Quyển 4 - Chương 171: Đầu Cơ Trục Lợi
Hồ Điệp Lam
15/05/2018
Người đẹp đứng tại chỗ không nhúc nhích. Nghịch Lưu Nhi Thượng dắt Vân Trung Mục Địch chạy qua một bên.
- Cô gái này vẫn ở đây, cô ấy đã biết được ý đồ của chúng ta, chúng ta không thể để cô ấy nắm mũi dẫn đi được.
Nghịch Lưu Nhi Thượng nói:
- Nếu chúng ta cùng chung mục đích, tốt nhất không nên tranh cãi kẻo bị chém. Cả hai cùng đưa ra mức giá để mua tình báo của cô ấy.
Vân Trung Mục Địch gật đầu:
- Như vậy cùng được, đỡ mất công một người không lấy được tin tức, một người lại bị ép giá.
- Ừ, chỉ sợ cô ấy bán tình báo cho người này rồi lại đem tin ấy bán cho người khác, cuối cùng mọi người đều bị chém đẹp.
Nghịch Lưu Nhi Thượng nói.
- Chí lý, chí lý! Vân Trung Mục Địch đồng ý.
- Mọi người phải đoàn kết. Nghịch Lưu Nhi Thượng cổ động.
- Ừ, phải đó!
Trao đổi một hồi, hai người lần nữa dắt nhau trở lại chỗ người đẹp.
Cô gái mỉm cười:
- Hai người thương lượng như thế nào rồi?
- Cô nói giá đi! Đương nhiên hai người không định cạnh tranh kêu giá mà trực tiếp hỏi giá đối phương.
- Ồ? Tôi muốn nghe xem các anh muốn trả thù lao bao nhiêu! Cô gái lên tiếng.
Hai người nhìn nhau cười:
- Đừng lãng phí thời gian chứ người đẹp. Cả ba chúng ta đều rõ ràng, bọn tôi sẽ không đấu giá. Cô cứ trực tiếp nói cô muốn bao nhiêu, chúng tôi sẽ mua hết.
Cô gái bất đắc dĩ thở dài:
- Nếu vậy thì một ngàn kim tệ đi!
- Người đẹp, Cô điên rồi! Hai người trừng mắt.
Sau khi trò chơi được chính thức hoạt động đã thu hút một số lượng lớn người chơi, việc này đã kích thích nhu cầu mua trang bị để nâng cao sức mạng, điều này khiến cho giá thành vật phẩm tăng lên, giá trị kim tệ bị giảm. Nhưng sau hơn một tháng, xu thế thị trường đã ổn định. Nếu xét theo hiện tại, con số một ngàn kim tệ không phải là ít.
Nếu lấy giá cả trang bị hiện nay ra nói. Vũ khí mang kỹ năng có giá cao nhất. Do chúng có tác dụng bổ xung thêm một vài kỹ năng đặc thù hiếm thấy, nên những trang bị này được coi là hàng cực phẩm trong cực phẩm.
Kể cả khi nó có thuộc tính không tốt, mọi người vẫn coi là bụi phủ ngoài da. Loại trang bị này thường là đồ tím, ít có đồ vàng, còn đồ lam căn bản không thấy xuất hiện.
Những trang bị này không có giá cả chung. Nếu muốn giao dịch, hai bên phải căn cứ vào nhu cầu mà tiến hành thỏa thuận giá cả. Hiện nay, vụ mua bán được công khai có giá trị lên đến năm ngàn kim tệ. Còn việc những vụ mua bán ngầm khác có giá cao hơn không thì không ai biết.
Đứng sau vũ khí có kỹ năng chính là trang bị thường chia làm bốn màu: Tím, vàng, lam, trắng. Những trang bị này khác nhau chủ yếu ở các dòng cộng thêm. Đồ trắng không có dòng cộng thêm, đồ lam có thể có hai dòng, đồ vàng thì có từ ba đến bốn dòng phụ.
Mà đặc biệt trang bị tím có thể có nhiều hơn năm dòng cộng. Mọi người sẽ xem thuộc tính cộng thêm để định giá. Thường thì đều ra giá khoảng mấy trăm kim tệ, mà những mặt hàng hiếm, giá tiền đều tính theo đơn vị ngàn kim tệ.
Việc định giá này khá rắc rối, rắc rối đến nỗi bộ Lục Sắc Sáo Trang trong truyền thuyết vẫn chưa thể định giá do trên thị trường chưa ai thấy qua.
Tuy nhiên phía nhà phát hành đã thông báo: Ưu thế của trang bị Lục Sắc là những thuộc tính được ẩn dấu. Trừ những thứ đó, nó cũng chỉ ngang với trang bị lam hoặc vàng, có khi còn thua trang bị tím.
Bây giờ, khi nghe cô nàng này mở miệng, đưa ra giá tiền có thể mua được một kiện trang bị cực phẩm, hai người Nghịch Lưu Nhi Thượng đều nghĩ “Người đẹp này điên rồi”.
Nói thật, hai người này đều dốc hết sức để làm lớn mạnh nghiệp đoàn. Nếu cần họ đều tự nguyện cống hiến cho nghiệp đoàn một ngàn kim bảo mà không hề do dự.
Nhưng bây giờ chỉ vì muốn biết tên của một người mà phải bỏ ra số tiền lớn như vậy, hai người đều cảm thấy không đáng.
Cô gái thấy họ do dự liền cười to:
- Đắt quá hả? Vậy thôi quên đi!
- Thôi bỏ đi. Hay là chúng ta ra thông báo tìm người. Nghịch Lưu Nhi Thượng nhàn nhạt nói, cuối cùng liền kéo Vân Trung Mục Địch đi.
Tâm trạng Vân Trung Mục Địch khá do dự, đứng yên không nhúc nhích. Nghịch Lưu Nhi Thượng liền lập tức nháy mắt ra hiệu:
- Đừng nóng vội, nhất định cô ấy sẽ gọi chúng ta lại. Chỉ là tên của một người, cô nàng này không bán cho chúng ta thì còn bán cho ai được.
Đêm nay, hai người này cùng chung hoàn cảnh, tình bạn cũng tăng lên khá nhiều.
Vân Trung Mục Địch cảm thấy có lý, liền theo Nghịch Lưu Nhi Thượng quay lưng đi ra ngoài quán rượu.
- Hội trưởng phải đi sao? Mấy tên thủ hạ của Vân Trung Mục Địch còn đang ngồi trên bàn rượu, nhìn thấy hai người có ý muốn đi liền vội vã đuổi theo.
- Đi thôi! Ra thông báo đi. Vân Trung Mục Địch cố ý nói lớn tiếng.
- Ok! Bọn thủ hạ đáp lời, theo hai người chuẩn bị bước ra khỏi cửa.
- Sao cô ấy vẫn chưa gọi chúng ta? Nhìn thấy cánh cửa đã ở trước mặt, tâm trạng của Vân Trung Mục Địch có phần hoảng hốt.
- Như vậy cũng không được quay đầu. Một ngàn kim tệ, muốn chém chúng ta sao, tôi thà ra thông báo còn hơn. Tôi không tin Vân Đoan Thành lớn như thế này, chỉ có mỗi cô ấy biết tên Pháp Sư ấy là ai.
Nghịch Lưu Nhi Thượng khuyến khích.
Cuối cùng mãi đến khi hai người bước ra ngoài quán rượu cũng không nghe thấy giọng nói thánh thót của người đẹp kia.
- Được rồi, ra thông báo tìm người thôi. Vân Trung Mục Địch thở dài.
Nghịch Lưu Nhi Thượng bất đắc dĩ vuốt đồng hồ đeo tay.
Khi hai người còn đang nói chuyện, 2 thành viên Đối Tửu Đương Ca đã đi đến trước mặt. Hai người thấy Nghịch Lưu Nhi Thượng liền lên tiếng chào. Sau đó liền dán hai tờ thông báo lên tường quán rượu.
- Nhanh vậy. Cậu đã cho người dán thông báo rồi á.
Vân Trung Mục Địch bất ngờ, bước chân tới xem nội dung thông báo.
Thông báo tìm người: Tìm nam Pháp Sư của Trọng Sinh Tử Tinh nghiệp đoàn, nếu có thông tin xin lập tức liên hệ.
ĐÁNG CHÚ ÝMgid
Mỡ ở bụng và hai bên hông sẽ biến mất chỉ trong 3 ngày!
Họ nói rằng tôi đang thu hút tiền. Và nó thực sự hoạt động
Vì sao chúng ta ngáy?
Ngay cả những nếp nhăn sâu nhất cũng sẽ biến mất trong một ngày!
Sau những chữ trên còn có bốn chữ “Sẽ có hậu tạ” được viết rất to. Phía dưới chỗ thông tin liên lạc cũng là tên người chứ không phải tên của nghiệp đoàn.
- Được đó! Vân Trung Mục Địch gật đầu, chỉ vào mấy tờ giấy nói:
- Các cậu cũng viết như vậy, không nên lộ ra thân phận nghiệp đoàn, đừng làm cho người khác chú ý.
Hai công hội lớn bận rộn hỏi thăm cả đêm, ai cũng cố ý che dấu thực lực của Cố Phi. Họ miêu tả Cố Phi là một tên mặt dày dùng đủ thủ đoạn để vào được công hội toàn nữ. Nói chung họ hạ thấp Cố Phi hết mức, cố tình làm cho mọi người nghĩ hắn không phải là một nhân vật lợi hại.
- Nhanh chóng thông báo cho cả nghiệp đoàn tiến hành.
Vân Trung Mục Địch thấy Đối Tửu Đương Ca đã đi dán thông báo, tâm trạng cực kì sốt ruột, lập tực ra chỉ thị trong kênh nghiệp đoàn:
- Động tác nhanh lên, chỗ Đối Tửu Đương Ca đã dán, chúng ta cũng dán; Chỗ bọn họ không dán, chúng ta cũng phải dán.
- Cũng giống a!
Nghịch Lưu Nhi Thượng nhìn hai tờ thông báo của Vân Trung Mục Địch nói
- Ha ha, tôi và anh cùng cạnh tranh công bằng, mọi người cùng nhau dán. Không được dán đè lên của nhau nhé! Vân Trung Mục Địch nói.
- Tất nhiên rồi, chúng ta cần phải đoàn kết. Nghịch Lưu Nhi Thượng vừa nói vừa ra chỉ thị cho nghiệp đoàn: “Đã hẹn với Vân Mục, mọi người không nên động chạm đến tờ thông báo của họ.
- Không động thì không động. Chẳng lẽ chúng ta lại lấy thông báo của họ về dán lên mặt! Các thành viên túc trí đa cmn mưu của Đối Tửu Đương Ca lên tiếng.
- y, mọi người cứ cân nhắc tốt xấu mà làm! Nghịch Lưu Nhi Thượng ám chỉ, nhưng vẫn không nói rõ có động hay không. Thân làm người lãnh đạo, ai cũng có kỹ năng ba phải như vậy, cứ mập mờ ám chỉ như vậy. Khi có thành công có thể kéo vinh quang về phía mình, khi cần chịu trách nhiệm có thể đùn đẩy cho người khác.
Sau khi hai công hội bận rộn đi dán thông báo. Trong Vân Đoan Thành, khắp các nẻo đường, trên tường các cửa hàng, chỗ nào có người cũng đều tràn ngập thông báo tìm người thân.
Vân Trung Mục Địch còn cho thủ hạ đi rải tờ rơi từ trên cao.
- Để gió cuốn đi, hãy để gió giúp chúng ta mang tin tức này đi xa! Đây chính là ý niệm của Vân Trung Mục Địch.
Trong lúc nhất thời, trong thành Vân Đoan tờ rơi bay tán loạn, đi tới đâu cũng thấy mấy tờ thông báo mà mọi người nhìn nhiều muốn thuộc cmnl.
Hai công hội lớn đều nhanh chóng nhận được điện báo hỏi về việc trả thù lao cùng tin tình báo mà họ muốn biết.
- Xin chào, chúng tôi sẽ căn cứ vào tin tức ngài cung cấp để trả thù lao thích hợp. Nếu ngài có tin tức về người ấy, hy vọng chúng ta có thể gặp mặt nói chuyện. Liên lạc viên của cả hai bên không hẹn mà cùng trả lời như vậy.
Thế là rất nhanh đã có người muốn hẹn gặp nói chuyện. Vân Trung Mục Địch cùng Nghịch Lưu Nhi Thượng đều tâm hoa nộ phóng, cả hai đều muốn ra mặt tiếp đãi. Chờ người hẹn gặp đến.
Nhưng tình huống phát triển theo hướng mà cả hai đều không ngờ đến. Số người hẹn gặp mặt ngày càng tăng, ai cũng nói có mình có tin tức hữu dụng.
Lúc này cả hai mới tỉnh ngộ: Bọn họ hoàn toàn không biết gì về tên Pháp Sư kia, cho nên họ không thể phán đoán xem người nào đưa tin tình báo thật, người nào đưa tin giả. Hơn nữa nhìn vào tình hình hiện nay, hai người có đầy đủ lý do để nhận định mấy tên hẹn gặp mặt này toàn là lừa đảo.
Đây cũng là một điểm hạn chế của việc giấu tên công hội. Nếu như lấy tên công hội ra sẽ khiến một số người e sợ một chút. Dù sao đi nữa việc lừa cả một công hội cũng khá là nghiêm trọng.
Nhưng bây giờ lại lấy danh nghĩa cá nhân, đối phương cũng không coi ra gì, ai cũng ôm tâm tư lừa tiền rồi bỏ chạy.
Chớp mắt, những người phụ trách liên lạc đã góp nhặt được ba mươi bảy biệt danh của Cố Phi, những người này cũng không ngốc, thấy tình hình này cũng ý thức được chuyện này không ổn.
Chỉ là họ không thể phân biệt được đâu là tin tức thật, đâu là tin tức giả để trả thù lao. Cuối cùng sau một hồi giằng co, một số người có tật giật mình đã lặng lẽ rút lui. Số người còn lưu lại là những kẻ không biết xấu hổ, luôn khẳng định tin của mình là thật.
Khi mà danh sách ba mươi bảy biệt danh được công bố. Cả đám người đều nháo nhào chỉ trích người khác là kẻ lừa đảo, mặt khác ai cũng hùng hổ đòi tiền thù lao.
Mắt thấy nếu không đưa tiền sẽ bị hiếp chết, Nghịch Lưu Nhi Thượng và Vân Trung Mục Địch đều dẫn người của mình đến chỗ tiếp nhận tin tức.
Khi thấy thủ hạ thu được một danh sách tên, hai người vô cùng đau đớn.
“Quả nhiên là thời buổi vật chất, đạo đức xuống cấp a! Ngay cả người trong trò chơi cũng gian xảo như vậy.” Nghịch Lưu Nhi Thượng vừa thử tìm những cái tên được cung cấp, tất cả đều không online. Còn người có tên “Hồ Điệp Lam” thì tra không ra.
- Cái tên này ai cung cấp? Nghịch Lưu Nhi Thượng hòa ái hỏi.
Có một người mắt sáng lên, vội vàng nhảy ra:
- Là tôi, là của tôi.
- Cậu tưởng chúng tôi ngu à! Gạt người cũng không biết gạt, trên hệ thống làm gì có người này. Cậu thử tìm coi có thấy không! Nghịch Lưu Nhi Thượng nổi giận, ném ra một chuỗi phép thuật, đánh đập người này ngay tại chỗ.
Đập pháp trượng xuống đất, Nghịch Lưu Nhi Thượng lớn tiếng hỏi:
- Còn người nào nói thông tin mình cung cấp là thật?
Mọi người không ai dám nói tiếp, cả đám liền lè lưỡi thú nhận mình nói đùa, sau đó lập tức co giò lên bỏ chạy.
- Xem ra biện pháp này không được rồi! Nghịch Lưu Nhi Thượng nhíu mày.
- Cần phải yêu cầu bọn họ đưa ra chứng cứ chứng minh tin tức mới được. Một gã thủ hạ kiến nghị.
Nghịch Lưu Nhi Thượng gật đầu. Chứng kiến sự việc vừa rồi làm cho hắn cảm thấy buồn bực trong lòng.
Vì không phải tất cả mọi người đều hẹn cùng một thời gian. Sau khi đuổi đám này đi, một lúc sau đã có người đến đục nước béo cò. Những người đến sau này, sau khi được chứng thực là lừa đảo đều bị Nghịch Lưu Nhi Thượng uy hiếp một cách tàn ác.
Ngoài ra hắn còn ra lệng thay đổi nội dung thông báo, làm cho đám người đục nước béo cò không thể thực hiện được âm mưu. Vì vậy, nửa giờ qua đi vẫn không có ai đến cung cấp thông tin.
- Bên anh tình hình sao rồi? Nghịch Lưu Nhi Thượng nhắn tin hỏi Vân Trung Mục Địch.
- Tôi đang vội! Vân Trung Mục Địch đáp.
- Hả? Anh nghe được tin gì rồi hả? Nghịch Lưu Nhi Thượng ngẩn người.
- Đang tẩy PK nè, giá trị PK của tôi đang là 28! Vân Trung Mục Địch khóc không thành tiếng:
- Thiếu chút nữa đã bị lính tuần tra bắt.
Nghịch Lưu Nhi Thượng cười khổ, xem ra Vân Trung Mục Địch nóng tính hơn hắn nhiều, phát hiện ra đám lừa đảo liền lập tức bem chết.
“Lẽ nào toàn bộ Vân Đoan Thành không có ai biết hắn?” Nghịch Lưu Nhi Thượng nghĩ “Không có khả năng như vậy được. Nhất định phải có người biết hắn không onl… Hoặc là có onl mà là bạn của hắn… A!!!”
Nghịch Lưu Nhi Thượng nghĩ đến cách làm của bọn họ. Bởi vì không muốn để cho người khác biết bọn họ đang chú ý đến một người rất mạnh, cho nên họ đã tìm cách giấu diếm thực lực của Cố Phi, chỉ miêu tả hắn là thành viên nam duy nhất của Trọng Sinh Tử Tinh.
Điều này vô tình làm cho người nghe đều nghĩ bọn họ đang tìm cách trả thù, với tình huống này, nếu là bạn của tên Pháp Sư đó, nhất định sẽ không bán đứng hắn. Nếu bọn họ biết công hội của mình muốn tìm và chiêu nạp hắn có lẽ sẽ khác.
Nghịch Lưu Nhi Thượng tâm trạng ảo não. Dù đã nghĩ kế hoạch thật chu đáo, nhưng cũng không ngờ đến mặt trái của kế hoạch. Cuối cùng làm lãng phí thời gian mà không được gì.
TIN HOTMgid
Hôi miệng sẽ biến mất nếu bạn uống thứ này trước giờ ngủ!
Hơi thở có mùi gây ra bởi kí sinh! Thử thứ này
Họ nói rằng tôi đang thu hút tiền. Và nó thực sự hoạt động
Mỡ ở bụng và hai bên hông sẽ biến mất chỉ trong 3 ngày!
Nghịch Lưu Nhi Thượng cũng rất buồn ngủ, cả đêm không có việc gì làm. Thầm nghĩ cứ tiếp tục như vậy cũng không có kết quả. Không bằng để sáng mai, khi có nhiều người online thì thử lại.
Đang khi chuẩn bị cho mọi người dọn dẹp, đột nhiên có người đi tới, Nghịch Lưu Nhi Thượng ngẩng đầu lên nhìn, mắt mở to:
- Là cô?
Người đẹp trong quán rượu cười tủm tỉm, nhìn Nghịch Lưu Nhi Thượng nói:
- Các anh ra thông báo tìm người có thu kết quả không?
Nghịch Lưu Nhi Thượng trầm mặc không đáp. “Cô gái này… Ít nhất... Có thể tự tin nói ra tên của Pháp Sư cấp 39 kia, so với những người khác, có lẽ cô ấy biết người đó thật.”
Nhưng mà Nghịch Lưu Nhi Thượng không thể thừa nhận việc thông báo tìm người của mình đã thất bại, nếu không sẽ để cho cô ấy có cơ hội chặt chém.
“Có nên chi ra một ngàn kim tệ hay không?” Nghịch Lưu Nhi Thượng vẫn còn xoắn quẩy. Bây giờ điều tốt nhất là Vân Trung Mục Địch không có ở đây.
Đừng tưởng hai người cùng nhau chung sống hòa hợp mà lầm. Thực sự thì Nghịch Lưu Nhi Thượng vẫn hy vọng một mình mình tìm ra tên Pháp Sư đó, sau đó ém nhẹm thông tin với Vân Trung Mục Địch. Cô gái này đến khi không có hắn ở đây là một cơ hội tốt.
“Bỏ ra một ngàn kim tệ, mua đứt tin tức này!” Nghịch Lưu Nhi Thượng có chút động tâm. Nhưng rất nhanh hắn lại nhận thấy không thích hợp. Sau khi trải qua một đêm chứng kiến sự xuống cấp về đạo đức, hắn không tin sau khi cô gái này nhận tiền sẽ đáp ứng không bán tin tức này lại cho Vân Trung Mục Địch. Dựa vào những biểu hiện của cô gái này, chín phần mười là sẽ kiếm chác từ chỗ Vân Trung Mục Địch.
- Nghịch Lưu hội trưởng, anh đang suy nghĩ cái gì vậy? Cô gái nhìn vẻ mặt biến ảo của Nghịch Lưu hỏi.
- Người đẹp, cô ra giá quá cao. Nghịch Lưu Nhi Thượng nói.
- Cao á? Cô gái cười nhạt:
- Tôi cho là sau khi trải qua những chuyện vừa rồi, các anh đã nhận ra giá trị của tin tức rồi chứ.
- Cô đã đoán được sự việc này? Nghịch Lưu Nhi Thượng biến sắc. Khi nghĩ ra kế hoạch thông báo tìm người thân, hắn và Vân Trung Mục Địch đều không nghĩ đến trường hợp này. Vậy mà cô gái này đã nghĩ đến, tầm nhìn của cô gái này thật xa!
Người đẹp chỉ cười cười.
- Hiện tại cô muốn làm sao? Nghịch Lưu Nhi Thượng hỏi.
- Các anh mua tin tức của tôi! Người đẹp trả lời.
- Người đẹp, cô ra giá hơi quá đó. Chúng tôi chỉ muốn biết một cái tên thôi mà. Nghịch Lưu Nhi Thượng không nhượng bộ.
Cô gái chậm rãi lắc đầu:
- Xem ra anh không có đầu óc kinh doanh rồi. Nhưng chắc các anh cũng nghe qua về việc đầu cơ trục lợi chứ? Có một vài thứ tưởng như rất nhỏ bé, nhưng khi gặp đúng thời điểm, nó sẽ có giá trị rất lớn. Quan trọng là anh có thể nắm bắt được nó hay không thôi!
Nghịch Lưu Nhi Thượng cười nhạt:
- Cô nghĩ tên người cũng là một loại hàng hóa?
- Các anh vất vả hai ngày mà không đạt được gì mà vẫn chưa hiểu giá trị của nó ư? Cô gái hỏi ngược lại.
- Tôi chỉ bị hố tối nay thôi. Ngày mai chúng tôi nhất định sẽ có được tin tức. Nghịch Lưu Nhi Thượng nói.
Cô gái cười tự tin:
- Tôi nắm rất rõ tình hình của hắn. Tôi có thể cam đoan với anh. Ngày mai, tình hình cũng không khác tối nay đâu. Lý do rất đơn giản, đó là vì không có ai biết được thân phận của người đó!
Nghịch Lưu Nhi Thượng giật mình, lập tức cười nói:
- Hiện tại đang là buổi tối, các thành viên của Trọng Sinh Tử Tinh cũng không online, ngày mai khi các cô ấy đăng nhập, tôi còn sợ không dò hỏi được sao? Chẳng lẽ thành viên của Trọng Sinh Tử Tinh cũng không biết về hắn?
- Anh nghĩ đơn giản quá. Người đẹp trước mặt cười âm hiểm:
- Tôi chỉ cần nói cho mấy cô ấy biết việc các anh đang muốn chiêu mộ hắn, và nhắn các cô ấy tốt nhất không nên tiết lộ thông tin về người kia cho bất cứ ai. Dù người hỏi có là gái hay trai đi nữa, chắc chắn họ cũng không có ý gì tốt.
- Cô… Nghịch Lưu Nhi Thượng không ngờ ý đồ của họ đã bị phát hiện.
- Ruốt cuộc cô đã theo dõi bọn tôi bao lâu?
- A… Cũng không lâu lắm. Chỉ là sau năm lần bảy lượt có người đến hỏi tôi có phải là thành viên của Trọng Sinh Tử Tinh hay không, có biết tin tức về thành viên nam duy nhất của họ hay không. Khi đó tôi đã nghi ngờ rồi.
Cô gái nói tiếp:
- Chính lúc đó tôi đã ý thức được trong tay tôi có một tin tức rất giá trị. Thứ này tất nhiên phải đưa ra kinh doanh rồi. Anh yên tâm, trừ tôi ra, tuyệt đối không có người thứ hai biết được tình hình của hắn.
- Cô hù tôi à? Hừ, tôi sẽ chống mắt lên mà xem, có phải là chỉ có cô biết về người ấy hay không! Nghịch Lưu Nhi Thượng nghiến răng.
- Ha ha, vậy anh cứ chống mắt lên mà chờ nhé. Nhưng mà nói cho các anh biết. Đêm mai, sau khi trận chiến kết thúc, nếu các anh còn chưa biết được danh tính của người đó, tôi sẽ tăng giá đó.
Dừng một chút, cô gái nói tiếp:
- Anh nên biết, hiện nay các nghiệp đoàn còn trụ lại đều là những nghiệp đoàn lớn. Như vậy ắt hẳn cũng có nhiều người ôm mộng chiêu nạp nhân tài như các anh.
- A, không biết đối thủ của Trọng Sinh Tử Tinh ngày mai là ai ta? Tôi còn chưa điều tra đó! Nhưng mà cũng không quan trọng đâu, với thực lực của hắn, dù Trọng Sinh Tử Tinh có thắng hay thua đều sẽ có người chú ý đến hắn ta.
Người đẹp cười cười:
- Nhưng mà tôi cũng hy vọng hắn ta sẽ thắng, càng vào được vòng trong, hắn sẽ càng được chú ý. Chờ đến lúc tất cả các công hội lớn đều muốn biết danh tính của hắn. Ái chà chà, tôi không biết sẽ nâng giá lên mức nào đâu?
Người đẹp vừa nói vừa cười giảo hoạt, nhìn vào biểu cảm của Nghịch Lưu Nhi Thượng.
Không đợi Nghịch Lưu Nhi Thượng mở miệng, cô đã rũ áo xoay người sang chỗ khác, đi được hai bước cô lại ngoái đầu về phía sau cười cười:
- Tôi đi trước đây, Nghịch Lưu hội trưởng hãy suy nghĩ cho thật kỹ, ngày mai trước khi trận chiến bắt đầu, giá cả vẫn là một ngàn kim tệ đó!
- Lúc nào cũng có thể gửi tiền qua cho tôi, tên của tôi là Tịch Tiểu Thiên.
Nói xong những lời này, Tịch Tiểu Thiên phiêu nhiên rời đi, để lại phía sau đám Nghịch Lưu Nhi Thượng đang run sợ.
“Một ngàn kim tệ, mua hay không mua? Thật sự rất khó quyết định”
- Cô gái này vẫn ở đây, cô ấy đã biết được ý đồ của chúng ta, chúng ta không thể để cô ấy nắm mũi dẫn đi được.
Nghịch Lưu Nhi Thượng nói:
- Nếu chúng ta cùng chung mục đích, tốt nhất không nên tranh cãi kẻo bị chém. Cả hai cùng đưa ra mức giá để mua tình báo của cô ấy.
Vân Trung Mục Địch gật đầu:
- Như vậy cùng được, đỡ mất công một người không lấy được tin tức, một người lại bị ép giá.
- Ừ, chỉ sợ cô ấy bán tình báo cho người này rồi lại đem tin ấy bán cho người khác, cuối cùng mọi người đều bị chém đẹp.
Nghịch Lưu Nhi Thượng nói.
- Chí lý, chí lý! Vân Trung Mục Địch đồng ý.
- Mọi người phải đoàn kết. Nghịch Lưu Nhi Thượng cổ động.
- Ừ, phải đó!
Trao đổi một hồi, hai người lần nữa dắt nhau trở lại chỗ người đẹp.
Cô gái mỉm cười:
- Hai người thương lượng như thế nào rồi?
- Cô nói giá đi! Đương nhiên hai người không định cạnh tranh kêu giá mà trực tiếp hỏi giá đối phương.
- Ồ? Tôi muốn nghe xem các anh muốn trả thù lao bao nhiêu! Cô gái lên tiếng.
Hai người nhìn nhau cười:
- Đừng lãng phí thời gian chứ người đẹp. Cả ba chúng ta đều rõ ràng, bọn tôi sẽ không đấu giá. Cô cứ trực tiếp nói cô muốn bao nhiêu, chúng tôi sẽ mua hết.
Cô gái bất đắc dĩ thở dài:
- Nếu vậy thì một ngàn kim tệ đi!
- Người đẹp, Cô điên rồi! Hai người trừng mắt.
Sau khi trò chơi được chính thức hoạt động đã thu hút một số lượng lớn người chơi, việc này đã kích thích nhu cầu mua trang bị để nâng cao sức mạng, điều này khiến cho giá thành vật phẩm tăng lên, giá trị kim tệ bị giảm. Nhưng sau hơn một tháng, xu thế thị trường đã ổn định. Nếu xét theo hiện tại, con số một ngàn kim tệ không phải là ít.
Nếu lấy giá cả trang bị hiện nay ra nói. Vũ khí mang kỹ năng có giá cao nhất. Do chúng có tác dụng bổ xung thêm một vài kỹ năng đặc thù hiếm thấy, nên những trang bị này được coi là hàng cực phẩm trong cực phẩm.
Kể cả khi nó có thuộc tính không tốt, mọi người vẫn coi là bụi phủ ngoài da. Loại trang bị này thường là đồ tím, ít có đồ vàng, còn đồ lam căn bản không thấy xuất hiện.
Những trang bị này không có giá cả chung. Nếu muốn giao dịch, hai bên phải căn cứ vào nhu cầu mà tiến hành thỏa thuận giá cả. Hiện nay, vụ mua bán được công khai có giá trị lên đến năm ngàn kim tệ. Còn việc những vụ mua bán ngầm khác có giá cao hơn không thì không ai biết.
Đứng sau vũ khí có kỹ năng chính là trang bị thường chia làm bốn màu: Tím, vàng, lam, trắng. Những trang bị này khác nhau chủ yếu ở các dòng cộng thêm. Đồ trắng không có dòng cộng thêm, đồ lam có thể có hai dòng, đồ vàng thì có từ ba đến bốn dòng phụ.
Mà đặc biệt trang bị tím có thể có nhiều hơn năm dòng cộng. Mọi người sẽ xem thuộc tính cộng thêm để định giá. Thường thì đều ra giá khoảng mấy trăm kim tệ, mà những mặt hàng hiếm, giá tiền đều tính theo đơn vị ngàn kim tệ.
Việc định giá này khá rắc rối, rắc rối đến nỗi bộ Lục Sắc Sáo Trang trong truyền thuyết vẫn chưa thể định giá do trên thị trường chưa ai thấy qua.
Tuy nhiên phía nhà phát hành đã thông báo: Ưu thế của trang bị Lục Sắc là những thuộc tính được ẩn dấu. Trừ những thứ đó, nó cũng chỉ ngang với trang bị lam hoặc vàng, có khi còn thua trang bị tím.
Bây giờ, khi nghe cô nàng này mở miệng, đưa ra giá tiền có thể mua được một kiện trang bị cực phẩm, hai người Nghịch Lưu Nhi Thượng đều nghĩ “Người đẹp này điên rồi”.
Nói thật, hai người này đều dốc hết sức để làm lớn mạnh nghiệp đoàn. Nếu cần họ đều tự nguyện cống hiến cho nghiệp đoàn một ngàn kim bảo mà không hề do dự.
Nhưng bây giờ chỉ vì muốn biết tên của một người mà phải bỏ ra số tiền lớn như vậy, hai người đều cảm thấy không đáng.
Cô gái thấy họ do dự liền cười to:
- Đắt quá hả? Vậy thôi quên đi!
- Thôi bỏ đi. Hay là chúng ta ra thông báo tìm người. Nghịch Lưu Nhi Thượng nhàn nhạt nói, cuối cùng liền kéo Vân Trung Mục Địch đi.
Tâm trạng Vân Trung Mục Địch khá do dự, đứng yên không nhúc nhích. Nghịch Lưu Nhi Thượng liền lập tức nháy mắt ra hiệu:
- Đừng nóng vội, nhất định cô ấy sẽ gọi chúng ta lại. Chỉ là tên của một người, cô nàng này không bán cho chúng ta thì còn bán cho ai được.
Đêm nay, hai người này cùng chung hoàn cảnh, tình bạn cũng tăng lên khá nhiều.
Vân Trung Mục Địch cảm thấy có lý, liền theo Nghịch Lưu Nhi Thượng quay lưng đi ra ngoài quán rượu.
- Hội trưởng phải đi sao? Mấy tên thủ hạ của Vân Trung Mục Địch còn đang ngồi trên bàn rượu, nhìn thấy hai người có ý muốn đi liền vội vã đuổi theo.
- Đi thôi! Ra thông báo đi. Vân Trung Mục Địch cố ý nói lớn tiếng.
- Ok! Bọn thủ hạ đáp lời, theo hai người chuẩn bị bước ra khỏi cửa.
- Sao cô ấy vẫn chưa gọi chúng ta? Nhìn thấy cánh cửa đã ở trước mặt, tâm trạng của Vân Trung Mục Địch có phần hoảng hốt.
- Như vậy cũng không được quay đầu. Một ngàn kim tệ, muốn chém chúng ta sao, tôi thà ra thông báo còn hơn. Tôi không tin Vân Đoan Thành lớn như thế này, chỉ có mỗi cô ấy biết tên Pháp Sư ấy là ai.
Nghịch Lưu Nhi Thượng khuyến khích.
Cuối cùng mãi đến khi hai người bước ra ngoài quán rượu cũng không nghe thấy giọng nói thánh thót của người đẹp kia.
- Được rồi, ra thông báo tìm người thôi. Vân Trung Mục Địch thở dài.
Nghịch Lưu Nhi Thượng bất đắc dĩ vuốt đồng hồ đeo tay.
Khi hai người còn đang nói chuyện, 2 thành viên Đối Tửu Đương Ca đã đi đến trước mặt. Hai người thấy Nghịch Lưu Nhi Thượng liền lên tiếng chào. Sau đó liền dán hai tờ thông báo lên tường quán rượu.
- Nhanh vậy. Cậu đã cho người dán thông báo rồi á.
Vân Trung Mục Địch bất ngờ, bước chân tới xem nội dung thông báo.
Thông báo tìm người: Tìm nam Pháp Sư của Trọng Sinh Tử Tinh nghiệp đoàn, nếu có thông tin xin lập tức liên hệ.
ĐÁNG CHÚ ÝMgid
Mỡ ở bụng và hai bên hông sẽ biến mất chỉ trong 3 ngày!
Họ nói rằng tôi đang thu hút tiền. Và nó thực sự hoạt động
Vì sao chúng ta ngáy?
Ngay cả những nếp nhăn sâu nhất cũng sẽ biến mất trong một ngày!
Sau những chữ trên còn có bốn chữ “Sẽ có hậu tạ” được viết rất to. Phía dưới chỗ thông tin liên lạc cũng là tên người chứ không phải tên của nghiệp đoàn.
- Được đó! Vân Trung Mục Địch gật đầu, chỉ vào mấy tờ giấy nói:
- Các cậu cũng viết như vậy, không nên lộ ra thân phận nghiệp đoàn, đừng làm cho người khác chú ý.
Hai công hội lớn bận rộn hỏi thăm cả đêm, ai cũng cố ý che dấu thực lực của Cố Phi. Họ miêu tả Cố Phi là một tên mặt dày dùng đủ thủ đoạn để vào được công hội toàn nữ. Nói chung họ hạ thấp Cố Phi hết mức, cố tình làm cho mọi người nghĩ hắn không phải là một nhân vật lợi hại.
- Nhanh chóng thông báo cho cả nghiệp đoàn tiến hành.
Vân Trung Mục Địch thấy Đối Tửu Đương Ca đã đi dán thông báo, tâm trạng cực kì sốt ruột, lập tực ra chỉ thị trong kênh nghiệp đoàn:
- Động tác nhanh lên, chỗ Đối Tửu Đương Ca đã dán, chúng ta cũng dán; Chỗ bọn họ không dán, chúng ta cũng phải dán.
- Cũng giống a!
Nghịch Lưu Nhi Thượng nhìn hai tờ thông báo của Vân Trung Mục Địch nói
- Ha ha, tôi và anh cùng cạnh tranh công bằng, mọi người cùng nhau dán. Không được dán đè lên của nhau nhé! Vân Trung Mục Địch nói.
- Tất nhiên rồi, chúng ta cần phải đoàn kết. Nghịch Lưu Nhi Thượng vừa nói vừa ra chỉ thị cho nghiệp đoàn: “Đã hẹn với Vân Mục, mọi người không nên động chạm đến tờ thông báo của họ.
- Không động thì không động. Chẳng lẽ chúng ta lại lấy thông báo của họ về dán lên mặt! Các thành viên túc trí đa cmn mưu của Đối Tửu Đương Ca lên tiếng.
- y, mọi người cứ cân nhắc tốt xấu mà làm! Nghịch Lưu Nhi Thượng ám chỉ, nhưng vẫn không nói rõ có động hay không. Thân làm người lãnh đạo, ai cũng có kỹ năng ba phải như vậy, cứ mập mờ ám chỉ như vậy. Khi có thành công có thể kéo vinh quang về phía mình, khi cần chịu trách nhiệm có thể đùn đẩy cho người khác.
Sau khi hai công hội bận rộn đi dán thông báo. Trong Vân Đoan Thành, khắp các nẻo đường, trên tường các cửa hàng, chỗ nào có người cũng đều tràn ngập thông báo tìm người thân.
Vân Trung Mục Địch còn cho thủ hạ đi rải tờ rơi từ trên cao.
- Để gió cuốn đi, hãy để gió giúp chúng ta mang tin tức này đi xa! Đây chính là ý niệm của Vân Trung Mục Địch.
Trong lúc nhất thời, trong thành Vân Đoan tờ rơi bay tán loạn, đi tới đâu cũng thấy mấy tờ thông báo mà mọi người nhìn nhiều muốn thuộc cmnl.
Hai công hội lớn đều nhanh chóng nhận được điện báo hỏi về việc trả thù lao cùng tin tình báo mà họ muốn biết.
- Xin chào, chúng tôi sẽ căn cứ vào tin tức ngài cung cấp để trả thù lao thích hợp. Nếu ngài có tin tức về người ấy, hy vọng chúng ta có thể gặp mặt nói chuyện. Liên lạc viên của cả hai bên không hẹn mà cùng trả lời như vậy.
Thế là rất nhanh đã có người muốn hẹn gặp nói chuyện. Vân Trung Mục Địch cùng Nghịch Lưu Nhi Thượng đều tâm hoa nộ phóng, cả hai đều muốn ra mặt tiếp đãi. Chờ người hẹn gặp đến.
Nhưng tình huống phát triển theo hướng mà cả hai đều không ngờ đến. Số người hẹn gặp mặt ngày càng tăng, ai cũng nói có mình có tin tức hữu dụng.
Lúc này cả hai mới tỉnh ngộ: Bọn họ hoàn toàn không biết gì về tên Pháp Sư kia, cho nên họ không thể phán đoán xem người nào đưa tin tình báo thật, người nào đưa tin giả. Hơn nữa nhìn vào tình hình hiện nay, hai người có đầy đủ lý do để nhận định mấy tên hẹn gặp mặt này toàn là lừa đảo.
Đây cũng là một điểm hạn chế của việc giấu tên công hội. Nếu như lấy tên công hội ra sẽ khiến một số người e sợ một chút. Dù sao đi nữa việc lừa cả một công hội cũng khá là nghiêm trọng.
Nhưng bây giờ lại lấy danh nghĩa cá nhân, đối phương cũng không coi ra gì, ai cũng ôm tâm tư lừa tiền rồi bỏ chạy.
Chớp mắt, những người phụ trách liên lạc đã góp nhặt được ba mươi bảy biệt danh của Cố Phi, những người này cũng không ngốc, thấy tình hình này cũng ý thức được chuyện này không ổn.
Chỉ là họ không thể phân biệt được đâu là tin tức thật, đâu là tin tức giả để trả thù lao. Cuối cùng sau một hồi giằng co, một số người có tật giật mình đã lặng lẽ rút lui. Số người còn lưu lại là những kẻ không biết xấu hổ, luôn khẳng định tin của mình là thật.
Khi mà danh sách ba mươi bảy biệt danh được công bố. Cả đám người đều nháo nhào chỉ trích người khác là kẻ lừa đảo, mặt khác ai cũng hùng hổ đòi tiền thù lao.
Mắt thấy nếu không đưa tiền sẽ bị hiếp chết, Nghịch Lưu Nhi Thượng và Vân Trung Mục Địch đều dẫn người của mình đến chỗ tiếp nhận tin tức.
Khi thấy thủ hạ thu được một danh sách tên, hai người vô cùng đau đớn.
“Quả nhiên là thời buổi vật chất, đạo đức xuống cấp a! Ngay cả người trong trò chơi cũng gian xảo như vậy.” Nghịch Lưu Nhi Thượng vừa thử tìm những cái tên được cung cấp, tất cả đều không online. Còn người có tên “Hồ Điệp Lam” thì tra không ra.
- Cái tên này ai cung cấp? Nghịch Lưu Nhi Thượng hòa ái hỏi.
Có một người mắt sáng lên, vội vàng nhảy ra:
- Là tôi, là của tôi.
- Cậu tưởng chúng tôi ngu à! Gạt người cũng không biết gạt, trên hệ thống làm gì có người này. Cậu thử tìm coi có thấy không! Nghịch Lưu Nhi Thượng nổi giận, ném ra một chuỗi phép thuật, đánh đập người này ngay tại chỗ.
Đập pháp trượng xuống đất, Nghịch Lưu Nhi Thượng lớn tiếng hỏi:
- Còn người nào nói thông tin mình cung cấp là thật?
Mọi người không ai dám nói tiếp, cả đám liền lè lưỡi thú nhận mình nói đùa, sau đó lập tức co giò lên bỏ chạy.
- Xem ra biện pháp này không được rồi! Nghịch Lưu Nhi Thượng nhíu mày.
- Cần phải yêu cầu bọn họ đưa ra chứng cứ chứng minh tin tức mới được. Một gã thủ hạ kiến nghị.
Nghịch Lưu Nhi Thượng gật đầu. Chứng kiến sự việc vừa rồi làm cho hắn cảm thấy buồn bực trong lòng.
Vì không phải tất cả mọi người đều hẹn cùng một thời gian. Sau khi đuổi đám này đi, một lúc sau đã có người đến đục nước béo cò. Những người đến sau này, sau khi được chứng thực là lừa đảo đều bị Nghịch Lưu Nhi Thượng uy hiếp một cách tàn ác.
Ngoài ra hắn còn ra lệng thay đổi nội dung thông báo, làm cho đám người đục nước béo cò không thể thực hiện được âm mưu. Vì vậy, nửa giờ qua đi vẫn không có ai đến cung cấp thông tin.
- Bên anh tình hình sao rồi? Nghịch Lưu Nhi Thượng nhắn tin hỏi Vân Trung Mục Địch.
- Tôi đang vội! Vân Trung Mục Địch đáp.
- Hả? Anh nghe được tin gì rồi hả? Nghịch Lưu Nhi Thượng ngẩn người.
- Đang tẩy PK nè, giá trị PK của tôi đang là 28! Vân Trung Mục Địch khóc không thành tiếng:
- Thiếu chút nữa đã bị lính tuần tra bắt.
Nghịch Lưu Nhi Thượng cười khổ, xem ra Vân Trung Mục Địch nóng tính hơn hắn nhiều, phát hiện ra đám lừa đảo liền lập tức bem chết.
“Lẽ nào toàn bộ Vân Đoan Thành không có ai biết hắn?” Nghịch Lưu Nhi Thượng nghĩ “Không có khả năng như vậy được. Nhất định phải có người biết hắn không onl… Hoặc là có onl mà là bạn của hắn… A!!!”
Nghịch Lưu Nhi Thượng nghĩ đến cách làm của bọn họ. Bởi vì không muốn để cho người khác biết bọn họ đang chú ý đến một người rất mạnh, cho nên họ đã tìm cách giấu diếm thực lực của Cố Phi, chỉ miêu tả hắn là thành viên nam duy nhất của Trọng Sinh Tử Tinh.
Điều này vô tình làm cho người nghe đều nghĩ bọn họ đang tìm cách trả thù, với tình huống này, nếu là bạn của tên Pháp Sư đó, nhất định sẽ không bán đứng hắn. Nếu bọn họ biết công hội của mình muốn tìm và chiêu nạp hắn có lẽ sẽ khác.
Nghịch Lưu Nhi Thượng tâm trạng ảo não. Dù đã nghĩ kế hoạch thật chu đáo, nhưng cũng không ngờ đến mặt trái của kế hoạch. Cuối cùng làm lãng phí thời gian mà không được gì.
TIN HOTMgid
Hôi miệng sẽ biến mất nếu bạn uống thứ này trước giờ ngủ!
Hơi thở có mùi gây ra bởi kí sinh! Thử thứ này
Họ nói rằng tôi đang thu hút tiền. Và nó thực sự hoạt động
Mỡ ở bụng và hai bên hông sẽ biến mất chỉ trong 3 ngày!
Nghịch Lưu Nhi Thượng cũng rất buồn ngủ, cả đêm không có việc gì làm. Thầm nghĩ cứ tiếp tục như vậy cũng không có kết quả. Không bằng để sáng mai, khi có nhiều người online thì thử lại.
Đang khi chuẩn bị cho mọi người dọn dẹp, đột nhiên có người đi tới, Nghịch Lưu Nhi Thượng ngẩng đầu lên nhìn, mắt mở to:
- Là cô?
Người đẹp trong quán rượu cười tủm tỉm, nhìn Nghịch Lưu Nhi Thượng nói:
- Các anh ra thông báo tìm người có thu kết quả không?
Nghịch Lưu Nhi Thượng trầm mặc không đáp. “Cô gái này… Ít nhất... Có thể tự tin nói ra tên của Pháp Sư cấp 39 kia, so với những người khác, có lẽ cô ấy biết người đó thật.”
Nhưng mà Nghịch Lưu Nhi Thượng không thể thừa nhận việc thông báo tìm người của mình đã thất bại, nếu không sẽ để cho cô ấy có cơ hội chặt chém.
“Có nên chi ra một ngàn kim tệ hay không?” Nghịch Lưu Nhi Thượng vẫn còn xoắn quẩy. Bây giờ điều tốt nhất là Vân Trung Mục Địch không có ở đây.
Đừng tưởng hai người cùng nhau chung sống hòa hợp mà lầm. Thực sự thì Nghịch Lưu Nhi Thượng vẫn hy vọng một mình mình tìm ra tên Pháp Sư đó, sau đó ém nhẹm thông tin với Vân Trung Mục Địch. Cô gái này đến khi không có hắn ở đây là một cơ hội tốt.
“Bỏ ra một ngàn kim tệ, mua đứt tin tức này!” Nghịch Lưu Nhi Thượng có chút động tâm. Nhưng rất nhanh hắn lại nhận thấy không thích hợp. Sau khi trải qua một đêm chứng kiến sự xuống cấp về đạo đức, hắn không tin sau khi cô gái này nhận tiền sẽ đáp ứng không bán tin tức này lại cho Vân Trung Mục Địch. Dựa vào những biểu hiện của cô gái này, chín phần mười là sẽ kiếm chác từ chỗ Vân Trung Mục Địch.
- Nghịch Lưu hội trưởng, anh đang suy nghĩ cái gì vậy? Cô gái nhìn vẻ mặt biến ảo của Nghịch Lưu hỏi.
- Người đẹp, cô ra giá quá cao. Nghịch Lưu Nhi Thượng nói.
- Cao á? Cô gái cười nhạt:
- Tôi cho là sau khi trải qua những chuyện vừa rồi, các anh đã nhận ra giá trị của tin tức rồi chứ.
- Cô đã đoán được sự việc này? Nghịch Lưu Nhi Thượng biến sắc. Khi nghĩ ra kế hoạch thông báo tìm người thân, hắn và Vân Trung Mục Địch đều không nghĩ đến trường hợp này. Vậy mà cô gái này đã nghĩ đến, tầm nhìn của cô gái này thật xa!
Người đẹp chỉ cười cười.
- Hiện tại cô muốn làm sao? Nghịch Lưu Nhi Thượng hỏi.
- Các anh mua tin tức của tôi! Người đẹp trả lời.
- Người đẹp, cô ra giá hơi quá đó. Chúng tôi chỉ muốn biết một cái tên thôi mà. Nghịch Lưu Nhi Thượng không nhượng bộ.
Cô gái chậm rãi lắc đầu:
- Xem ra anh không có đầu óc kinh doanh rồi. Nhưng chắc các anh cũng nghe qua về việc đầu cơ trục lợi chứ? Có một vài thứ tưởng như rất nhỏ bé, nhưng khi gặp đúng thời điểm, nó sẽ có giá trị rất lớn. Quan trọng là anh có thể nắm bắt được nó hay không thôi!
Nghịch Lưu Nhi Thượng cười nhạt:
- Cô nghĩ tên người cũng là một loại hàng hóa?
- Các anh vất vả hai ngày mà không đạt được gì mà vẫn chưa hiểu giá trị của nó ư? Cô gái hỏi ngược lại.
- Tôi chỉ bị hố tối nay thôi. Ngày mai chúng tôi nhất định sẽ có được tin tức. Nghịch Lưu Nhi Thượng nói.
Cô gái cười tự tin:
- Tôi nắm rất rõ tình hình của hắn. Tôi có thể cam đoan với anh. Ngày mai, tình hình cũng không khác tối nay đâu. Lý do rất đơn giản, đó là vì không có ai biết được thân phận của người đó!
Nghịch Lưu Nhi Thượng giật mình, lập tức cười nói:
- Hiện tại đang là buổi tối, các thành viên của Trọng Sinh Tử Tinh cũng không online, ngày mai khi các cô ấy đăng nhập, tôi còn sợ không dò hỏi được sao? Chẳng lẽ thành viên của Trọng Sinh Tử Tinh cũng không biết về hắn?
- Anh nghĩ đơn giản quá. Người đẹp trước mặt cười âm hiểm:
- Tôi chỉ cần nói cho mấy cô ấy biết việc các anh đang muốn chiêu mộ hắn, và nhắn các cô ấy tốt nhất không nên tiết lộ thông tin về người kia cho bất cứ ai. Dù người hỏi có là gái hay trai đi nữa, chắc chắn họ cũng không có ý gì tốt.
- Cô… Nghịch Lưu Nhi Thượng không ngờ ý đồ của họ đã bị phát hiện.
- Ruốt cuộc cô đã theo dõi bọn tôi bao lâu?
- A… Cũng không lâu lắm. Chỉ là sau năm lần bảy lượt có người đến hỏi tôi có phải là thành viên của Trọng Sinh Tử Tinh hay không, có biết tin tức về thành viên nam duy nhất của họ hay không. Khi đó tôi đã nghi ngờ rồi.
Cô gái nói tiếp:
- Chính lúc đó tôi đã ý thức được trong tay tôi có một tin tức rất giá trị. Thứ này tất nhiên phải đưa ra kinh doanh rồi. Anh yên tâm, trừ tôi ra, tuyệt đối không có người thứ hai biết được tình hình của hắn.
- Cô hù tôi à? Hừ, tôi sẽ chống mắt lên mà xem, có phải là chỉ có cô biết về người ấy hay không! Nghịch Lưu Nhi Thượng nghiến răng.
- Ha ha, vậy anh cứ chống mắt lên mà chờ nhé. Nhưng mà nói cho các anh biết. Đêm mai, sau khi trận chiến kết thúc, nếu các anh còn chưa biết được danh tính của người đó, tôi sẽ tăng giá đó.
Dừng một chút, cô gái nói tiếp:
- Anh nên biết, hiện nay các nghiệp đoàn còn trụ lại đều là những nghiệp đoàn lớn. Như vậy ắt hẳn cũng có nhiều người ôm mộng chiêu nạp nhân tài như các anh.
- A, không biết đối thủ của Trọng Sinh Tử Tinh ngày mai là ai ta? Tôi còn chưa điều tra đó! Nhưng mà cũng không quan trọng đâu, với thực lực của hắn, dù Trọng Sinh Tử Tinh có thắng hay thua đều sẽ có người chú ý đến hắn ta.
Người đẹp cười cười:
- Nhưng mà tôi cũng hy vọng hắn ta sẽ thắng, càng vào được vòng trong, hắn sẽ càng được chú ý. Chờ đến lúc tất cả các công hội lớn đều muốn biết danh tính của hắn. Ái chà chà, tôi không biết sẽ nâng giá lên mức nào đâu?
Người đẹp vừa nói vừa cười giảo hoạt, nhìn vào biểu cảm của Nghịch Lưu Nhi Thượng.
Không đợi Nghịch Lưu Nhi Thượng mở miệng, cô đã rũ áo xoay người sang chỗ khác, đi được hai bước cô lại ngoái đầu về phía sau cười cười:
- Tôi đi trước đây, Nghịch Lưu hội trưởng hãy suy nghĩ cho thật kỹ, ngày mai trước khi trận chiến bắt đầu, giá cả vẫn là một ngàn kim tệ đó!
- Lúc nào cũng có thể gửi tiền qua cho tôi, tên của tôi là Tịch Tiểu Thiên.
Nói xong những lời này, Tịch Tiểu Thiên phiêu nhiên rời đi, để lại phía sau đám Nghịch Lưu Nhi Thượng đang run sợ.
“Một ngàn kim tệ, mua hay không mua? Thật sự rất khó quyết định”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.