Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1390: Tụ hội (3)

truonghongsinh1207@

30/07/2019

- --o0o---

Xuân Đức nhìn biểu tình của mọi người thì cười hài hước hỏi:

“ Cảm thấy làm sao? Có phải hay không đám tiểu ngư, tiểu xà kia cũng giống như ta rất dễ bắt nạt?”

Nghe hắn nói mọi người trên trán đều không khỏi toát ra mồ hôi. Nhưng đúng vào lúc này, một tên thanh niên độ tuổi chắc tầm tầm Xuân Đức nói:

“ Biết là phải chết cũng phải tiến lên, nếu chúng ta không tiến lên chiến đấu thì một khi thành phá chúng ta rồi cũng sẽ chết, nếu tiến lên còn có một cơ hội.”

Xuân Đức nhìn qua người thiếu niên này, cười nhạt nói:

“ Giác ngộ như vậy tốt lắm, có điều đám siêu cấp tông phái kia không tiến lên trước vì sao lại muốn chúng ta tiến lên, cũng giống như ngươi vậy, cảm thấy giả làm tán tu trà trộn vào trong nhóm người chúng ta sau đó nói ra mấy lời như vậy chơi rất vui sao?”

Bị Xuân Đức vạch trần thanh niên kia ánh mắt co rụt lại nhưng ngay sau đó khôi phục thần sắc bình thản, hắn không phủ nhận mà nói thẳng:

“ Nhãn lực của ngươi cũng rất tốt, ta đích thị là người của Thiên Tinh Các người phía trên phái tới quản lý đám tán tu không an phận các ngươi, để phòng trường hợp đám tán tu các ngươi cầm được tiên thạch liền bỏ chạy.”

Hắn vừa nói xong thì một tên thanh niên khác ở bên cạnh hắn cũng là thay đổi thái độ,trên mặt lộ ra một tia trào phúng, miệng chu lên tới mũi nói:

“ Nhãn lực không tệ, có điều cũng nên biết thức thời tự mình hiểu lấy. Đám tán tu các ngươi nhận tiên thạch của chúng ta thì cũng là bán mạng cho chúng ta, các ngươi không đi lên trước làm pháo hôi còn nghĩ ở phía sau ngư ông đắc lợi sao?”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt mọi người trong phòng đều trầm xuống, thái độ cùng lời nói của hai người này đúng là một bộ tông môn đại phái đệ tử, thảo nào lúc trước bọn họ cảm thấy hai người này có cái gì đó là lạ.

Nhìn thấy Xuân Đức vẫn tiếp tục ăn thịt uống rượu mà không để ý tới mình, tên thanh niên vừa nói chuyện cảm giác bị xem thường, hắn giận tím mặt quát:

“ Lại dám không để ý tới ta. Ngươi cũng thật lớn gan chó.”



Vừa nghe lời này thì Xuân Đức liền ngừng lại việc ăn uống, hắn đứng dậy nhìn tên thanh niên vừa mới quát hắn nhíu mày nói:

“ Tinh Vương Tiên Cảnh thất tinh, thảo nào lá gan cũng lớn như vậy, có điều lá gan lớn cũng không phải cái gì tốt.”

Vừa nói Xuân Đức vừa đưa tay ra chộp tới, tên thanh niên kia ban đầu là xem thường nhưng sau đó là sắc mặt đại biến hắn cảm thấy bản thân bị một luồng sức mạnh vô hình trói buộc, muốn thoát ra cũng khó khăn.

Cả người hắn không tự chủ được mà bay tới gần Xuân Đức, cái cổ hắn bị Xuân Đức bóp chặt, đồng bạn bên cạnh hắn thấy thế thì rút ta tiên kiếm chém về phía cánh tay Xuân Đức đang nắm lấy tên thanh niên kia.

Vừa chém xuống tên thanh niên có mái tóc ngắn, mặc lam y đồng thời gầm lên:

“ Nhanh buông tay, ngươi muốn chết.”

Tiên kiếm chém lên cánh tay Xuân Đức phát ra âm thanh

“ Cheng”“Rắc”

Tia lửa bắn ra bốn phía, tay của Xuân Đức hoàn hảo không tổn thương gì ngược lại thanh tiên kiếm kia vậy mà gãy nát thành mấy khúc rơi trên mặt đất phát ra âm thanh “ Leng keng”.

Xuân Đức khinh miệt nhìn qua tên kia nói:

“ Chỉ có bấy nhiêu sức mạnh thôi sao? Ngươi cũng quá cặn bã đi chứ, hay ngày trước vây quét tiểu muội ta cao thủ bên trong đều chết cả rồi, nên mới để để cho hai tên cặn bã các ngươi đi ra ngoài làm mất mặt.”

Thanh niên mặc lam y nhìn chuôi tiên kiếm bị gãy nát chỉ còn mình chuôi kiếm thì sắc mặt trắng bệch. Hắn hoảng sợ quát:

“ Ngươi là người nào, vậy mà dám đối với người của Thiên Tinh Các động thủ.”

Xuân Đức không nói gì chỉ mỉm cười, có điều nụ cười hắn thập phần quỷ dị, nụ cười của hắn rơi vào trong mắt mọi người, khiến cho người nào người nấy đều lạnh run.



Đúng lúc này từ bên trong cơ thể Xuân Đức tuôn ra mấy luồng độc khí màu đen, luồng độc khí kia chui vào bên trong cơ thể những người nơi đây nhất thời khiến cho một đám cứng đơ, tiếp đó thần trí của bọn họ từ từ tan rã.

Xuân Đức quan sát biến đổi trên thân mỗi người, phát hiện bọn họ cũng không có biến dị ngay lập tức như đám tang thi trước đây.

Sau một lúc thì Xuân Đức liền đã cảm nhận liên hệ vi diệu giữa hắn cùng những người này, Xuân Đức lệnh một tiếng:

“ Cuồng hóa”

Lập tức mấy chục người trở nên biến hóa quái dị, hai mắt thoái hóa. cả người trở nên cao lớn, có người thì lại nhỏ đi, móng vuốt mọc dài ra, cả người mọc ra chi chít gai nhọn, không những thế lân phiến trên người bọn họ cũng bắt đầu xuất hiện. Một loại khí tức mục nát, thối rữa từ trên mấy người này phát ra.

Quanh thân bọn họ lúc này nổi lên một tầng thủy nguyên tố màu đen, ở bên ngoài lại có gió lốc màu đen vờn quanh, mấy chục người biến hóa tạo nên một khung cảnh đáng sợ vô cùng.

Nhưng ai cảm thấy sợ chứ riêng Xuân Đức nhìn thấy vậy thì chỉ có phấn khích, hắn mừng như điên, không ngờ đám này kích phát ra vậy mà liền vượt nhị tinh cấp bậc.

Sau khi quan sát kỹ lưỡng Xuân Đức khẽ quát:

“ Ngừng lại”

Ngay lập tức biến hóa trên thân mấy chục người đồng thời biến mất, quay về trạng thái bình thường. Mùi hôi thối cùng khí tức mục nát cũng biến mất

Thấy vậy Xuân Đức càng là cười âm hiểm:

“ Lợi hại, lợi hại, thí nghiệm ở trên người đúng là hiệu quả thấy rõ ràng. Không ngờ vẫn giữ lại một ít thần trí, tốt à, bây giờ mọi người đi tìm bạn đi nào, nhớ là phải tìm bạn tốt nhất ấy nhé, đặc biệt là trưởng bối càng cần phải chiếu cố.”

Được lệnh của hắn đám tang thi đồng thời gật đầu sau đó đi ra ngoài, bọn nó đi cùng nhau, vừa đi vừa nói chuyện vô cùng vui vẻ.

Về phần đám thị nữ bị nhiễm bệnh độc lúc này cũng là đồng thời lui xuống, đi tìm bạn tốt tâm sự.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cân Cả Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook