Quyển 4 - Chương 159: Năm người cuối cùng
Hồ Điệp Lam
16/12/2017
“Bảo rương Nguyệt Quang? Phải là báu vật Nguyệt Quang chớ?” Tế Yêu Vũ tại giờ phút quan trọng này còn phải so đo với Cố Phi.
“Truyền tống trận đó!” Hàn Gia Công Tử hướng Cố Phi vẫy tay.
“Truyền tống trận á…” Cố Phi bất đắc dĩ gật đầu.
Tế Yêu Vũ chợt quát to một tiếng vào lúc này “có rồi”.
“Cái gì có rồi?” Cố Phi hỏi.
Vòng lửa trên bầu trời đã tạo thành, trên đất ngọn lửa đã vọt lên, bấy giờ không có thời gian đi lảm nhảm mấy câu giải thích rõ. Tế Yêu Vũ đã lấy tư thái bay đến nhào tới chỗ Cố Phi. Bay thẳng tới trên lưng Cố Phi mà hạ xuống.
“Làm gì thế?” Cố Phi rất cố gắng mới không bị cô ấy đẩy ngã tại chỗ.
Trong quá trình Tế Yêu Vũ bay qua đã móc một vật từ túi mình, lúc này vẫy mở nó, Cố Phi còn không thấy rõ là cái gì, vật kia đã hoá thành ánh sáng trắng, rơi vào trên đất dưới vị trí hai người, theo sát đó là dâng lên một luồng ánh sáng, bọc hai người ở chính giữa.
“Truyền tống trận! Mẹ tụi bay!” Hàn Gia Công Tử không hổ là tay già đời, trong nháy mắt đã đoán được đây là thứ gì. Truyền tống trận chẳng phân biệt địch ta, chỉ cần vào trong phạm vi của nó liền có thể hưởng chung hiệu quả truyền tống. Hiện tại Cố Phi và Tế Yêu Vũ rõ ràng đều đang ở bên trong truyền tống trận.
Hai người họ vừa bay, không phải là chỉ còn lại Hàn Gia Công Tử một người chịu nện chết thì còn ai nữa? Loại chuyện như thế làm sao Hàn Gia Công Tử có thể chịu đựng, lập tức cũng bước dài một bước muốn vọt vào trong trận.
“Ái chà, cần gì khách khí thế, không cần tiễn đâu!” Cố Phi cười, nhấc chân chính là một cước.
Phương diện đánh cận chiến thì Hàn Gia Công Tử quả thực kém quá xa Cố Phi, làm sao trốn được một cước đó được? Bị đạp lùi lại mấy bước nữa mới vững được bước chân, lại nhìn Cố Phi, bóng người đã mơ hồ, đang mỉm cười hướng hắn ta vẫy tay.
“Quá ác rồi, anh quá ác rồi!” Trong giọng nói lầm bầm không nhịn được của Tế Yêu Vũ, ánh sáng trắng loé lên, hai người hoàn toàn biến mất.
Cơ hồ là đồng thời, Thiên Hàng Hỏa Luân hạ xuống, Hỏa Thụ Thiên Trọng Diễm nở rộ, ở trong tiếng “moá nó” của Hàn Gia Công Tử mà đem hắn nuốt trọn.
Hệ thống truyền tống chính là chuyện xảy ra trong nháy mắt, Hàn Gia Công Tử bên kia còn chưa có chết hẳn, Cố Phi và Tế Yêu Vũ đã ở một địa phương khác hiện thân lần nữa.
“Đây là nơi nào?” Cố Phi quay đầu dòm sông núi nước non xung quanh.
“Dĩ nhiên còn ở trong bản đồ trận thi đấu. Tấm quyển trục truyền tống này là không có ghi sẵn toạ độ, khi sử dụng sẽ truyền tống ngẫu nhiên.” Tế Yêu Vũ nói.
“Quyển trục truyền tống…” Cố Phi lầm bầm. Ngay tại thời điểm hắn cầm huy chương Truy Phong cho những người khác trong Công Tử tinh anh đoàn, nhóm cao thủ ấy còn kêu lên hoá ra trong Thế giới Song Song có vụ truyền tống. Xem Tế Yêu Vũ người ta đi kìa, trực tiếp ôm quyển trục truyền tống chơi. Chiến sĩ nhân dân tệ quả nhiên khác biệt với người thường.
Tế Yêu Vũ nhìn xuống tọa độ trước mặt xong, kêu lên: “Ôi, cách bên kia thật xa.”
“Không vội.” Cố Phi cười một tiếng, mở cột bạn bè ra gửi cho Hàn Gia Công Tử một tin nhắn: “Sao rồi, chết chưa vậy?” Hàn Gia Công Tử là một mục sư thâm niên, có lẽ có thể bắt thời gian giữa hai pháp thuật rồi cho bản thân một cái Hồi Phục Thuật, như vậy có khi vẫn có thể tự cứu. Bất quá hôm nay hiển nhiên không phải ngày may mắn của Hàn Gia Công Tử, hai loại pháp thuật trên lẫn dưới phe mình phối hợp không chê vào đâu được. Không có thời gian sai lệch để bắt tới, Hàn Gia Công Tử tại chỗ bị đưa tiễn đến truyền tống trận bên ngoài cao ốc công hội, bây giờ đang cắn răng nghiến lợi đây này!
“Cho nên mới nói, tôi ghét người chơi nhân dân tệ nhất, luôn sẽ có chút đồ vật hiếm lạ cổ quái phá hỏng chiến thuật.” Hàn Gia Công Tử oán hận.
“Ừ. Tôi thay anh khinh bỉ cô ấy hết sức.” Cố Phi đáp một câu, không để ý tới Hàn Gia Công Tử nữa, kế đó đi xem một vài thông báo hệ thống công bố, mới biết tình cảnh lúc này của Trọng Sinh Tử Tinh thảm thiết biết bao nhiêu.
Ngay tại lúc Cố Phi và Tế Yêu Vũ cùng đoàn người bên Hàn Gia Công Tử va chạm, mấy cô gái còn lại đã khai hoả cùng với đội ngũ từ các đường khác xông lên bao vây các cô. Hệ thống không ngừng phát ra thông báo, là đang truyền đạt tình báo song phương có người chết trận không dứt.
Lúc Cố Phi mới vừa xem hết thông báo của hệ thống, Trọng Sinh Tử Tinh chỉ còn lại bảy người, mà Đối Tửu Đương Ca tính luôn số ngưởi bị Cố Phi và Tế Yêu Vũ xử lý, tổng cộng mới chết trận có 29 người. Nó chưa tới một phần hai mươi số lượng người tham chiến của Đối Tửu Đương Ca nữa.
Mà trong chút thời gian Cố Phi đang xem tin tức thế này, Sinh Tử Tinh lại hy sinh thêm hai người, chỉ còn lại năm người. Người một nhà cuối cùng cũng thấy được danh sách phe mình. Trọng Sinh Tử Tinh lúc bấy giờ trừ Cố Phi và Tế Yêu Vũ ra, còn dư lại ba người là Thất Nguyệt, Liệt Liệt và Liễu Hạ.
“Tiểu Vũ, Thiên Lý, Liễu Hạ. Mấy người đang ở đâu?” Thất Nguyệt thành thạo đặt câu hỏi trong kênh chat, không có nói tới Liệt Liệt, xem ra Liệt Liệt đang ở chung một chỗ với cô ấy.
“Đây, tôi và Thiên Lý mới vừa dùng quyển trục truyền tống từ trong pháp trận của bọn họ chạy ra khỏi.” Tế Yêu Vũ trả lời.
“Tôi bây giờ ở trong rừng cây ở bên cạnh, tạm thời không ai phát hiện tôi.” Liễu Hạ đáp lại.
“Tôi và Liệt Liệt ở dưới sự che chở của Lạc Lạc rốt cuộc cũng chạy ra khỏi vòng vây rồi.” Thất Nguyệt xúc động.
“Đáng tiếc chị Lạc Lạc không thể lao ra cùng.” Liệt Liệt thương cảm.
“Bây giờ chúng ta làm thế nào?” Liễu hạ hỏi.
“Lạc Lạc mới nhắn tin bảo đi hỏi xem Thiên Lý, cô ấy nói anh có kinh nghiệm?” Trong lời nói của Thất Nguyệt lộ vẻ nghi hoặc.
Trước mắt ở Trọng Sinh Tử Tinh biết Cố Phi chính là một thành viên trong Công Tử tinh anh đoàn, chỉ có Lạc Lạc và Liễu Hạ. Mà Tế Yêu Vũ mặc dù có gặp qua trong lúc tinh anh đoàn họp, nhưng không biết nhóm người ấy là Công Tử tinh anh đoàn. Lời này của Lạc Lạc, dĩ nhiên là chỉ Cố Phi đã tham gia trận đánh Công Tử tinh anh đoàn lấy ít thắng được dong binh đoàn Mục Vân, cho nên nói hắn có kinh nghiệm.
“À, lấy ít đánh nhiều ấy mà. Tôi là có một chút xíu kinh nghiệm.” Cố Phi nói.
“Vậy sao? Thế anh nói giờ nên làm gì?” Thất Nguyệt nói.
“Khụ, để tôi suy nghĩ một chút đã!” Cố Phi vừa đáp, vừa vội vàng nhắn tin cho Hàn Gia Công Tử: “Ê, bây giờ chúng tôi chỉ còn lại năm người thôi, dùng cách gì để đánh bại mấy người đây?” Cố Phi chơi chiêu gọi điện thoại cho người thân ở ngoài sân nhờ vả, tìm tới chuyên gia chơi game online dùng chiến thuật lâu năm – Hàn Gia Công Tử.
Chuyên gia cung cấp câu trả lời chỉ có một chữ: “Cút!”
“Đừng như vậy mà! Tôi đã thay anh nghiêm nghị khiển trách qua hành động đáng xấu hổ của Tế Yêu Vũ rồi.” Cố Phi nói.
“À, thẳng thắn mà nói, năm người muốn kích phá hơn sáu trăm người ấy, đích xác rất có tính khiêu chiến!” Hàn Gia Công Tử nói.
“Đúng đó, đúng đó!” Cố Phi cảm thấy Hàn Gia Công Tử tựa hồ có chút động tâm, vội vàng phụ họa.
“Thật muốn thử một lần nghen!”
“Tới đi, tôi nghe anh chỉ huy!” Quả nhiên động tâm rồi, Cố Phi cao hứng.
“Nhưng là không có biện pháp đâu!”
“Làm sao?” Cố Phi không hiểu.
“Bởi vì tôi đã giúp Đối Tửu Đương Ca thiết kế ra phương án tối ưu nhất để đối phó năm người mấy cậu như thế nào. Phương án của tôi đưa ra luôn là hoàn mỹ nhất nha, hoàn mỹ đến mức ngay cả tự tội cũng không nghĩ ra nó có cái lỗ thủng nào có thể để người ta kích phá, haiz, quả thực không giúp được cậu rồi.” Tin nhắn Hàn Gia Công Tử gửi tới.
“Tôi bây giờ thật rất muốn làm thịt anh đấy!” Cố Phi cắn răng.
“Vậy cũng phải chờ cậu đi ra rồi nói sau, nếu không cậu lại tìm một địa phương nhiều người mà tự đưa tới cửa đi, thế thì có thể rất nhanh chóng ra đây. Như thế nào, có muốn tôi thay anh hỏi toạ độ xem sao không hở?”
“Chú mày chờ đi!” Cố Phi nói.
“Hì…” Hàn Gia Công Tử cười nhạt.
“Noạ Phu!” Cố Phi gửi tin nhắn cho một người khác.
“Đừng gọi tôi là Noạ Phu, kêu tôi Nọa Phu Cứu Tinh!” Người này đáp lại.
“Rảnh chứ? Biết quán rượu Tiểu Lôi không? Không biết thì hỏi thăm một chút cũng sẽ biết, đi đến đó, sau đó tới phòng thứ hai, bên trong có một thằng có bề ngoài rất giống phụ nữ, đi làm thịt hắn một chầu đi.” Cố Phi nói.
“Chuyện gì vậy?”
“Cho cậu một cơ hội luyện tập thực chiến đó! Đừng giết chết hắn ta, sử dụng võ công làm thịt hắn một trận là được, nhớ che mặt rồi đi.”
“Che mặt? Tại sao?”
“Đừng hỏi nữa, sau này hãy nói, đi nhanh, tốc chiến tốc thắng đi!”
“Okie!” Nọa Phu Cứu Tinh lĩnh mệnh đi rồi.
Cố Phi coi như xả giận xong rồi, xem kênh chat, rồi nhìn bên người, Tế Yêu Vũ đang nhìn chằm chặp hắn.
“Làm gì vậy?” Cố Phi hỏi.
“Tôi hỏi anh là làm gì giờ! Mọi người đang chờ anh nói chiến thuật trong kênh chat kia kìa!” Tế Yêu Vũ nói.
“Không được rồi!” Cố Phi nói ở trong kênh chat, “Có một tên biến thái thay bọn họ thiết kế chiến thuật, nghe nói là đặc biệt nhằm vào năm người chúng ta, xem ra lần này muốn lấy được thắng lợi độ khó rất lớn đấy!” Mặc dù Hàn Gia Công Tử có thật nhiều thứ khiến người khác khó chịu, nhưng đối với chiến thuật anh ta thiết kế ra Cố Phi vẫn rất thán phục. Nếu không phải Tế Yêu Vũ có quyển trục truyền tống là loại ngoài ý nghĩ của anh ta, có lẽ trước đó hai người đã bị chiến thuật kia tóm gọn rồi.
“Là chiến thuật gì?” Thất Nguyệt hỏi.
“Còn không biết.” Cố Phi đáp.
“Vậy mà anh cũng biết độ khó?” Liệt Liệt cũng nêu ý kiến.
“Bởi vì người này rất biến thái, cho nên chiến thuật hắn thiết kế ra tất nhiên cũng sẽ rất biến thái y chang.” Cố Phi kiên nhẫn giải thích.
“Là ai?” Lòng tò mò của con gái là vĩnh viễn không chết.
“Là tên biến thái.” Cố Phi miệng vẫn kín như bưng. Mặc dù hắn mở miệng kêu tên biến thái ra rất sướng lòng, nhưng dù sao vẫn thuộc về phạm vi tự kỉ của một người, nếu như đưa tên Hàn Gia Công Tử ra ngoài ánh sáng thì tính chất không còn giống như cũ nữa. Cố Phi ngược lại không có muốn bêu xấu hình tượng của anh ta.
“Cắt…” Bọn con gái đồng thanh đáp lại, hiển nhiên rất bất mãn với câu trả lời của Cố Phi. Trong đó Tế Yêu Vũ trực tiếp ghé bên tai Cố Phi “cắt” đây này, Cố Phi cảm thấy lỗ tai mình đều sắp bị cô ấy cắt đứt luôn.
“Bất kể nói thế nào, chúng ta bây giờ ngay cả điểm tích luỹ đều rơi ở phía sau 29 vs 46, nếu như muốn thắng, tối thiểu cũng phải san bằng điểm tích luỹ mới có cơ hội chứ?” Liễu Hạ là cô nàng khác người lấy Hữu Ca làm thần tượng, tương đối bén nhạy với thông tin về các loại số liệu.
“Không sai, không sai!” Tế Yêu Vũ bày tỏ đồng ý, “Mấy cậu trốn kĩ chút đi, chuyện này giao cho tôi và Thiên Lý là được rồi.” Kiến nghị này của Tế Yêu Vũ cũng là theo cảm tính vô cùng.
Ba người bên Thất Nguyệt mặc dù đẳng cấp đã trong tầm cao nhất ở trong Trọng Sinh Tử Tinh, nhưng đưa vào trong Đối Tửu Đương Ca, chẳng qua chỉ là một trình độ trung đẳng bình thường đầy rẫy thôi.
“Lên đường thôi!” Tế Yêu Vũ tuyên bố với Cố Phi.
“Đừng nóng.” Cố Phi nói với cô ấy.
“Làm sao nữa?”
“Chờ tôi ăn chuối tiêu trước.”
“Anh tại sao lại muốn ăn, cứ đến lúc mấu chốt anh lại kêu muốn ăn chuối tiêu trước, anh có phiền không hả!” Tế Yêu Vũ bất mãn.
“Chung quy ăn có chút ngán.” Cố Phi than thở, “Như vậy lần này liền ăn trái táo đi.”
“…”
“Truyền tống trận đó!” Hàn Gia Công Tử hướng Cố Phi vẫy tay.
“Truyền tống trận á…” Cố Phi bất đắc dĩ gật đầu.
Tế Yêu Vũ chợt quát to một tiếng vào lúc này “có rồi”.
“Cái gì có rồi?” Cố Phi hỏi.
Vòng lửa trên bầu trời đã tạo thành, trên đất ngọn lửa đã vọt lên, bấy giờ không có thời gian đi lảm nhảm mấy câu giải thích rõ. Tế Yêu Vũ đã lấy tư thái bay đến nhào tới chỗ Cố Phi. Bay thẳng tới trên lưng Cố Phi mà hạ xuống.
“Làm gì thế?” Cố Phi rất cố gắng mới không bị cô ấy đẩy ngã tại chỗ.
Trong quá trình Tế Yêu Vũ bay qua đã móc một vật từ túi mình, lúc này vẫy mở nó, Cố Phi còn không thấy rõ là cái gì, vật kia đã hoá thành ánh sáng trắng, rơi vào trên đất dưới vị trí hai người, theo sát đó là dâng lên một luồng ánh sáng, bọc hai người ở chính giữa.
“Truyền tống trận! Mẹ tụi bay!” Hàn Gia Công Tử không hổ là tay già đời, trong nháy mắt đã đoán được đây là thứ gì. Truyền tống trận chẳng phân biệt địch ta, chỉ cần vào trong phạm vi của nó liền có thể hưởng chung hiệu quả truyền tống. Hiện tại Cố Phi và Tế Yêu Vũ rõ ràng đều đang ở bên trong truyền tống trận.
Hai người họ vừa bay, không phải là chỉ còn lại Hàn Gia Công Tử một người chịu nện chết thì còn ai nữa? Loại chuyện như thế làm sao Hàn Gia Công Tử có thể chịu đựng, lập tức cũng bước dài một bước muốn vọt vào trong trận.
“Ái chà, cần gì khách khí thế, không cần tiễn đâu!” Cố Phi cười, nhấc chân chính là một cước.
Phương diện đánh cận chiến thì Hàn Gia Công Tử quả thực kém quá xa Cố Phi, làm sao trốn được một cước đó được? Bị đạp lùi lại mấy bước nữa mới vững được bước chân, lại nhìn Cố Phi, bóng người đã mơ hồ, đang mỉm cười hướng hắn ta vẫy tay.
“Quá ác rồi, anh quá ác rồi!” Trong giọng nói lầm bầm không nhịn được của Tế Yêu Vũ, ánh sáng trắng loé lên, hai người hoàn toàn biến mất.
Cơ hồ là đồng thời, Thiên Hàng Hỏa Luân hạ xuống, Hỏa Thụ Thiên Trọng Diễm nở rộ, ở trong tiếng “moá nó” của Hàn Gia Công Tử mà đem hắn nuốt trọn.
Hệ thống truyền tống chính là chuyện xảy ra trong nháy mắt, Hàn Gia Công Tử bên kia còn chưa có chết hẳn, Cố Phi và Tế Yêu Vũ đã ở một địa phương khác hiện thân lần nữa.
“Đây là nơi nào?” Cố Phi quay đầu dòm sông núi nước non xung quanh.
“Dĩ nhiên còn ở trong bản đồ trận thi đấu. Tấm quyển trục truyền tống này là không có ghi sẵn toạ độ, khi sử dụng sẽ truyền tống ngẫu nhiên.” Tế Yêu Vũ nói.
“Quyển trục truyền tống…” Cố Phi lầm bầm. Ngay tại thời điểm hắn cầm huy chương Truy Phong cho những người khác trong Công Tử tinh anh đoàn, nhóm cao thủ ấy còn kêu lên hoá ra trong Thế giới Song Song có vụ truyền tống. Xem Tế Yêu Vũ người ta đi kìa, trực tiếp ôm quyển trục truyền tống chơi. Chiến sĩ nhân dân tệ quả nhiên khác biệt với người thường.
Tế Yêu Vũ nhìn xuống tọa độ trước mặt xong, kêu lên: “Ôi, cách bên kia thật xa.”
“Không vội.” Cố Phi cười một tiếng, mở cột bạn bè ra gửi cho Hàn Gia Công Tử một tin nhắn: “Sao rồi, chết chưa vậy?” Hàn Gia Công Tử là một mục sư thâm niên, có lẽ có thể bắt thời gian giữa hai pháp thuật rồi cho bản thân một cái Hồi Phục Thuật, như vậy có khi vẫn có thể tự cứu. Bất quá hôm nay hiển nhiên không phải ngày may mắn của Hàn Gia Công Tử, hai loại pháp thuật trên lẫn dưới phe mình phối hợp không chê vào đâu được. Không có thời gian sai lệch để bắt tới, Hàn Gia Công Tử tại chỗ bị đưa tiễn đến truyền tống trận bên ngoài cao ốc công hội, bây giờ đang cắn răng nghiến lợi đây này!
“Cho nên mới nói, tôi ghét người chơi nhân dân tệ nhất, luôn sẽ có chút đồ vật hiếm lạ cổ quái phá hỏng chiến thuật.” Hàn Gia Công Tử oán hận.
“Ừ. Tôi thay anh khinh bỉ cô ấy hết sức.” Cố Phi đáp một câu, không để ý tới Hàn Gia Công Tử nữa, kế đó đi xem một vài thông báo hệ thống công bố, mới biết tình cảnh lúc này của Trọng Sinh Tử Tinh thảm thiết biết bao nhiêu.
Ngay tại lúc Cố Phi và Tế Yêu Vũ cùng đoàn người bên Hàn Gia Công Tử va chạm, mấy cô gái còn lại đã khai hoả cùng với đội ngũ từ các đường khác xông lên bao vây các cô. Hệ thống không ngừng phát ra thông báo, là đang truyền đạt tình báo song phương có người chết trận không dứt.
Lúc Cố Phi mới vừa xem hết thông báo của hệ thống, Trọng Sinh Tử Tinh chỉ còn lại bảy người, mà Đối Tửu Đương Ca tính luôn số ngưởi bị Cố Phi và Tế Yêu Vũ xử lý, tổng cộng mới chết trận có 29 người. Nó chưa tới một phần hai mươi số lượng người tham chiến của Đối Tửu Đương Ca nữa.
Mà trong chút thời gian Cố Phi đang xem tin tức thế này, Sinh Tử Tinh lại hy sinh thêm hai người, chỉ còn lại năm người. Người một nhà cuối cùng cũng thấy được danh sách phe mình. Trọng Sinh Tử Tinh lúc bấy giờ trừ Cố Phi và Tế Yêu Vũ ra, còn dư lại ba người là Thất Nguyệt, Liệt Liệt và Liễu Hạ.
“Tiểu Vũ, Thiên Lý, Liễu Hạ. Mấy người đang ở đâu?” Thất Nguyệt thành thạo đặt câu hỏi trong kênh chat, không có nói tới Liệt Liệt, xem ra Liệt Liệt đang ở chung một chỗ với cô ấy.
“Đây, tôi và Thiên Lý mới vừa dùng quyển trục truyền tống từ trong pháp trận của bọn họ chạy ra khỏi.” Tế Yêu Vũ trả lời.
“Tôi bây giờ ở trong rừng cây ở bên cạnh, tạm thời không ai phát hiện tôi.” Liễu Hạ đáp lại.
“Tôi và Liệt Liệt ở dưới sự che chở của Lạc Lạc rốt cuộc cũng chạy ra khỏi vòng vây rồi.” Thất Nguyệt xúc động.
“Đáng tiếc chị Lạc Lạc không thể lao ra cùng.” Liệt Liệt thương cảm.
“Bây giờ chúng ta làm thế nào?” Liễu hạ hỏi.
“Lạc Lạc mới nhắn tin bảo đi hỏi xem Thiên Lý, cô ấy nói anh có kinh nghiệm?” Trong lời nói của Thất Nguyệt lộ vẻ nghi hoặc.
Trước mắt ở Trọng Sinh Tử Tinh biết Cố Phi chính là một thành viên trong Công Tử tinh anh đoàn, chỉ có Lạc Lạc và Liễu Hạ. Mà Tế Yêu Vũ mặc dù có gặp qua trong lúc tinh anh đoàn họp, nhưng không biết nhóm người ấy là Công Tử tinh anh đoàn. Lời này của Lạc Lạc, dĩ nhiên là chỉ Cố Phi đã tham gia trận đánh Công Tử tinh anh đoàn lấy ít thắng được dong binh đoàn Mục Vân, cho nên nói hắn có kinh nghiệm.
“À, lấy ít đánh nhiều ấy mà. Tôi là có một chút xíu kinh nghiệm.” Cố Phi nói.
“Vậy sao? Thế anh nói giờ nên làm gì?” Thất Nguyệt nói.
“Khụ, để tôi suy nghĩ một chút đã!” Cố Phi vừa đáp, vừa vội vàng nhắn tin cho Hàn Gia Công Tử: “Ê, bây giờ chúng tôi chỉ còn lại năm người thôi, dùng cách gì để đánh bại mấy người đây?” Cố Phi chơi chiêu gọi điện thoại cho người thân ở ngoài sân nhờ vả, tìm tới chuyên gia chơi game online dùng chiến thuật lâu năm – Hàn Gia Công Tử.
Chuyên gia cung cấp câu trả lời chỉ có một chữ: “Cút!”
“Đừng như vậy mà! Tôi đã thay anh nghiêm nghị khiển trách qua hành động đáng xấu hổ của Tế Yêu Vũ rồi.” Cố Phi nói.
“À, thẳng thắn mà nói, năm người muốn kích phá hơn sáu trăm người ấy, đích xác rất có tính khiêu chiến!” Hàn Gia Công Tử nói.
“Đúng đó, đúng đó!” Cố Phi cảm thấy Hàn Gia Công Tử tựa hồ có chút động tâm, vội vàng phụ họa.
“Thật muốn thử một lần nghen!”
“Tới đi, tôi nghe anh chỉ huy!” Quả nhiên động tâm rồi, Cố Phi cao hứng.
“Nhưng là không có biện pháp đâu!”
“Làm sao?” Cố Phi không hiểu.
“Bởi vì tôi đã giúp Đối Tửu Đương Ca thiết kế ra phương án tối ưu nhất để đối phó năm người mấy cậu như thế nào. Phương án của tôi đưa ra luôn là hoàn mỹ nhất nha, hoàn mỹ đến mức ngay cả tự tội cũng không nghĩ ra nó có cái lỗ thủng nào có thể để người ta kích phá, haiz, quả thực không giúp được cậu rồi.” Tin nhắn Hàn Gia Công Tử gửi tới.
“Tôi bây giờ thật rất muốn làm thịt anh đấy!” Cố Phi cắn răng.
“Vậy cũng phải chờ cậu đi ra rồi nói sau, nếu không cậu lại tìm một địa phương nhiều người mà tự đưa tới cửa đi, thế thì có thể rất nhanh chóng ra đây. Như thế nào, có muốn tôi thay anh hỏi toạ độ xem sao không hở?”
“Chú mày chờ đi!” Cố Phi nói.
“Hì…” Hàn Gia Công Tử cười nhạt.
“Noạ Phu!” Cố Phi gửi tin nhắn cho một người khác.
“Đừng gọi tôi là Noạ Phu, kêu tôi Nọa Phu Cứu Tinh!” Người này đáp lại.
“Rảnh chứ? Biết quán rượu Tiểu Lôi không? Không biết thì hỏi thăm một chút cũng sẽ biết, đi đến đó, sau đó tới phòng thứ hai, bên trong có một thằng có bề ngoài rất giống phụ nữ, đi làm thịt hắn một chầu đi.” Cố Phi nói.
“Chuyện gì vậy?”
“Cho cậu một cơ hội luyện tập thực chiến đó! Đừng giết chết hắn ta, sử dụng võ công làm thịt hắn một trận là được, nhớ che mặt rồi đi.”
“Che mặt? Tại sao?”
“Đừng hỏi nữa, sau này hãy nói, đi nhanh, tốc chiến tốc thắng đi!”
“Okie!” Nọa Phu Cứu Tinh lĩnh mệnh đi rồi.
Cố Phi coi như xả giận xong rồi, xem kênh chat, rồi nhìn bên người, Tế Yêu Vũ đang nhìn chằm chặp hắn.
“Làm gì vậy?” Cố Phi hỏi.
“Tôi hỏi anh là làm gì giờ! Mọi người đang chờ anh nói chiến thuật trong kênh chat kia kìa!” Tế Yêu Vũ nói.
“Không được rồi!” Cố Phi nói ở trong kênh chat, “Có một tên biến thái thay bọn họ thiết kế chiến thuật, nghe nói là đặc biệt nhằm vào năm người chúng ta, xem ra lần này muốn lấy được thắng lợi độ khó rất lớn đấy!” Mặc dù Hàn Gia Công Tử có thật nhiều thứ khiến người khác khó chịu, nhưng đối với chiến thuật anh ta thiết kế ra Cố Phi vẫn rất thán phục. Nếu không phải Tế Yêu Vũ có quyển trục truyền tống là loại ngoài ý nghĩ của anh ta, có lẽ trước đó hai người đã bị chiến thuật kia tóm gọn rồi.
“Là chiến thuật gì?” Thất Nguyệt hỏi.
“Còn không biết.” Cố Phi đáp.
“Vậy mà anh cũng biết độ khó?” Liệt Liệt cũng nêu ý kiến.
“Bởi vì người này rất biến thái, cho nên chiến thuật hắn thiết kế ra tất nhiên cũng sẽ rất biến thái y chang.” Cố Phi kiên nhẫn giải thích.
“Là ai?” Lòng tò mò của con gái là vĩnh viễn không chết.
“Là tên biến thái.” Cố Phi miệng vẫn kín như bưng. Mặc dù hắn mở miệng kêu tên biến thái ra rất sướng lòng, nhưng dù sao vẫn thuộc về phạm vi tự kỉ của một người, nếu như đưa tên Hàn Gia Công Tử ra ngoài ánh sáng thì tính chất không còn giống như cũ nữa. Cố Phi ngược lại không có muốn bêu xấu hình tượng của anh ta.
“Cắt…” Bọn con gái đồng thanh đáp lại, hiển nhiên rất bất mãn với câu trả lời của Cố Phi. Trong đó Tế Yêu Vũ trực tiếp ghé bên tai Cố Phi “cắt” đây này, Cố Phi cảm thấy lỗ tai mình đều sắp bị cô ấy cắt đứt luôn.
“Bất kể nói thế nào, chúng ta bây giờ ngay cả điểm tích luỹ đều rơi ở phía sau 29 vs 46, nếu như muốn thắng, tối thiểu cũng phải san bằng điểm tích luỹ mới có cơ hội chứ?” Liễu Hạ là cô nàng khác người lấy Hữu Ca làm thần tượng, tương đối bén nhạy với thông tin về các loại số liệu.
“Không sai, không sai!” Tế Yêu Vũ bày tỏ đồng ý, “Mấy cậu trốn kĩ chút đi, chuyện này giao cho tôi và Thiên Lý là được rồi.” Kiến nghị này của Tế Yêu Vũ cũng là theo cảm tính vô cùng.
Ba người bên Thất Nguyệt mặc dù đẳng cấp đã trong tầm cao nhất ở trong Trọng Sinh Tử Tinh, nhưng đưa vào trong Đối Tửu Đương Ca, chẳng qua chỉ là một trình độ trung đẳng bình thường đầy rẫy thôi.
“Lên đường thôi!” Tế Yêu Vũ tuyên bố với Cố Phi.
“Đừng nóng.” Cố Phi nói với cô ấy.
“Làm sao nữa?”
“Chờ tôi ăn chuối tiêu trước.”
“Anh tại sao lại muốn ăn, cứ đến lúc mấu chốt anh lại kêu muốn ăn chuối tiêu trước, anh có phiền không hả!” Tế Yêu Vũ bất mãn.
“Chung quy ăn có chút ngán.” Cố Phi than thở, “Như vậy lần này liền ăn trái táo đi.”
“…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.