặt năm người hình thành một bức tường băng dày hàng cả dặm. Khi tường băng còn chưa hình thành xong thì đạo kiếm quang giống như mặt trăng khuyết kia đã đánh lên bức tường băng.
" Uỳnh...."
Tiếng nổ lớn vang lên, ngay lập tức một bộ phận của bức tường băng bên ngoài sụp đổ, vô số băng vụn bắn ra bốn phía hình thành một vụ băng lở.
Nhưng ngay sau đó tiếng nổ lớn lại tiếp tục truyền ra " Ầm ầm ầm.." Từng âm thanh vang vọng cả trời đất , bức tường băng dày hàng dặm kia trong chớp mắt sụp xuống.
" Đùng.... Á á á..."
Ngay sau đó từng tiếng hét thảm vang lên, năm người Băng Lam Tộc ở phía sau tường băng vẫn dính phải một kích của Xuân Đức vừa rồi nhưng nhờ có tương băng kia suy giảm 7 phần lực bọn họ cũng chỉ là bị trọng thương mà không có chết. Bị thương nặng là bốn tên Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kì, còn về phần tên cường giả trung kì sau một kích kia thì đã nhắm mắt lặng yên nín thở rồi.
Vừa bị một kích của Xuân Đức làm thương nặng, mấy người Băng Lam Tộc lúc này không có một chút do dự nào cả liền vận dụng thần thông đào mạng, không những bọn họ mà tên Lý Thanh Hiền đã từng đánh lén Xuân Đức lúc này cũng như vậy.
Có điều ý nghĩ thì tốt nhưng thực tế nó nghiệt ngã, ngay khi đám người này vừa có ý nghĩ muốn bỏ chạy thì.
" Phúc phúc phúc phúc phúc..."
Năm âm thanh xuyên thấu da thịt như đồng thời vang lên. Vào lúc này ở phía sau Lý Thanh Hiền một nữ tử mang theo một cái mặt nạ đầy ma quái đang nắm chặt một thanh đao, thanh đao kia lúc này đang đâm xuyên qua lồng ngực của Lý Thanh Hiền.
Lý Thanh Hiền rất ngạc nhiên khi nhìn thấy thanh đao xuyên qua ngực hắn, hắn còn không tự chủ dùng tay sờ lên mũi đao, khi hắn chạm được đến mũi đao cũng là lúc hắn tuyệt khí bỏ mình.
Về phần bốn người Băng Lam Tộc đều bị Bóng Ảnh dùng tay đâm xuyên qua cơ thể, Bóng Ảnh lúc này toàn thân hắc khí vờn quanh, từ bên trong làn hắc khí mọc ra bốn cánh tay đen xì khống chế bốn người Băng Lam Tộc.
Giống như là rất hứng thú với tộc nhân ngư này, Bóng Ảnh trực tiếp bỏ 2 trong số bốn tên vào trong miệng ăn sống, tiếng xương kêu rôm rốp ngay lập tức vang lên. Sau khi tiên thuật chấm dứt, trời đất quay về tĩnh lặng, duy chỉ có tiếng xương cốt vỡ nát là liên tục vang lên bên tai đám người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.