Quyển 3 - Chương 144: Đấu xong vòng thứ nhất
Hồ Điệp Lam
15/12/2017
Một, hai, ba, bốn, năm, sáu… Cố Phi đếm số người
đuổi theo hắn, tổng cộng sáu người chơi. Mà số lưu lại tiếp tục đối phó
Tế Yêu Vũ, vậy mà khoảng mười một người lận. Điều này làm Cố Phi rất bất mãn. Chẳng lẽ trong mắt đám người này, mình còn lâu mới bằng cô nhóc
kia sao?
Việc này quả thực không trách người ta được. Thử hỏi xem một tên pháp sư không còn pháp lực, ai còn coi bạn ra gì chứ?
Sáu người đuổi theo không sợ hãi chút nào, rầm rầm rộ rộ giết tới, cách Cố Phi còn có năm mét nữa, đột nhiên bịch một tiếng, một người ngã nhào hôn đất.
Năm người còn lại kinh hãi, đây là khi nào phát động công kích, lại khiến họ không phát giác ra chỉ một chút xíu. Con mắt mọi người luôn nhìn chằm chằm trên thân Cố Phi, thằng ranh kia căn bản không có nhúc nhích cơ mà!
Năm người không tránh khỏi dừng lại bước chân tiến lên, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy tên vừa nãy ngã xuống đang chổng vó, giật mình cũng không nhỏ, trong miệng không ngừng kêu la: “Tôi chết rồi sao? Tôi đã chết rồi sao?”
Trên đầu năm người chảy ra mấy vạch đen, bọn họ đã thấy trên lòng bàn chân tên kia có vỏ một trái chuối tiêu.
“Làm sao lại không cẩn thận như thế!” Cố Phi thở dài.
Năm người bất chấp quan tâm tên nằm trên đất, hô to nhào lên giết. Bọn chúng đã tận mắt thấy Cố Phi thân là pháp sư rất mạnh mẽ, bây giờ không có pháp lực, điều này thật sư là cơ hội ngàn năm một thuở.
“Mau mau!” Năm người thúc giục lẫn nhau, một tên chiến sĩ đảo mắt đã vọt tới trước người Cố Phi hai mét, hét lớn một tiếng, vùi đầu dùng Xung Phong đánh tới đây.
Cố Phi bước xéo sang bên cạnh né qua, Viêm Chi Tẩy Lễ trong tay thuận thế chém ra, chuẩn xác mà đặt ở trên cổ đối phương.
Chiến sĩ Xung Phong dùng xong cái gì cũng không đụng phải, cảm thấy trên gáy lạnh một chút, quay đầu xem xét, khi thấy kiếm của Cố Phi lau ngang cổ mình, bị doạ sợ hồn bay phách lạc. Lúc này kỹ năng Xung Phong còn chưa có kết thúc, chiến sĩ tiếp tục chạy về phía trước hết hai mét còn lại, trong lòng suy nghĩ: Xong rồi, chờ đến khi mình dừng lại, chắc đầu cũng rớt xuống theo.
Kết quả khi đợi chân đứng vững, đầu vẫn liền y xì như cũ, chiến sĩ nhìn thanh máu của mình, cơ bản chẳng giảm xuống mấy. Lập tức cũng kịp phản ứng: Đó là một tên pháp sư, có thể tạo ra bao nhiêu thương tổn chứ?
Nghĩ như thế xong tinh thần lập tức bay vọt, tay múa cự kiếm lần nữa giết trở về. Mặt khác bốn người khác bấy giờ cũng chạy tới, ai cũng tấn công về hướng Cố Phi. Mà sau lưng bọn họ, cái thằng bị vỏ chuối làm ngã dập mặt cũng đang từ dưới đất bò dậy.
Nhưng chỉ có vài người thế này Cố Phi thật không để vào mắt, tay kéo thanh kiếm lâm vào chiến đấu cùng mấy người họ, bổ, đâm, chọc, vẩy, gọt… [1] Từng chiêu từng thức chưa bao giờ thất bại.
[1] Các đao thức chủ yếu – bộ pháp linh hoạt của Bát Quái Đao Pháp được suy ra từ Bát Quái Liên Hoàn Chưởng (tên gọi khác là Bát Quái Chưởng, Bát Quái quyền) – là một trong ba phái thuộc Nội gia Nam phái. Hai phái còn lại là Thái cực quyền và Hình ý quyền. (Ai đọc Naruto thì chắc dễ hiểu được, đây cũng là môn phái giống Nhu quyền tộc Hyuga).
Mấy người càng đánh càng kinh hãi, thân pháp của Cố Phi ở trong mắt bọn họ rất quỷ mị, bất kể họ công kích bình thương hay là công kích bằng kỹ năng, đều không cách nào đánh trúng hắn. Mà hắn trở tay công kích lại, thế mà không ai có thể mau tránh được cũng không có người có thể đỡ.
Mặc dù tạo thành tổn thương rất thấp, nhưng tiếp tục như vậy sớm muộn gì cũng sẽ bị mài chết. Hơn nữa thanh kiếm kia bổ sung phụ pháp công kích, có lúc đột nhiên bốc lên một chút ánh lửa, tuy chỉ đốt một tí nhưng vẫn đủ đau.
Mấy người hối hận vì sao không để một tên mục sư cùng tới đây, vốn tưởng rằng một pháp sư không có pháp lực thì có thể ung dung bắt được, nhưng hiện trạng này…
“Á!” Một tiếng hét thảm, người nào đó đã ở trong ánh lửa ngã xuống rồi.
Năm người còn sót lại càng hoảng loạn, bấy giờ trên thân đều lộ ra một màu đỏ, không có mục sư hồi phục, không chừng lúc nào đó để tên kia bộc phát hoả pháp một lần liền thiêu chết mình.
“Mục sư, mau tới một mục sư!” Năm người đột nhiên cùng nhau xoay người chạy. Lúc này cũng không để ý ngăn cản Cố Phi hồi phục pháp lực nữa, trước tiên bảo toàn tính mạng bản thân mới là trọng yếu nhất.
Nhưng bọn họ lập tức ngẩn ngơ tại chỗ, chưa chạy tới đội nhân mã bên kia, đã thấy tình huống so với bọn họ còn hỏng bét hơn.
Lối đánh Tật Hành của Tế Yêu Vũ so với Cố Phi còn nhìn thấy quỷ mị hơn nhiều, bóng người xuyên tới xuyên lui ở trong cả đám, giống như một cái lưỡi hái vơ vét cướp đoạt mạng người khác. Bọn họ ở bên này ít nhất còn có thể dùng một hai kỹ năng với Cố Phi, nhưng người bên kia hoàn toàn không theo kịp tốc độ của Tế Yêu Vũ, nhiều lần phóng kỹ năng ngộ thương người mình. Mười một người, chỉ trong chốt lát khoảng thời gian thôi đã bị Tế Yêu Vũ giải quyết xong năm tên.
Năm người họ triệt để mất phương hướng đi. Trước có Tế Yêu Vũ, sau có Cố Phi. Bọn họ rốt cuộc ý thức được: hay vị này là cao thủ tuyệt thế một vạn không có một, ở trước mặt hai người ấy, một chút cơ hội giành thắng lợi bọn họ cũng không có ấy chứ.
Lúc này hai vs mười một, Cố Phi và Tế Yêu Vũ lại thắng áp đảo vượt trội, mười một người hoàn toàn không còn ý chí chiến đấu, chẳng qua không tính là không tính không đánh gì mà tiếp tục tiến hành chống cự mang tính tượng trưng. Hai người kia cũng gấp rút vơ vét đốn hạ kẻ địch, vô cùng thành thạo, lại tiêu diệt mười người xong xuôi.
Một người chiến sĩ sau cùng, đưa cự kiếm ngang trước người, run rẩy. Không ngừng thụt lùi về sau.
Bị giết không đáng sợ, trong cuộc thi PK thì có chết cũng không chịu bất kỳ trừng phạt nào. Đáng sợ chính là đối thủ mạnh mẽ đến mức áp đảo thế này. Chỉ hai người mà tiêu diệt đoàn đội 45 người. Sợ hãi, chính là cảm giác do chênh lệch thực lực mang tới.
“Các người rốt cục là ai?” Chiến sĩ: mê mang mà hỏi.
Cố Phi và Tế Yêu Vũ liếc mắt nhìn nhau: “Việc này nên bắt đầu nói từ đâu đây?”
“Không phiền các người đâu, để tôi tự đi!” Chiến sĩ đưa ngang kiếm mình lên cổ, lại nghĩ muốn tự sát, đây coi như là một tia khí khái không chịu khuất phục cuối cùng của hắn ta.
“Không muốn!” Tế Yêu Vũ kêu to.
Cố Phi và chiến sĩ đều ngẩn ra.
Tiếp theo liền thấy Tế Yêu Vũ lách người bay tới sau lưng chiến sĩ, một cái Bối Thứ giết chết người ta.
“Anh chính là điểm tích luỹ mà!” Nhìn bóng người chiến sĩ lóe thành ánh sáng trắng biến mất, Tế Yêu Vũ lẩm bẩm nói.
Kết thúc chiến đấu, hệ thống nhanh chóng thống kê kết quả trận chiến này. Bởi vì Trọng Sinh Tử Tinh không người tử trận, mà thành viên công hội Thiên Hạ Vô Song toàn diệt, cuối cùng xuất hiện đánh giá “perfect” cuối cùng.
Phương diện thành viên cống hiến, Cố Phi giết địch 32 người, lấy được 32 điểm tích luỹ; Tế Yêu Vũ giết 13 người, đạt 13 điểm tích luỹ. Mấy cô gái còn lại điểm tích luỹ toàn bộ đều là 0.
Cố Phi bởi vì điểm tích luỹ cao nhất, lại được chọn thành MVP [2] cuộc tranh tài này, khen thưởng vượt mức thêm 10 điểm tích luỹ.
[2] MVP (Most Valuable Player) là danh hiệu được trao cho game thủ xuất sắc nhất, có giá trị nhất.
“Điểm tích luỹ có ích gì?” Cố Phi hỏi Tế Yêu Vũ, cuộc thi dong binh đoàn mới vừa rồi không biết có phải vì số người quá ít cho nên khi tính toán vừa nhanh lại vừa đơn giản, tóm lại Cố Phi không chú ý tới còn có thông báo giống thế này từ hệ thống.
Tế Yêu Vũ nói: “Còn không biết, nhưng nếu có thống kê này, chắc thông báo phải liên quan với khen thưởng á!”
Hai người vừa nói, ánh sáng trắng nhấp nhoáng, hệ thống xử lí hoàn tất, phe chiến thắng được truyền tống trở về quảng trường bên ngoài cao ốc công hội.
Còn 48 cô gái khác ngay tại lúc này ở bên cạnh hai người, trên mặt đều viết vẻ mờ mịt.
“Hai người giải quyết hết 45 người hả?” Mọi người trợn mắt nhìn Cố Phi và Tế Yêu Vũ trong đám người chằng chịt. Mặc dù không có quan sát quá trình chiến đấu, nhưng khi thấy thống kê cuối cùng mà hệ thống công bố, đối phương 45 người toàn bộ chết trong tay Cố Phi và Tế Yêu Vũ.
“Bực chết đi được!” Tế Yêu Vũ kêu gào: “Điểm tích luỹ đều bị anh ta cướp rồi.” Tế Yêu Vũ mặt đầy oán hận mà trừng mắt với Cố Phi.
Cố Phi nhún vai một cái. Điểm tích luỹ của hắn có 20 điểm chính là từ cái Hỏa Thụ Thiên Trọng Diễm kia mang tới. Nếu không phải tình thế bắt buộc, hắn còn không muốn dùng kỹ năng quần công đó chứ! Hắn cũng không cảm thấy một chiêu liền vớt được 20 điểm tích luỹ thế này đã nghiền chút nào cả, trong mắt hắn thì thấy 20 tên đối thủ vốn có thể so chiêu với từng người một cứ như vậy biến mất rồi.
Vừa nghĩ đến điều ấy, Cố Phi liền cảm thấy đau thương vô cùng.
Bên trong một mảnh vùng tiếng hoan hô cười đùa, có người đề xuất muốn đi chúc mừng.
Nói đến chỗ ăn chơi trong trò chơi chỉ có thể là quán rượu, nhưng bảo một lần tiếp nhận hơn 50 vị khách, lại không có quán rượu nào làm ăn lại quạnh quẽ đến nước này. Đoàn người Trọng Sinh Tử Tinh liên tiếp tìm mấy quán ngon liền, cũng không nơi nào có chỗ trống có thể chứa được 50 người. Ngược lại rước phải vây xem trong suốt dọc đường đi không ít.
Nhiều cô gái như vậy tụ cùng một chỗ dạo phố, đây đương nhiên là một chuyện rất chói mắt. Mà trong một đống cô gái thế kia lại có duy nhất một người con trai, sự tồn tại đó tuyệt đối là càng thêm chói mắt rồi.
Cố Phi ý thức được vấn đề này xong, càng đi đầu càng thấp, thắt lưng càng khom, cố hết mức khiến bản thân biến mất trong đám người. Vào lúc đi ngang qua khu an toàn nào đó, đột nhiên hô to một tiếng “Có đĩa bay”.
Loại thủ đoạn ấy vốn không thể lừa được người. Nhưng Cố Phi vẫn luôn trầm mặc đột nhiên chợt quát một tiếng trái lại thì doạ các cô giật bắn người dừng chân. Cố Phi ai cũng không chào hỏi trước, nhanh chóng chạy vào khu an toàn, logout.
Cuộc thi PK ngày đầu tiên như vậy trôi qua.Xem xét trên tổng thể, cũng không có tuôn ra thứ gì đáng lưu ý. Như Tung Hoành Tứ Hải, hay dong binh đoàn Hắc Thủ thuộc đang thu hút sự quan tâm, được cho rằng se là quán quân đứng đầu công hội và dong binh đoàn, cũng đều nhẹ nhõm qua vòng thứ nhất.
Về phần một ít công hội và dong binh đoàn trung lưu kia, bản thân chúng đã không có người quan tâm, dù cho ở trên chúng phát sinh cái gì, người ngoài cũng không được biết. Mà câu chuyện phát sinh giữa Trọng Sinh Tử Tinh cùng Thiên Hạ Vô Song thuộc loại công hội theo trào lưu này, vậy càng rất dễ dàng chìm nghỉm rồi.
Thiên Hạ Vô Song loại công hội thấp cổ bé họng thế kia, giơ lên bảng hiệu tên công hội khi nói chuyện vốn không có ai chú ý, càng huống chi là phe mình 45 người bị 2 người đối phương diệt đoàn, kẻ ngu si mới có thể đem đấy trở thành vinh hạnh đi khoe khoang tung lung. Mà bên Trọng Sinh Tử Tinh, hành động vĩ đại ấy là Cố Phi cùng Tế Yêu Vũ làm ra, hai người họ ai đều không thổi phồng vụ việc, những người khác sao lại không tự mình hiểu lấy chạy đi tuyên truyền đây?
Lúc bước sang ngày thứ hai, phía diễn đàn đã sớm công bố trước tình huống cuộc thi đợt thứ hai ra. Thuận tiện cho mỗi công hội và dong binh đoàn đoàn biết đối thủ của mình để chế định chiến thuật và đấu pháp tương ứng.
Làm vô số người chơi cảm giác đáng tiếc sâu sắc chính là, xác suất rút trực tiếp cho công hội Tung Hoành Tứ Hải đứng đầu đánh với công hội vị trí thứ hai Đối Tửu Đương Ca lại cũng không có phát sinh. Tất cả mọi người đều trông ngóng sớm xảy ra một màn này, bất luận ai thắng ai thua, dù sao thì vẫn có thể đi mất một cái cường địch.
Tiếc rằng trời không chiều lòng người, những công hội ấy cuối cùng lại rút trúng đều là công hội nhỏ yếu đuối không chịu nổi một cơn gió ở trong mắt bọn họ. Không ít người chơi bắt đầu khiển trách phía công ty động tay động chân vào kết quả rút thăm, cố ý tránh việc quá sớm xảy ra mạnh PK mạnh.
Loại cách nói này cũng có phần hơi quá cực đoan. Xét trên tỷ lệ mà nói, công hội lớn thig chỉ có vài nhà, mà đám công hội nhỏ đó là vơ một cái đã được bó to, rút trúng công hội nhỏ đó là chuyện quá bình thường. Những công hội nhỏ rút trúng địch là công hội lớn thấy sẵn thất bại của mình, da mặt đủ dày mới nói ra lời hoài nghi chuyện này bị công ty game chắc muốn ám toán bọn chúng rồi, rút ra cường địch để cho bọn chúng sớm đào thải, để phòng bọn chúng tồn tại mang đến sự phiền toái cho công ty game.
Cao thủ chân chính, sẽ không nghĩ những thứ không có chứng cứ đó là muốn làm khó mình, chỉ biết đón đầu khó khăn này đem nó giải quyết sạch.
“Dong binh đoàn Mục Vân, bậc 4, nhân số 73, dong binh đoàn đứng thứ 6 thành Vân Đoan, đội trưởng Vân Trung Mục Địch, cao thủ chiến sĩ đứng hàng thứ 7 trên bảng xếp hạng kinh nghiệm. Chúng ta gặp khó khăn rồi.” Hữu Ca tuyên bố đối thủ hiệp hai cho năm người khác trong Công Tử tinh anh đoàn.
Việc này quả thực không trách người ta được. Thử hỏi xem một tên pháp sư không còn pháp lực, ai còn coi bạn ra gì chứ?
Sáu người đuổi theo không sợ hãi chút nào, rầm rầm rộ rộ giết tới, cách Cố Phi còn có năm mét nữa, đột nhiên bịch một tiếng, một người ngã nhào hôn đất.
Năm người còn lại kinh hãi, đây là khi nào phát động công kích, lại khiến họ không phát giác ra chỉ một chút xíu. Con mắt mọi người luôn nhìn chằm chằm trên thân Cố Phi, thằng ranh kia căn bản không có nhúc nhích cơ mà!
Năm người không tránh khỏi dừng lại bước chân tiến lên, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy tên vừa nãy ngã xuống đang chổng vó, giật mình cũng không nhỏ, trong miệng không ngừng kêu la: “Tôi chết rồi sao? Tôi đã chết rồi sao?”
Trên đầu năm người chảy ra mấy vạch đen, bọn họ đã thấy trên lòng bàn chân tên kia có vỏ một trái chuối tiêu.
“Làm sao lại không cẩn thận như thế!” Cố Phi thở dài.
Năm người bất chấp quan tâm tên nằm trên đất, hô to nhào lên giết. Bọn chúng đã tận mắt thấy Cố Phi thân là pháp sư rất mạnh mẽ, bây giờ không có pháp lực, điều này thật sư là cơ hội ngàn năm một thuở.
“Mau mau!” Năm người thúc giục lẫn nhau, một tên chiến sĩ đảo mắt đã vọt tới trước người Cố Phi hai mét, hét lớn một tiếng, vùi đầu dùng Xung Phong đánh tới đây.
Cố Phi bước xéo sang bên cạnh né qua, Viêm Chi Tẩy Lễ trong tay thuận thế chém ra, chuẩn xác mà đặt ở trên cổ đối phương.
Chiến sĩ Xung Phong dùng xong cái gì cũng không đụng phải, cảm thấy trên gáy lạnh một chút, quay đầu xem xét, khi thấy kiếm của Cố Phi lau ngang cổ mình, bị doạ sợ hồn bay phách lạc. Lúc này kỹ năng Xung Phong còn chưa có kết thúc, chiến sĩ tiếp tục chạy về phía trước hết hai mét còn lại, trong lòng suy nghĩ: Xong rồi, chờ đến khi mình dừng lại, chắc đầu cũng rớt xuống theo.
Kết quả khi đợi chân đứng vững, đầu vẫn liền y xì như cũ, chiến sĩ nhìn thanh máu của mình, cơ bản chẳng giảm xuống mấy. Lập tức cũng kịp phản ứng: Đó là một tên pháp sư, có thể tạo ra bao nhiêu thương tổn chứ?
Nghĩ như thế xong tinh thần lập tức bay vọt, tay múa cự kiếm lần nữa giết trở về. Mặt khác bốn người khác bấy giờ cũng chạy tới, ai cũng tấn công về hướng Cố Phi. Mà sau lưng bọn họ, cái thằng bị vỏ chuối làm ngã dập mặt cũng đang từ dưới đất bò dậy.
Nhưng chỉ có vài người thế này Cố Phi thật không để vào mắt, tay kéo thanh kiếm lâm vào chiến đấu cùng mấy người họ, bổ, đâm, chọc, vẩy, gọt… [1] Từng chiêu từng thức chưa bao giờ thất bại.
[1] Các đao thức chủ yếu – bộ pháp linh hoạt của Bát Quái Đao Pháp được suy ra từ Bát Quái Liên Hoàn Chưởng (tên gọi khác là Bát Quái Chưởng, Bát Quái quyền) – là một trong ba phái thuộc Nội gia Nam phái. Hai phái còn lại là Thái cực quyền và Hình ý quyền. (Ai đọc Naruto thì chắc dễ hiểu được, đây cũng là môn phái giống Nhu quyền tộc Hyuga).
Mấy người càng đánh càng kinh hãi, thân pháp của Cố Phi ở trong mắt bọn họ rất quỷ mị, bất kể họ công kích bình thương hay là công kích bằng kỹ năng, đều không cách nào đánh trúng hắn. Mà hắn trở tay công kích lại, thế mà không ai có thể mau tránh được cũng không có người có thể đỡ.
Mặc dù tạo thành tổn thương rất thấp, nhưng tiếp tục như vậy sớm muộn gì cũng sẽ bị mài chết. Hơn nữa thanh kiếm kia bổ sung phụ pháp công kích, có lúc đột nhiên bốc lên một chút ánh lửa, tuy chỉ đốt một tí nhưng vẫn đủ đau.
Mấy người hối hận vì sao không để một tên mục sư cùng tới đây, vốn tưởng rằng một pháp sư không có pháp lực thì có thể ung dung bắt được, nhưng hiện trạng này…
“Á!” Một tiếng hét thảm, người nào đó đã ở trong ánh lửa ngã xuống rồi.
Năm người còn sót lại càng hoảng loạn, bấy giờ trên thân đều lộ ra một màu đỏ, không có mục sư hồi phục, không chừng lúc nào đó để tên kia bộc phát hoả pháp một lần liền thiêu chết mình.
“Mục sư, mau tới một mục sư!” Năm người đột nhiên cùng nhau xoay người chạy. Lúc này cũng không để ý ngăn cản Cố Phi hồi phục pháp lực nữa, trước tiên bảo toàn tính mạng bản thân mới là trọng yếu nhất.
Nhưng bọn họ lập tức ngẩn ngơ tại chỗ, chưa chạy tới đội nhân mã bên kia, đã thấy tình huống so với bọn họ còn hỏng bét hơn.
Lối đánh Tật Hành của Tế Yêu Vũ so với Cố Phi còn nhìn thấy quỷ mị hơn nhiều, bóng người xuyên tới xuyên lui ở trong cả đám, giống như một cái lưỡi hái vơ vét cướp đoạt mạng người khác. Bọn họ ở bên này ít nhất còn có thể dùng một hai kỹ năng với Cố Phi, nhưng người bên kia hoàn toàn không theo kịp tốc độ của Tế Yêu Vũ, nhiều lần phóng kỹ năng ngộ thương người mình. Mười một người, chỉ trong chốt lát khoảng thời gian thôi đã bị Tế Yêu Vũ giải quyết xong năm tên.
Năm người họ triệt để mất phương hướng đi. Trước có Tế Yêu Vũ, sau có Cố Phi. Bọn họ rốt cuộc ý thức được: hay vị này là cao thủ tuyệt thế một vạn không có một, ở trước mặt hai người ấy, một chút cơ hội giành thắng lợi bọn họ cũng không có ấy chứ.
Lúc này hai vs mười một, Cố Phi và Tế Yêu Vũ lại thắng áp đảo vượt trội, mười một người hoàn toàn không còn ý chí chiến đấu, chẳng qua không tính là không tính không đánh gì mà tiếp tục tiến hành chống cự mang tính tượng trưng. Hai người kia cũng gấp rút vơ vét đốn hạ kẻ địch, vô cùng thành thạo, lại tiêu diệt mười người xong xuôi.
Một người chiến sĩ sau cùng, đưa cự kiếm ngang trước người, run rẩy. Không ngừng thụt lùi về sau.
Bị giết không đáng sợ, trong cuộc thi PK thì có chết cũng không chịu bất kỳ trừng phạt nào. Đáng sợ chính là đối thủ mạnh mẽ đến mức áp đảo thế này. Chỉ hai người mà tiêu diệt đoàn đội 45 người. Sợ hãi, chính là cảm giác do chênh lệch thực lực mang tới.
“Các người rốt cục là ai?” Chiến sĩ: mê mang mà hỏi.
Cố Phi và Tế Yêu Vũ liếc mắt nhìn nhau: “Việc này nên bắt đầu nói từ đâu đây?”
“Không phiền các người đâu, để tôi tự đi!” Chiến sĩ đưa ngang kiếm mình lên cổ, lại nghĩ muốn tự sát, đây coi như là một tia khí khái không chịu khuất phục cuối cùng của hắn ta.
“Không muốn!” Tế Yêu Vũ kêu to.
Cố Phi và chiến sĩ đều ngẩn ra.
Tiếp theo liền thấy Tế Yêu Vũ lách người bay tới sau lưng chiến sĩ, một cái Bối Thứ giết chết người ta.
“Anh chính là điểm tích luỹ mà!” Nhìn bóng người chiến sĩ lóe thành ánh sáng trắng biến mất, Tế Yêu Vũ lẩm bẩm nói.
Kết thúc chiến đấu, hệ thống nhanh chóng thống kê kết quả trận chiến này. Bởi vì Trọng Sinh Tử Tinh không người tử trận, mà thành viên công hội Thiên Hạ Vô Song toàn diệt, cuối cùng xuất hiện đánh giá “perfect” cuối cùng.
Phương diện thành viên cống hiến, Cố Phi giết địch 32 người, lấy được 32 điểm tích luỹ; Tế Yêu Vũ giết 13 người, đạt 13 điểm tích luỹ. Mấy cô gái còn lại điểm tích luỹ toàn bộ đều là 0.
Cố Phi bởi vì điểm tích luỹ cao nhất, lại được chọn thành MVP [2] cuộc tranh tài này, khen thưởng vượt mức thêm 10 điểm tích luỹ.
[2] MVP (Most Valuable Player) là danh hiệu được trao cho game thủ xuất sắc nhất, có giá trị nhất.
“Điểm tích luỹ có ích gì?” Cố Phi hỏi Tế Yêu Vũ, cuộc thi dong binh đoàn mới vừa rồi không biết có phải vì số người quá ít cho nên khi tính toán vừa nhanh lại vừa đơn giản, tóm lại Cố Phi không chú ý tới còn có thông báo giống thế này từ hệ thống.
Tế Yêu Vũ nói: “Còn không biết, nhưng nếu có thống kê này, chắc thông báo phải liên quan với khen thưởng á!”
Hai người vừa nói, ánh sáng trắng nhấp nhoáng, hệ thống xử lí hoàn tất, phe chiến thắng được truyền tống trở về quảng trường bên ngoài cao ốc công hội.
Còn 48 cô gái khác ngay tại lúc này ở bên cạnh hai người, trên mặt đều viết vẻ mờ mịt.
“Hai người giải quyết hết 45 người hả?” Mọi người trợn mắt nhìn Cố Phi và Tế Yêu Vũ trong đám người chằng chịt. Mặc dù không có quan sát quá trình chiến đấu, nhưng khi thấy thống kê cuối cùng mà hệ thống công bố, đối phương 45 người toàn bộ chết trong tay Cố Phi và Tế Yêu Vũ.
“Bực chết đi được!” Tế Yêu Vũ kêu gào: “Điểm tích luỹ đều bị anh ta cướp rồi.” Tế Yêu Vũ mặt đầy oán hận mà trừng mắt với Cố Phi.
Cố Phi nhún vai một cái. Điểm tích luỹ của hắn có 20 điểm chính là từ cái Hỏa Thụ Thiên Trọng Diễm kia mang tới. Nếu không phải tình thế bắt buộc, hắn còn không muốn dùng kỹ năng quần công đó chứ! Hắn cũng không cảm thấy một chiêu liền vớt được 20 điểm tích luỹ thế này đã nghiền chút nào cả, trong mắt hắn thì thấy 20 tên đối thủ vốn có thể so chiêu với từng người một cứ như vậy biến mất rồi.
Vừa nghĩ đến điều ấy, Cố Phi liền cảm thấy đau thương vô cùng.
Bên trong một mảnh vùng tiếng hoan hô cười đùa, có người đề xuất muốn đi chúc mừng.
Nói đến chỗ ăn chơi trong trò chơi chỉ có thể là quán rượu, nhưng bảo một lần tiếp nhận hơn 50 vị khách, lại không có quán rượu nào làm ăn lại quạnh quẽ đến nước này. Đoàn người Trọng Sinh Tử Tinh liên tiếp tìm mấy quán ngon liền, cũng không nơi nào có chỗ trống có thể chứa được 50 người. Ngược lại rước phải vây xem trong suốt dọc đường đi không ít.
Nhiều cô gái như vậy tụ cùng một chỗ dạo phố, đây đương nhiên là một chuyện rất chói mắt. Mà trong một đống cô gái thế kia lại có duy nhất một người con trai, sự tồn tại đó tuyệt đối là càng thêm chói mắt rồi.
Cố Phi ý thức được vấn đề này xong, càng đi đầu càng thấp, thắt lưng càng khom, cố hết mức khiến bản thân biến mất trong đám người. Vào lúc đi ngang qua khu an toàn nào đó, đột nhiên hô to một tiếng “Có đĩa bay”.
Loại thủ đoạn ấy vốn không thể lừa được người. Nhưng Cố Phi vẫn luôn trầm mặc đột nhiên chợt quát một tiếng trái lại thì doạ các cô giật bắn người dừng chân. Cố Phi ai cũng không chào hỏi trước, nhanh chóng chạy vào khu an toàn, logout.
Cuộc thi PK ngày đầu tiên như vậy trôi qua.Xem xét trên tổng thể, cũng không có tuôn ra thứ gì đáng lưu ý. Như Tung Hoành Tứ Hải, hay dong binh đoàn Hắc Thủ thuộc đang thu hút sự quan tâm, được cho rằng se là quán quân đứng đầu công hội và dong binh đoàn, cũng đều nhẹ nhõm qua vòng thứ nhất.
Về phần một ít công hội và dong binh đoàn trung lưu kia, bản thân chúng đã không có người quan tâm, dù cho ở trên chúng phát sinh cái gì, người ngoài cũng không được biết. Mà câu chuyện phát sinh giữa Trọng Sinh Tử Tinh cùng Thiên Hạ Vô Song thuộc loại công hội theo trào lưu này, vậy càng rất dễ dàng chìm nghỉm rồi.
Thiên Hạ Vô Song loại công hội thấp cổ bé họng thế kia, giơ lên bảng hiệu tên công hội khi nói chuyện vốn không có ai chú ý, càng huống chi là phe mình 45 người bị 2 người đối phương diệt đoàn, kẻ ngu si mới có thể đem đấy trở thành vinh hạnh đi khoe khoang tung lung. Mà bên Trọng Sinh Tử Tinh, hành động vĩ đại ấy là Cố Phi cùng Tế Yêu Vũ làm ra, hai người họ ai đều không thổi phồng vụ việc, những người khác sao lại không tự mình hiểu lấy chạy đi tuyên truyền đây?
Lúc bước sang ngày thứ hai, phía diễn đàn đã sớm công bố trước tình huống cuộc thi đợt thứ hai ra. Thuận tiện cho mỗi công hội và dong binh đoàn đoàn biết đối thủ của mình để chế định chiến thuật và đấu pháp tương ứng.
Làm vô số người chơi cảm giác đáng tiếc sâu sắc chính là, xác suất rút trực tiếp cho công hội Tung Hoành Tứ Hải đứng đầu đánh với công hội vị trí thứ hai Đối Tửu Đương Ca lại cũng không có phát sinh. Tất cả mọi người đều trông ngóng sớm xảy ra một màn này, bất luận ai thắng ai thua, dù sao thì vẫn có thể đi mất một cái cường địch.
Tiếc rằng trời không chiều lòng người, những công hội ấy cuối cùng lại rút trúng đều là công hội nhỏ yếu đuối không chịu nổi một cơn gió ở trong mắt bọn họ. Không ít người chơi bắt đầu khiển trách phía công ty động tay động chân vào kết quả rút thăm, cố ý tránh việc quá sớm xảy ra mạnh PK mạnh.
Loại cách nói này cũng có phần hơi quá cực đoan. Xét trên tỷ lệ mà nói, công hội lớn thig chỉ có vài nhà, mà đám công hội nhỏ đó là vơ một cái đã được bó to, rút trúng công hội nhỏ đó là chuyện quá bình thường. Những công hội nhỏ rút trúng địch là công hội lớn thấy sẵn thất bại của mình, da mặt đủ dày mới nói ra lời hoài nghi chuyện này bị công ty game chắc muốn ám toán bọn chúng rồi, rút ra cường địch để cho bọn chúng sớm đào thải, để phòng bọn chúng tồn tại mang đến sự phiền toái cho công ty game.
Cao thủ chân chính, sẽ không nghĩ những thứ không có chứng cứ đó là muốn làm khó mình, chỉ biết đón đầu khó khăn này đem nó giải quyết sạch.
“Dong binh đoàn Mục Vân, bậc 4, nhân số 73, dong binh đoàn đứng thứ 6 thành Vân Đoan, đội trưởng Vân Trung Mục Địch, cao thủ chiến sĩ đứng hàng thứ 7 trên bảng xếp hạng kinh nghiệm. Chúng ta gặp khó khăn rồi.” Hữu Ca tuyên bố đối thủ hiệp hai cho năm người khác trong Công Tử tinh anh đoàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.