Chương 776: Nơi nghỉ chân
truonghongsinh1207@
25/01/2019
Hai người Tùy Vũ cùng Văn Kỳ cũng ở gần nên cũng nghe rõ những gì Xuân
Đức vừa nói, hai người ngay lập tức liền lo lắng, bọn họ biết nếu như
chỉ có 1 con quái vật biển như thế này còn dễ giải quyết, nếu như lại có một đàn tới đây thì bọn họ liền phải chạy gấp. Hai người nhìn nhau một
cái sau đó liền tách ra bay về hai hướng khác nhau.
Vừa bay hai người vừa bấm pháp quyết, từ trên người hai nàng toát ra vô số quang cầu màu đỏ nhưng quang cầu kia nhanh chóng lớn lên kết hợp lại với nhau sau đó hình thành một bức tường ánh sáng dày một mét bao lấy xung quanh phạm vi 100 dặm quanh hòn đảo.
Ngay khi cái kết giới ánh sáng này hình thành thì những gì mà trận chiến phía bên trong gây ra hoàn toàn bị che giấu đi. Ở bên ngoài hoàn toàn không thể cảm nhận được cái gì.
Ở phía bên trong hai người Ngọc Thạch cùng Tuấn Anh đang liên tiếp thi triển ra tiên đạo sát chiêu của bản thân, Ngọc Thạch tu luyện chính là nô đạo tiên tu, thú sủng người này có 3 con,một con sư tử băng, một con chim điện cùng với một con bạch tuộc.
Còn về phần Tuấn Anh thì là kiếm tiên (kiếm đạo tiên tu), dưới sự vây công của hai người ba thú thì con quái vật biển có cái thân người chân bạch tuộc kia nhanh chóng lâm vào tình thế nguy hiểm.
Con sư tử băng kia ngoại trừ lực công kích hơn người thì còn có thần thông phun hàn khí(khí lạnh), một ngụm hàn khí phun ra thì ngay lập tức nước biển xung quanh bị đóng thành lớp băng dày, hạn chế đi rất nhiều việc di chuyển của con quái vật biển có phần trên hình người kia.
Hai con thú còn lại cũng giúp ích không hề nhỏ, con chim điện(sét) đôi phi phóng ta những tia điện to như cánh tay trẻ em bắn lên người con quái vật biển, khiến nó đang công kích thì chậm lại một nhịp, vì thế mà mấy người bọn Ngọc Thạch có thể đơn giản né tránh con quái vật biển. Còn con bạch tuộc thì nhờ vào cái thân thể kháng vật lý cao của mình luôn đeo bám bám lấy địch nhân, hạn chế tốc di chuyển.
Đã bị hạn chế về nhiều mặt như vậy nên kiếm tiên Tuấn Anh tha hồ mà công kích, kiếm đạo vốn chủ công vì thể từng tiên đạo sát chiêu mà Tuấn Anh thi triển có sức công phá rất lớn. Mỗi lần có thể để lại một vết thương thấy xương trên người con quái vật biển.
Về phần con quái vật biển thì chỉ có thể gian nan chống cự mà thôi, chạy không thoát, đánh thì lại không thể trúng địch nhân. Nhưng ánh mắt của nó vẫn vô cùng hung lệ, nó vẫn cứ điên cuồng công kích, mặc dù chẳng trúng địch nhân.( Nhược điểm trí mạng của đám sinh vật không có trí khôn.)
Nhưng cũng phải sau gần một tiếng đồng hồ thì hai người kia mới có thể giết được con quái vật biển, giết xong được con quái vật biển thì hai người này cũng đã tiêu hao pháp nguyên hơn phân nữa. Nếu như mà lại đến một con giống lúc trước thì hai người này liền chỉ có thể bỏ chạy thục mạng.
Nhìn thấy trận chiến đã kết thúc, Nhạn Tuyết hài lòng gật đầu nói:
" Hai người này cũng rất không tệ, tuy mới là Bất Hủ Tiên Cảnh trung kì nhưng liên thủ lại có thể giết chết quái vật biển hậu kì. Chúng ta xuống phía dưới thôi."
Nói xong nàng liền dẫn đầu bay xuống trước, Xuân Đức cùng Long Linh Nhi cũng bay theo phía sau. Hai người Tùy Vũ cùng Văn Kỳ thấy trận chiến đã kết thúc thì cũng thu lại kết giới, sau đó cùng nhau bay về phía dưới tụ hợp với mọi người.
Sau khi lên trên hòn đảo này thì mọi người lại đi thăm dò thêm một lần, diện tích hòn đảo này cũng không quá lớn nên chỉ cần tán hồn niệm ra nhìn một cái là có thể quan sát toàn bộ hoàn đảo.
Trên hoàn đảo này cũng không có gì nhiều, chỉ có một ít tiên thú cấp thấp mà thôi. Ngoài ra còn có một ít tiên mộc nữa. Do bây giờ cũng đã gần nửa đêm rồi nên mọi người chia nhau ra bố trí trận pháp ở xung quanh đảo này đề phòng sinh vật biển tấn công.
Ở trên này mặc dù không an toàn nhưng vẫn còn tốt hơn so với ở đất liền. Bên trên đất liền có Diêm Quỷ, hàng đêm sau 12 giờ loại quỷ vật kia đều bò ra khỏi lòng đất đi ra ngoài tìm huyết thực, máu tươi của tu tiên giả chính là món ăn khoái khẩu của bọn chúng.
Với số lượng cực kì đông đảo và thân thể gần như bất diệt, ngoại trừ một vài thần thông đặc thù có thể tiêu diệt ra thì đa phần tiên thuật sát chiêu đầu vô hiệu, tu tiên giả gặp phải lũ quái vật đánh không chết này đều phải chạy gấp.
Vì nguyên do như vậy nên đám diêm quỷ kia chính là cơn ác mộng của tất cả tu tiên giả bước vào bên trong bên trong Bàn Long Quy Khư. Cũng vì thế mà mọi người đều lựa chọn ở lại trên biển cả mênh mông đối mặt với quái vật biển hùng mạnh cũng không dám ở lại trên đất liền.
Không qua bao lâu sau thì Nhạn Tuyết cùng những người khác đã bố trí ra được ba cái tiên giới trận pháp, một cái sát trận cùng hai cái phòng ngự trận. Sau đó mỗi người lựa chọn một nơi lý tưởng tạo một cái động phủ để nghỉ ngơi.
Còn về phần Xuân Đức lúc này đang đi bắt mấy con tiên thú nhìn ngon thịt có ở trên đảo, hắn cũng muốn nằm ì một chỗ nhưng mà cơn đói cồn cào không cho hắn làm như vậy. Sau khi săn giết một hồi thì hắn mới vỗ trán một cái tự mắng bản thân.
" Đúng là không có cái ngu nào giống cái ngu nào mà, biển ngay bên cạnh còn phải đi đâu mà tìm cho mệt chứ."
Ngay lập tức hắn đi xuyên qua trận pháp mà mấy người Nhạn Tuyết bố trí sau đó liền nhảy vào bên trong biển, vừa vào biển hắn đã cảm thấy một hấp lực mạnh mẽ từ bên dưới tác động lên cơ thể. Bình thường biển sẽ đẩy lên nhưng biển bên trong Bàn Long Quy Khư lại hút xuống, cái này nếu người nào yếu yếu mà rơi vào bên trong biển này thì xác định nhà năm sau có giỗ to rồi.
Có điều đối với hắn thì lực hút như thế này không đáng là gì, hắn lúc này nhanh chóng dùng hồn niệm của mình tìm kiếm bên trong khu vực biển này, rất nhanh hắn đã thấy được một đàn cá lớn, mỗi còn dài tầm vài mét nặng cũng mấy tạ là ít. Toàn thân được bao phủ với một lớp vảy màu vàng óng, tốc độ bơi của bọn chúng cũng rất nhanh.
Giống như là cảm giác được nguy hiểm đàn cá mấy vạn con này nhanh chóng chạy mất, cả đàn nhanh chóng lặn sâu xuống phía bên dưới.
" Chạy đâu cho thoát mấy bé."
Xuân Đức nhìn một màn như vậy thì trong lòng thầm cười vui vẻ, sau đó hắn vận dụng tinh thần lực cường đại của bản thân dẫn động nước biển nơi đây hóa thành một cái lồng giam.
Ngay lập tức đàn cá mấy vạn con kia bị vây lại, lúc này đây hắn lại sử dụng " nhiếp hồn nhiên ma" công kích đàn cá. Nhiếp hồn nhiên ma là một loại công kích hồn phách sơ cấp, đơn giản chỉ là dùng tinh thần lực công kích linh hồn đối phương mà thôi.
Dưới tinh thần lực cường đại công kích, đàn cá đồng loạt bị hạ gục, Xuân Đức lúc này đơn giản thu đàn cá bỏ vào bên trong nhẫn chứa đồ của hắn. Tiếp theo đó hắn liền rời khỏi nơi biển sâu quái quỷ này.
Chỉ ở một lúc thôi mà lượng pháp nguyên vốn có của hắn đã giảm đi nữa thành, vậy là biết vùng biển này tà môn đến mức nào rồi.
Vừa bay hai người vừa bấm pháp quyết, từ trên người hai nàng toát ra vô số quang cầu màu đỏ nhưng quang cầu kia nhanh chóng lớn lên kết hợp lại với nhau sau đó hình thành một bức tường ánh sáng dày một mét bao lấy xung quanh phạm vi 100 dặm quanh hòn đảo.
Ngay khi cái kết giới ánh sáng này hình thành thì những gì mà trận chiến phía bên trong gây ra hoàn toàn bị che giấu đi. Ở bên ngoài hoàn toàn không thể cảm nhận được cái gì.
Ở phía bên trong hai người Ngọc Thạch cùng Tuấn Anh đang liên tiếp thi triển ra tiên đạo sát chiêu của bản thân, Ngọc Thạch tu luyện chính là nô đạo tiên tu, thú sủng người này có 3 con,một con sư tử băng, một con chim điện cùng với một con bạch tuộc.
Còn về phần Tuấn Anh thì là kiếm tiên (kiếm đạo tiên tu), dưới sự vây công của hai người ba thú thì con quái vật biển có cái thân người chân bạch tuộc kia nhanh chóng lâm vào tình thế nguy hiểm.
Con sư tử băng kia ngoại trừ lực công kích hơn người thì còn có thần thông phun hàn khí(khí lạnh), một ngụm hàn khí phun ra thì ngay lập tức nước biển xung quanh bị đóng thành lớp băng dày, hạn chế đi rất nhiều việc di chuyển của con quái vật biển có phần trên hình người kia.
Hai con thú còn lại cũng giúp ích không hề nhỏ, con chim điện(sét) đôi phi phóng ta những tia điện to như cánh tay trẻ em bắn lên người con quái vật biển, khiến nó đang công kích thì chậm lại một nhịp, vì thế mà mấy người bọn Ngọc Thạch có thể đơn giản né tránh con quái vật biển. Còn con bạch tuộc thì nhờ vào cái thân thể kháng vật lý cao của mình luôn đeo bám bám lấy địch nhân, hạn chế tốc di chuyển.
Đã bị hạn chế về nhiều mặt như vậy nên kiếm tiên Tuấn Anh tha hồ mà công kích, kiếm đạo vốn chủ công vì thể từng tiên đạo sát chiêu mà Tuấn Anh thi triển có sức công phá rất lớn. Mỗi lần có thể để lại một vết thương thấy xương trên người con quái vật biển.
Về phần con quái vật biển thì chỉ có thể gian nan chống cự mà thôi, chạy không thoát, đánh thì lại không thể trúng địch nhân. Nhưng ánh mắt của nó vẫn vô cùng hung lệ, nó vẫn cứ điên cuồng công kích, mặc dù chẳng trúng địch nhân.( Nhược điểm trí mạng của đám sinh vật không có trí khôn.)
Nhưng cũng phải sau gần một tiếng đồng hồ thì hai người kia mới có thể giết được con quái vật biển, giết xong được con quái vật biển thì hai người này cũng đã tiêu hao pháp nguyên hơn phân nữa. Nếu như mà lại đến một con giống lúc trước thì hai người này liền chỉ có thể bỏ chạy thục mạng.
Nhìn thấy trận chiến đã kết thúc, Nhạn Tuyết hài lòng gật đầu nói:
" Hai người này cũng rất không tệ, tuy mới là Bất Hủ Tiên Cảnh trung kì nhưng liên thủ lại có thể giết chết quái vật biển hậu kì. Chúng ta xuống phía dưới thôi."
Nói xong nàng liền dẫn đầu bay xuống trước, Xuân Đức cùng Long Linh Nhi cũng bay theo phía sau. Hai người Tùy Vũ cùng Văn Kỳ thấy trận chiến đã kết thúc thì cũng thu lại kết giới, sau đó cùng nhau bay về phía dưới tụ hợp với mọi người.
Sau khi lên trên hòn đảo này thì mọi người lại đi thăm dò thêm một lần, diện tích hòn đảo này cũng không quá lớn nên chỉ cần tán hồn niệm ra nhìn một cái là có thể quan sát toàn bộ hoàn đảo.
Trên hoàn đảo này cũng không có gì nhiều, chỉ có một ít tiên thú cấp thấp mà thôi. Ngoài ra còn có một ít tiên mộc nữa. Do bây giờ cũng đã gần nửa đêm rồi nên mọi người chia nhau ra bố trí trận pháp ở xung quanh đảo này đề phòng sinh vật biển tấn công.
Ở trên này mặc dù không an toàn nhưng vẫn còn tốt hơn so với ở đất liền. Bên trên đất liền có Diêm Quỷ, hàng đêm sau 12 giờ loại quỷ vật kia đều bò ra khỏi lòng đất đi ra ngoài tìm huyết thực, máu tươi của tu tiên giả chính là món ăn khoái khẩu của bọn chúng.
Với số lượng cực kì đông đảo và thân thể gần như bất diệt, ngoại trừ một vài thần thông đặc thù có thể tiêu diệt ra thì đa phần tiên thuật sát chiêu đầu vô hiệu, tu tiên giả gặp phải lũ quái vật đánh không chết này đều phải chạy gấp.
Vì nguyên do như vậy nên đám diêm quỷ kia chính là cơn ác mộng của tất cả tu tiên giả bước vào bên trong bên trong Bàn Long Quy Khư. Cũng vì thế mà mọi người đều lựa chọn ở lại trên biển cả mênh mông đối mặt với quái vật biển hùng mạnh cũng không dám ở lại trên đất liền.
Không qua bao lâu sau thì Nhạn Tuyết cùng những người khác đã bố trí ra được ba cái tiên giới trận pháp, một cái sát trận cùng hai cái phòng ngự trận. Sau đó mỗi người lựa chọn một nơi lý tưởng tạo một cái động phủ để nghỉ ngơi.
Còn về phần Xuân Đức lúc này đang đi bắt mấy con tiên thú nhìn ngon thịt có ở trên đảo, hắn cũng muốn nằm ì một chỗ nhưng mà cơn đói cồn cào không cho hắn làm như vậy. Sau khi săn giết một hồi thì hắn mới vỗ trán một cái tự mắng bản thân.
" Đúng là không có cái ngu nào giống cái ngu nào mà, biển ngay bên cạnh còn phải đi đâu mà tìm cho mệt chứ."
Ngay lập tức hắn đi xuyên qua trận pháp mà mấy người Nhạn Tuyết bố trí sau đó liền nhảy vào bên trong biển, vừa vào biển hắn đã cảm thấy một hấp lực mạnh mẽ từ bên dưới tác động lên cơ thể. Bình thường biển sẽ đẩy lên nhưng biển bên trong Bàn Long Quy Khư lại hút xuống, cái này nếu người nào yếu yếu mà rơi vào bên trong biển này thì xác định nhà năm sau có giỗ to rồi.
Có điều đối với hắn thì lực hút như thế này không đáng là gì, hắn lúc này nhanh chóng dùng hồn niệm của mình tìm kiếm bên trong khu vực biển này, rất nhanh hắn đã thấy được một đàn cá lớn, mỗi còn dài tầm vài mét nặng cũng mấy tạ là ít. Toàn thân được bao phủ với một lớp vảy màu vàng óng, tốc độ bơi của bọn chúng cũng rất nhanh.
Giống như là cảm giác được nguy hiểm đàn cá mấy vạn con này nhanh chóng chạy mất, cả đàn nhanh chóng lặn sâu xuống phía bên dưới.
" Chạy đâu cho thoát mấy bé."
Xuân Đức nhìn một màn như vậy thì trong lòng thầm cười vui vẻ, sau đó hắn vận dụng tinh thần lực cường đại của bản thân dẫn động nước biển nơi đây hóa thành một cái lồng giam.
Ngay lập tức đàn cá mấy vạn con kia bị vây lại, lúc này đây hắn lại sử dụng " nhiếp hồn nhiên ma" công kích đàn cá. Nhiếp hồn nhiên ma là một loại công kích hồn phách sơ cấp, đơn giản chỉ là dùng tinh thần lực công kích linh hồn đối phương mà thôi.
Dưới tinh thần lực cường đại công kích, đàn cá đồng loạt bị hạ gục, Xuân Đức lúc này đơn giản thu đàn cá bỏ vào bên trong nhẫn chứa đồ của hắn. Tiếp theo đó hắn liền rời khỏi nơi biển sâu quái quỷ này.
Chỉ ở một lúc thôi mà lượng pháp nguyên vốn có của hắn đã giảm đi nữa thành, vậy là biết vùng biển này tà môn đến mức nào rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.