Chương 308: Trương gia
truonghongsinh1207@
18/10/2018
Thiên Long Đế Quốc, Trương Gia
Từ khi Xuân Đức rời đi đến này cũng đã hơn 10 năm, Trương Gia đã khác xưa dưới sự bảo hộ âm thầm của Ác Ma Điện bây giờ đã trở thành đại gia tộc đứng đầu, đến cả hoàng thất cũng không bằng.
Từ vài năm trước Trương Gia phát triển vô cùng thuận lợi, thuận lợi đến mức kì quái. Làm ăn buôn bán thì có người đến trước cửa cầu, kẻ địch trước kia lúc này cũng là chủ động tới cửa nhận lỗi lầm, tu sĩ ngày nào cũng tới xin nương nhờ gia tộc nhất là việc mấy người nhi tử của gia chủ đương thời liên tục gặp kì ngộ.
Một hôm đang buồn bực vì không có công pháp tu luyện lên cao thích hợp, Lam Vũ cùng mấy thị tỳ đi ra vườn hoa hít thở thư giãn thì bị da dê nện trúng đầu, lúc đó Lam Vũ không khỏi ngạc nhiên mở quyển da dê kia ra, nhìn một chút thì thấy đây là một quyển công pháp đỉnh cấp, nhưng quyển công pháp này có đôi chút tà ác nàng khẽ thở dài gấp lại, đang định lên tiếng cảm ơn người cho mình quyển công pháp mà giấu mặt kia rồi trả lại quyển da dê này cho người nọ thì liên tục một đống công pháp bí tịch khác rơi xuống trước mặt nàng, lần này nàng và mấy thị tỳ cùng ngây ra như phỗng.
Khi mấy tên trưởng lão trong gia tộc biết việc này thì cũng là một trận náo động, nhanh chóng tới xem những quyển công pháp kia là có chuyện gì. Khi bọn họ nhìn xem một vài quyển thì mắt tất cả đều sáng lên như sói đói.
Ngày tiếp theo chuyện lạ lại phát sinh, tứ công tử Trương Thiên đi ra ngoài săn giết ma thú không may gặp phải ma thú cao giai bị thương nặng gân mạch đứt hết, xương cốt gần như dập nát, một cái mạng chỉ còn một nữa bị hạ nhân mang về, bao nhiêu y sư nổi tiếng gần xa đều được mời tới nhưng là tất cả đều lắc đầu bó tay, trong khi mọi người đang lo lắng như ngồi trên đống than thì sáng mai trước con mắt kinh ngạc của mọi người Trương Thiên lại một lần nữa đi ra khỏi phòng sinh long hoạt hổ như không có việc gì cả, mọi người ngay lập tức lại hỏi thăm,nhưng vị thiếu gia này chẳng biết cái gì, còn quên luôn cả việc hôm qua bị thương.
Mọi người lúc này có ngu cũng phán đoán ra có người đang âm thầm giúp Trương Gia, nhưng lại không biết là ai giúp, người giúp có mục đích gì nên cả gia tộc sợ bóng sợ gió đóng cửa hạn chế tiếp xúc bên ngoài.
Nhưng từ hai lần đó thì chuyện giúp đỡ không xảy ra lộ liễu như vậy, sau này muốn có công pháp, binh khí gì thì ít ra cũng cần phải đi vào cái di chỉ nào đó, dù cho là di chỉ đã bị người ta tìm rỗng rồi thì ba người nhi tử của gia chủ Trương Gia đương thời đi vào liền có bảo vật.
Người ngoài không biết chỉ thầm than mấy người này vận khí cứt chó, đi tới đâu cũng gặp bảo vật. Còn trong gia tộc thì ai thấy ba người Lam Vũ, Trương Thiên, Trương Anh cũng là mặt mày tươi cười chào đón, đến cả mấy lão già trong gia tộc nhìn thấy 3 người cũng là híp híp mắt lại liên tục cười cười nói nói.
Vì vậy cái việc hôn nhân của Lam Vũ cũng là một câu chuyện độc nhất vô nhị, gia tộc quyết định không gả Lam Vũ ra ngoài, nếu ai muốn lấy nàng chỉ có thể ở rể mà thôi, có vài lần mấy đại gia tộc trong Thiên Long Đế Quốc đánh tiếng muốn Trương Gia gả nhị tiểu thư Lam Vũ cho người thừa kế gia tộc nhà bọn họ nhưng Trương Gia ngay lập tức từ chối, lấy một cái lý do củ chuối đó là Lam Vũ muốn chọn ai làm phu quân thì là tùy nàng, gia tộc không can thiệp vào hôn nhân của nàng.
Mấy gia tộc kia cũng biết Trương Gia đây là lấp liếm cho qua chuyện, ắt hẳn là có nguyên do gì đó mà không muốn cho người khác biết,nhưng mà người ta không muốn cũng không có cách, chẳng lẽ lại còn người ta gả con gái đi sao?
Nhưng là có vẻ như dung nhan quá đẹp cũng không phải chuyện gì tốt, không ngờ nhị tiểu thư Trương Gia bị một lúc 6 tên thiếu gia con em của những siêu cấp đại gia tộc ở trong Thiên Long Học Viện cùng để ý tới, cùng mang lễ vật đến nhà cầu hôn, việc này khiến cho Trương Gia quẩn bách.
Gả đi thì chẳng khác gì đưa một vị thần tài ra ngoài, dù có leo lên được quan hệ được với mấy đại siêu cấp gia tộc này cũng không bù được cái mất, mà cũng chưa chắc mấy tên này đã là người thừa kế sau cùng, hơn nữa nhị tiểu thư Lam Vũ cũng chán ghét mấy tên kia, còn không gả đi thì sẽ không yên ổn, 6 người này đều là người thừa kế ưu tú của một đại gia tộc đắc tội với ai cũng không được tình thế lâm vào quẫn bách nhưng khi Trương Gia đang không tìm được phương án nào vẹn cả đôi đường thì sáng ngày hôm sau một tin tức oanh động truyền ra.
Tất cả cao thủ đi theo 6 vị người thừa kế một đêm kia bị người ta đánh cho một trận bầm dập te tua, 6 vị công tử kia cũng vậy tất cả biến thành đầu heo không những thế còn bị cướp sạch lễ vật đi hỏi cưới, đến cả quần áo trên người cũng không còn. Không biết là mấy tên ra tay kia đe dọa cái gì mà khiến cho mấy vị công tử này trời chưa sáng đã tranh thủ chạy trở về gia tộc. Sau này cũng không dám quay lại lần thứ 2.
Từ đó có một lời đồn được truyền ra, nhị tiểu thư Lam Vũ của Trương Gia đã là hoa có chủ, ai đụng vào người đó không may. Sau này thanh niên tài tuấn khi nhìn thấy Lam Vu liền né đi xa xa không dám lại gần, nếu vị thần bí kia ghi hận thì không hay rồi.
Từ khi Xuân Đức rời đi đến này cũng đã hơn 10 năm, Trương Gia đã khác xưa dưới sự bảo hộ âm thầm của Ác Ma Điện bây giờ đã trở thành đại gia tộc đứng đầu, đến cả hoàng thất cũng không bằng.
Từ vài năm trước Trương Gia phát triển vô cùng thuận lợi, thuận lợi đến mức kì quái. Làm ăn buôn bán thì có người đến trước cửa cầu, kẻ địch trước kia lúc này cũng là chủ động tới cửa nhận lỗi lầm, tu sĩ ngày nào cũng tới xin nương nhờ gia tộc nhất là việc mấy người nhi tử của gia chủ đương thời liên tục gặp kì ngộ.
Một hôm đang buồn bực vì không có công pháp tu luyện lên cao thích hợp, Lam Vũ cùng mấy thị tỳ đi ra vườn hoa hít thở thư giãn thì bị da dê nện trúng đầu, lúc đó Lam Vũ không khỏi ngạc nhiên mở quyển da dê kia ra, nhìn một chút thì thấy đây là một quyển công pháp đỉnh cấp, nhưng quyển công pháp này có đôi chút tà ác nàng khẽ thở dài gấp lại, đang định lên tiếng cảm ơn người cho mình quyển công pháp mà giấu mặt kia rồi trả lại quyển da dê này cho người nọ thì liên tục một đống công pháp bí tịch khác rơi xuống trước mặt nàng, lần này nàng và mấy thị tỳ cùng ngây ra như phỗng.
Khi mấy tên trưởng lão trong gia tộc biết việc này thì cũng là một trận náo động, nhanh chóng tới xem những quyển công pháp kia là có chuyện gì. Khi bọn họ nhìn xem một vài quyển thì mắt tất cả đều sáng lên như sói đói.
Ngày tiếp theo chuyện lạ lại phát sinh, tứ công tử Trương Thiên đi ra ngoài săn giết ma thú không may gặp phải ma thú cao giai bị thương nặng gân mạch đứt hết, xương cốt gần như dập nát, một cái mạng chỉ còn một nữa bị hạ nhân mang về, bao nhiêu y sư nổi tiếng gần xa đều được mời tới nhưng là tất cả đều lắc đầu bó tay, trong khi mọi người đang lo lắng như ngồi trên đống than thì sáng mai trước con mắt kinh ngạc của mọi người Trương Thiên lại một lần nữa đi ra khỏi phòng sinh long hoạt hổ như không có việc gì cả, mọi người ngay lập tức lại hỏi thăm,nhưng vị thiếu gia này chẳng biết cái gì, còn quên luôn cả việc hôm qua bị thương.
Mọi người lúc này có ngu cũng phán đoán ra có người đang âm thầm giúp Trương Gia, nhưng lại không biết là ai giúp, người giúp có mục đích gì nên cả gia tộc sợ bóng sợ gió đóng cửa hạn chế tiếp xúc bên ngoài.
Nhưng từ hai lần đó thì chuyện giúp đỡ không xảy ra lộ liễu như vậy, sau này muốn có công pháp, binh khí gì thì ít ra cũng cần phải đi vào cái di chỉ nào đó, dù cho là di chỉ đã bị người ta tìm rỗng rồi thì ba người nhi tử của gia chủ Trương Gia đương thời đi vào liền có bảo vật.
Người ngoài không biết chỉ thầm than mấy người này vận khí cứt chó, đi tới đâu cũng gặp bảo vật. Còn trong gia tộc thì ai thấy ba người Lam Vũ, Trương Thiên, Trương Anh cũng là mặt mày tươi cười chào đón, đến cả mấy lão già trong gia tộc nhìn thấy 3 người cũng là híp híp mắt lại liên tục cười cười nói nói.
Vì vậy cái việc hôn nhân của Lam Vũ cũng là một câu chuyện độc nhất vô nhị, gia tộc quyết định không gả Lam Vũ ra ngoài, nếu ai muốn lấy nàng chỉ có thể ở rể mà thôi, có vài lần mấy đại gia tộc trong Thiên Long Đế Quốc đánh tiếng muốn Trương Gia gả nhị tiểu thư Lam Vũ cho người thừa kế gia tộc nhà bọn họ nhưng Trương Gia ngay lập tức từ chối, lấy một cái lý do củ chuối đó là Lam Vũ muốn chọn ai làm phu quân thì là tùy nàng, gia tộc không can thiệp vào hôn nhân của nàng.
Mấy gia tộc kia cũng biết Trương Gia đây là lấp liếm cho qua chuyện, ắt hẳn là có nguyên do gì đó mà không muốn cho người khác biết,nhưng mà người ta không muốn cũng không có cách, chẳng lẽ lại còn người ta gả con gái đi sao?
Nhưng là có vẻ như dung nhan quá đẹp cũng không phải chuyện gì tốt, không ngờ nhị tiểu thư Trương Gia bị một lúc 6 tên thiếu gia con em của những siêu cấp đại gia tộc ở trong Thiên Long Học Viện cùng để ý tới, cùng mang lễ vật đến nhà cầu hôn, việc này khiến cho Trương Gia quẩn bách.
Gả đi thì chẳng khác gì đưa một vị thần tài ra ngoài, dù có leo lên được quan hệ được với mấy đại siêu cấp gia tộc này cũng không bù được cái mất, mà cũng chưa chắc mấy tên này đã là người thừa kế sau cùng, hơn nữa nhị tiểu thư Lam Vũ cũng chán ghét mấy tên kia, còn không gả đi thì sẽ không yên ổn, 6 người này đều là người thừa kế ưu tú của một đại gia tộc đắc tội với ai cũng không được tình thế lâm vào quẫn bách nhưng khi Trương Gia đang không tìm được phương án nào vẹn cả đôi đường thì sáng ngày hôm sau một tin tức oanh động truyền ra.
Tất cả cao thủ đi theo 6 vị người thừa kế một đêm kia bị người ta đánh cho một trận bầm dập te tua, 6 vị công tử kia cũng vậy tất cả biến thành đầu heo không những thế còn bị cướp sạch lễ vật đi hỏi cưới, đến cả quần áo trên người cũng không còn. Không biết là mấy tên ra tay kia đe dọa cái gì mà khiến cho mấy vị công tử này trời chưa sáng đã tranh thủ chạy trở về gia tộc. Sau này cũng không dám quay lại lần thứ 2.
Từ đó có một lời đồn được truyền ra, nhị tiểu thư Lam Vũ của Trương Gia đã là hoa có chủ, ai đụng vào người đó không may. Sau này thanh niên tài tuấn khi nhìn thấy Lam Vu liền né đi xa xa không dám lại gần, nếu vị thần bí kia ghi hận thì không hay rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.